Một Khau Vai số phận

Cao Ngọc Thắng| 10/09/2021 14:22

Một Khau Vai số phận

Cho dù không tường tận câu chuyện tình dang dở giữa chàng trai người Nùng và cô gái người Giáy, nhưng sự tồn tại cả trăm năm nay một kiểu chợ độc đáo - chợ phong lưu, thường gọi là chợ tình Khau Vai, mỗi năm chỉ diễn ra một lần vào ngày 27 tháng Ba âm lịch, cuốn hút biết bao thế hệ trai gái thuộc các tộc người khác nhau trên vùng cao nguyên đá trùng điệp Hà Giang, cho ta thấy nhận thức về tình yêu thật phóng khoáng, thật lãng mạn, thật nhân tình thế thái trong dân gian từ rất sớm. Người dân ở đây hát rằng: 

Không được làm ruộng thì làm nương
Không được làm vợ thì làm người tình 

Yêu nhau hay làm người tình của nhau, thì “quyền” ấy của người phụ nữ, nảy nở những hò hẹn, chờ mong:

Đợi anh hết mùa lạnh, đợi anh qua mùa đào
Vượt đỉnh Mã Pì Lèng, ta tìm về với chợ Khau Vai

Lẫn trong dòng người đến với Khau Vai, chàng thi sĩ xứ Đoài như bỗng hóa thân vào vai người tình bấy lâu ngóng trông khắc khoải cuộc gặp gỡ sau bao trùng trùng cách trở với nỗi buồn thầm lặng mà chỉ Khau Vai mới có thể đồng cảm: 

Một người đi tìm một người
Bao nhiêu người đi tìm bao nhiêu người?
Khau Vai buồn như đá

Chỉ ở Khau Vai mới đọng lại những vết bầm, hằn trên cơ thể núi non thành địa tầng như những lớp hóa thạch qua thăng trầm vẫn khắc vào ký ức thiên nhiên muôn thuở cái dang dở những mối tình trai gái.

Trời ơi Khau Vai 
Khau Vai nhìn qua nước mắt
Bao bong bóng về trời
Thương buồn gửi lại…

Chàng thi sĩ xứ Đoài “gửi lại thương buồn” trước ngày về chốn thiên thai chỉ khoảng một năm. Không biết Trần Hòa Bình nhìn “Khau Vai… qua nước mắt” từ khi nào và bao lần đắm chìm trong sắc buồn của đá Khau Vai, chỉ biết rằng ở cách xa cả ngàn cây số trên đất Lục Nam (Bắc Giang), vào năm 2007, tiếng vọng từ chợ tình nơi địa đầu Tổ quốc bỗng thăng hoa, lắng vào mạch thơ với bước nhịp ngập ngừng, day dứt:

Em có anh xa xót thế này sao?

Câu hỏi này chẳng phải của riêng “em”. Cái “xa xót” là của chung chúng mình. Câu hỏi như láy lại câu hỏi mà thi sĩ đã đặt ra trước đó: “Hạnh phúc là gì, hạnh phúc có thật không?” (Bài hát ru hoa sen). Cả hai đều trực diện, nhưng câu hỏi sau đã buông bỏ lớp vỏ duy cảm, nghiêng hẳn về duy mỹ, đầy đặn chất thơ. Cũng tương tự, bài thơ Khau Vai hoàn toàn không còn bóng dáng triết lý của Thêm một: 

Thêm một chiếc lá rụng
Thế là thành mùa thu
Thêm một tiếng chim gù
Thành ban mai tinh khiết… 
và 
Thêm một người thứ ba
Chuyện tình đâm dang dở
Có thêm một lời hứa
Lại một lần khả nghi!

Tình yêu trong đời vừa thực vừa ảo. Khó nắm bắt. Rồi lại khó thả rơi. Khi tiến tới hôn nhân, tưởng đã gặt hái thành công, nhưng hóa là thất bại; hay chính xác, thành công chỉ là tạm thời, trong khoảng khắc, lẫn vào muôn vàn thất bại vừa có vị đắng đót, chua cay vừa dâng lên chút ngọt ngào giấu sâu trong ký ức khó bề gột rửa. Chính sự tạm thời của thành công luôn hối thúc con người ta không ngừng kiếm tìm con đường đi tới tình yêu đích thực, tuy biết rằng nó rất mong manh, dễ vỡ: 

Anh cũng hệt dã quỳ ven nắng
Đẹp thắt lòng trong tuyệt vọng yêu đương
Người và trời bỏ quên bên đồi vắng
Rồi cho em một lần tận thấy, phải không em? 
 (Dã quỳ tận thấy)

Truyện ngắn Sen Hồng mấy độ đăng trên báo Văn nghệ gần đây, dù tác giả Vũ Khánh cố tình không đặt tên cho nhân vật “anh” - “người bạn tôi”, thì vẫn không giấu được bóng dáng của nguyên mẫu là chàng thi sĩ xứ Đoài đa tài và đa tình, đẫm đầy trong hồn thơ bảng lảng mây trời gió núi:

Cớ sao mắt em buồn như đêm mưa xứ đồi
Chỉ mình anh nhận thấy
Sớm mai ra là góc bể chân trời
Chúng mình xa nhau mãi mãi
Đưa tiễn một thời con gái
Mưa bây giờ lùa ướt tóc anh… 
(Mai em về nhà chồng)

Đó cũng là cái mà người ta dường như càng khát khao yêu đương càng lâm vào cảnh cô đơn, lẻ bóng: 
Thôi em ạ, anh lại làm thi sĩ
Cúi lạy em - bài thơ cũ thương buồn
Anh lại bay dưới bầu trời đơn lẻ
Với đôi cánh ba mươi đã bị trúng thương…
 (Khúc giã biệt
Và: 
Anh đã trót đi bên lề niềm khao khát của em
Trong chiêm bao mắt em còn trách móc
Bây giờ ánh trăng bạc đã lặn vào mái tóc
Anh đánh mất rồi cánh đồng mộng mơ! 
 (Chiêm bao)

Tôi biết Trần Hòa Bình không phải chỉ có ngần ấy bài thơ in trong Tuyển tập tác phẩm do gia đình và bạn hữu sưu tầm và tuyển chọn sau khi ông mất (Nhà xuất bản Hội Nhà văn, 2009). Tất nhiên, Trần Hòa Bình không chỉ làm thơ tình, song thơ tình của ông nổi trội, vang ngân âm hưởng đa chiều, đa hướng, kết lại những viên ngọc phát ra những tia sáng xuyên thấm màn sương mờ của thế giới tình yêu nhiều trắc trở nhưng đầy khát vọng. Thơ của ông in dấu những miền đất ông từng đến, từng trở đi trở lại. Ông là người ham xê dịch, bất kể lúc nào có thể trong vai lãng tử đam mê suốt dọc dài đất nước. Hồi ở Xuân Hòa, nơi chúng tôi cùng giảng dạy tại trường Đại học Sư phạm Hà Nội 2, Trần Hòa Bình viết tặng Bùi Quang Thanh bài thơ Thời chúng ta với nhiều hình ảnh đáng nhớ: 

Ôi những tháng năm ồn ào và tĩnh lặng
Phàm tục và thiêng liêng
Như bão xô trên vai tuổi hai mươi lẻ
Phút du ca, phút lại thánh hiền! 

Chỉ mấy năm sau đó, người thơ ấy đã nhanh chóng lắng vào chiều sâu của cái tôi cá thể: 
Tôi im lặng giữa căn phòng im lặng
Người ấy kia - ngọn lửa cháy tơi bời
Lần thứ nhất tôi biết mình chiến bại
Đốt một núi thơ tình, ngọn lửa ấy mà thôi! 
 (Người ấy)

Câu thơ cuối, thi sĩ nói thật về việc đốt thơ bằng ngọn lửa tình chiến bại. Chẳng ngờ, thơ không tan thành tro bụi mà vẫn cháy sáng bởi sự tiếp năng lượng từ chính nguồn yêu không cạn trong trái tim thi sĩ, trở thành hơi ấm lời ru: 

Ngủ đi những đóa hoa lạ nhà
Hãy mơ giùm ta một mùa đôi lứa
Đêm nay hồn ta hé nở
Nhớ một đầm sen
Thổi gió dài tóc em… 
(Bài hát ru hoa sen)

Lời ru ấy không tin người thính tai mà lựa ai mắt trong để đọc thấu ráng mây, hướng gió: 

Ôi những đám mây bời bời trên đỉnh núi
Những bài thơ không vần viết mãi chưa xong
Ai mắt trong thì về đây mà đọc
Mây chẳng vô tình, gió chẳng hư không… 
(Mây trắng bay)

Thơ tình Trần Hòa Bình thế đấy, cứ vương quấn vào cái số phận không bến bờ, cứ lãng du đằng đẵng những dấu ba chấm (…) hay dấu chấm than (!) ở những khổ thơ, bất kỳ chỗ nào trong mỗi bài thơ, khiến “sự” đọc trôi theo nhịp của ý thơ: 

Rồi con sáo cũng bay đi với trời xanh của nó
Bỏ lại mình anh bài hát cỏ may
Không thể hát, anh gọi em theo gió
Ngàn bông may nhoi nhói trong lời… 
 (Con sáo nhỏ và bài hát cỏ may)

Cái số phận đâu chỉ áp chặt đời người: 

Dẫu những câu thơ như phận lá về ngàn
Anh vẫn thả rợp một chiều dại dột
Trái tim yêu - vó ngựa hoang thảng thốt
Lục lạc rung theo những lối hoa vàng… 
      (Lối hoa vàng)

Thơ tình Trần Hòa Bình theo “lối hoa vàng” tìm thấy ở chợ phiên cao nguyên đá Đồng Văn những bước chân thổn thức tìm nhau của bao đôi trai gái yêu nhau, không thành vợ thành chồng thì thành người tình trăm năm hẹn hò. Ừ nhỉ, cách nghĩ của người rẻo cao đại ngàn thật dung dị mà đâu có giản đơn, nó biến thành nét văn hóa rất bản sắc, nhân văn. Đời mỗi người mấy ai yêu một lần. Mối tình đầu bao giờ cũng ẩn tàng hoài niệm dài lâu, khắc khoải âm thầm. Sinh ra “Chợ tình Khau Vai” nhằm giải tỏa nỗi sầu của những con tim chung tình, chứ đâu có là nơi bán mua trao đổi. Có những đôi vợ chồng cùng tìm về Khau Vai, mỗi người tìm đến người tình thuở hoa niên đầy mộng mơ, rồi cả hai lại trở về tổ ấm gia đình với lòng tin tưởng không mảy may gợn điều trắc ẩn. Một sự thật mà người thơ Trần Hòa Bình ý thức đầy đủ và viết thành những câu thơ để lại dư ba có âm thanh và màu sắc:

Quì trước núi mà tin thôi em ạ
Ai trong đời chẳng có một Khau Vai
Nhọn sắc đá tai mèo
Cứa vào thương nhớ
Hãy nhìn nhau nhìn nhau trước gió
Em sẽ thấy một Khau Vai trong số phận chúng mình

Không biết Khau Vai đã là bài thơ cuối cùng của thi sĩ họ Trần xứ Đoài hay chưa, song Khau Vai là bức chân dung tự họa bằng thơ tình hoàn chỉnh của Trần Hòa Bình. Tôi tin như vậy! 
(0) Bình luận
  • Xuyên qua giấc mơ từ điểm tựa ký ức
    Đất nước, Dân tộc, Nhân dân, Thời đại là những đại tự sự, thường là đối tượng trữ tình trong trường ca. Với “Xuyên qua giấc mơ” (Nxb Hội Nhà văn, 2025), Trần Ngọc Mỹ đã đưa hình ảnh đất nước trong quá khứ và hiện tại vào trang viết với tất cả xúc cảm mãnh liệt, chân thành. Trường ca gồm 6 chương: Lời ký ức, Ý nghĩ, Trên đường, Thời chúng ta sống, Những cuộc gặp gỡ và Tỉnh giấc. Xuyên suốt tác phẩm, chủ thể trữ tình hiện diện ở vị thế người con để nhìn về quá khứ và hiện tại của đất nước qua đối thoại với bố và đặc biệt là với mẹ. Nhân vật trong trường ca thường là người anh hùng hay là người có tầm vóc lịch sử nhưng nhân vật trong trường ca của Trần Ngọc Mỹ là con người bình thường. Đó là nhân vật con, tiêu biểu cho thế hệ trẻ mang nhiều trăn trở, khát vọng về cuộc sống...
  • Ba tiểu thuyết đặc sắc của nhà văn Tô Hoài trở lại với bạn đọc
    Nhân kỷ niệm 105 năm ngày sinh nhà văn Tô Hoài (27/9/1920 – 27/9/2025), Nhà xuất bản Kim Đồng ra mắt ba tiểu thuyết đặc sắc: “Kẻ cướp bến Bỏi”, “Mẹ mìn bố mìn” và “Những ngõ phố”. Đây là những tác phẩm tiêu biểu cho khả năng quan sát sắc sảo, trí tưởng tượng phong phú, bút pháp hiện thực và tình yêu sâu nặng của Tô Hoài dành cho Hà Nội.
  • Ra mắt sách Lịch sử Đảng bộ Thừa Thiên Huế, tập IV
    Tập sách Lịch sử Đảng bộ Thừa Thiên Huế (tập IV) phản ánh trung thực, khách quan những thành tựu và khó khăn, thách thức của Đảng bộ TP Huế giai đoạn 2001- 2024.
  • “Dần sáng” - đường bay viên cuội trắng
    Sau tập thơ “Thức cùng tưởng tượng” đã neo lại ít nhiều thao thức cho người đọc bởi long lanh chữ nghĩa, bởi những câu thơ hàm súc và tài hoa, Nguyễn Thị Kim Nhung vừa ra mắt bạn đọc tập thơ “Dần sáng” với 45 bài thơ như những “đóa kiêu sa” được đất trời ấp ủ.
  • “10h sáng Chủ Nhật”: Chan chứa tình yêu thương con người, sự tử tế
    Sáng 11/9 tại Hà Nội, lễ ra mắt cuốn sách “10h sáng Chủ Nhật” của nhà báo Tô Phán – Chủ tịch Hội Nhà báo Hà Nội, Tổng Biên tập Tạp chí Công dân & Khuyến học diễn ra trang trọng, ấm cúng. Theo đánh giá của nhà báo Hồ Quang Lợi - Phó Chủ tịch Hội Truyền thông số Việt Nam; nguyên Trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội, nguyên Phó Chủ tịch Thường trực Hội Nhà báo Việt Nam: “10h sáng Chủ Nhật của nhà báo Tô Phán đã hướng bạn đọc đến sự tử tế, tình yêu thương con người”.
  • Ra mắt sách “Thơ Hoàng đế Thiệu Trị – Đỉnh cao nghệ thuật ngôn từ”
    Sau nhiều năm nghiên cứu, tác giả Nguyễn Phước Hải Trung cho ra mắt tác phẩm “Thơ Hoàng đế Thiệu Trị – Đỉnh cao nghệ thuật ngôn từ” tại Không gian Sách và Văn hóa Huế (23 – 25 Lê Lợi, TP Huế).
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Một dòng họ tài danh phát tích từ Lương Xá
    Nhà bác học Phan Huy Chú đã viết: “Ở làng Lương Xá nhà dòng dõi làm tướng, đời đời làm quan… Họ Đặng, từ Nghĩa Quốc công Đặng Huấn là công thần thời Lê Trung Hưng, có con gái lấy An vương Trịnh Tùng, sinh Văn tổ Trịnh Tráng. Về sau con cái đời đời vẻ vang, được phong Quận công, lấy Công chúa và làm chức Trấn thủ hơn 200 năm giàu sang mãi mãi…”.
  • Chùm thơ của tác giả Nguyễn Đăng Tấn
    Tạp chí Người Hà Nội xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của tác giả Nguyễn Đăng Tấn.
  • Vinhomes Green City – mô hình đô thị “all-in-life” lần đầu xuất hiện tại Tây Bắc TP. HCM
    Sau các dự án “bom tấn” Ocean City, Vinhomes Smart City và Vinhomes Grand Park,… “đại bàng” Vinhomes tiếp tục sải cánh về Tây Bắc TP.HCM với dự án Vinhomes Green City quy mô gần 200 ha. Với hệ tiện ích “all-in-life” hiếm có cùng hạ tầng vùng đang bứt tốc, Vinhomes Green City được kỳ vọng trở thành tâm điểm an cư, đầu tư, kinh doanh tại cửa ngõ mới của TP.HCM.
  • 200 ô tô VinFast hội tụ Hội An trong hành trình Wonder Trip 2025 đầy cảm xúc
    Xuất phát từ 34 tỉnh thành trên cả nước, rong ruổi qua những cung đường tuyệt đẹp, đoàn 200 ô tô VinFast với 400 thành viên đã cùng hội tụ về Hội An tham gia vào hành trình lịch sử Wonder Trip 2025 – “Hào khí non sông” do VinClub tổ chức.
Đừng bỏ lỡ
Một Khau Vai số phận
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO