Ai cũng bảo Vân sướng, lấy được chồng hiửn như đất, cần mẫn như ong và thủy chung như sam biển. Đó là đức tính, ngà y còn lãng mạn bên nhau, Vân đã cười tít khi nói vử Hoà ng.
Cái tính chất phác, nhiửu lúc hơi thô kệch, khiến Hoà ng chỉ là người chồng, người cha tốt, nhưng không phải là người tình lãng mạn.
Mỗi ngà y, Hoà ng dậy từ mử sáng, ăn vội và ng gói mì hoặc bát cơm cắm lại, rồi tất tả đi là m. Cái công ty nhử, Hoà ng cũng 4 người bạn chung tay xây dựng, đang phát chậm như rùa bò. Mà tiửn ngân hà ng cứ thúc bách hà ng ngà y hà ng giử, khiến Hoà ng lao tâm, khổ tứ, tối ngà y bận công việc, chẳng có thời gian mà quan tâm đến vợ con.
Ngược lại, Vân là m nhà nước nên rất nhà n nhã. Sáng đủng đỉnh 8h đến cơ quan, khoảng 4h chiửu đã nhấp nhổm vử. Hoà ng bảo Vân cứ đi là m cho vui vẻ, rồi vử chăm sóc hai con cho tốt, còn chuyện bươn chải, kiếm tiửn để anh lo.
Ở cái tuổi ngoà i 30, Vân vẫn còn rất mượt mà , quyến rũ. Chính cái sự nhà n nhã của công việc, cộng với sự thiếu quan tâm của chồng, là m Vân cảm thấy mỗi ngà y trôi qua thật nhạt nhẽo, nhà m chán. Cô thèm được chồng đưa đón, thèm được có những buổi tối lãng mạn chỉ có hai vợ chồng, nhưng sao thật khó.
Trong sự toan tính và một phút ngã lòng, Vân đâu ngử cô đang tự đặt dấu chấm hết cho cuộc đời mình... (ảnh minh họa)
Vân đếm từng ngà y khắc khoải, từng bữa cơm chỉ có 3 mẹ con và đếm những buổi tối vò võ một mình... Và , cô thấy sự hy sinh, chịu đựng của mình thật là vô lý. Tại sao cô phải chịu cảnh cô đơn, tù túng khi bên cạnh cô có nhiửu người đà n ông vây quanh tán tỉnh? Tại sao những phụ nữ không xinh đẹp bằng cô, không giửi giang hơn cô, họ vẫn được chồng chiửu chuộng, đón rước, họ có một cuộc sống tinh thần rất okie?
Còn Vân, cô thấy mình bị bử quên, bị rẻ rúng. Và , cô đi đến một quyết định thực sự bất ngử...
Cô nhắn tin cho Kiên đến đón đi chơi. Kiên là người đã theo đuổi cô mấy năm nay. Dù biết Vân đã có chồng con đà ng hoà ng, Kiên cũng vẫn ham muốn được một lần sở hữu Vân, được trọn vẹn với Vân mỗi đêm cô đơn, trống vắng.
Thực ra, Kiên cũng đã có vợ con, nhưng cuộc hôn nhân khi xưa của Kiên là do ham hố nhà vợ già u có, ham được cất nhắc, Kiên đã nhắm mắt cưới, dù chẳng yêu vợ. Khi đã có vai vế, sở hữu ngôi nhà năm tầng mặt tiửn to tướng, Kiên mới cảm nhận sự chênh lệch giữa mình với vợ là quá lớn. Vợ Kiên vốn là con nhà già u, chỉ thích được chiửu chuộng, hưởng thụ, lại cậy thế của cha, chẳng coi Kiên ra gì. Thêm nữa, cô ta chỉ tối ngà y quan tâm đến hà ng hiệu, là m đẹp mà chẳng bao giử biết nấu cho bố con Kiên một bữa cơm ngon là nh.
Nhìn vẻ dịu dà ng, xinh đẹp của Vân, Kiên mê tít. Vân lại lãng mạn. Tất cả những yêu cầu vử một người đà n ông ga-lăng, Kiên đửu đáp ứng được, chỉ có điửu chưa bao giở Kiên lọt và o tầm ngắm của Vân.
Cái hạnh phúc bình dị cô cũng không biết cầm nắm, tự tay đánh mất... (ảnh minh họa)
Vậy mà , đột ngột nhận tin nhắn của Vân, Kiên như mê muội. Anh quýnh quáng chọn quần áo, ăn mặc thật lịch sự, phóng thẳng đến chỗ Vân.
Nét u buồn trong mắt Vân là m Kiên xót xa. Suốt buổi gặp, anh đã chia sẻ, an ủi Vân. Vân khóc, lần đầu tiên Vân khóc với một người đà n ông không phải chồng mình, mà lại khóc vì hạnh phúc bởi được thấu hiểu.
Vậy là từ hôm đó, mỗi tối, thay bằng ngồi mòn mửi chử chồng, Vân nhắn tin, gọi điện cho Kiên. Những lời chia sẻ ngọt ngà o của Kiên như tiếp thêm sức mạnh cho Vân, khiến cô thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn rất nhiửu.
Vân chủ động liên lạc với Kiên, chia sẻ với anh rất nhiửu chuyện, từ chuyện vui, buồn, những khúc mắc vử công việc. Tất tật, Vân đửu trút và o tai Kiên. Lạ một điửu, lúc nà o Kiên cũng là người sẵn sà ng lắng nghe Vân.
Rồi những cuộc hẹn hò giữa hai người cũng thường xuyên hơn. Những lúc bên nhau, Kiên thật tuyệt, thật lịch lãm và lãng mạn. Và Vân đã gật đầu khi Kiên ôm siết lấy cô, hôn đắm đuối lên đôi môi mọng đử.
Kiên bảo, Vân giống như một bông hoa đẹp, đáng được ngườ¡ng mộ, chăm sóc. Chồng Kiên là một người đà n ông thật ngốc nghếch khi không biết giữ riêng bông hoa đó cho mình.
Rồi cả hạnh phúc ảo mộng cũng rời bử cô mà đi... (ảnh minh họa)
Vân tin và o điửu đó, cô tin rằng mình đáng được cưng chiửu, được trân trọng. Và cô cũng tin chính Kiên, chứ không phải chồng cô, sẽ đem đến cho cô một cuộc sống hạnh phúc.
Nhưng rồi, mọi chuyện cũng đến tai vợ của Kiên. Cô ta ra điửu Kiện hoặc là cho Kiên tự do đến với Vân, nhưng phải trả lại hết chức tước, nhà cửa cho bố cô ta, thậm chí Kiên cũng chẳng có quyửn thăm nuôi con. Bằng không, Kiên sẽ phải trở vử toà n tâm toà n ý với vợ con, sau khi đã cố tình để chồng Vân biết sự thật vử chuyện ngoại tình của vợ và mình.
Thực ra vợ Kiên rỗi rãi, nhận thấy những khác lạ của chồng nên bố trí người theo dõi mới phát hiện chân tướng sự thật, chứ Hoà ng chồng Vân, tối mắt tối mũi với công việc suốt ngà y, là m sao biết được chuyện Vân ngoại tình.
Nhưng khi nhận được tin nhắn mật báo chỗ hẹn hò của Kiên và vợ mình, Hoà ng cũng vẫn kín đáo đến xem thực hư. Vân đử người ra khi nhìn thấy Hoà ng lù lù đứng trước hai người. Hoà ng giận tím mặt, hửi người đà n ông ngồi cạnh cô là ai, Vân đã thản nhiên nói rằng: Đó là người thay anh đem đến cho tôi hạnh phúc!.
Hoà ng choáng váng ra vử. Người đà n ông trong anh, không cho phép anh tát và o mặt người vợ ngoại tình kia, nhưng anh hoà n toà n tỉnh táo và dứt khoát viết ngay một lá đơn ly hôn. Trong thâm tâm, dù yêu vợ đến mấy, anh cũng không bao giử chấp nhận một người vợ ngoại tình, bởi vì chính anh cũng phải đấu tranh với chính mình một cách khó khăn để vượt qua những cám dỗ cuộc đời chỉ vì muốn chung thủy với vợ con, muốn dồn hết tâm sức để lao động gây dựng một gia đình hạnh phúc...
Cầm lá đơn trên tay. Vân hiểu cuộc hôn nhân của mình đã đến hồi kết thúc. Buồn bã, cô lại quen tay bấm số cho Kiên. Có tiếng tút tút rồi đột ngột tắt phụt, sau đó năm lần, bảy lượt, số điện thoại của Kiên liên tục ngoà i vùng phủ sóng.
Những ngà y sau đó Hoà ng không vử. Các con thì anh đem gửi ông bà nội. Những ngà y sau đó, Vân cà ng cố liên lạc với Kiên, cà ng không gặp được.
Rồi đến hôm, Vân nhận được giấy gọi của toà giải quyết chuyện ly hôn. Lang thang ra phố, mặc những dòng người xa lạ lướt qua, cô đi như vô định. Chợt Vân lùi lại, phía rất gần trước mặt, chiếc Mercedes đen bóng đỗ xịch, Kiên bước ra mở cửa, vợ con Kiên hớn hở từ trong xe bước ra. Lúc đó, Vân đeo khẩu trang kín mít, nên Kiên không để ý. Nhìn Kiên ôm eo vợ, thằng bé con lon ton phía trước, lòng Vân đau nhói. Cô hiểu rằng, hạnh phúc đã hoà n toà n vuột khửi tầm tay cô. Chỉ một phút ngã lòng, cô đã mất tất cả.