Cánh diều tháng tư

Mai Hoàng| 26/04/2018 08:28

Tháng tư về. Có nỗi nhớ nào chộn rộn hơn khi mỗi chiều tan sở, ngang qua công viên, thấy đoàn người đang tụ tập thả diều. Ký ức bỗng ùa về một cách lặng lẽ, từng chút, từng chút một, vẹn nguyên cái thuở còn ở quê, đầu trần chân đất, cầm chặt dây diều hạnh phúc với niềm vui bé nhỏ.

Cánh diều tháng tư
Cái nắng, cái gió tháng tư làm xao động biết bao tâm hồn bé nhỏ, dẫu vẫn đang phải đến trường học bài, nhưng trong lòng thì mặc định rằng hè đã về từ rất lâu rồi. Tan trường, mặc kệ cái đói đang réo sôi, mặc kệ cái nắng chang chang đỉnh đầu, đứa nào đứa nấy đều lao thật nhanh về nhà sớm nhất có thể. Tất cả vì tình yêu với cánh diều mùa hè, với niềm vui mà chẳng thể cân, đo, đong, đếm, mua bằng tiền bạc. Người lớn nhìn tụi trẻ con lắc đầu trước niềm say mê quá độ, quên học hành, ăn uống. 
Thương quá là thương tuổi thơ nghèo khó. Thương những cặm cụi, thâu trưa của bạn, của tôi để làm diều. Lúc bấy giờ sách báo cũ trở thành đồ vật được tụi trẻ con săn lùng một cách ráo riết, cạn kiệt, trân quý hơn bất cứ món đồ nào khác. Thậm chí, khi không kiếm đâu ra sách báo cũ, phương án làm diều bằng giấy bọc bao xi măng cũng rất có khả năng xảy ra. Hết chọn giấy, lại lon ton ra phía sau đồi đốn tre, đốn trúc làm khung diều. Sau cùng là chọn dây. Đứa sang thì có cuộn dây cước, còn không đều phải dùng dây dù ở bao xi măng, đó là loại dây khá nhẹ nhưng rất bền. Vào mùa thả diều, dù có năng khiếu hay không có năng khiếu về thủ công, dù làm trong một ngày hay hai ngày thì cuối cùng đứa nào cũng có trong tay một cánh diều để chơi. 
Cái nắng đầu mùa ngòn ngọt, dìu dịu cộng thêm chút gió làm bầu trời trở nên cao rộng hơn bao giờ hết. Đó là thời điểm quá tuyệt vời để đám trẻ con rồng rắn ra đầu triền đê, chỗ gió đón nhiều nhất mà thả. Chẳng đứa nào đội mũ nón, giầy dép lại càng không, cứ thế chạy thẳng ra đê. Cả lũ lít nhít, í ới, cầm “vật cưng” của mình trên tay với một tâm thế sẵn sàng nhất. Có khoảnh khắc nào sung sướng hơn khi bản thân mình tự làm cánh diều, lại được chính tay mình thả lên bầu trời cao rộng. Trong tiếng hò reo thích thú của lũ bạn, cánh diều từ từ bay lên một cách kì diệu. Bay thật rồi, bay thật rồi, cánh diều đã chở tiếng gió, chở những chờ đợi, rất nhiều hi vọng mà chúng tôi gửi gắm trong mấy buổi trưa liền. Trong tiếng gió vi vu, tôi thấy cả tiếng cười khanh khách của lũ bạn, tiếng sẻ đồng ngơ ngác nhìn cánh diều, thi thoảng lích chích như muốn tung cánh lên bầu trời cùng cánh diều. Tôi chạy từ từ, đón theo hướng gió, miệng khe khẽ hát khúc đồng dao quen thuộc, hạnh phúc trong tim ùa về…
Tôi nhớ, nhớ lắm từng khuôn mặt của chúng bạn, nhớ những lần chúng tôi đua diều, xem diều ai cao nhất. Đôi khi phần thưởng chỉ là cái chức “thủ lĩnh” chẳng quyền lực hơn thường dân là bao của hội chăn bò thế mà ai cũng ham. Người cười, kẻ nói, đứa lại khóc thút thít khi không may dây diều bung tuột bay tít tận đẩu đâu. Cánh diều tháng tư là cả khoảng trời mơ ước, là nơi những đứa trẻ quê mộc mạc, gửi gắm hi vọng dẫu lớn dẫu bé. Ai cũng mang trong mình một niềm tin mãnh liệt rằng, nếu viết điều ước vào cánh diều thì tương lai sẽ thành hiện thực. Điều ước, suy nghĩ ngày ấy có thể ngây ngô, hơi viển vông nhưng tôi lại mãnh liệt tin rằng, nhờ một phần ước mơ ở tuổi thơ như thế, chúng tôi mới có thể mạnh mẽ bước ra đời được như ngày hôm nay.
Trên đồi, triền đê, dọc bờ ruộng chẳng thể nào đếm nổi dấu chân của tôi ngày ấy cùng những lần thả cánh diều tháng tư. Cánh diều tháng tư là cả khoảng trời ký ức đẹp đẽ tôi đã lớn lên trong bao bọc của ruộng đồng của quê hương xứ sở. Cánh diều như người bạn thân tình của tuổi thơ, để mỗi khi mệt mỏi tôi lại nương theo ký ức đưa về, để tận hưởng được những khoảnh khắc hồn nhiên, vô lo, vô nghĩ. Những đứa bạn của tôi ngày xưa, giờ mỗi đứa mỗi phương, không biết chúng có còn nhớ ngày xưa, nhớ cánh diều tháng tư nữa không? Còn tôi, ngồi đây, với ký ức cánh diều tuổi thơ mộng tưởng lung linh! 
(0) Bình luận
  • Hạ giới tròn trăng
    Ấu thơ tôi đã bao lần cuộn tròn say giấc bên chiếc chiếu cói in hoa trải giữa sân nhà vằng vặc màu trăng chín. Khoảnh khắc êm đềm ấy mang theo lời cha kể về muôn chuyện huyền bí của nhân gian, có lời giải mã vô tận, mênh mang cho câu thách hỏi tôi vẫn thường háo hức: “Con đố cha đoán được, mặt trăng có tự bao giờ!”. Nhiều năm ròng, tôi vẫn thổn thức khi nhớ về những giấc mơ, về những ngả rừng đêm thâm u, những miền biển miền sông thắt lại rồi phình ra một màu đen sẫm, những vùng đất đá lởm chởm và hỗn độn buổi sơ khai…
  • Quà mùa thu
    Mùa thu là món quà dành cho những nhớ mong, món quà ngọt ngào, thấm đượm nắng gió và hương vị ký ức.
  • Ông cháu Chích Chòe
    Chích Chòe rũ mình, rỉa lông, rỉa cánh. Nó thích thú chải chuốt bộ trang phục bóng bẩy của mình. Khoái chí, anh chàng ngẩng cao đầu, cất tiếng hót trong vắt giữa trời xuân.
  • Nhớ một thời xa vắng
    Có những ký ức không bao giờ cũ. Chúng lặng lẽ nằm lại nơi góc khuất của tâm hồn, chỉ chờ một làn gió, một tiếng mưa hay chút hương rừng cũng đủ khơi dậy tất cả. Với tôi, ký ức ấy mang hình hài một cơn mưa rừng, cơn mưa của những chiều nhập nhoạng, khi núi rừng mờ dần sau lớp bụi nước trắng xóa, và lòng người cũng lặng như sương.
  • Thu Hà Nội và những miền ký ức không phai
    Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
  • Dưới tán bàng mùa thu
    Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Kiến trúc sư trẻ: Hành trang đổi mới để hội nhập quốc tế
    Trong bối cảnh kiến trúc xây dựng toàn cầu đang bước vào giai đoạn chuyển đổi mạnh mẽ dưới tác động của công nghệ số, trí tuệ nhân tạo và yêu cầu phát triển bền vững, đội ngũ kiến trúc sư (KTS) trẻ Việt Nam đứng trước những thách thức chưa từng có, đồng thời cũng mở ra nhiều cơ hội mới để khẳng định vai trò và vị thế nghề nghiệp. Tọa đàm “Kiến trúc sư trẻ với đổi mới sáng tạo và hội nhập quốc tế” do Hội Kiến trúc sư Hà Nội tổ chức ngày 19/12 đã trở thành diễn đàn quan trọng nhằm nhận diện thực tiễn, chia sẻ kinh nghiệm và đề xuất giải pháp thúc đẩy năng lực hội nhập cho thế hệ KTS trẻ hiện nay.
  • Tour trải nghiệm “Ký ức Cột cờ” - cảm nhận lịch sử Hà Nội bằng hình ảnh và cảm xúc
    Nhân dịp kỷ niệm 79 năm Ngày Toàn quốc kháng chiến (19/12/1946 - 19/12/2025) tour trải nghiệm "Ký ức Cột Cờ" ra mắt tại Di tích Cột cờ Hà Nội, mở ra một cách tiếp cận mới với lịch sử Thủ đô, nơi di sản được kể lại bằng trải nghiệm, cảm xúc và ngôn ngữ của thời đại.
  • Hội Văn nghệ dân gian Hà Nội: Nỗ lực gìn giữ và lan tỏa giá trị văn hóa dân gian
    Sáng 18/12, tại khách sạn La Thành (Hà Nội), Hội Văn nghệ dân gian Hà Nội đã tổ chức hội nghị tổng kết hoạt động năm 2025 và triển khai phương hướng, nhiệm vụ năm 2026. Đây là dịp để Hội nhìn lại một năm hoạt động trong, đồng thời xác định những định hướng quan trọng cho năm 2026.
  • Chuyển đổi xanh, tín dụng xanh là yêu cầu tất yếu của nông nghiệp
    Sáng 19/12, Tổng hội Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Việt Nam tổ chức Lễ tổng kết Đề án truyền thông 'Tín dụng xanh cho doanh nghiệp và nhà nông năm 2025'.
  • Giáo viên Trường THCS Chương Dương trải nghiệm tuyến sinh thái ven bờ sông Hồng
    Ngày 20/12, Trường THCS Chương Dương (Hà Nội) tổ chức hoạt động trải nghiệm thực tế dành cho giáo viên tại tuyến đường sinh thái bờ vở sông Hồng, thuộc khu vực Công viên rừng Chương Dương (phường Hồng Hà, Thành phố Hà Nội).
Đừng bỏ lỡ
Cánh diều tháng tư
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO