Những sinh viên mặc áo lính trong tiểu thuyết Độc Đạo

Nguyễn Đăng Hà| 24/05/2017 10:50

Có thể xem tiểu thuyết “Độc đạo” của Lê Lâm là một phần trong bộ năm tiểu thuyết mà bốn phần đã được xuất bản trong những năm trước đây, gồm: “Sau cánh rừng lặng gió”, chung khảo tiểu thuyết Hội Nhà văn Việt Nam 2006- 2009, “Trở về”, “Gặp lại” và “Vượt dốc”.

Tiểu thuyết tiếng Việt dài hơi không nhiều và nhìn chung ở những tiểu thuyết nhiều tập, đến những tập cuối phần lớn bị “hụt hơi”. Với Lê Lâm trong tập này (tập thứ 5), các sự kiện vẫn nối tiếp, các mâu thuẫn tiếp tục phát sinh và xử lý. Có thể nói Lê Lâm vẫn còn “trường vốn” như lời một nhân vật nhận xét về Hùng trong tác phẩm: “Trong anh còn nhiều tiềm ẩn lắm. Người ta chỉ mới thấy ở anh cái phần lộ thiên thôi. Chứ cái phần chìm hình như còn ít người biết đến”. Khi đọc Lê Lâm có thể liên tưởng tới một tác gia nước ngoài là nhà văn Nga A.N. Tolstoi người đã viết 2 bộ tiểu thuyết nổi tiếng, trong đó bộ ba tiểu thuyết “Con đường đau khổ” (gồm có các tập: “Hai chị em”, “Năm mười tám”, “Buổi sáng ảm đạm”) xuất bản từ năm 1947 mà đến nay vẫn tiếp tục được phát hành (ở Nga và nước ngoài). “Con đường đau khổ” dày 567 trang với sách định dạng 7,6X10 inchs và đó là bộ sử thi về cách mạng, nội chiến và con đường của trí thức Nga đi với cách mạng. Còn các nhân vật trung tâm của Lê Lâm trong bộ tiểu thuyết cũng thuộc tầng lớp ưu tú của thời đại đó là những sinh viên mặc áo lính.

Theo một hướng khác, “Độc đạo” cũng có thể coi là một cuốn tiểu thuyết độc lập.

Nói vậy để bạn đã đọc 4 cuốn tiểu thuyết kể trên, cần đọc “Độc đạo” để biết cuộc sống của những nhân vật trong bốn tập trên tiếp tục như thế nào.

Tác phẩm mở đầu bằng việc Hùng nói với đồng nghiệp về việc viết cuốn tiểu thuyết và kết thúc là khi tác phẩm đã in xong. Có thể nói Lê Lâm đã viết theo lối đệ quy, như Hùng viết trong tác phẩm. Đấy là ý nguyện đã được nói ra ở cuối tiểu thuyết: “Cũng chỉ qua tác phẩm của anh người ta mới nhận ra một người lính, sau hòa bình mấy chục năm mà chưa bao giờ rời vũ khí. Những gì anh mất người ta tìm lại được trong cuốn tiểu thuyết mà anh gọi là “cuốn sách của đời mình”. Với 280 trang sách khổ lớn và hơn 50 nhân vật, với những câu chuyện về số phận những con người ở mọi thứ hạng khác nhau nhưng phần lớn trong họ hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp liên quan đến hình ảnh sinh viên mặc áo lính. Câu chuyện đưa ta về với những cảnh ngộ xảy ra thời hậu chiến, nhưng ngay lúc đầu hoặc thoảng qua không ai có thể nhận ra chân dung của họ. Cũng phải qua vài chục trang các nhân vật mới hiện rõ. Câu chuyện không chỉ diễn ra ở một tòa soạn báo mà còn đưa ta đi đến nhiều miền đất khác nhau, một vùng rừng Tây Nguyên, một bản làng ở Nghệ An, một thành phố Vinh, một miền đất Long An chí cốt với cách mạng mà cho đến nay vẫn còn nghèo,… không chỉ đối mặt với cuộc sống hiện tại mà nguyên nhân của nó đã xuất hiện từ thời chiến tranh cũng được mô tả lại một cách chi tiết.

Với cách dẫn dắt khéo léo, cuốn sách đã cho ta gặp lại những hoàn cảnh éo le mà không đoán trước được kết cục của một số phận. Có những trường đoạn đưa đến sự hồi hộp như khi Thương bị anh chồng vũ phu đánh đập, lăng mạ, lo lắng cho đứa con đang nằm trong tay người cha tàn bạo có đến với cô được hay không…

Thật sự, cuốn sách đã dẫn ta đi từ những bất ngờ này đến bất ngờ khác. Do vậy khi đã đọc “Độc đạo” từ những trang đầu ta muốn đọc tiếp không muốn dừng lại.

Có phải vì câu chuyện về những con người mà Lê Lâm hiểu rõ nhất bởi anh là một thành phần trong đó.

Lê Lâm nguyên là sinh viên Đại học Tổng hợp Hà Nội. Năm 1972 anh nhập ngũ và vào một đơn vị gồm phần đông là sinh viên từ hai trường Bách khoa và Tổng hợp. Sau một thời gian ngắn huấn luyện ở Mai Siu, Bắc Giang, cùng đơn vị hành quân hàng tháng trời qua đường rừng Tây Trường Sơn, anh được bổ sung vào một đơn vị chiến đấu. Lùi xa hơn về trước, Lê Lâm vốn là một học sinh giỏi văn khi còn học phổ thông, và những điều anh viết bây giờ đã được thai nghén từ những ngày còn mặc áo lính, nhưng do hoàn cảnh chiến tranh bom đạn khắc nghiệt, rồi thời gian trở về do bận bịu với công tác không cho anh có điều kiện thực hiện những ý định của mình. 

Cuốn sách này anh ít nói về chiến sự tuy nhiên sự hiểu biết về cuộc chiến đưa đến những trang viết thời bình đằm thắm hơn, các nhân vật phản diện cũng được nhìn với một con mắt thấu đáo hơn.

Những người lính trải qua thời chiến, nhất là những người trực tiếp chiến đấu bao giờ cũng độ lượng hơn những người khác. Đó là điều tôi nhận biết qua nhiều trang viết trong cuốn sách này, có phải đó là dụng ý của tác giả hay bản thân những điều đã trải nghiệm minh chứng cho điều đó?

Tiểu thuyết này, Lê Lâm viết như một kịch bản phim, có những cảnh bị ngắt để tiếp tục vào sau đó  nhiều cảnh khác. Cách bố trí đan xen như vậy đưa đến sự hồi hộp, người đọc phải dự đoán sự việc sẽ tiếp diễn như thế nào. Giá như một ai đó muốn chuyển thể cuốn tiểu thuyết của Lê Lâm sang phim truyện chắc sẽ là điều thú vị và việc viết kịch bản sẽ không khó khăn lắm.

Lê Lâm được biết nhiều hơn là một nhà thơ. Cũng dễ hiểu, từ trước 2006 anh đã có một số tập thơ như: “Cơn mưa bất chợt”, “Sóng”, “Nẻo vắng đường xa”, “Tự cảm”, “Gió núi”, “Lời của đất”. Trong số đó, tôi thích nhất những bài anh viết trong những năm 1973, 1974 khi anh ở rừng Lào, Campuchia, Tây Ninh... và bài thơ “Về Thanh Xuân” trong tập thơ in chung. Gần đây hơn là tập thơ “Người gieo hạt trong đêm” trong đó 1/3 số bài anh viết ở nước ngoài, tôi thấy thơ anh đằm thắm hơn. Về mảng này, anh còn có thơ in chung trong nhiều tuyển tập thơ về đất nước, quê hương, về tình yêu, tình bạn, nhà giáo, nhà trường...

Nhưng phải chăng sự ngắn gọn, súc tích, cô đọng của thơ chưa đủ để anh mô tả những vấn đề khác của xã hội mà liên quan đến nhiều những người trải qua chiến tranh, cho nên anh phải nhờ đến tiểu thuyết?

Với Lê Lâm, thơ và cả trong tiểu thuyết của anh là những câu từ dung dị, ít khi đao to búa lớn nhưng trong các tác phẩm đó, nhịp sống luôn sôi động, câu chuyện này nối tiếp câu chuyện khác, hiện tại bao giờ cũng đan cài với quá khứ và luôn hướng tới tương lai.

Đọc tập tiểu thuyết này, những người đã trải qua chiến tranh nhất là những sinh viên mặc áo lính, thấy lại hình ảnh của mình trong đó không chỉ trong thời chiến mà còn trong hiện tại. Những bậc bố mẹ, những người vợ, những bạn bè của người lính cũng nhận và hiểu hơn người thân yêu ruột thịt của mình…

Hy vọng các bạn đọc tìm thấy nhiều điều cần suy ngẫm sau khi đọc “Độc đạo”. 
(0) Bình luận
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
  • Lễ phạt vạ
    Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Kỳ họp thứ Nhất HĐND phường Cửa Nam: Không để đứt gãy công việc trong vận hành chính quyền địa phương 2 cấp
    Thực hiện Luật Tổ chức chính quyền địa phương, sáng 1/7, HĐND phường Cửa Nam (Thành phố Hà Nội) khóa I, nhiệm kỳ 2021-2026 tổ chức kỳ họp thứ nhất để xem xét, quyết định công tác nhân sự và thực hiện các nội dung quan trọng thuộc thẩm quyền. Đây là kỳ họp đặc biệt của phường Cửa Nam để hoàn thiện tổ chức bộ máy, vận hành chính quyền địa phương 2 cấp hiệu lực, hiệu quả góp phần xây dựng và phát triển Thủ đô Văn hiến – Văn minh – Hiện đại.
  • Từng bước đưa phường Hà Đông (mới) phát triển ngày càng hiện đại, văn minh, giàu đẹp
    Thay mặt Thành ủy Hà Nội, đồng chí Nguyễn Văn Phong - Phó Bí Thường trực Thành ủy Hà Nội đã trao các Quyết định, Nghị quyết của Thành phố về công tác nhân sự tại phường Hà Đông (mới) để phường vận hành mô hình chính quyền địa phương 2 cấp từ ngày 1/7/2025.
  • Xây dựng hệ thống chính trị phường Dương Nội (mới) tinh gọn, chuyên nghiệp, hiện đại
    Chiều 30/6, Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Hà Nội Nguyễn Văn Phong làm Trưởng đoàn công tác của Thành phố, dự lễ trao các quyết định của Thành phố Hà Nội về công tác cán bộ thuộc Đảng ủy – HĐND – UBND - Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam phường Dương Nội (mới).
  • “Tiết kiệm thông minh – làm chủ tài chính” cùng VietinBank
    Bạn đang ở giai đoạn khởi đầu của sự nghiệp, xây dựng gia đình nhỏ hay lên kế hoạch cho tương lai của con trẻ? Hãy để VietinBank đồng hành cùng bạn trên hành trình làm chủ tài chính với các sản phẩm Tiết kiệm online trên iPay linh hoạt, giải pháp tối ưu cho thế hệ trẻ chủ động, hiện đại và thông minh.
  • Những chính sách nổi bật có hiệu lực từ tháng 7/2025
    Từ 1/7, nhiều chính sách mới có hiệu lực như: 28 nghị định về phân cấp, phân quyền, phân định thẩm quyền chính quyền địa phương 2 cấp; Chủ tịch UBND cấp xã có thẩm quyền cấp 'sổ đỏ'; định mức xe ô tô phục vụ công tác chung ở cấp xã; chuyển đổi mã số thuế cá nhân sang số định danh cá nhân...
Đừng bỏ lỡ
Những sinh viên mặc áo lính trong tiểu thuyết Độc Đạo
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO