“Tháng tư ơi sao yêu nhiều đến thế/ Một khoảng trời, một chút bâng khuâng/ Nắng lung linh bỏ mùa xuân ở lại/ Em gọi hè trong chiếc lá me bay.”
Chẳng thể đếm nổi bao nhiêu lần ta đã ngân nga những vần thơ đầy cảm xúc dạt dào như vậy mỗi độ tháng tư về. Ta hân hoan, vui mừng như trẻ lên ba đón lấy món quà của bà, của mẹ sau mỗi phiên chợ. Tháng tư về, đâu đâu cũng thấy nắng ngập tràn. Từ phố nhỏ yêu thương hàng ngày ta đi làm tới con hẻm len qua khu trọ vốn dĩ chật hẹp chỉ một lối người qua, nắng len lỏi, bừng lên tươi rói. Bao năm qua cảnh vật đổi dời, con người đổi thay còn nắng tháng tư của ta vẫn nhẹ nhàng, tinh khôi, trong suốt. Nắng khờ dại và bồng bột lấp ló bóng hình của ta, của những người bạn những năm xưa lắc lơ đợi nhau dưới hàng xoan đang tím biếc rộn ràng. Ta xuyên qua nắng, cầm vợt, tay khư khư hộp diêm trống, tìm kiếm những chú ve tội nghiệp. Nắng soi nụ cười, soi kỷ niệm, như một người bạn thân, dõi theo ta, nâng niu bao giấc mơ bình yên!
Tháng tư về, trời quang mây và xanh biêng biếc. Gió lồng lộng thổi mát rượi, tràn về miền nhớ trên những cánh diều chấp chới xa xa. Đầu mùa, ven ngoại ô đã thấy tấp nập già, trẻ dắt nhau đi thả diều. Hàng chục cánh diều xanh xanh đỏ đỏ no gió trên không trung ta lại nhớ tới cánh diều giấy học trò thuở bé. Đó là những cánh diều cổ tích, căng tràn nhựa sống, bay lượn chắp cánh những giấc mơ ngoan. Cánh diều ngày xưa đơn sơ thôi nhưng niềm vui thì đến vô cùng. Ta cứ mải miết bám theo cánh diều, chân trần chạy dọc triền đê, cỏ nội dưới chân vỗ về mềm mượt… cùng tiếng cười rộn ràng. Cánh diều ngày ấy nhắc ta về một tuổi thơ dù thiếu thốn cỡ nào nhưng bên bè bạn thân thương là cả miền nhớ bình yên vô tận, cho dù bao nhiêu năm sau ta vẫn mong muốn được trở lại một lần trong đời.
Tháng tư về, mùa xà cừ đổ lá, khúc giao mùa ngân lên dang dở. Ta bước chân trên phố, lạo xạo gót giầy, nghe từng lời thủ thỉ của lá, ăm ắp một miền nhớ xa xa. Mùa xà cừ vô tình đưa ta về một nỗi nhớ một bóng hình, tà áo trắng năm xưa, bên mái trường yêu dấu. Ta say đắm với mối tình học trò nhỏ dại, để bây giờ nhắc lại cứ bâng khuâng. Tại sao tháng tư xưa ta khờ dại, không can đảm để nói lên lời yêu thương, mà chôn giấu ở trong lòng? Đôi khi ngước mắt nhìn lên trên cao, thấy lá rụng rơi hòa trong sắc xanh của trời, của mây mà thầm ước giá như xà cừ đừng đổ lá. Để ta thôi nhung nhớ, để ta thanh thản, an yên với những kỷ niệm ngủ quên!
Tháng tư về, dàn đồng ca mùa hạ bắt đầu ngân lên tiếng hát, đám học trò rộn ràng chuyền tay nhau lưu bút, tất bật những bài học cho mùa ôn cuối. Tháng tư xưa, ta mộng mơ bên chùm bằng lăng ngập ngừng tím biếc, mơ về một khoảng trời cao rộng, lòng bỗng nao lên một nỗi buồn khó tả, ngẩn ngơ hơn khi bắt đầu vội vàng, trăn trở của những nỗi niềm chưa kịp gọi thành tên. Quá khứ đã giúp ta trưởng thành, những hoài niệm mùa xưa đã khiến ta lớn lên từng ngày. Ta vẫn cứ tin rằng, sau mỗi mùa tháng tư, khi những bông hoa mùa xuân héo úa, lìa cành, sẽ kết tinh thành trái chín ngọt lành, căng mọng.
