Từ ước mơ ươm những mầm xanh …
"Gieo một hạt mầm nhỏ/ Được cây đời mãi xanh/ Sân trường vương đầy nắng/ Tuổi nghề cũng mãi xanh". Đó là những câu thơ mà tôi đã viết tặng cho chị - cô giáo Trần Thuý Liên, giáo viên Tổ 4 của trường Tiểu học Kim Đồng, quận Ba Đình – nơi tôi và chị đang công tác.
Ngay từ những ngày đầu “gia nhập” Tổ Bốn, tôi đã có ấn tượng sâu sắc về chị. Đó là người đồng nghiệp 53 tuổi đời nhưng vẫn mang phong cách trẻ trung với nụ cười tươi xinh, sáng bừng cả khuôn mặt bầu bĩnh. Với dáng người thấp nhỏ cộng thêm cách nói chuyện thân thiện, dí dỏm, có duyên, làm cho cả Tổ Bốn chúng tôi chẳng bao giờ dứt được tiếng cười vui vẻ.
Tôi cảm nhận được sức trẻ và lòng nhiệt huyết của chị với nghề giáo chưa bao giờ bị hao mòn bởi tháng năm. Càng yêu mến chị hơn khi được làm việc cùng tổ và được cùng chị chia sẻ những kinh nghiệm quý báu trong quá trình dạy – học. Tôi được học tập từ người thầy – người đồng nghiệp, được “lây” từ chị tình yêu tha thiết với những đứa trẻ, được cùng chị thoả sức đam mê khi lấy việc dạy học để sáng tạo và khám phá thêm tri thức.
Ngay từ khi mới ra trường, cô giáo Trần Thuý Liên đã về cống tác tại trường Tiểu học Kim Đồng – ngôi trường có 47 năm lịch sử và truyền thống dạy và học, là điểm sáng của quận Ba Đình và Thủ đô Hà Nội. Cũng chính vì thế mà chị luôn đặt ra cho mình mục tiêu để phấn đấu từ khi còn trẻ và nỗ lực, bền bỉ đạt được mục tiêu vì sự nghiệp giáo dục của mình.
Là một cô giáo đầy tâm huyết với nghề, thông minh và ham học hỏi và luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người, đặc biệt, chị luôn trăn trở với bài vở, với học sinh, luôn muốn tìm ra giải pháp tối ưu trong dạy học để giúp học sinh mình tiếp cận tri thức hiệu quả nhất mà không gây áp lực đối với học trò.
Với chất giọng hơi khàn nhưng ấm tiếng, chị mang lại cho chúng tôi sự tin tưởng, mang lại cho học học sinh sự hứng khởi mỗi khi cô giáo vào lớp. Bản thân là giáo viên chủ nhiệm lớp với nhiều kinh nghiệm, cùng với ước mơ “được ươm những mầm xanh”, chị thực sự là người mẹ thứ hai của các con khi đến trường. Bởi chị vừa truyền thụ kiến thức, vừa nhẹ nhàng uốn nắn nét chữ, nết người, vừa dạy – vừa dỗ những đứa trẻ chưa biết nghe lời. Với tôi, chị còn là người kết nối tình cảm giữa cô – trò; giữa đồng nghiệp với đồng nghiệp.
Hơn ba mươi năm qua, rất nhiều thế hệ học trò của chị đã trưởng thành, chị được phụ huynh tin yêu và mến phục với một nhà giáo có tâm với nghề. Với cương vị là cô giáo “già nhất” Tổ Bốn, là người Đảng viên ưu tú, chị luôn quan tâm và giúp đỡ những đồng nghiệp còn trẻ như chúng tôi. Chị gần gũi, thoải mái góp ý, động viên và luôn có những ý kiến xây dựng sáng tạo. Với cô giáo Trần Thuý Liên “dù việc nhỏ bé, hãy cứ làm với một tình yêu lớn thì sẽ thành công”.
Bằng năng lực và chuyên môn xuất sắc, cô giáo Trần Thuý Liên cũng được nhận những danh hiệu xứng đáng của riêng mình:
Bên cạnh công tác giảng dạy, chị còn tham gia nhiệt tình với các phong trào thi đua, các cuộc vận động của ngành: từ công tác Đảng, công tác Công đoàn, phổ cập giáo dục hay các công tác ngoại khoá, các hoạt động từ thiện … Chị mang trong mình trái tim nồng ấm.
Ngoài việc giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn của chính lớp mình chủ nhiệm, chị còn luôn tích cực tham gia các hoạt động nhân đạo, từ thiện do công đoàn nhà trường phát động. Tôi nhớ mãi và khắc ghi tấm lòng của chị khi chị tham gia ủng hộ chương trình từ thiện của nhóm Thiện nguyện ELEOS của chúng tôi. Chị hô hào người thân, bạn bè, gom từng quyển vở, quyển sách cũ, đồ dùng học tập, quần áo cũ để đoàn chúng tôi mang đến điểm trường vùng cao Sơn La.
Chị tâm sự: “ Chị chỉ mong góp một ánh lửa chia sẻ, một bàn tay ấm áp cho các cháu nhỏ vùng cao bớt đi cái giá lạnh của những ngày đông giá rét”. Đặc biệt, trong trận bão Yagi hồi đầu năm học 2024-2025, chị đã phát động Phụ huynh và học sinh của lớp cùng chung tay, sản sẻ sự vất vả, khó khăn với bà con chịu thiên tai với số tiền không nhỏ.
Khi trở về với gia đình nhỏ của mình, chị còn là người mẹ hiền, vợ đảm. Là mẹ của hai cậu con trai đến tuổi trưởng thành, chị còn rất tâm lí để dạy dỗ và gần gũi với con. Chị đùa với chúng tôi là chỉ mong được “lên chức bà nội” mà hai cậu chàng vẫn mải mê lo cho sự nghiệp thành danh của riêng mình. Và tôi biết, đằng sau sự trưởng thành của những người con, đó là sự vất vả, đồng hành của một bà mẹ giàu tình yêu thương con và gia đình.
Trong bức thư cuối cùng mà Bác Hồ gửi cho ngành Giáo dục ngày 15/10/1968, Bác có viết: “ Giáo dục là sự nghiệp của quần chúng. Cần phải phát huy đầy đủ dân chủ xã hội chủ nghĩa, xây dựng quan hệ thật tốt, đoàn kết thật chặt chẽ giữa thầy và thầy, giữa thầy và trò, giữa học trò với nhau, giữa cán bộ các cấp, giữa nhà trường và nhân dân để hoàn thành thắng lợi nhiệm vụ đó” và “Mỗi thầy cô giáo là một tấm gương sáng về đạo đức, tự học và sáng tạo”. Năm 2011, chị được Bộ Giáo dục trao tặng Kỷ niệm chương vì sự nghiệp giáo dục và cô giáo Trần Thuý Liên xứng đáng với lời khen tặng Nhà giáo “Vì sự nghiệp trăm năm trồng người” đúng như mong mỏi của Bác Hồ muôn vàn kính yêu: “Mỗi người tốt, mỗi việc tốt là một bông hoa đẹp, cả dân tộc ta là một rừng hoa đẹp”.
Những gì mà tôi biết và kể về cô giáo Trần Thuý Liên - một tấm gương điển hình tiên tiến trong ngành giáo dục chưa thể hết, nhưng chừng đó cũng đủ để chúng ta khâm phục và ngưỡng mộ. Tôi tin tưởng về tương lai của sự nghiệp giáo dục sẽ ngày càng xuất hiện nhiều tấm gương tốt để góp phần làm vẻ vang ngành, xứng đáng với câu nói của nhà văn người Mỹ Comenxki: “Dưới ánh mặt trời không nghề nào cao quý hơn nghề dạy học”.
Làm nghề đưa khách qua đò
Ngại chi sóng cả sông dò nông sâu
Làm nghề nối những nhịp cầu
Bắc niềm vui tới bạn bầu gần xa
Làm nghề thêu bức tranh hoa
Ngại gì những lúc kim sa huyết màu
Làm nghề mang nỗi lo âu
Tương lai tuổi trẻ một câu ân tình
Làm nghề mang lại bình minh
Ngại gì những lúc lội sình chiều hôm./.