Câu chuyện đầu năm

Đặng Thiêm| 24/01/2023 07:21

Thấy Cửu đến, tôi mừng quá, reo lên câu thơ của cụ Nguyễn Khuyến: Oài! Đã bấy lâu nay bác tới nhà…

tet5.jpg

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa… phải không?
Anh bạn cố tri người tỉnh của tôi cười như phá tung sự khoái trá vốn có rồi hỏi:
Thế nào? Tết nhất năm nay to không?
Thấy bạn hồ hởi, tôi chỉ tay lên ban thờ:
Thì cũng như mọi năm:
Bạn tặng ta nải chuối vườn nhà và quả bưởi
Như đôi bàn tay dâng trọn vầng trăng.
Chậu quất, cành đào, con cháu sắm
Bà láng giềng mang cho cặp bánh chưng…

Phong vị quá nhỉ? Thế là đủ Tết! Ông ở quê sướng thật! Tình làng nghĩa xóm. Tuyệt! Rất truyền thống. À, mà này, hỏi nhá. Vì sao dân mình lại lấy nải chuối xanh làm thức chủ yếu bày mâm ngũ quả nhỉ?

Thì chuối là cây gần gũi… Ngày xưa nhà nào chả “chuối sau cau trước”? Nải chuối đẹp hình, đẹp sắc, đàng hoàng ở giữa mâm bồng, màu xanh lá cây tôn bật màu vàng quả bưởi. Từng trái mập mạp như những ngón tay xòe, cài được bao quả nhỏ: quất vàng, nho tím, táo xanh non… khác nào những vì sao lấp lánh? Cam quýt viền dưới như chuỗi ngọc. Nhìn vào mâm ngũ quả là thấy cả bầu trời quê, sự phong phú của cây trái vườn nhà… Nhưng có lẽ người xưa còn gửi vào đó nhiều suy ngẫm hơn nữa. Thân chuối ngay thẳng lại nhẵn bóng, lá to không bao giờ rụng, héo rồi vẫn ôm lấy cây che chở. Chuối mọc từng khóm, quây quần như gia đình nhiều thế hệ. Chuối mẹ đơm hoa, kết trái dâng cho đời… Chết đi lại truyền sang con. Cứ thế, đời nối đời tồn tại mãi… Không phải ngẫu nhiên mà trong các đám tang, người ta dùng hai đọt chuối non cắm vào song bình để cúng vong, chẳng phải chỉ vì nó tươi lâu mà đó là chuyện gửi tâm linh.
Có lí, có lí - Cửu gật gù tán thưởng - Quả chuối không phải để nhân giống, chỉ để dâng hiến, quý thật! Chuối xứng đáng là ngôi chủ.

Nói rồi, Cửu nhìn lên ban thờ nhà tôi, chợt hỏi:
Này, theo ông thì tại sao các cụ chỉ dùng gà trống để lễ nhỉ?
Cái này thì mình biết. Ngày xưa, năm nào cũng vậy, ông mình đều chăm bẵm cho con gà trống mã đỏ, mào cờ, chân lụa để cúng Tết. Có lần mình hỏi: “Mẹ cháu bảo dương sao âm vậy. Mình ăn toàn chọn gà mái cho ngon. Sao ông cứ chọn gà trống ạ?”. Ông mình mới giảng: “Đồ hiến tế cốt ở lòng thành, dâng lên thần thánh, tiên tổ nguyện ước của mình. Con gà trống là nó có đủ 5 đức tính quý. Đó là Nhân - Nghĩa - Dũng - Trí - Tín. Nhân là gieo giống tốt cho đời sau. Nghĩa là biết chăm sóc, che chở, chia sẻ mồi ăn với gà mái, gà con. Dũng là dám chống lại kẻ địch mạnh để bảo vệ đàn. Trí là biết dùng mưu mẹo khi đánh nhau, đòn thẳng đòn né, khi kém thế, biết rúc cánh tránh đòn. Cháu xem gà chọi nhau thì biết chứ? Còn Tín, có bao giờ gà báo canh, báo sáng sai đâu?”.

Đúng! Đúng! Các cụ sâu sắc thật! Gà mái sao có đủ năm đức ấy? Nhưng, gà cũng là thực phẩm cao cấp ngày xưa nữa! Thật không dễ gì mà thành phong tục. Nhất là mĩ tục. Tuy nhiên, cũng có những phong tục xuất phát từ những ngộ nhận như tục dựng cây nêu, vẽ cung tên, chọn hướng xuất hành, hẹn người xông đất…

Thấy vẻ nghiền ngẫm của Cửu, tôi trêu:
Ông đúng là nhà tự nhiên của tôi! Xin đừng trách người xưa mê tín. Nhận thức của các cụ đâu đã khoa học? Cái chính là xuất phát từ ước vọng rất lành mạnh, mong cho cuộc sống yên bình, nhiều may mắn, giàu yêu thương. Ví như chuyện “cắt đúm” ở quê tôi xưa…

Cửu vồ vập:
Cắt đúm à? Ông kể đi. Ngày xuân mà! Mình mới chỉ nghe nói hát đúm thôi, tức là nhiều người, nhất là trai gái tụ tập nhau hò hát cho vui.
Vâng, xin hầu cụ.

Tôi trêu Cửu thế và vui vẻ kể.
Mình không biết xếp chuyện này là lệ hay tục nữa, chỉ biết rằng, nó có từ ngày xửa ngày xưa. Và theo các cụ thì trai gái nào mà chả thích? Bố mẹ, ông bà nào mà chả muốn cho con cháu mình như đũa có đôi?
Đúng ra phải gọi là “Đi chợ cắt đúm”? Chợ Đình làng mình (làng Vân Đình, huyện Ứng Hòa, Hà Nội) xưa to lắm. Một tháng 18 phiên, 6 phiên chính họp vào ngày 3 ngày 8. Nhưng chuyện “đi chợ cắt đúm” chỉ diễn ra vào phiên 23 tháng Chạp, ngày ông Công ông Táo lên chầu trời và phiên mồng 8 tháng Giêng đầu năm thôi. Trai, gái rủ nhau. Trai mài đồng chinh sắc lẹm, gái thêu đúm đẹp.

Trước hết, nói về cái đúm. Theo tiếng địa phương, đó là một cái túi nhỏ xinh xinh bằng vải đẹp tự khâu để đựng mấy thứ của con gái như gương, lược, trầu cau, vài đồng xu, đồng chinh, cũng có khi là đôi nụ thông, hoa tai… nghĩa là các thứ “đồ tế nhuyễn của riêng Tây”. Bình thường, các cô giữ đúm rất cẩn thận. Họ cho trong ruột tượng, nghĩa là cái bao thắt ngang trước bụng, bên ngoài còn choàng thêm một cái dây lưng rộng gần gang tay, thắt bỏ múi duyên dáng nữ tính. Bọn kẻ cắp khó mà nhằn. Này nhé, chiếc đúm nằm sát bên sườn, chỗ tay buông xuống, đụng vào có mà bị tóm ngay.

Nhưng những phiên chợ cắt đúm này lại khác. Các cô chỉ giắt sau dây lưng hoặc buộc hờ hững ra phía sau một chút để nó đung đưa cùng nhịp bước chân… Vì không có mục đích mua sắm nên trong đúm đương nhiên không có tiền. Đồ trang sức như nụ thông, khuyên tai dĩ nhiên về đúng chỗ của nó. Trong đúm thông thường chỉ có trầu cau, hoặc một tờ bao hương gấp kĩ (chất liệu để thoa chút má hồng ấy mà), một bông hoa thơm tùy theo sở thích của từng cô…

Họ đi chợ để chơi. Nơi các cô ghé đông nhất là dãy hàng thầy bói để xin một quẻ hoặc đến tam quan chùa Chè với ông đồng, bà cốt để được thì thầm khấn khứa gọi hồn tìm gặp người thân trong một niềm tin ngây thơ, trong sáng. Và, khi các cô ra về thì… đúm thường đã bị cắt tự lúc nào…
Đương nhiên là các cô không hốt hoảng mà chỉ hồi hộp thôi. “Không biết rằng ai mà… kín thế?”. Các cô ý tứ tách ra khỏi bạn bè và lặng lẽ ra về. Dưới vầng nón nghiêng che, nàng kín đáo liếc nhìn để rồi giật mình. Khi mà ai đó đập nhẹ vào vai mà ngượng nghịu cười cười “giả này”, hoặc sỗ sàng chộp lấy bàn tay trách yêu “sao mà vô ý thế?”.

cho-tet.jpg

Nếu là người đã biết và cũng ưng ưng, các cô sẽ tủm tỉm nguýt “rõ dơ” kèm theo một cái liếc nhớ đời cho ai! Nếu phải người không ưng, các cô sẽ vùng vằng ghé nón đi thẳng, mặc cho ai chưng hửng, thẫn thờ.
Nhưng cũng có khi, các cô được một lời ướm ý bâng quơ do tập Kiều:
Thứ này bắt được hư không
Biết đâu Hợp Phố mà mong châu về
Nhác thấy chàng trai thanh lịch, các cô sẵn sàng đối đáp ngay:
Bắt được thì cho em xin
Hay là giữ lấy làm tin cũng là…

Rồi họ đi với nhau một đoạn, trò chuyện bâng quơ, hẹn hò gặp lại… Cũng có khi chả nói câu nào nhưng tín hiệu của tình tứ thì ai mà tả cho được?
Nhưng nếu đoạn đường xuân đôi lứa, các nàng cảm thấy không hợp chuyện cho lắm, hoặc cũng muốn làm kiêu tí chút thì: “Thưa rằng bác mẹ em răn/ Làm thân con gái chớ ăn trầu người”. Cũng có khi là một lời từ chối khéo: “Thầy mẹ em khó tính lắm”… rồi ngoắt đi lối khác.
Nhưng dù sao các cô cũng vui, niềm vui kiêu hãnh… Chỉ buồn cho những cô ra về mà đúm của mình vẫn còn nguyên, sao tránh khỏi chạnh lòng, bâng khuâng! Lòng tự hẹn lòng đợi phiên sau hoặc liều đi chợ khác… Chợ Lau, chợ Quéo, chợ Đanh…

Không ít những đôi lứa nên duyên từ phiên chợ cắt đúm này, cho dù là người làng, người thiên hạ, người dưng…

Uây! - Cửu kêu lên - Thật là một cách ngỏ tình tuyệt vời, thú vị quá! Này, hỏi thật ông nhé! Ông có cắt đúm bà ấy không đấy?
Cụ ơi! Cụ kém cỏi thế? Chúng mình đều lớn với Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, nam nữ bình quyền, tự do tìm hiểu… thiếu gì những “Trăng vàng bên bóng tre/ Lặng thầm đêm không nói/ Hai lòng cùng lắng nghe…” mà cụ hỏi thế! Tốt nhất bây giờ, anh em mình “thừa lộc” con gà lễ của tôi đi…
Để thêm đậm đà phong tục hả? - Cửu lại cười phá lên ha hả.
Câu chuyện ngày xuân vui quá!

Bài liên quan
  • Khắc khoải bến phà xưa
    Chiều đã ngả sang thu. Thu đã úa sang đông. Đông đã hồng lên những đốm nắng khiến người ta phải thương nhau, nhớ nhau, yêu nhau. Lòng dạ tôi bồi hồi níu thị xã vào trong tầm mắt. Ánh ngày còn chưa tắt, trên những lối cũ nhộn nhịp người xe. Ở đâu đó câu kinh giáo đường đổ dài trên những mái vòm lớp học một thời. Ở đâu đó con vượn đen vẫn tru trơ tiếng hót trong vườn hoa thị xã. À mà không thị xã của tôi đã lên cấp thành phố tự lâu rồi...
(0) Bình luận
  • Hạ giới tròn trăng
    Ấu thơ tôi đã bao lần cuộn tròn say giấc bên chiếc chiếu cói in hoa trải giữa sân nhà vằng vặc màu trăng chín. Khoảnh khắc êm đềm ấy mang theo lời cha kể về muôn chuyện huyền bí của nhân gian, có lời giải mã vô tận, mênh mang cho câu thách hỏi tôi vẫn thường háo hức: “Con đố cha đoán được, mặt trăng có tự bao giờ!”. Nhiều năm ròng, tôi vẫn thổn thức khi nhớ về những giấc mơ, về những ngả rừng đêm thâm u, những miền biển miền sông thắt lại rồi phình ra một màu đen sẫm, những vùng đất đá lởm chởm và hỗn độn buổi sơ khai…
  • Quà mùa thu
    Mùa thu là món quà dành cho những nhớ mong, món quà ngọt ngào, thấm đượm nắng gió và hương vị ký ức.
  • Ông cháu Chích Chòe
    Chích Chòe rũ mình, rỉa lông, rỉa cánh. Nó thích thú chải chuốt bộ trang phục bóng bẩy của mình. Khoái chí, anh chàng ngẩng cao đầu, cất tiếng hót trong vắt giữa trời xuân.
  • Nhớ một thời xa vắng
    Có những ký ức không bao giờ cũ. Chúng lặng lẽ nằm lại nơi góc khuất của tâm hồn, chỉ chờ một làn gió, một tiếng mưa hay chút hương rừng cũng đủ khơi dậy tất cả. Với tôi, ký ức ấy mang hình hài một cơn mưa rừng, cơn mưa của những chiều nhập nhoạng, khi núi rừng mờ dần sau lớp bụi nước trắng xóa, và lòng người cũng lặng như sương.
  • Thu Hà Nội và những miền ký ức không phai
    Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
  • Dưới tán bàng mùa thu
    Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Khai mạc Tuần “Đại đoàn kết các dân tộc - Di sản văn hóa Việt Nam”
    Tối 24/11, Lễ khai mạc Tuần “Đại đoàn kết các dân tộc - Di sản văn hóa Việt Nam” năm 2025 với chủ đề “Đoàn kết một lòng - Hướng về miền Trung” đã diễn ra tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (xã Đoài Phương, Hà Nội).
  • MTTQ Việt Nam xã Thanh Oai kêu gọi nhân dân ủng hộ đồng bào miền Trung bị lũ lụt
    Ngày 24/11, Ủy ban MTTQ Việt Nam xã Thanh Oai (TP. Hà Nội) đã có Thư ngỏ kêu gọi toàn thể nhân dân, cán bộ, công chức, viên chức, các cơ quan, đơn vị, doanh nghiệp, các tổ chức chính trị – xã hội và các nhà hảo tâm trên địa bàn xã Thanh Oai tham gia ủng hộ đồng bào chịu ảnh hưởng nặng nề do bão lũ gây ra.
  • [Inforgraphic] Hà Nội kêu gọi ủng hộ đồng bào vùng lũ miền Trung - Tây Nguyên
    Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam thành phố Hà Nội kêu gọi các tổ chức, cá nhân và Nhân dân Thủ đô chung tay hướng về đồng bào miền Trung - Tây Nguyên bằng những đóng góp thiết thực (thực phẩm, thuốc, sản phẩm vệ sinh, trang phục, đồ bảo hộ) hoặc bằng tiền mặt qua tài khoản nhằm giúp người dân các tỉnh miền Trung - Tây Nguyên bị thiệt hại sớm vượt qua khó khăn sau mưa lũ.
  • Công nhận 12 cây cổ thụ tại Bắc Ninh là cây di sản Việt Nam
    Sự kiện công nhận quần thể 11 cây duối và 1 cây gòn có tuổi đời từ 200-500 năm là Cây Di sản Việt Nam không chỉ ghi nhận giá trị lịch sử, văn hóa, môi trường mà còn là trách nhiệm của chính quyền và nhân dân trong việc bảo tồn và phát huy các giá trị quý báu này.
  • Giao lưu văn hóa nghệ thuật quốc tế Hà Nội 2025: Cầu nối lan tỏa hòa bình và hữu nghị
    Tối 21/11, chương trình Giao lưu văn hóa nghệ thuật quốc tế Hà Nội 2025 diễn ra tại không gian văn hóa đền Bà Kiệu trên phố đi bộ Hồ Hoàn Kiếm, thu hút đông đảo đại biểu quốc tế, lãnh đạo các sở, ban, ngành cùng người dân và du khách.
  • Gần 90 bộ phim tranh tài tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ XXIV
    Có 87 bộ phim dự thi Liên hoan phim Việt Nam lần thứ XXIV, trong đó 16 phim truyện, 36 phim tài liệu, 14 phim khoa học và 21 phim hoạt hình.
  • Ra mắt tour du lịch “Một ngày cùng di sản Phú Thượng”
    Nhân dịp kỷ niệm 20 năm Ngày Di sản Việt Nam (23/11/2005 - 23/11/2025), ngày 21-11, phường Phú Thượng đã ra mắt tour du lịch trải nghiệm “Một ngày cùng di sản Phú Thượng”.
  • Liên hoan Quốc tế sân khấu thử nghiệm lần thứ VI, năm 2025
    Tối 20/11, tại Nhà hát Phạm Thị Trân (Ninh Bình), Liên hoan quốc tế sân khấu thử nghiệm lần thứ VI – năm 2025 do Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam phối hợp với UBND tỉnh Ninh Bình tổ chức đã chính thức khai mạc trong không khí trang trọng, xúc động và giàu tinh thần nghệ thuật.
  • [Podcast] Đình Trạm – Di tích lưu giữ mạch nguồn Thăng Long xưa
    Long Biên là một vùng đất đậm đặc trầm tích lịch sử cùng với sự hình thành, phát triển của Thủ đô Hà Nội hơn một ngàn năm văn hiến. Và giữa dòng chảy chuyển mình ấy, đình Trạm – ngôi đình cổ của làng Trạm như chứng nhân của thời gian, kể câu chuyện về một vùng quê trù phú, gắn bó mật thiết với lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt Nam anh hùng.
  • [Infographic] Festival Thu Hà Nội 2025: “Thu Hà Nội – Mùa Thu ký ức”
    Festival Thu Hà Nội lần thứ ba năm 2025 với chủ đề “Thu Hà Nội – Mùa Thu ký ức” diễn ra từ ngày 21-23/11/2025 tại Phố đi bộ Trần Nhân Tông và Công viên Thống Nhất. Festival Thu Hà Nội 2025 không chỉ là sự kiện du lịch, mà là lời mời gọi mỗi người tìm về ký ức mùa Thu Hà Nội: tiếng lá vàng, mùi hoa sữa, nắng chiều hồ Tây, bước chân thong dong trên hè phố.
Câu chuyện đầu năm
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO