Những phiên chợ làng vào mùa xuân ở phía dãy hàng cây giống thường có thêm người bán xoan giống. Mặt hàng đặc biệt này chỉ có vào mùa xuân, vì mùa xuân là mùa gieo trồng mà.
Những phiên chợ làng vào mùa xuân ở phía dãy hàng cây giống thường có thêm người bán xoan giống. Mặt hàng đặc biệt này chỉ có vào mùa xuân, vì mùa xuân là mùa gieo trồng mà.
Thường thì người bán xoan giống là chủ những vườn ươm bên bãi. Đất bãi mênh mông, ngoài canh tác rau màu, có những người có nghề ươm giống. Xoan là một giống cây dễ ươm, dễ trồng, đem lại lợi ích, thế nên cây giống này thường không thể thiếu trong những buổi chợ phiên đầu mùa xuân. Cứ đất nào hiểm, khó tưới, khó chăm người ta thường trồng ít thì đôi ba cây, nhiều thì cả hàng cây xoan vào đó. Nhãng quên đi dăm năm là có thu hoạch.
Người ta có thể quên những cây xoan theo cách ấy, nhưng cứ khi tàn xuân vào hạ là vào mùa hoa xoan. Hoa tím rụng vơi đầy, thơm ngát. Chẳng biết có phải hoa nhắc nhớ người ta về sự có mặt của mình không? Nhưng loài hoa này để nhớ cho nhiều người.
Xoan trồng năm đầu, thì khi cây bén rễ, trổ búp rồi lên lá xanh om, người ta biết cây trồng đã sống, thế thôi. Còn thường, phải đến năm sau, xoan mới ra hoa, những cây xoan lâu năm thì sai hoa vô cùng.
Hoa xoan theo chùm, bông nhỏ xíu, màu tím nhạt. Hoa xoan đẹp, vẻ đẹp của loài hoa dại. Biết vậy, nhưng chả ai ngắt hoa chơi bao giờ. Vì loài hoa này, không hiểu do đâu, người đời bảo ngửi hoa là điếc mũi, thêm nữa hoa bám cành không chắc rụng lả tả. Hoa theo chùm như đèn hoa, lá xanh như che ô cho hoa. Cây lớn, sai hoa thì hoa rụng như rải thảm dưới gốc. Chẳng thế mà thi sĩ Nguyễn Bính viết về mùa xuân năm nào rằng: Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy.
Cái đầy vơi ấy như thể theo lứa, theo ngày xuân. Loài hoa này có mùa không dài, nhãng đi, có thể đã qua một mùa hoa. Hoa xoan thơm đặc biệt, thơm đến lạ lùng. Hoa thơm trong gió nồm, mưa ướt áo của tiết xuân, hoa cũng lại thơm trong mênh mang nắng vàng ươm, gió hào sảng của những ngày sắp vào hạ. Hoa xoan không thơm nồng như hoa bưởi, không thơm ngọt như hoa mộc, không thơm mà thanh chua như hoa muỗm, hoa xoan thơm lất phất như hình hài loài hoa này. Mùi hương không dễ nhầm lẫn, cũng không dễ bị gió làm tan loãng. Hoa đọng lại không gian, như câu thơ thi sĩ viết. Hoa trên cành thơm, hay hoa vơi đầy trên đất kia thơm, chẳng biết. Chỉ biết hương này để nhớ. Nhớ mùa đã qua, phảng phất buồn trong cái lẽ vơi đầy, nuối tiếc của riêng mình. Tại loài hoa này có tơ duyên với thơ Nguyễn Bính, hay tại Nguyễn Bính mặc định cho phận hoa gắn với cái háo hức của cô gái ngày: Hội chèo làng Đặng
đi ngang ngõ.nRồi lại để cô gái ấy những buồn trông:Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ.
Cái cạn ngày xuân ở hội chèo làng Đặng kia thực là gắn bó duyên phận với hoa xoan, thi sĩ đã thấy ghi lại thôi, người ta đọc rồi nghi hoặc, dường như câu chuyện này có trước bài thơ, nhưng chỉ được biết đến khi thi sĩ viết ra. Nghi hoặc mà bền chắc, chắc đến mức thấy mùa hoa xoan, người ta lại nhớ, nhớ và nhẩm đọc câu thơ này. Là duyên hay định mệnh mà thi sĩ gắn kết cho hoa, để bao năm qua, người ta tìm thấy những bâng khuâng, tìm thấy mình trong đó. Ngọn gió phơi phới trong màu nắng mới, sao thấy buồn? Tại bài thơ hay tại mình đồng cảm, tại mình đã nhớ thương, đã lỡ làng? Thời gian đã nguôi ngoai, đã cất giữ để khi cần lại trở về nguyên vẹn như mới đây, trong mùa hoa này.
Những vườn xoan, những lối xoan mùa hoa cũng trải thảm hoa dưới đất, hương xa gần cả xóm, cả đồng. Thân nâu sẫm, lá non tơ, hoa rắc vào gió hương thơm thây kệ người ta có đợi chờ hay không. Hoa nói về sự có mặt của mình trên đời, đến hẹn lại lên theo đúng tiết mùa. Bởi thế, nếu năm nào hoa đến muộn, người ta lại nhắc. Nhắc vì thiếu một mùi hương, một sắc màu. Dẫu không nhìn thấy màu tím nhạt mong manh kia thì phải thấy mùi hương trong gió. Biết thì là hương từ góc ao, không biết thì cứ hỏi cây nơi nào đó mà cho hương. Chỉ như thế mới đủ để bước vào mùa mới.
Đôi người già lại bảo mùa hoa xoan là mùa có muỗi xoan, đóng cửa vào kẻo thắp đèn, muỗi theo vào nhiều lắm. Có thể, nói là thế, nhưng người ta sợ rằng hương hoa gợi nhớ. Bởi ai chẳng có một thời thanh xuân, bước qua những thảm hoa, ngước lên tìm hoa trong ngày trẩy hội và rồi có nhiều những chuyện chẳng dễ nói ra…
Xuân cạn ngày, hoa trôi theo gió, những chùm quả treo lơ lửng trên cành cao, quả xanh rồi chín chẳng mấy người lưu tâm, chỉ đến khi mùa hoa về, người ta thấy hương hoa, lòng lại chộn rộn trong những cũ xưa, đến lạ…
Bình luận của bạn đã được gửi và sẽ hiển thị sau khi được duyệt bởi ban biên tập.
Ban biên tập giữ quyền biên tập nội dung bình luận để phù hợp với qui định nội dung của Báo.
Ấu thơ tôi đã bao lần cuộn tròn say giấc bên chiếc chiếu cói in hoa trải giữa sân nhà vằng vặc màu trăng chín. Khoảnh khắc êm đềm ấy mang theo lời cha kể về muôn chuyện huyền bí của nhân gian, có lời giải mã vô tận, mênh mang cho câu thách hỏi tôi vẫn thường háo hức: “Con đố cha đoán được, mặt trăng có tự bao giờ!”. Nhiều năm ròng, tôi vẫn thổn thức khi nhớ về những giấc mơ, về những ngả rừng đêm thâm u, những miền biển miền sông thắt lại rồi phình ra một màu đen sẫm, những vùng đất đá lởm chởm và hỗn độn buổi sơ khai…
Chích Chòe rũ mình, rỉa lông, rỉa cánh. Nó thích thú chải chuốt bộ trang phục bóng bẩy của mình. Khoái chí, anh chàng ngẩng cao đầu, cất tiếng hót trong vắt giữa trời xuân.
Có những ký ức không bao giờ cũ. Chúng lặng lẽ nằm lại nơi góc khuất của tâm hồn, chỉ chờ một làn gió, một tiếng mưa hay chút hương rừng cũng đủ khơi dậy tất cả. Với tôi, ký ức ấy mang hình hài một cơn mưa rừng, cơn mưa của những chiều nhập nhoạng, khi núi rừng mờ dần sau lớp bụi nước trắng xóa, và lòng người cũng lặng như sương.
Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
Tối ngày 16/11, sau hơn 2 tuần diễn ra nhiều hoạt động sôi động (từ ngày 1-16/11), Festival Thăng Long - Hà Nội 2025 chính thức khép lại tại Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục. Với chủ đề xuyên suốt "Di sản - Kết nối - Thời đại", Festival đã thu hút gần 200.000 khách tham gia trải nghiệm, gần 1 triệu lượt tiếp cận trên mạng xã hội.
Trong khuôn khổ Festival Thăng Long - Hà Nội 2025, sáng 16/11, tại đền Trấn Vũ (phường Long Biên, thành phố Hà Nội) đã diễn ra chương trình giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co. Chương trình do Sở Văn hóa và Thể thao TP Hà Nội phối hợp với UBND phường Long Biên và Hội Di sản Văn hóa Việt Nam tổ chức, nhân dịp kỷ niệm 10 năm nghi lễ và trò chơi kéo co được UNESCO ghi danh là di sản văn hóa.
Chiều nay (15/11), tại không gian hồ Hoàn Kiếm – trái tim của Thủ đô, chương trình Diễu hành Áo dài Du lịch Hà Nội 2025 đã diễn ra sôi nổi, thu hút sự tham gia của khoảng 1.400 người cùng đông đảo nhân dân và du khách. Đây là hoạt động tiếp nối sau Lễ bế mạc Lễ hội Áo dài Du lịch Hà Nội 2025, nhằm lan tỏa tình yêu áo dài và tôn vinh giá trị di sản văn hóa phi vật thể quốc gia.
Nền kinh tế bạc không chỉ mang lại giá trị vật chất, góp phần đáng kể vào mục tiêu chiến lược tăng trưởng và ổn định kinh tế quốc gia mà còn tác động sâu rộng tới việc đảm bảo an sinh xã hội bền vững, là môi trường kinh tế-xã hội giúp cho người cao tuổi được sống vui, sống khỏe, sống hạnh phúc.
Từ ngày 17 đến 26/11, Liên hoan Tuồng và Dân ca kịch toàn quốc năm 2025 sẽ diễn ra tại Rạp Kim Mã - Nhà hát Sân khấu Truyền thống Quốc gia Việt Nam (số 71 Kim Mã, phường Giảng Võ, thành phố Hà Nội).
Trong khuôn khổ Ngày hội Văn hóa dân tộc Mường lần thứ II, năm 2025, từ 16h00 - 17h00 ngày 22/11 sẽ diễn ra diễu hành trình diễn văn hóa dân tộc Mường xung quanh hồ Gươm theo tuyến đường Hai Bà Trưng - Tràng Tiền - Đinh Tiên Hoàng - Hàng Dầu. Từ 19h30 - 21h30, trình diễn, giới thiệu quảng bá văn hóa, nghệ thuật truyền thống dân tộc Mường tại khu vực sân khấu đền Bà Kiệu.
Sở Văn hóa và Thể thao TP Huế tổng kết đề án “Phát huy giá trị di tích Chủ tịch Hồ Chí Minh tại TP Huế phục vụ phát triển du lịch” giai đoạn 2021 - 2025.
Liên hoan diễn ra từ ngày 13/11 đến ngày 15/11 có 6 đội dự thi quy tụ trên 80 tài tử, nghệ nhân của các đội đờn ca tài tử đến từ các tỉnh, thành phố khu vực Đồng bằng Sông Cửu Long như tỉnh An Giang, Tây Ninh, Vĩnh Long, TP Cần Thơ.
Liên hoan năm nay có sự tham gia của 12 Đoàn Nghệ thuật quần chúng các tỉnh thành phố bao gồm: An Giang, Hà Nội, Quảng Ngãi, Sơn La, Tây Ninh, Phú Thọ, Đà Nẵng, Đồng Nai, Đồng Tháp, Cần Thơ, Quảng Ninh, Vĩnh Long.
Chiều 13/11, Ban Tuyên giáo và Dân vận Thành ủy Hà Nội tổ chức Hội nghị thông tin chuyên đề và giao ban triển khai nhiệm vụ trọng tâm công tác báo chí thành phố tháng 11/2025. Thành ủy viên, Phó Trưởng ban Thường trực Ban Tuyên giáo và Dân vận Thành ủy Vũ Hà chủ trì hội nghị.
Nhằm tôn vinh giá trị di sản văn hóa của 54 dân tộc Việt Nam và lan tỏa tinh thần đại đoàn kết toàn dân tộc, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch tổ chức Tuần “Đại đoàn kết các dân tộc – Di sản Văn hóa Việt Nam” năm 2025 từ ngày 18 đến 24/11/2025 tại Làng Văn hóa - Du lịch các dân tộc Việt Nam (Đồng Mô, Hà Nội).
Bảo tàng Mỹ thuật Huế trưng bày triển lãm 75 tác phẩm của 44 nghệ sĩ nhân kỷ niệm 20 năm Ngày Di sản Văn hóa Việt Nam và 7 năm ngày thành lập Bảo tàng Mỹ thuật Huế.
Liên hoan năm nay sẽ mang đến nhiều bộ phim tiêu biểu như: Ở đây, Gà con lạc đàn, Những người mẹ trẻ, Cạm bẫy, Trường hè 2001, Những ông bố và những bà mẹ, Bầu trời đỏ lửa, Công chúa tí hon… diễn ra từ ngày 20-11 đến 6-12-2025 tại Hà Nội và TP.HCM.