Tháng tư về, còn nhiều lắm những góc nhớ thân thương. Những góc nhớ ngọt ngào như nắng, như gió, như mây, tất thảy của tháng tư quyện rất nhiều yêu thương!
Bình luận của bạn đã được gửi và sẽ hiển thị sau khi được duyệt bởi ban biên tập.
Ban biên tập giữ quyền biên tập nội dung bình luận để phù hợp với qui định nội dung của Báo.
Ấu thơ tôi đã bao lần cuộn tròn say giấc bên chiếc chiếu cói in hoa trải giữa sân nhà vằng vặc màu trăng chín. Khoảnh khắc êm đềm ấy mang theo lời cha kể về muôn chuyện huyền bí của nhân gian, có lời giải mã vô tận, mênh mang cho câu thách hỏi tôi vẫn thường háo hức: “Con đố cha đoán được, mặt trăng có tự bao giờ!”. Nhiều năm ròng, tôi vẫn thổn thức khi nhớ về những giấc mơ, về những ngả rừng đêm thâm u, những miền biển miền sông thắt lại rồi phình ra một màu đen sẫm, những vùng đất đá lởm chởm và hỗn độn buổi sơ khai…
Chích Chòe rũ mình, rỉa lông, rỉa cánh. Nó thích thú chải chuốt bộ trang phục bóng bẩy của mình. Khoái chí, anh chàng ngẩng cao đầu, cất tiếng hót trong vắt giữa trời xuân.
Có những ký ức không bao giờ cũ. Chúng lặng lẽ nằm lại nơi góc khuất của tâm hồn, chỉ chờ một làn gió, một tiếng mưa hay chút hương rừng cũng đủ khơi dậy tất cả. Với tôi, ký ức ấy mang hình hài một cơn mưa rừng, cơn mưa của những chiều nhập nhoạng, khi núi rừng mờ dần sau lớp bụi nước trắng xóa, và lòng người cũng lặng như sương.
Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
Nhân dịp kỷ niệm 30 năm ra đời bộ sách “Kính vạn hoa” (1995-2025), vào sáng ngày 20/12/2025, tại Nhà Thiếu nhi TP. Hồ Chí Minh, Nhà xuất bản Kim Đồng sẽ tổ chức chương trình giao lưu, ký tặng và trao giải cuộc thi viết và vlog “Kính Vạn Hoa mở ra thế giới…” nhằm tôn vinh một trong những bộ sách kinh điển của văn học thiếu nhi Việt Nam, đồng thời tri ân các thế hệ bạn đọc đã lớn lên cùng tác phẩm.
Trong ký ức của không ít người trưởng thành, viết từng là một áp lực kéo dài suốt những năm tháng đi học: sợ sai chính tả, sợ bị chấm điểm thấp, sợ viết không đúng ý thầy cô. Nỗi sợ ấy, theo Julie Bogart (tác giả cuốn sách) không chỉ tồn tại ở trẻ em mà còn in hằn trong người lớn. Thực tế đó đã thôi thúc bà viết “Cuốn sách dành cho cha mẹ của những đứa trẻ ghét viết” như một lời mời gọi các bậc phụ huynh thay đổi cách nhìn nhận và đồng hành cùng việc viết của trẻ em. Cuốn sách do Nhà xuất bản Thế giới và Công ty Cổ phần Xuất bản & Dữ liệu ETS liên kết xuất bản, vừa ra mắt bạn đọc.
Nhân kỷ niệm 100 năm Trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương (1925-2025), Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam ra mắt Không gian trưng bày chuyên đề đặc biệt, tôn vinh những tác giả và tác phẩm tiêu biểu của mỹ thuật Việt Nam. Trong khuôn khổ ra mắt, lần đầu tiên công chúng được tiếp cận một chuyên đề riêng về họa sĩ, liệt sĩ Tô Ngọc Vân - một trong những danh họa tiêu biểu của nền mỹ thuật hiện đại và mỹ thuật cách mạng Việt Nam. Sự kiện sẽ được tổ chức tại Bảo tàng vào sáng ngày 18/12/2025.
Ngày 17/12, Đảng bộ phường Lĩnh Nam đã tổ chức Hội nghị tổng kết công tác xây dựng Đảng, xây dựng hệ thống chính trị năm 2025, triển khai nhiệm vụ trọng tâm năm 2026. Hơn 200 đại biểu Ban Chấp hành Đảng bộ, MTTQ và các tổ chức chính trị của phường, đại diện các phòng, ban, các chi bộ, tổ dân phố đã tham dự.
Đề án nhằm xây dựng một thế hệ trẻ có khả năng ngoại ngữ tốt, đáp ứng yêu cầu đổi mới và phát triển bền vững của đất nước trong kỷ nguyên vươn mình của dân tộc...
Nhằm góp phần hoàn chỉnh hệ thống giao thông theo quy hoạch, tạo động lực thúc đẩy phát triển hạ tầng kinh tế – xã hội khu vực hai bên bờ sông Hồng, Dự án đầu tư xây dựng cầu Vân Phúc vượt sông Hồng và tuyến đường kết nối ra Quốc lộ 32 đã được triển khai, mở ra kỳ vọng tăng cường liên kết vùng, giảm tải áp lực giao thông và tạo diện mạo phát triển mới cho khu vực phía Tây Bắc Thủ đô.
Từ ngày 19 - 21/12/2025, tỉnh Điện Biên sẽ đăng cai tổ chức Lễ hội Ném còn ba nước Việt Nam - Lào - Trung Quốc lần thứ IX, một sự kiện văn hóa mang tính đặc thù khu vực, được tổ chức luân phiên hằng năm giữa các địa phương có chung đường biên giới của ba quốc gia.
Đó là đánh giá của ông Hà Văn Siêu - Phó Cục trưởng Cục Du lịch Quốc gia Việt Nam (Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) tại diễn đàn “Hiện thực hóa giải pháp tăng cường thu hút khách du lịch quốc tế đến Thủ đô Hà Nội” do Sở Du lịch Hà Nội tổ chức sáng 17/12.
Dự án đầu tư xây dựng cầu Thượng Cát và đường hai đầu cầu đã được chính quyền Thành phố Hà Nội khởi công vào đầu tháng 10/2025. Cầu Thượng Cát có vị trí, vai trò quan trọng đối với việc phát triển Thủ đô trong giai thời kỳ mới, bởi công trình sau khi hoàn thành sẽ tạo ra dải kết nối xuyên suốt của Thành phố Hà Nội.
Nhằm tôn vinh văn hóa ẩm thực Hà Nội, đưa ẩm thực trở thành sản phẩm du lịch văn hóa hấp dẫn, góp phần phát triển công nghiệp văn hóa Thủ đô, từ ngày 19 đến 21/12, Sở Văn hóa và Thể thao Hà Nội tổ chức Lễ hội văn hóa ẩm thực Hà Nội 2025 với chủ đề “Hà Nội - Hành trình ẩm thực kết nối sáng tạo” tại công viên Thống Nhất.
Theo người dân vùng đất Cổ Loa, bún có thể xào với các loại rau nhưng ngon nhất vẫn là rau cần có vị giòn và thơm. Món ăn đặc sản này không chỉ xuất hiện trong các mâm cơm hàng ngày mà còn có mặt trong mỗi dịp lễ Tết, giỗ chạp hay trong các đám cưới.
Dự án đầu tư xây dựng cầu Trần Hưng Đạo đã được UBND Thành phố Hà Nội khởi công dịp kỷ niệm 71 năm Ngày Giải phóng Thủ đô. Theo phương án kiến trúc công trình cầu Trần Hưng Đạo được trao Giải Nhất, cầu Trần Hưng Đạo sẽ mang biểu tượng bất tận về không gian và thời gian của Hà Nội. Với Thủ đô, cầu Trần Hưng Đạo sẽ tạo động lực phát triển trong kỷ nguyên mới với mục tiêu tăng trưởng 2 con số từ năm 2026.
Để hiện thực hóa khát vọng phát triển Thủ đô “quay mặt ra sông” và tạo nên “Kỳ tích sông Hồng”, HĐND Thành phố Hà Nội khóa XVI vừa thông qua Nghị quyết phê duyệt chủ trương đầu tư Dự án đầu tư xây dựng Trục đại lộ cảnh quan sông Hồng trên địa bàn Thành phố Hà Nội.