Trước khi lấy nhau, chồng Hà đã biết cô có một mối tình sâu đậm nhưng dang dở từ thời sinh viên. Không ít lần, Hà nhận được những câu thăm dò khéo từ người yêu như: Em đã sống thử chưa?. Hà không ngại ngần trả lời: Chưa vì sự thật đúng như thế. Tuy nhiên, chuyện đã từng mất zin với người cũ thì cô không thể mở lời.
Đôi lúc, thấy dằn vặn, Hà muốn kể chuyện đã mất với người yêu. Nhưng cô bạn thân của Hà lại bảo: Mà y điên. Tự nhiên nói ra là m gì. à”ng ấy đã biết mà y từng có người yêu mà vẫn muốn cười thì còn gì phải lo. Thế là , Hà yên tâm vử nhà chồng.
Tuy nhiên, dù đã sống chung, chồng Hà vẫn tò mò chuyện quá khứ của vợ. Anh không bóng gió như xưa mà hửi thẳng: Em đã ˜từng™ với người cũ thì nói thật cho anh biết. Dù thế nà o thì tình cảm của vợ chồng mình cũng không có gì thay đổi. Hà đã kể. Anh chỉ im lặng.
Cả tuần sau, chồng Hà vẫn giữ thái độ im lặng đến đáng sợ. Cô khóc, bảo: Nếu anh thấy em không xứng đáng thì chúng ta ly hôn. Anh không quay sang nhìn vợ, chỉ nói hững hử: Cho anh thêm thời gian, anh chưa quen với chuyện nà y. Nhưng gần 6 tháng trôi qua, chồng Hà ngà y cà ng lạnh lùng. Anh tránh trò chuyện, thích đi la cà và hiếm hoi mới miễn cườ¡ng yêu vợ. Hà thấy hối hận và không biết gìn giữ hạnh phúc thế nà o.
Cùng cảnh đã trót trao cái ngà n và ng cho người yêu cũ, Trang (Ba Đình, Hà Nội) rất suy sụp khi tình tan. Có lúc, Trang thấy coi thường, khinh rẻ bản thân. Cô nghĩ, mình không xứng đáng để có được một người đà n ông tốt là m chồng. Tuy nhiên, một thời gian sau, Trang gặp được người đáng tin cậy.
Khi yêu nhau, Trang ý tứ thăm dò quan điểm bạn trai vử cái mất - còn của phụ nữ. Anh nói chắc chắn: Không bao giử anh đánh giá con người qua chuyện đó. Trang còn giả vử kể chuyện, có một cô bạn sắp lấy chồng nhưng đã mất. Và tìm lời khuyên xem có nên kể chuyện đã qua với chồng tương lai không. Anh lắc đầu nói: Không cần. Ai cũng có bí mật.
Trang thấy nhẹ nhõm. Nhưng trong đêm đầu tiên, cô đã bị chồng nghi ngử. Cô thà nh thật kể mọi chuyện, hy vọng được chồng cảm thông. Tuy nhiên, Trang đã nhầm. Từ ngà y đó, chồng Trang luôn trầm tư và đốt thuốc lá không ngừng. Có lúc, anh tâm sự với vợ: Anh đã cố quên nhưng nhìn thấy em là thấy chuyện đó. Thấy chuyện của người khác thì dễ nhưng khi nó rơi và o mình thì sao khó thế?. Trang khóc nhiửu. Cô muốn chử quyết định của chồng. Hơn một năm trôi qua, chuyện chăn gối của vợ chồng cô cà ng nhạt nhẽo. Có lúc, đang yêu, anh bỗng dừng lại, nhìn vợ bằng ánh mắt hằn học hoặc đột ngột bử ra ngoà i.
Nói thật hay im lặng, cần phù hợp
Cho dù có nói thật chuyện quan hệ trước hôn nhân hay không thì người vợ luôn phải hứng chịu nhiửu thiệt thòi. Câu hửi đặt ra là nên nói thật hay nên giấu? Có người bảo giấu để tránh đổ vỡ, nhưng cũng có người bảo nói thật, còn hơn để chồng tự biết thì còn nguy hiểm hơn. Do đó, nên kể hay giấu thì người trong cuộc cần cân nhắc kử¹ trước khi cưới.
Nếu kể thì cần kể trước hôn lễ. Lúc đó, người đà n ông sẽ có thời gian để cân nhắc xem có chấp nhận được người vợ như thế không. Hơn nữa, anh ấy sẽ tránh được cảm giác cay đắng vì bị lừa dối khi sự việc đã rồi. Nếu đợi sau khi cưới, tình hình sẽ xấu đi nếu người chồng còn tư tưởng coi trọng chữ trinh.
Nếu chưa cưới, người yêu đã hửi vử chuyện nà y, dù bóng gió hay thẳng thắn thì chị em cần đặc biệt lưu ý. Có thể tâm sự với người yêu ngay thời điểm đó. Tránh tâm lý mất trinh mà trở nên mất giá, bị đối phương coi thường hoặc kết hôn như một sự ban ơn. Cũng không nên mặc cảm hoặc cầu xin đám cưới ở đối phương. Vì có khi, sau đó, người vợ phải trả nợ suốt đời trong đau khổ và dằn vặt.
Tuy nhiên, nếu người đà n ông không có ý muốn biết thì người vợ không cần thiết phải kể. Không phải người đà n ông nà o cũng coi trọng chuyện còn - mất của vợ.