Người đà n bà  27 lần giúp chồng cai nghiện

Công an nhân dân| 05/07/2009 07:38

Câu chuyện vử người phụ nữ can trường nà y khiến tôi vừa cảm phục vừa day dứt bởi con số 27 lần cai nghiện cho chồng, trong vòng 20 năm gá nghĩa phu thê. 20 năm là m vợ - 20 năm chị ngậm buồn nuốt tủi để cứu vớt một con người.

Không biết còn ai trên đời nà y khổ nhục nhưng lại già u nghị lực như chị không? 20 năm trước, lúc vừa tròn 22 tuổi, chị kết hôn với một người không phải vì tình yêu. Sau đêm tân hôn, chị mơ hồ nhận ra những biểu hiện bất thường của chồng - đó là  dấu hiệu của một người nghiện thuốc phiện. Lấy chồng được đúng 12 ngà y, chị phải chịu một trận đòn thừa sống thiếu chết vì dám tử thái độ khi phát hiện chồng mình nằm co cùng mấy công nhân lâm trường. Cuối năm đó, chị sinh con trai đầu lòng.

Suốt 9 tháng mang thai là  bấy nhiêu ngà y chị ôm bụng tìm chồng trên các lán nương, đỉnh núi, hẻm sâu. Có lần bụng vượt mặt, sắp đến ngà y sinh, chị cầm đèn pin lần mò theo dấu dép của chồng lên tận đỉnh đồi. Vừa giáp mặt, còn đang thở chứ nà o đã nói được lời nà o, chị đã bị anh ta đánh hộc cả máu miệng.

Người phụ nữ can trường Trần Thị Uyên.

Nuôi báo cô ông chồng nghiện dù nghèo, dù đói nhưng chị cũng cố lo cho anh ta tiửn mua đủ một bi thuốc phiện để anh ta khửi đi ăn cắp, ăn trộm hà ng xóm. Chồng chị nghiện, nhưng trong người anh ta vẫn còn có chút tự trọng.

Anh ta có nghử mộc khá giửi, đóng đồ gỗ đẹp có tiếng ở thị trấn, chỉ mỗi tội nghiện ngập nhiửu khi quên cả lịch hẹn giao hà ng cho khách, nên khách hà ng cứ thưa dần.

Công việc phập phù tiửn công không đủ để hút, những lúc ấy chị lại đưa cho chồng mấy chục nghìn đồng, đủ để mua 1 bi (thuốc phiện) sau nà y là  1 tép (hêrôin).

Hà nh vi tiếp tay đó kéo dà i suốt mười mấy năm trời. Chị bảo chị vẫn tôn trọng chồng, vì anh ta vẫn giữ lời hứa không đi ăn cắp; nhưng không lấy của thiên hạ thì khi lên cơn vật, anh ta lại ăn cắp tiửn của vợ. Năm 1995, chị sinh con trai thứ hai, vò võ ôm con một mình trong viện mà  nước mắt chát mặn đầu môi. Anh ta không đến vì anh ta còn bận đi kiếm thuốc.

Năm 2000, mặc dù đứa con lớn mới học lớp 4, đứa bé đang đi mẫu giáo, nhưng chị vẫn quyết định đăng ký đi học lớp hộ sinh trên thị xã Sơn La. Thâm tâm chị nghĩ chỉ học hết lớp 7, với bằng sơ cấp (y tá), mình có thể nằm trong diện tinh giản biên chế bất cứ lúc nà o. Аi học lớp hộ sinh có thể đảm bảo cho chị thời gian công tác dà i và  ổn định (Trạm Y tế xã bao giử cũng có 1 định biên nữ hộ sinh), chỉ như vậy mới có thể tiếp tục nuôi con và  đưa chồng đi cai nghiện. Chị gạt nước mắt để vượt 120km vử thị xã học, để lại hai đứa bé và  người chồng nghiện ở nhà .

Công việc của chị nhiửu khi phải công tác xa nhà , những đợt tập huấn chục ngà y đến cả tháng. Mỗi lần đi công tác, chị lục túi đưa cho thằng con lớn mấy chục nghìn đồng, dặn ở nhà  trông em, tự nấu nướng mà  ăn, nếu thấy bố cùn lên thì hãy lánh sang nhà  bác ành hà ng xóm. Có lần trở vử sau chuyến công tác, chị trà o nước mắt vì thương con khi nghe mấy bà  bán thịt ở chợ kể lại. Thằng con lớn của chị, cứ hai hôm lại ra chợ, chỉ mua mấy mớ rau, tần ngần mãi, rồi cũng dám mon men đến quầy bán thịt, mua đám bạc nhạc và  mớ bì lợn nói dối rằng vử nấu cho chó, nhưng thực ra nó mang vử rim mặn để hai anh em ăn cơm...

20 năm lấy chồng, nhưng chưa bao giử chị được hưởng một giây phút hạnh phúc. Nụ cười trên khuôn mặt khả ái của người đà n bà  vừa qua tuổi tứ tuần trông khắc khổ, đuôi mắt khi cười đầy vết chân chim như vết rạch của thần khổ ải và  bất hạnh. Mấy chục năm qua, chị chưa bao giử được ngủ trước 12 giử đêm. Hôm nà o cũng vậy, ngoà i việc cơ quan, chị phải kèm cặp hai cậu con trai học hà nh, rồi cám bã, lợn gà .

Có thời điểm chị nuôi 3 lợn nái, 10 con lợn thịt, trồng hơn 1.000m2 ngô. Nhiửu hôm trước khi đi là m tay phải chà  và o nửn xi măng để tẩy nhựa chuối, rau lang băm cho lợn. Niửm an ủi lớn nhất của chị là  hai cậu con trai, nhử trời học khá giửi và  ngoan, biết thương mẹ. Nhiửu lần thấy bố hà nh hạ mẹ, chúng tử thái độ, thậm chí còn khuyên mẹ nên bử bố cho đỡ khổ.

Chị Trần Thị Uyên thăm hửi động viên một gia đình 

vừa có con mất vì AIDS ở bản Lùn, xã Mường Sang.

Nhưng lần nà o cũng vậy, chị lại ôm chúng và o lòng, nuốt nước mắt mà  nói: à”ng ấy là  bố các con, chỉ mẹ mới có quyửn trách bố chứ là  phận con, các con không được phép. Các con hãy cứ sống và  phấn đấu trở thà nh một người đà n ông tốt, rồi sau nà y bố sẽ hiểu ra và  sẽ thay đổi

Có một điửu là m mọi người khâm phục chị là  dù chồng mình nghiện ma túy, vũ phu như vậy, nhưng chưa bao giử chị nói đến ly dị. Với suy nghĩ giản đơn còn nước còn tát, con sinh ra phải có bố, cho dù ông bố có khi chưa một lần xứng đáng với thiên chức ấy. Sinh con trai đầu lòng, chị bắt đầu công cuộc cai nghiện cho chồng, vận động khuyên giải mãi rồi chồng cũng đồng ý cai nghiện.

Khửi phải nói những vất vả của chị khi giúp chồng cai nghiện, cho con ăn, ru con ngủ xong, chị nấu nướng, cho chồng ăn, tắm rử­a, xoa bóp, bấm huyệt cho chồng. Có đêm, trời mưa tầm tã, chị phải sang hà ng xóm mua bằng được mấy quả trứng gà  ri để nấu cháo cho anh ta ăn. (Nghiện ma túy, nhưng chồng chị có những cái thú ăn chơi khá quý tộc, anh ta chỉ ăn cá chép, gà  nhảy ổ, không bao giử ăn trứng vịt). Nhưng vừa húp được một thìa thì... choang, chồng chị gầm lên: Mà y nấu mặn thế nà y thì đến thằng bố mà y cũng chẳng ăn được. Chị cắn răng, nuốt nước mắt và o trong, lặng lẽ thu dọn những mảnh bát vỡ tung tóe rồi đi nấu nồi cháo khác cho chồng.

Cứ như thế, 1 lần, 2 lần, 10 lần và  đến năm 2003 tổng cộng 27 lần chị một mình cai nghiện cho chồng. Chị chẳng dám đưa chồng và o trung tâm cai nghiện, vì chị lo ở đó, đêm đến anh lên cơn vật vì đói thuốc, nhỡ có mệnh hệ nà o thì khổ cả mẹ lẫn con.

