Tín hiệu từ thiên nhiên

HNMCT| 12/12/2021 11:45

Ngôi nhà bình yên dưới bóng cây vú sữa và khế tím hoa. Ở Thủ đô, có một không gian như vậy thật lý tưởng. Ngôi nhà càng đẹp và sinh động khi có ao cá mini và hòn non bộ được bố trí khá hài hòa.

Những chú cá Koi (chép Nhật Bản) nhiều màu sắc rực rỡ bơi lượn. Chỉ cần búng tay xuống nước là bầy cá nhao nhao tụm lại, như những đứa trẻ đứng vây quanh chờ phát quà. Rồi từ ấy, chỉ cần bàn tay vẫy lên mặt nước cũng đủ làm tín hiệu cho những chú cá tụ vào, há những cái miệng tròn xinh vui nhộn.
Tín hiệu từ thiên nhiên
Minh họa: Nguyễn Đăng Phú.

Đó là hình ảnh đẹp, thân thiện, như thể con người cộng sinh, gần gũi với bầy cá. Bà chủ nhà bảo, giờ cho ăn là lúc bà giao tiếp với cá, điều đó khiến bà thấy sảng khoái và bình yên. Tôi chợt nhớ truyện cổ tích “Tấm Cám”. Cô Tấm gọi cá bống lên ăn: “Bống bống bang bang, Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người”. Tức thì cá ngoi lên. Đó là tín hiệu của lòng từ nhân, sự quan tâm chăm sóc. Cá bống đã sống với sự chăm sóc của một tấm lòng lương thiện. Nhìn vào cổ tích, con người rất cần dựa vào thiên nhiên và mối giao hòa ấy thật kỳ diệu.

Bây giờ cuộc sống có nhiều đổi thay. Ở ngoại thành Hà Nội, cảnh thiên nhiên hoang sơ bị thu hẹp dần thì phong trào nuôi cá cảnh càng trở nên phổ biến. Nhiều loại cá đắt tiền được nuôi trong những chiếc tủ kính lớn cầu kỳ, những ao hồ mini bắt mắt được xây dựng. Thực chất đó là thú giải trí, giúp cuộc sống con người trở nên sinh động, chứng tỏ lúc nào con người cũng cần sự gần gũi, giao hòa cùng thiên nhiên.

Mà thực tế ngoài kia, ở nhiều nơi, chuyện tàn phá thiên nhiên, gây bức bối cho môi trường vẫn diễn ra. Có những nơi tôi từng qua, cảm giác lạc giữa những hòn non bộ, những khối đá lớn vừa được “bốc” từ núi về. Lề đường la liệt đá, cuội chuẩn bị bán cho khách. Nhu cầu “mang thiên nhiên về nhà” đã có từ lâu và ngày nay dường như càng thịnh hành. Nhưng giờ nhiều người chơi quá đà, cách chơi cũng loạn, khai thác đá cũng loạn. Người ta đánh đồng chơi non bộ và chơi đá cảnh là một. Non bộ là mô phỏng lại thiên nhiên, qua sự tác động của bàn tay con người. Còn chơi đá cảnh là chọn lựa những khối đá có hình thù đẹp rồi để đặt lên những bệ lớn, thậm chí được lắp ghép rất cầu kỳ.

Trở lại với bầy cá Koi, chúng được sống trong những bàn tay chăm sóc để làm đẹp cho cuộc sống. Cách người ta quan tâm đến cá, tạo tín hiệu cho chúng như một thói quen gọi lên để cho ăn, khiến mỗi người lắng sâu hơn về thiên nhiên và sự gần gũi. Với thiên nhiên, cũng cần lắm sự lắng nghe và gửi tín hiệu của lòng từ nhân. Nhiều khi con người quên đi thiên nhiên thật, tự tạo ra những khu thiên nhiên giả để thụ hưởng riêng. Sao không gìn giữ những vẻ đẹp thật, thiên nhiên thật ở những ngôi làng bình yên, làng cổ ven đô? Tất nhiên, mang thiên nhiên thu nhỏ gần con người là đáng quý, nhưng càng quý hơn nếu giữ được vẻ đẹp tự nhiên rộng lớn cho đời.

(0) Bình luận
  • Thu Hà Nội và những miền ký ức không phai
    Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
  • Dưới tán bàng mùa thu
    Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
  • Một mùa sen để nhớ, một đời mẹ để thương
    Buổi chiều, tôi đạp xe đưa con đi dạo. Mặt trời đã dịu nắng, ánh sáng đổ dài trên những tán cây ven đường, vàng ươm như rắc mật. Bên tay trái là hồ sen của làng.
  • Những cơn mưa mùa hạ
    Hè về, không chỉ có tiếng ve râm ran hay ánh nắng chói chang nhuộm vàng lối đi mà còn có những cơn mưa. Mưa mùa hạ ồn ào, vội vã kéo đến cùng những trận giông bất chợt. Nó không buồn bã, dai dẳng như mưa phùn cuối đông mà dứt khoát, mạnh mẽ, đổ ào xuống rồi vội vã tạnh. Mưa tạt vào những ô cửa kính, len lỏi qua từng ngóc ngách ký ức, khẽ đánh thức một miền tuổi thơ xa xăm, ướt đẫm hương mưa và kỷ niệm.
  • Cha tôi – người tuyệt vời nhất
    Với tôi, cha là người tuyệt vời nhất, là số một. Nếu có kiếp sau, tôi vẫn mong được làm con gái của cha – một người cha mà suốt cuộc đời tôi luôn ngưỡng mộ, yêu thương và biết ơn.
  • Cầu Long Biên bắc qua miền yêu thương
    Có đôi lúc tôi nghĩ, con người ta phải sống bao nhiêu cuộc đời mới đi hết được chiều dài thời gian, mới hiểu và cảm nhận đầy đủ lịch sử của cây cầu đầu tiên bắc qua sông Hồng, một cây cầu chạm vào ba thế kỷ. Cầu giống như con rồng khổng lồ uốn lượn trên cao với từng lớp vẩy thép đan xen, ngày đêm lặng lẽ bảo vệ người dân qua lại nơi dòng nước chảy xiết. Cây cầu ấy mang tên Long Biên, cây cầu bắc qua miền yêu thương.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Tín hiệu từ thiên nhiên
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO