“Tháng tư ơi sao yêu nhiều đến thế/ Một khoảng trời, một chút bâng khuâng/ Nắng lung linh bỏ mùa xuân ở lại/ Em gọi hè trong chiếc lá me bay.”
Chẳng thể đếm nổi bao nhiêu lần ta đã ngân nga những vần thơ đầy cảm xúc dạt dào như vậy mỗi độ tháng tư về. Ta hân hoan, vui mừng như trẻ lên ba đón lấy món quà của bà, của mẹ sau mỗi phiên chợ. Tháng tư về, đâu đâu cũng thấy nắng ngập tràn. Từ phố nhỏ yêu thương hàng ngày ta đi làm tới con hẻm len qua khu trọ vốn dĩ chật hẹp chỉ một lối người qua, nắng len lỏi, bừng lên tươi rói. Bao năm qua cảnh vật đổi dời, con người đổi thay còn nắng tháng tư của ta vẫn nhẹ nhàng, tinh khôi, trong suốt. Nắng khờ dại và bồng bột lấp ló bóng hình của ta, của những người bạn những năm xưa lắc lơ đợi nhau dưới hàng xoan đang tím biếc rộn ràng. Ta xuyên qua nắng, cầm vợt, tay khư khư hộp diêm trống, tìm kiếm những chú ve tội nghiệp. Nắng soi nụ cười, soi kỷ niệm, như một người bạn thân, dõi theo ta, nâng niu bao giấc mơ bình yên!
Tháng tư về, trời quang mây và xanh biêng biếc. Gió lồng lộng thổi mát rượi, tràn về miền nhớ trên những cánh diều chấp chới xa xa. Đầu mùa, ven ngoại ô đã thấy tấp nập già, trẻ dắt nhau đi thả diều. Hàng chục cánh diều xanh xanh đỏ đỏ no gió trên không trung ta lại nhớ tới cánh diều giấy học trò thuở bé. Đó là những cánh diều cổ tích, căng tràn nhựa sống, bay lượn chắp cánh những giấc mơ ngoan. Cánh diều ngày xưa đơn sơ thôi nhưng niềm vui thì đến vô cùng. Ta cứ mải miết bám theo cánh diều, chân trần chạy dọc triền đê, cỏ nội dưới chân vỗ về mềm mượt… cùng tiếng cười rộn ràng. Cánh diều ngày ấy nhắc ta về một tuổi thơ dù thiếu thốn cỡ nào nhưng bên bè bạn thân thương là cả miền nhớ bình yên vô tận, cho dù bao nhiêu năm sau ta vẫn mong muốn được trở lại một lần trong đời.
Tháng tư về, mùa xà cừ đổ lá, khúc giao mùa ngân lên dang dở. Ta bước chân trên phố, lạo xạo gót giầy, nghe từng lời thủ thỉ của lá, ăm ắp một miền nhớ xa xa. Mùa xà cừ vô tình đưa ta về một nỗi nhớ một bóng hình, tà áo trắng năm xưa, bên mái trường yêu dấu. Ta say đắm với mối tình học trò nhỏ dại, để bây giờ nhắc lại cứ bâng khuâng. Tại sao tháng tư xưa ta khờ dại, không can đảm để nói lên lời yêu thương, mà chôn giấu ở trong lòng? Đôi khi ngước mắt nhìn lên trên cao, thấy lá rụng rơi hòa trong sắc xanh của trời, của mây mà thầm ước giá như xà cừ đừng đổ lá. Để ta thôi nhung nhớ, để ta thanh thản, an yên với những kỷ niệm ngủ quên!
Tháng tư về, dàn đồng ca mùa hạ bắt đầu ngân lên tiếng hát, đám học trò rộn ràng chuyền tay nhau lưu bút, tất bật những bài học cho mùa ôn cuối. Tháng tư xưa, ta mộng mơ bên chùm bằng lăng ngập ngừng tím biếc, mơ về một khoảng trời cao rộng, lòng bỗng nao lên một nỗi buồn khó tả, ngẩn ngơ hơn khi bắt đầu vội vàng, trăn trở của những nỗi niềm chưa kịp gọi thành tên. Quá khứ đã giúp ta trưởng thành, những hoài niệm mùa xưa đã khiến ta lớn lên từng ngày. Ta vẫn cứ tin rằng, sau mỗi mùa tháng tư, khi những bông hoa mùa xuân héo úa, lìa cành, sẽ kết tinh thành trái chín ngọt lành, căng mọng.
Tháng tư về, còn nhiều lắm những góc nhớ thân thương. Những góc nhớ ngọt ngào như nắng, như gió, như mây, tất thảy của tháng tư quyện rất nhiều yêu thương!
Bình luận của bạn đã được gửi và sẽ hiển thị sau khi được duyệt bởi ban biên tập.
Ban biên tập giữ quyền biên tập nội dung bình luận để phù hợp với qui định nội dung của Báo.
Hè về, không chỉ có tiếng ve râm ran hay ánh nắng chói chang nhuộm vàng lối đi mà còn có những cơn mưa. Mưa mùa hạ ồn ào, vội vã kéo đến cùng những trận giông bất chợt. Nó không buồn bã, dai dẳng như mưa phùn cuối đông mà dứt khoát, mạnh mẽ, đổ ào xuống rồi vội vã tạnh. Mưa tạt vào những ô cửa kính, len lỏi qua từng ngóc ngách ký ức, khẽ đánh thức một miền tuổi thơ xa xăm, ướt đẫm hương mưa và kỷ niệm.
Với tôi, cha là người tuyệt vời nhất, là số một. Nếu có kiếp sau, tôi vẫn mong được làm con gái của cha – một người cha mà suốt cuộc đời tôi luôn ngưỡng mộ, yêu thương và biết ơn.
Có đôi lúc tôi nghĩ, con người ta phải sống bao nhiêu cuộc đời mới đi hết được chiều dài thời gian, mới hiểu và cảm nhận đầy đủ lịch sử của cây cầu đầu tiên bắc qua sông Hồng, một cây cầu chạm vào ba thế kỷ. Cầu giống như con rồng khổng lồ uốn lượn trên cao với từng lớp vẩy thép đan xen, ngày đêm lặng lẽ bảo vệ người dân qua lại nơi dòng nước chảy xiết. Cây cầu ấy mang tên Long Biên, cây cầu bắc qua miền yêu thương.
Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
Hơn nửa thế kỷ hoạt động cách mạng, bà Nguyễn Thị Bình là hiện thân tiêu biểu của người phụ nữ Việt Nam bản lĩnh, trí tuệ, giàu lòng nhân ái và thủy chung, kiên định với lý tưởng cách mạng. Từ đấu tranh giành độc lập dân tộc, đến sự nghiệp đối ngoại, giáo dục và hòa bình, bà đã để lại dấu ấn sâu đậm trong nhiều giai đoạn phát triển của đất nước. Cuốn sách “Tấm lòng với đất nước” là tập hợp những hồi ức, câu chuyện và suy ngẫm chân thành của bà, góp phần phác họa một nhân cách lớn - dung dị trong đời thường
NXB Kim Đồng vừa ra mắt bạn đọc cuốn sách “Nàng tiên cá cuối cùng” - tác phẩm độc đáo của nữ nhà văn Phần Lan Iida Turpeinen. Với những trang viết thấm đượm tính nhân văn, tác khơi gợi cảm xúc và đặt những câu hỏi lớn về trách nhiệm của con người đối với thế giới tự nhiên cùng những di sản mà chúng ta để lại.
Thông tin từ Đảng bộ xã Thanh Oai (TP. Hà Nội), địa phương đã, đang hoàn tất các nội dung theo hướng dẫn, chỉ đạo của Thành phố nhằm tổ chức Đại hội đại biểu Đảng bộ xã lần thứ I, nhiệm kỳ 2025 – 2030 diễn ra ngày 12 – 13/8 thành công, chất lượng. Đại hội Đại biểu Đảng bộ xã Thanh Oai lần thứ I đánh dấu bước phát triển mới của Đảng bộ và Nhân dân xã sau quá trình kiện toàn tổ chức, sáp nhập hành chính và ổn định hệ thống chính trị cơ sở.
Theo Nghị định số 215/2025/NĐ-CP, Nhà nước trợ cấp sinh hoạt hàng tháng đối với Nghệ nhân nhân dân, Nghệ nhân ưu tú; đóng Bảo hiểm y tế đối với Nghệ nhân nhân dân, Nghệ nhân ưu tú.
Trong 2 ngày 6 và 7/8/2025, tỉnh Bắc Ninh sẽ là 1 trong những điểm dừng chân trọng điểm của Hội thi Tuyên truyền lưu động toàn quốc, với chuỗi 5 đêm diễn nghệ thuật đặc sắc, hứa hẹn mang đến không khí vui tươi, phấn khởi và lan tỏa niềm tự hào dân tộc sâu rộng trong cộng đồng.
Ngày 01/8, UBND Thành phố ban hành Công văn số 4386/UBND-SNV về việc triển khai thực hiện Nghị quyết số 27/2025/NQ-HĐND của HĐND Thành phố về xét tặng Kỷ niệm chương "Vì sự nghiệp xây dựng, bảo vệ và phát triển Thủ đô Hà Nội".
Trong dịp lễ Quốc khánh 2/9 năm nay, ngoài những hoạt động kỷ niệm sôi nổi, người dân và du khách còn có một lựa chọn vô cùng đặc biệt để khám phá Thủ đô - đó chính là tàu hỏa hai tầng, một trải nghiệm mới lạ và hấp dẫn.
Hà Nội được coi là thành phố của 12 mùa hoa và 4 mùa quả, nơi mà mỗi tháng trong năm đều nhuốm lên một sắc hương riêng biệt. Và giữa muôn vàn hương sắc ấy, cốm – món quà của mùa thu Hà Nội – dường như đã trở thành biểu tượng đặc trưng. Những hạt cốm xanh non, thơm dịu gói trọn cả hương lúa mới và nắng gió đồng quê. Không chỉ là món ăn, cốm còn là chất liệu để người Hà Nội sáng tạo ra nhiều món quà tinh tế – trong đó có chè cốm, món tráng miệng giản dị nhưng đủ làm say lòng bất cứ ai, như một lời thủ thỉ nhẹ nhàng về hồn cốt người Hà thành.
Bài hát “Công an Hà Nội trong trái tim tôi – CAHN in my heart” được hoàn thiện trong bối cảnh lực lượng Công an Thủ đô đang gấp rút chuẩn bị cho nhiều sự kiện lớn kỷ niệm 80 năm Ngày truyền thống Công an nhân dân và 20 năm Ngày hội Toàn dân bảo vệ an ninh Tổ quốc.
Nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung vừa trình làng ca khúc “Ngọt ngào khi yêu”, một bản tình ca nhẹ nhàng, sâu lắng, được thể hiện qua giọng hát của NSƯT Hoàng Tùng – Quán quân Sao Mai 2003. Đây là sáng tác mới nhất trong chuỗi các ca khúc viết về tình yêu, gia đình và quê hương của nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung.
Tác phẩm "Used To Be Green" của nhóm sinh viên đến từ trường Đại học Văn Lang (Việt Nam) được vinh danh giải thưởng cao nhất 1 trong 4 hạng mục tại Liên hoan phim (LHP) Sinh viên quốc tế 2025.