Hà Nội và o đông. Chớm đông, những cơn gió mùa đông bắc đột ngột trà n vử, khiến ai nấy đửu cảm thấy cái lạnh tê tái lùa và o trong da thịt. Những ngà y Hà Nội ngập trong cái lạnh, xuống phố ai nấy đửu xúng xính trong bộ quần áo ấm, và phố phường cũng ngập trà n sắc mà u những chiếc khăn len..Thiên nhiên dường như có sự ưu ái cho Hà Nội. Hà Nội và o đông mà mùa nà y vẫn ấm áp. Ban ngà y nắng ấm và trời se se cái lạnh như không khí khô mát của mùa thu.
Mùa đông năm nay chưa thấy thấm thía cái lạnh cắt da cắt thịt khắc nghiệt như những mùa đông trước. Trời hanh hao, và như khao khát một cơn mưa mùa đông ngọt ngà o để xua đi cái khô lạnh của mùa đông phủ trên những rặng cây ven đường, xua đi cái xao xác của mùa trút lá.
Mùa đông Hà Nội
Lâu rồi, tôi đã không còn thói quen mơ mộng nhìn ra ngoà i trời đợi chử một cơn mưa đột ngột trút xuống, một cảm giác khắc khoải trong mà n mưa giăng giăng đầy ngoà i trời. Và tôi cũng không còn lãng mạn để tự do cho mình được nhìn những giọt nước từ không trung vô định trong khoảnh khắc vỡ tung ra thà nh hà ng ngà n, hà ng ngà n tia nước khi tiếp xúc với mặt đất nóng bửng của mùa hạ, hay trong không khí lạnh run người của cơn gió mùa đông bắc.
Tự dưng, trong cái hanh hao và khô lạnh chỉ có thể cảm nhận trong là n môi khô, tôi thấy đang khao khát chử đợi một cơn mưa. Mưa Hà Nội, mưa trên đất Thăng Long, đó là mưa của hoà i niệm, mưa chao nghiêng trên những vần thơ tà i hoa của các thi sĩ, và mưa của một cuộc sống mới đang gieo mầm trên những con đường tấp nập, trên những tòa nhà cao tầng và những đô thị mới đang mọc lên mỗi lúc một nhiửu hơn từng ngà y.
Vẫn biết, mưa thật buồn khi Hà Nội ngập chìm trong cái ngập ngụa của mưa, và mưa khi ấy có tội gì đâu, mưa chỉ là m cái việc là có nắng thì tất có mưa mà thôi. Nắng và mưa, ấy là việc của trời đất mà ? Đừng đổ lỗi cho mưa, vì con người quá lo toan cho nhiửu thứ mà quên đi việc tất yếu đó là đừng quên rằng: Có những ngà y nắng đẹp để đôi lứa nắm tay dạo chơi, thì hãy nhớ có lúc bất chợt mưa sẽ à o à o trút xuống, và mưa cũng thất thường như trẻ nhử vậy. Mưa giận dữ , dữ dội, hậm hực, vô cớ.
Và mưa cũng hiửn dịu lắm !
Mưa ! Đã có ai khao khát một lần được đi trong mưa để ngắm mưa trên những cánh đồng hoa ở Hà Nội. Tôi nhớ có một lần đi trên cầu Thanh Trì trong một cơn mưa thoáng qua và o dịp xuân độ chín. Khoảnh khắc mưa xuân đan nhẹ và o nhau, thấm và o mà u hoa đà o hồng phớt đang rực lên vẻ đẹp như muốn níu kéo mãi mùa xuân ở lại. Trong giây phút ấy, mà n mưa không là m phai nhạt sắc hoa bên dòng sông Mẹ, mà mưa thực sự là m mà u hoa rực rỡ hẳn lên. Mưa chao nghiêng trên sự mượt mà và mưa gọi lên sự dâng hiến vẻ đẹp tinh khôi và ngọt ngà o, đam mê của mùa hoa cuối xuân, như níu giữ vĩnh viễn mùa xuân ơi, hãy ở lại..
Mưa xuân ấm áp, mưa là m mơn mởn những chồi non và o mùa xuân, mưa mơn man những ruộng mà u ven sông, là m xanh ngút ngà n đôi mắt, và mưa khe khẽ gọi nỗi nhớ nhung mong đợi của ai đó trong cái lạnh lùng tê tái của mùa đông được đắm mình trong ấm áp rất đặc biệt được trở lại mùa xuân. Trở lại với mùa xuân của thiên nhiên, và mùa xuân của hạnh phúc tuổi trẻ.
Người ta vẫn thường bảo đa sầu, đa cảm, và thích đi trong mưa là những người quá lãng mạn, thích phiêu du. Mưa Hà Nội, mưa mùa hạ à o à o trút xuống trên những tán cây cổ thụ ven đường. Sao tôi thấy lạ lùng tới thế?
Vẫn mưa hạ đây, mưa bất ngử và nóng nảy, mưa dồn dập và vội vã như xua đi cái nóng nực như nung của những con nắng rực như mật rải khắp phố phường. Trong một thời khắc mùa đông, nghĩ vử cái nóng như rang của mùa hạ, cũng nhen cho ai đó một niửm thích thú vử những cơn mưa Hà Nội và o hè.Mưa Hà Nội không như mưa Sà i Gòn. Mưa Sà i Gòn hầm hập và trút xuống à o à o, mạnh mẽ có lẽ ảnh hưởng bởi sức sống náo nhiệt của con người nơi đây chăng ?
Hà Nội đang khát mưa
Mùa đông, giữa mùa đông khô nẻ, đất trời lạnh lùng, khiến tôi chợt nhớ tới mưa thu Hà Nội. Mưa thu Hà Nội nhẹ lắm, và cũng thơ lắm. Mưa cũng dịu dà ng như mưa xuân. Mưa bay bay, và xà o xạc hòa ca cùng lá. Mưa thu Hà Nội là m dậy lên thêm vị ngọt ngà o hương cốm mới,dịu ngọt như ai đó được cùng người mến yêu dạo phố. Trong cái tấp nập của phố xá, thấy mưa phân phất bay, thảnh thơi, và thấy tiếng cười nói, ánh mắt vui tươi gieo và o trong hạt mưa nghiêng nghiêng theo cơn gió thu. Chiửu mưa thu Hà Nội lắng nghe mưa thầm hát vử nỗi buồn của những người chia xa và hoà i niệm nhẹ nhà ng và tinh tế của giai điệu nhẹ nhà ng, thánh thiện của Mưa .
Mưa Đông đem theo cái lạnh tê tái, và ngọt sắc. Mưa mùa đông Hà Nội nhẹ nhà ng và sâu lắng, mưa là m dịu cái lạnh tê người xen với mưa, dẫu mưa có khiến ai đó thấy lạnh thấu da thịt, thì mưa dường như cũng là m ấm cả mùa đông vì sự ẩm ướt của mưa là m ấm lòng người trong mùa đông nứt nẻ, hanh hao. Mưa đông Hà Nội êm ái, khe khẽ cất giai điệu trên con phố, dẫu mưa trầm lắng không được rì rà o đùa nghịch với những tán lá xanh.
Được ùa và o một quán trà nóng, hay một quán cà phê ven đường, dù mưa từng giọt không đủ thấm ướt vai áo, thì cảm giác được nếm một tách trà thơm, hay hương cà phê nồng nà n là n khói mửng tang bay lên, cũng là một niửm vui giản đơn, nho nhử và khiến lòng mình có gì đó bình dị,mới mẻ, ấm áp, xua đi cái lạnh giá của mùa Đông.
Mưa đông không còn tê tái trong đêm đông nữa. Mưa đêm Hà Nội lấp lánh trong muôn ngà n ánh đèn, lung linh như muôn và n ánh sao trời của một nhịp sống mới đang rạo rực ngân nga trong mưa. Mưa đông Hà Nội và o đêm khiến bử vai ai đó khẽ run lên, và mong chử một bà n tay nồng ấm...Mưa Hà Nội dịu dà ng đợi chử một cơn mơ Xin cho đời co đôi : Mình tay trong tay.