Năm 2003, sau khi khớp nối được với một người họ hà ng trong Nam, chị đã động viên chồng cai nghiện lần thứ 27, sau đó và o trong đó là m ăn. Muốn đoạn tuyệt ma túy, thì phải tránh xa môi trường bẩn, ô nhiễm vì ma túy. Huyện Mộc Châu (Sơn La) dân số chưa đầy 2 vạn, nhưng có đến và i trăm con nghiện.

Sau nhiửu tuần thuyết phục, chồng chị cũng đồng ý và o Nam để cai nghiện. Hôm chuẩn bị cho chồng đi, chị lo từng cái quần, cái áo, đôi tất chân, thậm chí chị còn lén bử và o balô của chồng mấy hộp bao cao su vì chị sợ đà n ông xa vợ lâu ngà y không giữ gìn được, lỡ mang bệnh vử lại khổ vợ, khổ con.

Chị cười, nụ cười héo hắt, nước mắt trà o ra trong đôi mắt buồn. Các anh có biết không, hôm đó tôi còn cho tiửn anh ấy mua 8 tép hêrôin để sử­ dụng trên đường đi tà u. Tôi sợ trên tà u, anh ấy đói thuốc vật ra đấy thì ai cứu chữa, ai chăm sóc. Mượn xe máy của cô bạn cùng cơ quan, chị đèo chồng vử tận ga Hà ng Cử. Nhìn chồng khoác túi, xiêu vẹo, dúm dó trên sân ga, chị trà o nước mắt vì thương chồng, thương con và  thương cho cả phận mình.

Nhử trời, chồng chị và o Nam được 1 năm, 2 năm đến bây giử là  6 năm và  đã đoạn tuyệt hẳn với ma túy. Chị không yêu cầu anh phải gử­i tiửn vử, mà  chỉ muốn thỉnh thoảng anh gọi điện vử nói chuyện động viên các con. Trong đó, do có tay nghử khá anh là m cho một xưởng mộc, thu nhập cũng đủ sống, quan trọng nhất là  tránh xa được ma túy...

Trở vử nhà  sau một thời gian cai nghiện, nhìn chồng béo khửe, da dẻ hồng hà o chị mừng lắm; nhưng chị biết nếu cứ để chồng ở nhà , không chóng thì chầy chỉ dăm bữa nử­a tháng chồng chị lại bập và o ma túy. Tiểu khu 13 nơi chị sống có đến gần 20 con nghiện, hơn chục người nhiễm HIV.

Аêm đó, trong vòng tay chồng, chị ngậm ngùi động viên anh hãy vì vợ, vì con mà  và o Nam để là m sao đoạn tuyệt hẳn với ma túy. Chị nói với chồng cái điửu khiến chị thật khổ tâm, rằng nếu anh và o đó, tìm được người phù hợp thì hãy cứ kết bạn. Thâm tâm chị chỉ nghĩ rằng, chồng mình một thân một bóng, ốm đau, nghiện ngập như thế cũng cần lắm một bà n tay phụ nữ lúc trái gió trở giời.

Hai năm sau, chồng chị hồn nhiên thừa nhận anh ta có bạn gái, đó là  người phụ nữ đã có một con riêng và  bị người tình phụ bạc. Vì thương người đà n ông xứ Bắc chất phác, lẻ loi, cô ấy đã tình nguyện vử ở với chồng chị. Chị buồn lắm, nhưng vẫn động viên chồng: Người đó còn khổ gấp vạn lần em, anh hãy lo cho cô ấy, đừng sa và o tệ nạn nữa để thêm một người đà n bà  nữa phải khổ. Chị kể, mấy lần gọi và o thăm chồng, chị xin gặp cô vợ bé của chồng, nhưng người đà n bà  kia không dám gặp. Cô ta không ngử rằng trên đời nà y lại có người vợ cao thượng đến mức như vậy

Tôi tìm đến nhà  chị ở Tiểu khu 13, thị trấn Mộc Châu. Căn nhà  nhử nép mình dưới già n su su xanh mướt, không khang trang nhưng sạch sẽ và  ấm cúng lạ thường. Người xưa bảo có phúc thì sẽ có phần, hai con trai chị ngoan và  học giửi, đứa lớn đang học chuyên nghiệp trên thị xã, cậu út sang năm lên lớp 10, đặc biệt cả hai cháu đửu rất thương mẹ. Công việc chính của chị là  nữ hộ sinh, kiêm chuyên viên dự án phòng chống HIV/AIDS của xã Mường Sang.

Hôm sau, mặc dù đang đi là m ở một nơi cách chỗ chúng tôi đến 20 cây số, nhưng vì giữ lời hứa chị vẫn đội mưa quay vử đưa chúng tôi và o bản Lùn, một bản nổi tiếng vì nhiửu người nhiễm HIV/AIDS. Chị dẫn chúng tôi đến nhà  một thanh niên mới chết vì AIDS trước đó 2 ngà y. Thú thực bước lên căn nhà  sà n xập xệ, tôi cùng anh phóng viên báo bạn hơi rùng mình, nhưng và o trong nhà , thấy mọi người ríu rít, mừng rỡ như gặp người thân. Chị ôm hai đứa bé, ôm lấy người vợ đã bị nhiễm HIV kia để chia sẻ, vỗ vử.

Người phụ nữ trong câu chuyện trên là  chị Trần Thị Uyên hiện ở Tiểu khu 13, thị trấn Mộc Châu (Sơn La). Câu chuyện vử người phụ nữ can trường nà y tình cử đến với tôi trong một chuyến đi thực tế bình thường của người là m báo. Song điửu là m tôi vừa cảm phục vừa day dứt đó là  con số 27 lần cai nghiện cho chồng, trong vòng 20 năm gá nghĩa phu thê. 20 năm là m vợ cũng là  20 năm chị ngậm buồn nuốt tủi để cứu vớt một con người.

(0) Bình luận
  • Góc nhìn văn hóa số 14
    NHN – Chùa Hương thuộc ngoại thành Thủ đô Hà Nội, từ lâu đã nổi tiếng là một điểm đến tâm linh Phật giáo hàng đầu Việt Nam. Mỗi năm, có rất nhiều du khách trong nước và quốc tế đến đây để hành hương, cầu an, cầu may cũng như thưởng ngoạn những phong cảnh đẹp tựa tranh vẽ của vùng đất này. Trong chuyên mục Văn hóa xưa và nay mời quý vị cùng tìm hiểu về chùa Hương - một điểm đến tâm linh nổi tiếng trong những ngày đầu xuân.
  • Góc nhìn văn hóa - Số 5
    NHN – Quảng trường Ba Đình được xem là trái tim của thủ đô Hà Nội. Tại đây đã diễn ra những sự kiện trọng đại của đất nước nói chung và Hà Nội nói riêng. Đây cũng là nơi lưu giữ những ký ức lịch sử không thể nào quên đối với người dân Việt Nam. Góc nhìn văn hóa số 5 sẽ đưa các bạn khám phá địa điểm lịch sử này.
  • 16 tác phẩm đoạt giải cuộc thi “Ảnh đẹp SEA Games 31”
    Vừa qua, tại Hà Nội, Báo Nhân Dân đã tổ chức trao giải cuộc thi “Ảnh đẹp SEA Games 31”, chào mừng thành công của Đại hội thể thao Đông Nam Á lần thứ 31 (SEA Games 31) diễn ra tại Việt Nam.
  • Những tác phẩm nhiếp ảnh xuất sắc tham gia Cuộc vận động sáng tác VHNT về lực lượng PCCC và CNCH
    Ban Tổ chức cuộc vận động sáng tác văn học nghệ thuật về lực lượng Cảnh sát Phòng cháy, chữa cháy đã nhận được hàng trăm tác phẩm nhiếp ảnh dự thi. Chúng tôi xin chọn đăng một số tác phẩm của các tác giả tiêu biểu.
  • Chùm ảnh của tác giả Hồ Hoàng Giang và Trần Quốc Hưng
    Ban Tổ chức cuộc vận động sáng tác văn học nghệ thuật về lực lượng Cảnh sát Phòng cháy, chữa cháy đã nhận được hàng trăm tác phẩm nhiếp ảnh dự thi. Chúng tôi xin chọn đăng một số tác phẩm của các tác giả tiêu biểu.
  • Chùm ảnh của tác giả Nguyễn Văn Thành và Hoàng Thị Hoan
    Ban Tổ chức cuộc vận động sáng tác văn học nghệ thuật về lực lượng Cảnh sát Phòng cháy, chữa cháy đã nhận được hàng trăm tác phẩm nhiếp ảnh dự thi. Chúng tôi xin chọn đăng một số tác phẩm của các tác giả tiêu biểu.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Xuất bản cuốn sách "Văn hóa phải soi đường cho quốc dân đi"
    Nhân kỷ niệm 134 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2024), NXB Chính trị quốc gia Sự thật xuất bản cuốn sách "Văn hóa phải soi đường cho quốc dân" đi nhằm tri ân, ghi nhớ những đóng góp vĩ đại của Chủ tịch Hồ Chí Minh đối với cách mạng Việt Nam; đồng thời khẳng định, vai trò của tư tưởng văn hoá Hồ Chí Minh vẫn còn nguyên giá trị to lớn, định hướng cho công cuộc xây dựng nền văn hoá Việt Nam hiện nay.
  • Huyện Đông Anh khánh thành công trình cải tạo, nâng cấp nhà lưu niệm Bác Hồ
    Nhân dịp Kỷ niệm 134 năm ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2024), 60 năm ngày Bác Hồ về thăm thôn Lỗ Khê, xã Liên Hà (1964 - 2024); Đảng bộ, Chính quyền và Nhân dân xã Liên Hà (huyện Đông Anh, TP. Hà Nội) đã khánh thành công trình cải tạo, nâng cấp Nhà lưu niệm bác Hồ tại thôn Lỗ Khê.
  • Khai mạc hoạt động nghiên cứu, trao đổi về bảo tồn và phát huy giá trị di sản giữa Hà Nội và Bắc Kinh
    Trong khuôn khổ hợp tác về lĩnh vực di sản văn hóa, Trung tâm Bảo tồn di sản Thăng Long - Hà Nội phối hợp với Trung tâm Quản lý Công viên Bắc Kinh, Văn phòng Ban quản lý Cung điện Mùa hè tổ chức Lễ Khai mạc hoạt động nghiên cứu, trao đổi về bảo tồn và phát huy giá trị di sản giữa Hà Nội và Bắc Kinh, bao gồm: Triển lãm “Thăng Long - Hà Nội: Di sản kết nối và hội tụ” và Tọa đàm “Bắc Kinh- Hà Nội, kết nối phát huy giá trị di sản” tại Khu di sản thế giới Di Hòa Viên (Bắc Kinh). Đây là hoạt động bên lề nhân chu
  • [Podcast] Truyện ngắn Hố băng
    Huỳnh Trong Khang được biết đến là cây bút tài năng thuộc thế hệ 9x và là một trong những tác giả trẻ đầy triển vọng. Ngay từ khi xuất hiện trên văn đàm 2016 cây bút trẻ quê gốc An Giang Huỳnh Trọng Khang đã gây ấn tượng với chất văn chương già hơn so với tuổi, cái già trong văn chương của Khang được thể hiện rõ nét trong từng tầng nghĩa. Hầu hết các tác phẩm của Khang mang đến cho bạn đọc mênh mang chữ, sâu thẳm nghĩa.
  • “Sinh viên Việt Nam với văn hóa sở hữu trí tuệ trong nền kinh tế số”
    Trường Đại học Luật (Đại học Huế) phối hợp tổ chức Cuộc thi “Sinh viên sáng tạo và quyền sở hữu trí tuệ” lần thứ IV với chủ đề “Sinh viên Việt Nam với văn hóa sở hữu trí tuệ trong nền kinh tế số”.
Đừng bỏ lỡ
Người đà n bà  27 lần giúp chồng cai nghiện
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO