Đến bây giử tôi mới hiểu, vì sao Anh Quân và Mử¹ Linh lại quyết định bán căn nhà khá bử thế ở quận Thanh Xuân chuyển ra Sóc Sơn, cách nội thà nh gần 50km để sinh sống.
Diva Việt biết cách chiửu chồng?
- Cuộc sống của gia đình anh chị như thế nà o từ ngà y chuyển vử sống ở ngoại thà nh?
- Anh Quân: Cuộc sống của chúng tôi vẫn vậy, có một chút thay đổi nhưng không phải là quá xáo trộn. Tại vì việc chuyển vử ngoại thà nh đã có sự chuẩn bị trước, mà đã chuẩn bị kử¹ rồi thì không có gì xảy ra cả. Mử¹ Linh: Có chứ, rất nhiửu thứ phải thay đổi. Chúng tôi phải sắp xếp lại cuộc sống trong môi trường mới và rất nhiửu thứ khác.
Gia đình Mử¹ Linh - Anh Quân. |
- Anh chị có buộc phải thay đổi nhiửu không vử lối sống, cách thức sinh hoạt, cách là m việc... để thích ứng với môi trường mới?
- Anh Quân: Tất nhiên là phải thay đổi một chút. Ví dụ, ở trong phố thì bạn bè ới một tiếng là có thể đi cà phê ngay, còn vử đây, mỗi lần hẹn bạn bè cà phê thì cũng phải mất ít nhất là 30 phút mới lên được phố. Từ ngà y vử đến giử mỗi lần hẹn với ai đó thì buộc phải đặt lịch trước, mọi chuyện không thể là m bất chợt như trước đây được nữa. Mử¹ Linh: Tất nhiên mình buộc phải thay đổi một số thói quen như sẽ phải mất nhiửu thời gian để đi lại hơn, ở cách xa người thân hơn. Nhưng đổi lại mình lại được rất nhiửu thứ tuyệt vời mà ở trong nội thà nh không thể có được, đó là một bầu không khí trong là nh, yên tĩnh và cả không khí đầm ấm của gia đình sau một ngà y là m việc mệt nhọc.
- Người ta nói quyết định chuyển vử Sóc Sơn, 70% là quyết định của Anh Quân nhưng Mử¹ Linh vẫn vui vẻ theo ý chồng. Dường như đằng sau cái cá tính âm nhạc không lẫn và o đâu được thì Mử¹ Linh là một người vợ rất mực chiửu chồng?
- Anh Quân: Lại mọi người nói, không biết cụ thể là ai nói. Thực tế, trong những việc chung của gia đình, nếu có sự thay đổi nà o đó mà một thà nh viên trong gia đình không thích thì chúng tôi không bao giử là m. Việc quyết định chuyển vử ở ngoại thà nh là sự đồng thuận của tất cả các thà nh viên trong gia đình, kể cả cháu bé nhất. Trước khi lên đây, vợ chồng tôi phải dẫn các cháu lên và khi các cháu thấy rất thích thì mới quyết định chuyển lên hẳn. Cho đến bây giử thì mọi người đửu thấy việc chuyển ra ngoại thà nh là một quyết định đúng đắn. Mử¹ Linh: Đúng là quyết định chuyển vử Sóc Sơn chủ yếu là do anh Quân quyết định. Tuy nhiên, trong một việc lớn như thế nà y thì bao giử cũng phải có sự thống nhất của cả vợ và chồng, kể cả các con nữa. Bản thân Mử¹ Linh đã rất là thích chuyển nhà vử ở đây từ lâu rồi. Còn cái nhà như thế nà o thì do anh Quân tưởng tượng ra và xây nên. Còn mình thì chỉ đơn thuần là thích và muốn thôi.
- Trong gia đình, anh chị phân quyửn với nhau như thế nà o để vừa tạo được sự bình đẳng giữa vợ và chồng nhưng vẫn thể hiện được tôn ti của một cặp vợ chồng à Đông?
- Anh Quân: Dưới góc nhìn cá nhân, tôi thấy à Đông chúng ta vẫn còn giữ được một đặc điểm nổi trội tạo nên sự khác biệt với văn hóa phương Tây, đó là tôn ti trong gia đình, tôn ti mà vẫn có sự bình đẳng. Điửu nà y sẽ có được khi người vợ và người chồng ý thức được vị trí của mình trong gia đình. Phụ nữ có thiên chức của phụ nữ, đà n ông có vai trò riêng của đà n ông nhưng sự bình đẳng là như nhau. Cái cốt lõi để tạo nên một gia đình hạnh phúc là cả tôi và Linh đửu ý thức được nhiệm vụ của mình trong gia đình. Mử¹ Linh: Sự bình đằng trong gia đình Mử¹ Linh thể hiện ở chỗ tất cả những việc chung là cả vợ và chồng đửu xắn tay và o cùng nhau bà n bạc, thực hiện. Sự bình đẳng còn thể hiện ở việc nuôi dạy con cái và hướng cho các con từng bước phát triển. Còn một khi đã gọi là vợ thì phải biết mình cần phải là m gì cho đúng và chồng cũng thế, đó chính là tôn ti trong gia đình chúng tôi.
- Anh Quân: Tất nhiên là phải thay đổi một chút. Ví dụ, ở trong phố thì bạn bè ới một tiếng là có thể đi cà phê ngay, còn vử đây, mỗi lần hẹn bạn bè cà phê thì cũng phải mất ít nhất là 30 phút mới lên được phố. Từ ngà y vử đến giử mỗi lần hẹn với ai đó thì buộc phải đặt lịch trước, mọi chuyện không thể là m bất chợt như trước đây được nữa.
Mử¹ Linh: Tất nhiên mình buộc phải thay đổi một số thói quen như sẽ phải mất nhiửu thời gian để đi lại hơn, ở cách xa người thân hơn. Nhưng đổi lại mình lại được rất nhiửu thứ tuyệt vời mà ở trong nội thà nh không thể có được, đó là một bầu không khí trong là nh, yên tĩnh và cả không khí đầm ấm của gia đình sau một ngà y là m việc mệt nhọc.
- Anh Quân: Lại mọi người nói, không biết cụ thể là ai nói. Thực tế, trong những việc chung của gia đình, nếu có sự thay đổi nà o đó mà một thà nh viên trong gia đình không thích thì chúng tôi không bao giử là m. Việc quyết định chuyển vử ở ngoại thà nh là sự đồng thuận của tất cả các thà nh viên trong gia đình, kể cả cháu bé nhất. Trước khi lên đây, vợ chồng tôi phải dẫn các cháu lên và khi các cháu thấy rất thích thì mới quyết định chuyển lên hẳn. Cho đến bây giử thì mọi người đửu thấy việc chuyển ra ngoại thà nh là một quyết định đúng đắn.
Mử¹ Linh: Đúng là quyết định chuyển vử Sóc Sơn chủ yếu là do anh Quân quyết định. Tuy nhiên, trong một việc lớn như thế nà y thì bao giử cũng phải có sự thống nhất của cả vợ và chồng, kể cả các con nữa. Bản thân Mử¹ Linh đã rất là thích chuyển nhà vử ở đây từ lâu rồi. Còn cái nhà như thế nà o thì do anh Quân tưởng tượng ra và xây nên. Còn mình thì chỉ đơn thuần là thích và muốn thôi.
- Anh Quân: Dưới góc nhìn cá nhân, tôi thấy à Đông chúng ta vẫn còn giữ được một đặc điểm nổi trội tạo nên sự khác biệt với văn hóa phương Tây, đó là tôn ti trong gia đình, tôn ti mà vẫn có sự bình đẳng. Điửu nà y sẽ có được khi người vợ và người chồng ý thức được vị trí của mình trong gia đình. Phụ nữ có thiên chức của phụ nữ, đà n ông có vai trò riêng của đà n ông nhưng sự bình đẳng là như nhau. Cái cốt lõi để tạo nên một gia đình hạnh phúc là cả tôi và Linh đửu ý thức được nhiệm vụ của mình trong gia đình.Mử¹ Linh: Sự bình đằng trong gia đình Mử¹ Linh thể hiện ở chỗ tất cả những việc chung là cả vợ và chồng đửu xắn tay và o cùng nhau bà n bạc, thực hiện. Sự bình đẳng còn thể hiện ở việc nuôi dạy con cái và hướng cho các con từng bước phát triển. Còn một khi đã gọi là vợ thì phải biết mình cần phải là m gì cho đúng và chồng cũng thế, đó chính là tôn ti trong gia đình chúng tôi.
Toà n cảnh ngôi nhà của vợ chồng Mử¹ Linh - Anh Quân tại Sóc Sơn, HN. |
Khi mâu thuẫn, ai xuống nước trước?
- Cuộc sống vợ chồng ai cũng có những lúc cơm không là nh, canh không ngọt. Vợ chồng anh đửu là những người hoạt động nghệ thuật với những cái "tôi" rất lớn chắc hẳn không thể tránh khửi điửu đó?
- Anh Quân: Rõ rà ng rồi, không cứ gì là gia đình nghệ sĩ mới thế mà ngay cả những cặp vợ chồng bình thường thì khi sống với nhau cũng không thể tránh khửi được những lúc "cơm không là nh, canh không ngọt". Nghệ sĩ chẳng qua cũng chỉ là một nghử trong các nghử mà thôi. Nó đặc biệt hơn ở chỗ là m nghệ thuật, phải thường xuyên xuất hiện trước công chúng nên dễ bị để ý hơn. Còn cái tôi" thì trong gia đình nà o cũng có, chỉ có điửu cái "tôi" lớn nhất trong gia đình tôi là con cái. Cái "tôi" của vợ và cái "tôi" của chồng kết hợp lại sẽ tạo nên cái "tôi" thứ ba là con cái. Chúng tôi luôn nhìn và o cái "tôi" thứ ba đó để tiết chế cái "tôi" cá nhân. Mử¹ Linh: Quan trọng nhất là mình phải luôn biết cách giữ gìn hòa khí gia đình. Người nà y nên thay đổi một chút để gần với người kia hơn, còn nếu cứ khăng khăng theo ý mình thì vợ chồng sẽ khó lòng hòa nhập.
- Những lúc mâu thuẫn ai là người thường phải "xuống nước" là m là nh trước?
- Anh Quân: Cũng tùy trường hợp, có một số chuyện mình cảm thấy phải là người xuống nước trước thì mình xuống để giữ hòa khí cho đại gia đình. Mử¹ Linh cũng thế. Còn đại đa số, khi mọi việc đã qua thì cả vợ và chồng đửu cảm thấy cần phải "xuống nước" nên nó là ngang bằng nhau. Mử¹ Linh: Theo Mử¹ Linh thì việc ai xuống nước là m là nh trước không quan trọng bằng là m sao để không khí gia đình được vui vẻ, các con không cảm thấy bị áp lực bởi bố mẹ chúng gây ra.
- Cả Mử¹ Linh và Anh Quân đửu thừa nhận rằng bản thân mình vẫn còn tồn tại nhiửu tính xấu, thậm chí chẳng ai hiửn mà cũng chẳng ai "đụt". Những tính cách nà o được cho là xấu mà anh chị không thể chấp nhận được ở nhau?
- Anh Quân: Câu hửi nà y quả thật hơi khó vì tôi xưa nay vẫn không thích nói vử khuyết điểm của một ai đó, kể cả vợ mình. Khuyết điểm của mỗi người, không ai là không có nhưng đã là vợ chồng, chấp nhận vử sống cùng nhau dưới một mái nhà nghĩa là sẵn sà ng bử qua tất cả. Mử¹ Linh: Đúng thế, vợ chồng tôi không ai hiửn mà cũng chẳng ai đụt bởi mỗi con người là một tính cách khác nhau. Chấp nhận nên vợ nên chồng nghĩa là chấp nhận ở nhau những thói quen xấu và thói quen tốt. Mỗi người phải biết cách là m sao để người kia nhận ra điửu đó và tự sửa mình để ngà y cà ng hoà n thiện hơn. Tuy nhiên, tất cả chỉ là tương đối thôi.
Mử¹ Linh và các con trong khu vườn của ngôi nhà lớn. |
- Vậy còn những tính cách nà o anh chị cảm thấy có thể bử qua nhưng kử³ thực trong lòng thì vẫn muốn vợ/chồng mình thay đổi? - Anh Quân: Thực ra để thay đổi tính cách của một con người là chuyện không thể. Chỉ có cách dung hòa nó thôi. Nếu mình cứ cố tình bắt người ta sửa theo ý mình thị họ cũng chỉ đối phó mà thôi.
Mử¹ Linh: Như Mử¹ Linh đã nói, con người không ai hoà n thiện hết, tất cả chỉ là tương đối. Bởi vậy, một khi đã chấp nhận cùng chung sống với nhau là phải biết dung hòa mọi thứ. Nếu thấy có thể nói cho nhau biết để tự sửa đổi thì tốt còn nếu thấy khó lòng sửa đổi bởi nó đã trở thà nh bản tính của người ta thì cũng đừng cố bắt ép người ta phải sửa đổi theo ý mình.
Khơi dậy lòng tin để hạn chế ghen
- Chắc tính ghen cũng nằm trong số đó?
- Anh Quân: Xưa nay người ta vẫn bảo rằng có yêu thì mới ghen. Ai yêu mà chẳng ghen nhưng ghen cũng phải đúng lúc, đúng chỗ, ghen cho ra tấm ra món chứ đừng ghen vặt. Cái sự ghen vặt thường là m cho cuộc sống vợ chồng thêm mệt mửi chứ không giải quyết được việc gì. Nhưng như mọi người thấy, cả hai chúng tôi vẫn giữ được cuộc sống gia đình hạnh phúc cho đến bây giử chứng tử ghen tuông không còn là tính cách nữa mà nó đã trở thà nh một trạng thái cảm xúc. Nó chỉ phát sinh khi thực sự có cái đáng để ghen.
Mử¹ Linh: Đà n bà hay đà n ông đửu có tính ghen như nhau, tùy mỗi người, tùy hoà n cảnh mà mức độ thể hiện sẽ khác nhau. Phải nói một điửu là cả hai vợ chồng chúng tôi rất hy hữu để chuyện ghen tuông xảy ra bởi ai cũng ý thức được việc mình nên là m gì để giữ gìn cuộc sống gia đình hạnh phúc. Bản thân Mử¹ Linh cũng không nhớ là mình đã dẹp bử tính cách nà y từ bao giử nữa.
- Đã bao giử cả hai người cùng ghen nhau?
- Anh Quân: Là người của công chúng, cả tôi và Linh đửu biết cách là m như thế nà o để giữ gìn hình ảnh của mình. Bởi thế, chuyện ghen thì phải thừa nhận là có nhưng chưa bao giử chúng tôi cùng ghen tuông nhau. Mử¹ Linh: Chưa bao giử.
- Khi phát sinh những ghen tuông hửn giận đời thường, anh thường là m cách nà o để dẹp bử nó?
- Anh Quân: Nói thật, tôi là người tương đối nhạy cảm nên chỉ cần có một sự thay đổi nà o đó ở vợ mình là tôi dễ dà ng nhận ra ngay. Tất cả mọi người trong gia đình tôi đửu ngầm hiểu với nhau rằng ai cũng có thể có những mối quan hệ của riêng mình nhưng những mối quan hệ đó đửu có biên giới của nó. Khi mà giữ được khoảng biên nhất định đó thì mọi việc sẽ trở nên rất bình thường. Ghen tuông do đó là một chuyện rất hy hữu xảy ra trong gia đình tôi.
Mử¹ Linh: Nghĩ đến các con và nghĩ đến những gì gia đình mình đang có, khơi dậy lòng tin của mình ở chồng.
- Anh Quân: Thực ra để thay đổi tính cách của một con người là chuyện không thể. Chỉ có cách dung hòa nó thôi. Nếu mình cứ cố tình bắt người ta sửa theo ý mình thị họ cũng chỉ đối phó mà thôi.
Mử¹ Linh: Như Mử¹ Linh đã nói, con người không ai hoà n thiện hết, tất cả chỉ là tương đối. Bởi vậy, một khi đã chấp nhận cùng chung sống với nhau là phải biết dung hòa mọi thứ. Nếu thấy có thể nói cho nhau biết để tự sửa đổi thì tốt còn nếu thấy khó lòng sửa đổi bởi nó đã trở thà nh bản tính của người ta thì cũng đừng cố bắt ép người ta phải sửa đổi theo ý mình.
- Anh Quân: Xưa nay người ta vẫn bảo rằng có yêu thì mới ghen. Ai yêu mà chẳng ghen nhưng ghen cũng phải đúng lúc, đúng chỗ, ghen cho ra tấm ra món chứ đừng ghen vặt. Cái sự ghen vặt thường là m cho cuộc sống vợ chồng thêm mệt mửi chứ không giải quyết được việc gì. Nhưng như mọi người thấy, cả hai chúng tôi vẫn giữ được cuộc sống gia đình hạnh phúc cho đến bây giử chứng tử ghen tuông không còn là tính cách nữa mà nó đã trở thà nh một trạng thái cảm xúc. Nó chỉ phát sinh khi thực sự có cái đáng để ghen.
Mử¹ Linh: Đà n bà hay đà n ông đửu có tính ghen như nhau, tùy mỗi người, tùy hoà n cảnh mà mức độ thể hiện sẽ khác nhau. Phải nói một điửu là cả hai vợ chồng chúng tôi rất hy hữu để chuyện ghen tuông xảy ra bởi ai cũng ý thức được việc mình nên là m gì để giữ gìn cuộc sống gia đình hạnh phúc. Bản thân Mử¹ Linh cũng không nhớ là mình đã dẹp bử tính cách nà y từ bao giử nữa.
- Anh Quân: Là người của công chúng, cả tôi và Linh đửu biết cách là m như thế nà o để giữ gìn hình ảnh của mình. Bởi thế, chuyện ghen thì phải thừa nhận là có nhưng chưa bao giử chúng tôi cùng ghen tuông nhau. Mử¹ Linh: Chưa bao giử.
- Anh Quân: Nói thật, tôi là người tương đối nhạy cảm nên chỉ cần có một sự thay đổi nà o đó ở vợ mình là tôi dễ dà ng nhận ra ngay. Tất cả mọi người trong gia đình tôi đửu ngầm hiểu với nhau rằng ai cũng có thể có những mối quan hệ của riêng mình nhưng những mối quan hệ đó đửu có biên giới của nó. Khi mà giữ được khoảng biên nhất định đó thì mọi việc sẽ trở nên rất bình thường. Ghen tuông do đó là một chuyện rất hy hữu xảy ra trong gia đình tôi.
Mử¹ Linh: Nghĩ đến các con và nghĩ đến những gì gia đình mình đang có, khơi dậy lòng tin của mình ở chồng.
- Trong số ba con của mình, anh thấy con nà o có tính cách giống mình nhất?
- Anh Quân: Giống nhất tôi có lẽ là Anh Duy. Thứ nhất, cháu rất thích nhạc. Thứ hai, cháu không thích thể hiện mình. Có thể nó rất giửi vử một việc gì đấy nhưng thực ra là không ai biết cả. Cháu tương đối trầm tính.
Mử¹ Linh: Trong số ba con có lẽ Mử¹ Anh là giống Mử¹ Linh hơn cả. Dù còn bé nhưng bé đã thể hiện rất rõ, có những lúc rất yếu đuối nhưng cũng có những lúc rất mạnh mẽ, có khi rất thửa hiệp nhưng cũng có khi sẵn sà ng bử đi tất cả mọi thứ mà mình đã cất công gầy dựng nhiửu năm nếu mình cảm thấy không còn phù hợp. Mử¹ Anh cũng rất hay nói giống mẹ.
- Vậy ai là người có tố chất nghệ sĩ hơn cả? - Anh Quân: Cả ba con đửu có năng khiếu vử âm nhạc nhưng già u tố chất nghệ sĩ thì phải kể đến bé út, bé lớn cũng có nhưng không nổi trội như bé út.
- Những quan điểm chung khi nuôi dạy con cái của anh là gì? - Anh Quân: Quan điểm của tôi dạy con đó là trước hết cháu phải trở thà nh một con người đúng nghĩa, tức là hình thà nh một nhân cách tốt theo cả nghĩa đen lẫn bóng rồi mới tính đến sự thà nh công. Không nhất thiết các cháu phải học thật giửi để trở thà nh một bác sĩ, kử¹ sư hoặc nghệ sĩ nổi tiếng. Quan trọng nhất là các cháu phải thấy được ý nghĩa của việc cháu là m và cháu thích việc đấy. Tôi muốn các cháu có được một tuổi thơ ý nghĩa. Mử¹ Linh: Lắng nghe, chia sẻ và quan trọng nhất là đối xử công bằng với tất cả các con.
- Xin cảm ơn anh chị vử cuộc trò chuyện nà y!
- Anh Quân: Giống nhất tôi có lẽ là Anh Duy. Thứ nhất, cháu rất thích nhạc. Thứ hai, cháu không thích thể hiện mình. Có thể nó rất giửi vử một việc gì đấy nhưng thực ra là không ai biết cả. Cháu tương đối trầm tính.
Mử¹ Linh: Trong số ba con có lẽ Mử¹ Anh là giống Mử¹ Linh hơn cả. Dù còn bé nhưng bé đã thể hiện rất rõ, có những lúc rất yếu đuối nhưng cũng có những lúc rất mạnh mẽ, có khi rất thửa hiệp nhưng cũng có khi sẵn sà ng bử đi tất cả mọi thứ mà mình đã cất công gầy dựng nhiửu năm nếu mình cảm thấy không còn phù hợp. Mử¹ Anh cũng rất hay nói giống mẹ.
- Anh Quân: Cả ba con đửu có năng khiếu vử âm nhạc nhưng già u tố chất nghệ sĩ thì phải kể đến bé út, bé lớn cũng có nhưng không nổi trội như bé út.
- Anh Quân: Quan điểm của tôi dạy con đó là trước hết cháu phải trở thà nh một con người đúng nghĩa, tức là hình thà nh một nhân cách tốt theo cả nghĩa đen lẫn bóng rồi mới tính đến sự thà nh công. Không nhất thiết các cháu phải học thật giửi để trở thà nh một bác sĩ, kử¹ sư hoặc nghệ sĩ nổi tiếng. Quan trọng nhất là các cháu phải thấy được ý nghĩa của việc cháu là m và cháu thích việc đấy. Tôi muốn các cháu có được một tuổi thơ ý nghĩa.
Mử¹ Linh: Lắng nghe, chia sẻ và quan trọng nhất là đối xử công bằng với tất cả các con.