Nhớ vị tào phớ xưa

HNM| 03/01/2022 14:40

Với nhiều người Hà Nội, tiếng rao “Ai phớ... đi” vẫn vang vọng trong tiềm thức, gợi nhớ về khu phố cổ và những con ngõ nhỏ vào buổi trưa thanh vắng hay đêm đông rét mướt.

Tiếng rao khắc khoải ấy gợi nhớ bóng dáng của người đàn ông thường đội chiếc mũ cối bạc màu, quần áo sờn rách, quẩy đôi thùng gỗ trên vai đi khắp phố phường Hà Nội, khiến người ta cay mắt nhớ về tuổi thơ hay một Hà Nội những năm xưa cũ. Ngày ấy, quà vặt của lũ trẻ con ở phố chỉ là vài quả ô mai, bánh oản, bỏng ngô... Nhưng món “gây thương nhớ” nhất vẫn là tào phớ, bởi dù trời lạnh hay nóng, thức quà này cũng có vị ngon riêng. 

Nhớ vị tào phớ xưa

Cái tên “tào phớ” được phiên âm từ tên gọi “to fu” (tào phở) - một món ăn của người Hoa đã du nhập vào Việt Nam từ rất lâu. Nhờ hương vị dân dã, tốt cho sức khỏe nên dần dà, tào phớ trở thành món ăn quen thuộc của người Việt. Mỗi miền có một cách thưởng thức tào phớ khác nhau; ở Hà Nội, tào phớ giữ được hương vị nguyên bản nhất khi được dùng với nước đường ngọt vừa phải và đượm hương hoa nhài. Đây cũng là món tráng miệng của nhiều gia đình ở Hà Nội trước đây.  

Cách làm tào phớ không khó. Nguyên liệu chủ yếu là đậu nành ngon, được ngâm qua đêm và đãi sạch vỏ, bỏ hết các hạt hỏng, mốc. Sau đó, người ta nấu thành sữa đậu nành, lọc bỏ bã rồi tiếp tục đun cùng thạch rau câu, lá nếp. Khi hỗn hợp đạt yêu cầu, người ta để nguội, phần óc đậu sẽ đặc quánh và có mùi thơm ngậy của lá nếp hòa với vị béo bùi của đậu nành. Khi ăn, người ta dùng vỏ của con trai thay cho cái muôi, khéo léo gạt từng lớp mỏng cho vào bát, chan thêm nước đường đã ướp sẵn hoa nhài, tạo nên hương thơm tinh khiết, vị ngọt thanh dễ chịu. Vào mùa hè, người Hà Nội thưởng thức tào phớ với chút đá xay hoặc đá viên, có tác dụng giải nhiệt. Trong những ngày đông lạnh giá, tào phớ được dùng với nước đường đun nóng, thả thêm vài lát gừng, giúp giữ ấm cơ thể.

Ở Hà Nội, làng An Phú (nay thuộc phường Nghĩa Đô, quận Cầu Giấy) được xem là làng nghề “khai sinh” ra món tào phớ. Trước kia, nhiều hộ dân sinh sống chủ yếu bằng nghề này. Ngày nay, tào phớ Hà Nội vẫn xuất hiện ở các hàng chè, nhưng đã thay đổi ít nhiều để phục vụ nhu cầu của lớp trẻ khi cho thêm trân châu, hạt sen, cốt dừa hay caramen béo ngậy...

(0) Bình luận
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
  • Thắp lên cánh đồng mùa xuân
    Ngày Tết, tôi có hứng thú đi tìm miền cỏ nước. Từ thuở bé đến bây giờ vẫn nguyên một mong ước giản dị mà xa xôi ấy. Ví von một chút là được vị thần thiêng liêng của Tết năm đó mừng tuổi cho một hình sắc cánh đồng vào xuân. Ngẫm thế, chợt thấy nếu được trải mình vào cánh đồng đang dâng lên tràn chảy sắc xuân ấy, thật sẽ là một món quà trang trọng, lịch lãm và cải biến diệu kỳ.
  • Nhớ miền tết xưa
    Hương xuân chạm vào cánh cửa thời gian, phố dài lên áo mới cũng là lúc đông rời đi chẳng bỏ quên gót mùa. Trong tiếng cựa mình của chồi non, xuân hòa cùng vào nỗi nhớ, dư âm Tết xưa cất gọi yêu thương. Tôi là đứa trẻ rất thích Tết, thích không khí chộn rộn, tất bật vui tươi những ngày cận Tết. Mùi Tết, hương vị Tết cứ len lỏi vào trong lòng tôi suốt những năm tháng tuổi thơ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Nhớ vị tào phớ xưa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO