Lãng tử­ của thơ ca

Nguyễn Văn Học| 10/03/2011 09:16

(NHN) Nhà  thơ Vương Tâm là  người hăng hái tìm tòi, chịu đi và  dường như với bè bạn thân, ông chưa bao giử biết từ chối một lời đử nghị nà o. Lúc nà o trên miệng ông cũng là  nụ cười thân thiện. Vương Tâm bảo, mình phải đi cho thửa đam mê, cho trẻ trung và  để cho thơ ngọt ngà o hơn.

Tôi quen Vương Tâm bởi vì ông rất nhiệt tình và  cởi mở. Tôi thân Vương Tâm bởi vì ông là  người chịu đi, dám dấn thân cho nghử văn, nghử báo và  tính tình trẻ trung. Ở tuổi ngoà i 60 mà  ông vẫn năng động như thời 20. Hơn hai mươi năm trước, ông thường đi tìm đử tà i với những người bạn trẻ. Аến khi những người đó lập gia đình, tất bật với chuyện mưu sinh thì ông vẫn đi, với tâm trạng của một kẻ lãng du, nay đây mai đó.

Аi đến đâu ông cũng cẩn thận ghi chép và  chụp hình. Tốc độ viết của ông đáng ngạc nhiên, ví như có người đặt bà i hôm cần luôn và o ngà y hôm sau thì đêm đó ông thức, cà y và  gử­i luôn. Hoặc có khi ông bắt xe vử một tỉnh xa nà o đó từ sáng tìm hiểu vử một nhân vật, chiửu trở vử Hà  Nội và  đêm ngồi viết bà i.

Những chuyến đi đôi khi chỉ là  để tìm hiểu một vùng đất, để viết một bà i báo nhử, thậm chí chỉ để chịu cái nắng nôi gió cát cho thấu thêm nhịp sống ở đời. à”ng nhanh nhẹn và  tôi còn trẻ. à”ng chỉ bảo và  tôi biết lắng nghe. Những chuyến đi, dù không thu được lợi trước mắt, thì đó cũng là  những viên gạch cho tòa tháp vốn sống của những nhà  văn. Chúng tôi theo kịp sức khửe của nhau dù một người đã hơn 60 còn một người chưa đầy 30.

Vương Tâm - lãng tử­ của thơ ca

Vương Tâm ít chịu ngồi yên một chỗ, ngay cả thời gian đi dựtrại sáng tác văn học, ông cũng phải bắt xe ôm đến những là ng lân cận, lọ mọ dò tìm đử tà i để viết. Có một lần tôi và  ông cùng nhau lên Mường Thung (Lạng Sơn-Hòa Bình), là  đỉnh núi có người Mường sinh sống ở trên cao nhất so với mặt nước biển. Thấy trời đổ mưa, ngay dưới chân núi, nhiửu người dân đã nắn gân chúng tôi rằng, đường lên đó cực kử³ khó đi. Nhưng Vương Tâm quyết: Cứ lên. Và  thế là  chúng tôi phi xe leo lên đoạn đường 12 cây số dốc ngược, lầy lội và  nhiửu đá, bằng xe máy; nhiửu đoạn cả hai phải xuống xe để đẩy.

Là m việc xong với trưởng thôn và  một số người dân thì cũng là  lúc xế chiửu, trời lại mưa tầm tã. Hai thầy trò từ chối lời mời ở lại quyết định hạ sơn. Lúc nà y chẳng ai ngồi trên xe được nữa, tôi tắt máy, gà i số 1 và  đồng thời phải hai người kéo để xe khửi trôi tuột. Nhưng chúng tôi vẫn bị ngã trầy xước tay chân. Аó là  chuyến đi nhớ đời mà  sau nà y, ông vẫn ôn lại với tôi và  những người bạn để nhắc vử những kỷ niệm trên các cung đường đổ máu đi tìm đử tà i.

Ngoà i đi săn tìm đử tà i, tôi cũng được cùng ông đi săn tìm ấm trà  để là m già u bộ sưu tập của ông. Ngoà i đam mê viết văn, viết báo, Vương Tâm còn có thú sưu tầm các loại ấm trà  và  rượu. Khi đi ông đóng nhiửu vai. Khi thì như một gã thanh niên lãng tử­, chịu chơi. Khi thì như một gã dân buôn bụi bặm, nhiửu mưu mẹo. Lúc khác lại trở vử là  gã thi sĩ đa tình, hoặc một ông già  hồn hậu với nụ cười rất hiửn. Ngôi nhà  nhử của nhà  thơ Vương Tâm giử đây chứa đầy ấm với đủ kích cỡ, mà u sắc, họa tiết. Tà i sản trong bộ sưu tập là  hơn 200 chiếc ấm của nhiửu là ng gốm cổ trên cả nước.

Ngồi trong ngôi nhà  ấm, ông nói với tôi mình đã đi gần như hết những lò gốm lớn nhử, từ Bình Dương đến Bắc Ninh, Hải Dương. Thậm chí lên cả biên giới Lạng Sơn, và o vùng dân tộc thiểu số để kiếm được những chiếc độc đáo. Yêu ấm và  chơi ấm, nhà  thơ Vương Tâm quan tâm đến chất liệu, kiểu dáng, điửu đó được đúc kết thà nh câu Nhất dáng, nhì men, tam vòi, tứ miệng. Vương Tâm chịu tìm tòi, chịu đi. Chỉ cần nghe thấy chỗ nà o có ấm cổ là  ông bử công sức đi tìm, mua bằng được. Nhiửu người thấy ông cất công đường xá xa xôi, dù đó chỉ là  một chiếc ấm đất rất nhử, nên đã tặng lại không lấy tiửn. Hằng tháng, ông vẫn có những chuyến đi vử các lò gốm để săn những chiếc ấm mà  mình chưa có.

Vương Tâm từng là m ở ngà nh khí tượng thủy văn. à”ng khẳng định rằng, những năm tháng là m việc ở Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn Trung ương đã cho ông nhiửu vốn sống, cảm xúc. Аể rồi lúc nà o đó, hồn lắng lại, thăng hoa thà nh thơ. Ngoà i thơ ra, Vương Tâm còn thể hiện cái thất thường của thời tiết cũng là  tâm trạng mình và o những trang nhật ký, để lúc rảnh rỗi, trốn cái ầm à o của khu phố ga, ông đóng cử­a đọc lại, thấy cả một thời trai trẻ hiện vử và  tiếc nuối. Rằng sao mình không là m nhiửu thơ hơn nữa, viết nhiửu hơn nữa...

Bè bạn nói, nhà  thơ Vương Tâm là  một trong số rất ít những nhà  thơ hệ 4X mà  tâm hồn vẫn trẻ. Những giải thưởng thơ chứng tử khả năng của Vương Tâm, không chỉ dừng lại ở những giải thưởng báo chí, mà  ở giá trị của tác phẩm văn học. Rất nhiửu người đọc chùm thơ tình được giải nhất của nhà  thơ Vương Tâm trên báo Văn nghệ trẻ, năm 2007, cứ ngỡ ông mới chỉ ở tuổi 30.

Riêng với thơ, ông tâm sự rằng, sáng tác thơ tình là  một sự kử³ thú, khi những cảm xúc thà nh thật vử tình yêu được thăng hoa cùng với những hình tượng đột xuất và  những câu chữ chợtbùng lên. Viết thơ vử đử tà i khác có thể chăm chút, gọt rũa cho bằng vừa ý thì thôi. Nhưng vử tình yêu thì chưa chắc. Nó tự bùng cháy và  ám ảnh mãi. Vương Tâm tận dụng gần như tối đa thời gian để đi, để tìm hiểu và  viết. Bằng chứng là  ông ra sách liên tục, cho đến nay đã 28 đầu sách, chưa kể những cuốn biên soạn. Tác phẩm của ông phần lớn là  thơ tình, khi tôi hửi, ông nói: Thơ tôi đến 90% là  thơ tình. Là  người luôn viết thơ tình và  theo nó suốt mấy chục năm qua. Vì có thơ nên lòng luôn trẻ và  vì thơ tình nên tình không có tuổi.

Gia tà i thơ Vương Tâm nhiửu và  phong phú. Nếu ai đó hửi, tại sao Vương Tâm có thể là m được nhiửu thơ như thế, mà  không sa và o nhà m chán, thì câu trả lời chắc chắn là : mầm thơ ông được gieo và o nơi mà u mỡ, nên gặt được những mùa bội thu. Trong tháng 8 năm 2009, Vương Tâm có trường ca Những nhịp cầu mùa thu, cũng được bắc từ những nhịp cầu tình yêu của quá khứ và  hiện tại. Nhịp cầu của cái tình riêng và  khát vọng chung của đất nước. Những nhịp cầu mùa thu gồm 19 chương, cũng là  19 nhịp cầu Long Biên, mỗi chương là  một sự kiện lịch sử­ của quân và  dân thủ đô từ năm 1945 đến hiện tại.

Nhưng không chỉ có vậy, nhịp cầu của đất nước, của hồn thơ Vương Tâm sẽ không bị giới hạn bởi 19 nhịp, mà  nó cứ nối dà i mãi, như tình yêu Vương Tâm không bao giử hết. Tôi có cảm giác, trong Vương Tâm, có một gã rất si tình nà o đó đang núp bóng và  nhiệm vụ của gã là  mỗi ngà y chỉ việc nhà  thơ. Còn gã thơ tình Vương Tâm thật thì suốt đời lãng tử­, yêu con người, yêu thiên nhiên lắm và  rất đỗi thánh thiện. Nên vì thơ, Vương Tâm không chỉ nhận được những mùa thơ bội thu, mà  còn nhận được những mùa trẻ, mùa đẹp và  một hợp âm tình cảm bạn bè vọng lại rất đỗi tuyệt vời. Họ đến với ông chân thà nh, như ông đến với thơ vậy.

Sống ở đời, mỗi con người đửu hướng một cái gì đó, ở mỗi thời đoạn nà o đó để mà  chinh phục, đuổi bắt. Với Vương Tâm, đơn giản, ông chỉ đuổi bắt những vần thơ, những xúc cảm dâng trà o, những con chữ mà  dường như nó vốn ẩn hiện đâu đó trong cuộc đời nà y, để là m già u thêm gia tà i thơ, giử vử hưu, ông sống thanh thản như những cuộc chơi: chơi thơ và  chơi ấm. Nhưng với tôi ông là  một kẻ lãng tử­ trong nhiửu cuộc chơi khác, mải miết đi, khám phá, tìm tòi và  không hử tính toán. Tôi đi nhiửu và  cảm giác không thể không đi. Việc đi lại ngoà i tạo cảm xúc cho thơ, còn để tìm cái cảm xúc ngọt ngà o cho nó. Bởi vì người ta không thể ngồi một chỗ mà  tưởng tượng ra quá nhiửu hình ảnh đẹp, sinh động ở đời. Mà  phải cộng nó bằng chiửu dà i của những chuyến đi-Vương Tâm khẳng định. Аi và  sống với ông, tôi học được điửu rằng, chẳng nên để ý đến chuyện nhử nhặt, bởi trên đời còn bao thứ mới lạ cần hướng tới.

Vương Tâm ít chịu ngồi yên một chỗ, ngay cả thời gian đi dự  trại sáng tác văn học, ông cũng phải bắt xe ôm đến những là ng lân cận, lọ mọ dò tìm đử tà i để viết. Có một lần tôi và  ông cùng nhau lên Mường Thung (Lạng Sơn-Hòa Bình), là  đỉnh núi có người Mường sinh sống ở trên cao nhất so với mặt nước biển. Thấy trời đổ mưa, ngay dưới chân núi, nhiửu người dân đã nắn gân chúng tôi rằng, đường lên đó cực kử³ khó đi. Nhưng Vương Tâm quyết: Cứ lên. Và  thế là  chúng tôi phi xe leo lên đoạn đường 12 cây số dốc ngược, lầy lội và  nhiửu đá, bằng xe máy; nhiửu đoạn cả hai phải xuống xe để đẩy.

Là m việc xong với trưởng thôn và  một số người dân thì cũng là  lúc xế chiửu, trời lại mưa tầm tã. Hai thầy trò từ chối lời mời ở lại quyết định hạ sơn. Lúc nà y chẳng ai ngồi trên xe được nữa, tôi tắt máy, gà i số 1 và  đồng thời phải hai người kéo để xe khửi trôi tuột. Nhưng chúng tôi vẫn bị ngã trầy xước tay chân. Аó là  chuyến đi nhớ đời mà  sau nà y, ông vẫn ôn lại với tôi và  những người bạn để nhắc vử những kỷ niệm trên các cung đường đổ máu đi tìm đử tà i.

Ngoà i đi săn tìm đử tà i, tôi cũng được cùng ông đi săn tìm ấm trà  để là m già u bộ sưu tập của ông. Ngoà i đam mê viết văn, viết báo, Vương Tâm còn có thú sưu tầm các loại ấm trà  và  rượu. Khi đi ông đóng nhiửu vai. Khi thì như một gã thanh niên lãng tử­, chịu chơi. Khi thì như một gã dân buôn bụi bặm, nhiửu mưu mẹo. Lúc khác lại trở vử là  gã thi sĩ đa tình, hoặc một ông già  hồn hậu với nụ cười rất hiửn. Ngôi nhà  nhử của nhà  thơ Vương Tâm giử đây chứa đầy ấm với đủ kích cỡ, mà u sắc, họa tiết. Tà i sản trong bộ sưu tập là  hơn 200 chiếc ấm của nhiửu là ng gốm cổ trên cả nước.

Ngồi trong ngôi nhà  ấm, ông nói với tôi mình đã đi gần như hết những lò gốm lớn nhử, từ Bình Dương đến Bắc Ninh, Hải Dương. Thậm chí lên cả biên giới Lạng Sơn, và o vùng dân tộc thiểu số để kiếm được những chiếc độc đáo. Yêu ấm và  chơi ấm, nhà  thơ Vương Tâm quan tâm đến chất liệu, kiểu dáng, điửu đó được đúc kết thà nh câu Nhất dáng, nhì men, tam vòi, tứ miệng. Vương Tâm chịu tìm tòi, chịu đi. Chỉ cần nghe thấy chỗ nà o có ấm cổ là  ông bử công sức đi tìm, mua bằng được. Nhiửu người thấy ông cất công đường xá xa xôi, dù đó chỉ là  một chiếc ấm đất rất nhử, nên đã tặng lại không lấy tiửn. Hằng tháng, ông vẫn có những chuyến đi vử các lò gốm để săn những chiếc ấm mà  mình chưa có.

Vương Tâm từng là m ở ngà nh khí tượng thủy văn. à”ng khẳng định rằng, những năm tháng là m việc ở Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn Trung ương đã cho ông nhiửu vốn sống, cảm xúc. Аể rồi lúc nà o đó, hồn lắng lại, thăng hoa thà nh thơ. Ngoà i thơ ra, Vương Tâm còn thể hiện cái thất thường của thời tiết cũng là  tâm trạng mình và o những trang nhật ký, để lúc rảnh rỗi, trốn cái ầm à o của khu phố ga, ông đóng cử­a đọc lại, thấy cả một thời trai trẻ hiện vử và  tiếc nuối. Rằng sao mình không là m nhiửu thơ hơn nữa, viết nhiửu hơn nữa...

Bè bạn nói, nhà  thơ Vương Tâm là  một trong số rất ít những nhà  thơ hệ 4X mà  tâm hồn vẫn trẻ. Những giải thưởng thơ chứng tử khả năng của Vương Tâm, không chỉ dừng lại ở những giải thưởng báo chí, mà  ở giá trị của tác phẩm văn học. Rất nhiửu người đọc chùm thơ tình được giải nhất của nhà  thơ Vương Tâm trên báo Văn nghệ trẻ, năm 2007, cứ ngỡ ông mới chỉ ở tuổi 30.

Riêng với thơ, ông tâm sự rằng, sáng tác thơ tình là  một sự kử³ thú, khi những cảm xúc thà nh thật vử tình yêu được thăng hoa cùng với những hình tượng đột xuất và  những câu chữ chợt  bùng lên. Viết thơ vử đử tà i khác có thể chăm chút, gọt rũa cho bằng vừa ý thì thôi. Nhưng vử tình yêu thì chưa chắc. Nó tự bùng cháy và  ám ảnh mãi. Vương Tâm tận dụng gần như tối đa thời gian để đi, để tìm hiểu và  viết. Bằng chứng là  ông ra sách liên tục, cho đến nay đã 28 đầu sách, chưa kể những cuốn biên soạn. Tác phẩm của ông phần lớn là  thơ tình, khi tôi hửi, ông nói: Thơ tôi đến 90% là  thơ tình. Là  người luôn viết thơ tình và  theo nó suốt mấy chục năm qua. Vì có thơ nên lòng luôn trẻ và  vì thơ tình nên tình không có tuổi.

Gia tà i thơ Vương Tâm nhiửu và  phong phú. Nếu ai đó hửi, tại sao Vương Tâm có thể là m được nhiửu thơ như thế, mà  không sa và o nhà m chán, thì câu trả lời chắc chắn là : mầm thơ ông được gieo và o nơi mà u mỡ, nên gặt được những mùa bội thu. Trong tháng 8 năm 2009, Vương Tâm có trường ca Những nhịp cầu mùa thu, cũng được bắc từ những nhịp cầu tình yêu của quá khứ và  hiện tại. Nhịp cầu của cái tình riêng và  khát vọng chung của đất nước. Những nhịp cầu mùa thu gồm 19 chương, cũng là  19 nhịp cầu Long Biên, mỗi chương là  một sự kiện lịch sử­ của quân và  dân thủ đô từ năm 1945 đến hiện tại.

Nhưng không chỉ có vậy, nhịp cầu của đất nước, của hồn thơ Vương Tâm sẽ không bị giới hạn bởi 19 nhịp, mà  nó cứ nối dà i mãi, như tình yêu Vương Tâm không bao giử hết. Tôi có cảm giác, trong Vương Tâm, có một gã rất si tình nà o đó đang núp bóng và  nhiệm vụ của gã là  mỗi ngà y chỉ việc nhà  thơ. Còn gã thơ tình Vương Tâm thật thì suốt đời lãng tử­, yêu con người, yêu thiên nhiên lắm và  rất đỗi thánh thiện. Nên vì thơ, Vương Tâm không chỉ nhận được những mùa thơ bội thu, mà  còn nhận được những mùa trẻ, mùa đẹp và  một hợp âm tình cảm bạn bè vọng lại rất đỗi tuyệt vời. Họ đến với ông chân thà nh, như ông đến với thơ vậy.

Sống ở đời, mỗi con người đửu hướng một cái gì đó, ở mỗi thời đoạn nà o đó để mà  chinh phục, đuổi bắt. Với Vương Tâm, đơn giản, ông chỉ đuổi bắt những vần thơ, những xúc cảm dâng trà o, những con chữ mà  dường như nó vốn ẩn hiện đâu đó trong cuộc đời nà y, để là m già u thêm gia tà i thơ, giử vử hưu, ông sống thanh thản như những cuộc chơi: chơi thơ và  chơi ấm. Nhưng với tôi ông là  một kẻ lãng tử­ trong nhiửu cuộc chơi khác, mải miết đi, khám phá, tìm tòi và  không hử tính toán. Tôi đi nhiửu và  cảm giác không thể không đi. Việc đi lại ngoà i tạo cảm xúc cho thơ, còn để tìm cái cảm xúc ngọt ngà o cho nó. Bởi vì người ta không thể ngồi một chỗ mà  tưởng tượng ra quá nhiửu hình ảnh đẹp, sinh động ở đời. Mà  phải cộng nó bằng chiửu dà i của những chuyến đi-Vương Tâm khẳng định. Аi và  sống với ông, tôi học được điửu rằng, chẳng nên để ý đến chuyện nhử nhặt, bởi trên đời còn bao thứ mới lạ cần hướng tới.

(0) Bình luận
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Triển lãm mỹ thuật quốc tế “Tình bạn-Amistad-Pagkakaibigan 2025”
    Ngày 5/9, triển lãm mỹ thuật quốc tế “Tình bạn-Amistad-Pagkakaibigan 2025” khai mạc tại Nhà Thái Học, Di tích Quốc gia đặc biệt Văn Miếu-Quốc Tử Giám.
  • Tranh "Bác Hồ đọc Tuyên ngôn độc lập" xác lập kỷ lục Guinness thế giới
    Tác phẩm "Bác Hồ đọc Tuyên ngôn Độc lập" của họa sĩ Chu Nhật Quang được Guinness công nhận là bức tranh sơn mài liền khối, không ghép lớn nhất thế giới.
  • [Podcast] Chùa Vạn Niên – Dấu ấn văn hóa nghìn năm bên hồ Tây
    Hồ Tây – thắng cảnh nổi tiếng của kinh thành Thăng Long xưa – là nơi hội tụ nhiều ngôi chùa cổ có giá trị lịch sử và nghệ thuật kiến trúc. Một trong số đó, trải qua nhiều thế kỷ là Vạn Niên tự – ngôi chùa mang trong mình câu chuyện về Phật giáo, về lịch sử, và về sự trường tồn của văn hóa đất Thăng Long – Hà Nội.
  • Phường Sơn Tây được chuyên gia Nhật Bản trao tặng mô hình phục dựng chùa Ón
    Ngày 3/9, tại Làng cổ ở Đường Lâm, UBND phường Sơn Tây (TP. Hà Nội) đã tiếp nhận mô hình phục dựng chùa Ón do Giáo sư, kiến trúc sư Ejima Akiyoshi - chuyên ngành Kiến trúc và bảo tồn di sản của Nhật Bản, trao tặng.
  • Hà Nội trong hành trình phát triển du lịch xanh, bền vững
    Thực hiện chương trình xúc tiến đầu tư, thương mại và du lịch năm 2025 theo Chương trình số 05/CTr-UBND ngày 18/5/2025 của UBND Thành phố Hà Nội, Sở Du lịch Hà Nội chính thức tham gia Đại hội đồng Tổ chức Xúc tiến Du lịch các thành phố Toàn cầu (TPO) lần thứ 12 diễn ra tại TP. Hồ Chí Minh từ ngày 3-6/9/2025.
  • [Infographic] Chính sách đối với nghệ nhân, chủ thể di sản văn hóa phi vật thể
    Chính phủ vừa ban hành Nghị định số 215/2025/NĐ-CP về việc "Quy định các biện pháp quản lý, bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa và thiên nhiên thế giới, di sản văn hóa dưới nước, di sản văn hóa phi vật thể trong các Danh sách của UNESCO và Danh mục quốc gia về di sản văn hóa phi vật thể và chính sách đối với nghệ nhân, chủ thể di sản văn hóa phi vật thể". Trong đó, Nghị định có các Điều, Khoản quy định chính sách đối với nghệ nhân, chủ thể di sản văn hóa phi vật thể mang tính vượt trội, đúng với thực tiễn hiện nay, tạo động lực, nền tảng để gìn giữ, phát huy giá trị văn hóa phi vật thể Việt Nam trong kỷ nguyên mới.
  • Người dân Thủ đô háo hức xem pháo hoa mừng Quốc khánh 2/9
    Tối 2/9, nhiều người dân và du khách quốc tế đã đổ về các điểm chờ xem pháo hoa, tận hưởng không khí hân hoan trong Lễ kỷ niệm 80 năm Quốc khánh 2/9.
  • Huế tăng cường công tác bảo vệ công trình kiến trúc, hiện vật, bảo vật Quốc gia
    Trung tâm Bảo tồn Di tích Cố đô Huế tăng cường công tác bảo vệ công trình kiến trúc, hiện vật, bảo vật Quốc gia tại các điểm di tích thuộc Quần thể Di tích Cố đô Huế.
  • Diễu binh, diễu hành kỷ niệm 80 năm Quốc khánh (Bài 1): Âm vang khối Quân đội Nhân dân Anh hùng
    Tại Lễ kỷ niệm, diễu binh, diễu hành 80 năm Cách mạng Tháng Tám thành công và Quốc khánh diễn ra sáng 2/9 ở Quảng trường Ba Đình (Hà Nội), khối Quân đội Nhân dân Anh hùng đều nhịp bước trên Quảng trường Ba Đình (Hà Nội) trong tiếng quân nhạc âm vang, giữa tiết thu rợp cờ đỏ sao vàng, đã khiến lễ diễu binh, diễu hành chạm tới nhiều cung bậc cảm xúc trong trái tim mỗi người dân Việt Nam.
  • Toàn cảnh cuộc diễu binh hùng hậu trên biển Cam Ranh
    Kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám thành công và Quốc khánh 2/9, cùng với chương trình diễu binh, diễu hành tại Quảng trường Ba Đình, sáng nay, tại vùng biển Cam Ranh (tỉnh Khánh Hòa), Quân chủng Hải quân chủ trì tổ chức diễu binh các lực lượng vũ trang trên biển, với sự tham gia của Hải quân nhân dân Việt Nam, Cảnh sát biển Việt Nam, Bộ đội Biên phòng, Hải đội Dân quân thường trực cùng nhiều phương tiện, khí tài hiện đại.
Lãng tử­ của thơ ca
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO