Chúng ta cứ chậm rãi đi qua các mùa xuân, hạ, thu, đông rồi lại bắt đầu quay trở lại với mùa xuân. Vòng luân chuyển ấy tưởng chừng bất biến nhưng vẫn luôn có những trà o lưu tiến hóa, những tư tưởng là m thay đổi cuộc sống gia đình.
Quan niệm vử gia đình thay đổi
Ở quanh những quán trà nơi góc phố hay quanh những hội thảo vử gia đình, người ta đã và đang kể cho nhau nghe nhiửu vử những câu chuyện trong từng căn nhà chật chội hay căn hộ sang trọng có những đôi nam nữ vử sống chung với nhau mà không hôn thú. Họ coi nhau như vợ chồng hoặc tình nhân. Chừng nà o không thích thì tìm người khác.
Người ta cũng không còn quá ngại ngùng, xấu hổ khi nói vử tình trạng hoang thai, hay con của họ là những người con không cha, không mẹ nữa bởi hiện tượng ly thân, ly dị đã không còn là điửu lạ lẫm. Hiện tượng đồng tính luyến ái diễn ra cũng đang là m biến thái đời sống hôn nhân. Hai người đà n ông, hoặc hai phụ nữ sống với nhau như vợ chồng... Cách sống nà y đã dẫn tới những cuộc tranh luận ồn à o vử tính chất luân lý, xã hội, và tâm lý.
Người đồng tình, người không. Nhưng, có một góc khuất ở những quan niệm và những sự kết hợp ấy mỗi khi xuân vử. Sự đầm ấm quây quần giữa các thà nh viên là đâu? Những đứa trẻ sẽ được sinh ra từ đâu để tạo sự gắn kết gia đình? Nếu được sinh ra thì gia đình trọn vẹn của bé thơ ấy ở đâu?
Những cuộc hôn nhân vì vật chất Một mái nhà tranh hai trái tim và ng dường như cũng đã trở thà nh quá vãng! Mỗi người chúng ta khi bước và o hôn nhân, bên cạnh tình yêu thì ai cũng phải nghĩ ngay đến cái kế để sinh nhai.
Ảnh minh hoạ.
Nếu đã cảm thấy lo được cho nhau rồi thì có thể mạnh dạn bước đến với nhau nhưng cũng không ít người chỉ vì thiếu tiửn bạc mà trở nên đứt gánh. Hôn nhân vì vật chất cũng là nguyên nhân để hà ng loạt những cô gái Việt Nam đi lấy chồng người nước ngoà i. Biết bao cô gái ở Đồng bằng sông Cửu Long đã được gọi là Hồng nhan bạc triệu?
Theo số liệu báo cáo của một cuộc thảo luận tại TƯ Hội LHPN Việt Nam, chỉ trong khoảng 2 năm qua đã có trên 31.800 phụ nữ Việt Nam kết hôn với người nước ngoà i...
Ở xứ xa ấy, trong những ngà y Tết nà y, cô dâu nà o được ngồi bên gia đình mình để ngóng vử quê nhà trong nhung nhớ? Biết bao người con gái ra đi mà không tìm được bến đỗ bình an cho thân phận mình? Biết bao mùa xuân tha hương trong tủi hửn và đau đớn? Câu trả lời tất cả là vì lẽ gì? Ai cũng trả lời được nhưng rồi chặt lườ¡i bởi phận gái đa đoan, bởi dòng đời xô đẩy. Tất cả chỉ có thể quy và o số phận nghèo đã sắp đặt cả rồi...
Những mối quan hệ trong gia đình trở nên lửng lẻo cho dù không phải là gia đình đơn độc một giới tính, cũng không phải em đi theo chồng vử nơi xứ xa. Gia đình ta ở ngay đây nhưng biết bao điửu còn đang trăn trở.
Hôm nà o đó ngẩng đầu lên xem tivi thấy bao cảnh bạo lực gia đình mà xảy ra tan nát. Hôm nà o đó buổi sáng ngồi bên ly cà phê nguội ở góc phố, lần giở từng tử báo, thấy ai đó bảo rằng thời của gia đình tứ đại đồng đường không còn nữa, thay và o đó là gia đình hạt nhân, là công nghệ thông tin, điện thoại, nhà cao tầng, ở phòng riêng, cuộc sống độc lập, no đủ rồi cũng là nguyên nhân để đẩy yêu thương ra xa nhau.
Cha mẹ và con cái “ mỗi người trở thà nh một tiểu vũ trụ mà ở đó hiếm ai có thể hiểu được và chạm và o! Lật thêm trang nữa, người ta viết những phóng sự vử người già sống cô độc với nhau và đón mùa xuân trong nhà dườ¡ng lão. Biết bao mái tóc đã bạc mà u thời gian. Biết bao ánh mắt hằn bao vết chân chim của thời gian?...
Người già ngồi một mình trong phòng lạnh, giường đơn để ngoảnh nhìn ra ngoà i khoảng không trong đêm trừ tịch! Khi ấy, chỉ muốn gấp trang báo lại để tự hửi liệu có phải đâu đó trong thẳm sâu trí nhớ người già , sẽ là bà n thử tổ tiên ông bà đang nghi ngút khói? Là nồi bánh chưng thơm nức sôi sùng sục trong ánh lửa bập bùng? Là niửm vui trẻ thơ khi bắt đầu được mặc manh áo mới và quây quần bên ông bà , cha mẹ, anh chị em để trao cho nhau những câu chà o và chúc nhau vạn điửu may mắn?...
Khoảng lặng để hửi chính mình
Đến đây, bức hoạ vử những đổi thay và khoảng trống hôn nhân đã được hé lộ ra. Nó không chỉ khiến các nhà nghiên cứu mà ngay cả mỗi cá nhân nhiửu khi cũng phải hoang mang tự hửi Là m thế nà o để có một ảnh hình tươi đẹp vử đời sống gia đình?.
Để trả lời câu hửi đó, trong dịp Tết đã đến, xuân cũng vử nà y, bên cạnh những bộn bử lo toan, còn cần những khoảng lặng lúc giao thời để mỗi người nhớ vử gia đình thân yêu và nhắc mình với cụm từ Bổn phận và trách nhiệm.
Khi ấy, sẽ chẳng khó khăn là bao nếu trong tim ta, gia đình là nơi các thà nh viên thực sự thấy rằng mình đã được sinh ra, được sống trong môi trường mà từ đó nhân cách được hình thà nh, dườ¡ng dục; là nơi để được chăm sóc, bảo vệ các thà nh viên, ngăn chặn tệ nạn xã hội; là cầu nối, nuôi dườ¡ng tình thương yêu; nơi tạo dựng kinh tế, nâng cao đời sống vật chất, tinh thần, sức khửe của các thà nh viên.
Còn đối với xã hội, sẽ tự đặt câu hửi khi nà o gia đình là m tốt được vai trò là nhân tố quyết định trong sự phát triển bửn vững; là nơi tiếp nhận các giá trị nhân văn mới như sự bình đẳng giới, phòng chống bạo lực gia đình, tăng quyửn cho người phụ nữ, chăm sóc và bảo vệ trẻ em; gìn giữ, phát huy văn hóa truyửn thống, phong tục tập quán tốt đẹp?
Đối với đất nước, trách nhiệm của mình là là m sao để gia đình thực hiện được vai trò là nhân tố quan trọng trong quá trình xây dựng và phát triển; đó là gia đình no ấm, bình đẳng, tiến bộ, hạnh phúc, là động lực của phát triển kinh tế, xã hội, góp phần nâng cao chất lượng cuộc sống?...
Khi hửi được chính bản thân ta vử bổn phận và trách nhiệm là đã có thể có được động lực để bắt đầu quay vử với gia đình hạnh phúc dù là theo truyửn thống hay hiện đại. Để rồi ta được sống với một gia đình viên tròn và nảy nở như cà nh đà o rộn rã trước xuân sang! Xuân Kỷ Sửu.