Em đi rồi đi mãi phải không em?
Đêm Sài Gòn vắng bước chân vội vã
Tiếng lá thì thầm thổn thức tiếc thương
Đồng đội bên em mắt quầng rơi lệ
Nối thời gian chiến dịch trắng đêm
Bao ngày đói bụng réo sôi ùng ục
Thèm được ôm con, hôn vợ cháy lòng..
Ôi những khát khao đời thường vô giá
Là bình yên hạnh phúc thường ngày
Em đã ra đi vì trách nhiệm vẻ vang
Người chiến sĩ quên mình chống dịch
Không một lời thở than
Không một lời oán trách
Chỉ mong sao hết dịch là mừng
Phút cuối cùng em thì thầm nho nhỏ
Vợ hãy thay mình nuôi con em nhé
Nhớ chăm lo cho cả gia đình...
Đồng đội ơi xin đừng rơi lệ
Em mỉm cười ....vĩnh biệt ra đi./.