Bỗng dưng lại nhớ tới kem... khi chiều nay cái nắng nóng gay gắt của mùa hè như thiêu đốt bỏng rát, mà lại còn bị mất điện. Thèm một que kem mát lạnh, một que kem tuổi thơ mà ngày còn nhỏ xíu vẫn nhặt nhạnh từng ống bơ, từng cóng bò đã bị hỏng, những tập vở cũ đã bỏ đi...
Bỗng dưng lại nhớ tới kem... khi chiều nay cái nắng nóng gay gắt của mùa hè như thiêu đốt bỏng rát, mà lại còn bị mất điện. Thèm một que kem mát lạnh, một que kem tuổi thơ mà ngày còn nhỏ xíu vẫn nhặt nhạnh từng ống bơ, từng cóng bò đã bị hỏng, những tập vở cũ đã bỏ đi... đợi trưa hè khi mọi người đang chìm vào giấc ngủ mới í ới gọi lũ trẻ hàng xóm đem những “chiến lợi phẩm” đồng nát chạy ù ra đổi kem. Có khi chỉ được một que kem, được lấy ra trong ánh nhìn thích thú của trẻ nhỏ.
Chao ôi! Cái hình ảnh trắng sữa, từng sợi dừa mỏng bọc ở xung quanh và lấm tấm những hạt vừng đã đi vào tiềm thức làm dịu đi cái nắng nóng của mùa hè. Que kem ngày ấy được lấy ra từ bàn tay chai sần vất vả và đen đúa vì nắng của người bán kem sao vẫn ngon lạ ngon lùng. Có lẽ người bán kem cũng có con như những đứa trẻ này, lấm lem và khao khát một que kem giữa trưa hè nóng bỏng. Đâu phải ngày nào cũng được ăn kem, nên cái tiếng còi bíp bo cứ liên tục giục dã bước chân nhỏ bé nhanh lên, nhanh lên nào. Nhìn quanh quất xung quanh, bố mẹ đều đi đâu cả, thế là “a lê hấp” chạy sang đường đổi được que kem.
Quên làm sao được cái cảm giác khi ngồi ở bậc cửa nhà chúm môi mút cái vị mát lạnh của que kem đang tan chảy từ từ thấm từ lưỡi qua cổ, ngòn ngọt thơm thơm, rồi len lỏi xuống sâu hơn nữa. Đến khi cả que kem đã bị ăn hết dù vừa ăn vừa cố gắng để dành, chỉ nhấm nháp cho lâu hết nhưng cuối cùng cũng chỉ còn lại chiếc que thôi. Thế mà không chịu buông chiếc que kem làm bằng gỗ bồ đề vẫn tiếc nuối mãi trên tay. Những ngón tay dèo dẻo ngòn ngọt dính vào nhau, chạy ù ra cầu ao hoặc cầu bến nhúng xuống nước, đi chơi với cơn mát lạnh nơi cổ họng, tung tăng tung tăng. Rồi biết chắc rằng phải lâu lắm nữa mới được tận hưởng cái cảm giác này.
Càng lớn lên, cái cảm giác cũ thật đáng quý khi được ăn kem ngày còn nhỏ càng xa khỏi tầm tay mình. Chẳng còn được chạy tung tăng sang nhà hàng xóm rủ rê bọn trẻ con cùng lứa đi đổi kem trưa nữa… Chẳng còn được hí hửng thỏa thuê với que kem bên bậc thềm nhà lúc bố mẹ đi làm đồng. Và cũng chẳng bao giờ quên được ánh mắt thèm thuồng khao khát của đứa bạn mồ côi nhà bên chợt ánh lên sáng rỡ khi mình cho nó ăn kem cùng. Quên làm sao được có lúc hai đứa đổi được que kem chưa kịp ăn thì rơi vào đống cát. Mình ngớ người tiếc đứt ruột, còn nó thì òa lên khóc khi que kem tan chảy dưới nắng hè…
Đã bao nhiêu mùa hoa đỏ trôi qua, bao nhiêu mùa nắng lửa, bây giờ kem cũng đắt hơn, nhiều loại hơn. Trẻ con không còn ưng que kem nhỏ bé trong thùng kem rong của những người quê đi bán kiếm sống lam lũ qua ngày. Chúng được cha mẹ cho đi ăn kem ngoài hàng, kem ốc quế, kem dâu, kem Tràng Tiền, kem Trạng Nguyên, kem nào cũng ngon, cũng thơm cũng sạch. Mỗi loại một giá, có ly kem đáng giá bằng tiền đóng học phí một tháng của con nhà nghèo, nhưng chắc chắn không bao giờ còn có thể tìm lại được cảm giác một mình một que kem đổi từ chai hộp và ngồi ăn ngon lành. Và chắc chắn cái vị kem lạnh tê lưỡi ngọt hắc của đường hóa học, cứng ngắc vì quá nhiều đá mà ăn vào vẫn rất ngon của ngày xưa sẽ còn đi theo ta mãi, đi mãi đến sau này. Mỗi lần ra phố, thưởng thức một ly kem “xịn” lại càng nhớ thêm kem ở quê nghèo ngày xưa…
Bình luận của bạn đã được gửi và sẽ hiển thị sau khi được duyệt bởi ban biên tập.
Ban biên tập giữ quyền biên tập nội dung bình luận để phù hợp với qui định nội dung của Báo.
Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Vào 20h tối ngày 24/5, tại Rạp Đại Nam, Nhà hát Chèo Hà Nội chính chức công diễn vở chèo cổ “Trinh Nguyên” do NSND Trần Quốc Chiêm phục dựng. Đây là một trong bảy vở chèo cổ kinh điển đầu tiên của nghệ thuật sân khấu chèo Việt Nam.
Tối 19/5, tại Rạp Đại Nam, đông đảo khán giả Thủ đô đã đến xem buổi tổng duyệt vở chèo cổ "Trinh Nguyên". Vở chèo được dàn dựng công phu từ sự tôn kính nghề và sự tâm huyết với chèo cổ của NSND Trần Quốc Chiêm.
Bộ Văn hóa – Thể thao và Du lịch đang tổ chức lấy ý kiến nhân dân về “Nghị định sửa đổi, bổ sung một số điều của một số Nghị định quy định về phân cấp, phân định thẩm quyền trong lĩnh vực văn hóa, gia đình, thể dục, thể thao, du lịch; báo chí, phát thanh và truyền hình; thông tấn; xuất bản, in, phát hành, thông tin điện tử, thông tin cơ sở và thông tin đối ngoại khi tổ chức chính quyền địa phương 2 cấp”.
Thực hiện nhiệm vụ, yêu cầu của Trung ương và Thành phố Hà Nội về sắp xếp đơn vị hành chính cấp xã, quận Thanh Xuân đã thực hiện đồng bộ, quyết liệt công tác này. Mới đây, UBND quận Thanh Xuân đã đề xuất nơi đặt trụ sở Đảng ủy, HĐND, UBND, Ủy ban MTTQ và các tổ chức chính trị - xã hội của các phường mới trên địa bàn quận sau khi thực hiện sắp xếp cấp xã.
Thông tin UBND thị xã Sơn Tây (TP. Hà Nội) vừa cho biết, địa phương sẽ phối hợp với Sở Văn hóa và Thể Thao Hà Nội, Liên đoàn Vật Việt Nam tổ chức Giải Vật Dân tộc Hà Nội mở rộng tranh cúp Phùng Hưng lần thứ IV năm 2025. Giải vật dự kiến diễn ra từ ngày 22 đến 25/5 tại Trung tâm Văn hóa - Thể thao thị xã Sơn Tây, phố Phan Chu Trinh, phường Ngô Quyền.
Nhân dịp Quốc tế Thiếu nhi 1/6, Nhà hát Tuổi trẻ giới thiệu đến khán giả yêu nghệ thuật vở nhạc kịch "Không gia đình", chuyển thể từ kiệt tác văn học cùng tên của nhà văn Pháp Hector Malot.
Từ ngày 17/5-16/6/2025, cuộc thi vẽ minh họa "Chất địa phương" chính thức nhận bài dự thi từ các nghệ sĩ trẻ trên toàn quốc, hướng tới tôn vinh và lan tỏa những giá trị văn hóa đặc sắc tại các vùng miền Việt Nam thông qua các tác phẩm hội họa sáng tạo.
Hai chiếc áo dài của Hoàng thái hậu Từ Cung được trao tặng cho cho Trung tâm Bảo tồn di tích Cố đô Huế để lưu giữ, bảo tồn và trưng bày giới thiệu đến công chúng.
Kỷ niệm 135 năm Ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh, Thành ủy – HĐND – UBND - UBMTTQ Việt Nam Thành phố Huế tổ chức dâng hoa lên Người và khai mạc triển lãm “Không gian di sản văn hóa Chủ tịch Hồ Chí Minh ở Huế”.
Những hình ảnh, tem và bưu ảnh này nằm trong Trưng bày chuyên đề “Hành trình theo chân Bác qua sưu tập tem và bưu ảnh” của Bảo tàng Thành phố Hồ Chí Minh, diễn ra nhân dịp kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 – 19/5/2025) và Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5).
UBND Thành phố Hà Nội đã ban hành Kế hoạch số 125/KH-UBND ngày 15/5/2025 về việc tuyên dương Gia đình văn hóa tiêu biểu nhân dịp kỷ niệm 24 năm Ngày Gia đình Việt Nam (28/6/2001-28/6/2025).
Trong những ngày tháng Năm lịch sử, mỗi người dân Việt Nam chúng ta đều nhớ đến ngày sinh nhật Bác Hồ kính yêu, trong tim luôn trào dâng một cảm xúc bồi hồi khó tả... Tạp chí Người Hà Nội xin trân trọng giới thiệu bài thơ "Tháng Năm về quê Bác" của tác giả Nguyễn Xuân Việt.
Tối 17/5, tại Rạp Đại Nam, diễn ra buổi sơ duyệt vở chèo cổ “Trinh Nguyên” với bản phục dựng công phu, đầy tâm huyết của NSND Trần Quốc Chiêm. Vở chèo đề cao tình mẫu tử, lòng hiếu thảo và sự thuận hòa giữa anh em cùng cha khác mẹ. Buổi công diễn chính thức sẽ diễn ra vào ngày 24/5 tới đây.
Anbooks phối hợp cùng Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam chính thức ra mắt cuốn sách "Hãy nói rằng con cần mẹ" – cẩm nang đồng hành với người thân bị trầm cảm của tác giả PGS.TS Nguyễn Phương Hoa. Đây là tác phẩm tiếp nối hành trình nghiên cứu và chia sẻ đầy tâm huyết của tác giả trong lĩnh vực sức khỏe tâm thần, đặc biệt là đối với trầm cảm ở trẻ vị thành niên và thanh niên – một vấn đề đang ngày càng trở nên đáng lo ngại trong xã hội hiện đại.
Nhân dịp kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2025), sáng 16/5, Khu Di tích Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Phủ Chủ tịch tổ chức khai mạc triển lãm với chủ đề "Chủ tịch Hồ Chí Minh - Tinh hoa dân tộc, tầm vóc thời đại" với chuỗi hoạt động đầy ý nghĩa.