Bãi biển quê hương

kinhtedothi| 07/06/2022 09:48

Chị nhận được thông báo họp lớp khá muộn so với các bạn khác. Điều ngỡ ngàng là năm nay cuộc họp sẽ là một vùng biển ở quê, chứ không ở trường cũ giống như mọi năm. Chị định từ chối nhưng…

Các bạn trong lớp cho rằng, mọi năm họp lớp ở trường rồi. Năm nay, vì nhiều lý do, nhiều bạn trong lớp không về dự họp được nên sẽ tổ chức nơi khác. Thôi tốt nhất là ra bãi biển quê hương, ngày nắng nóng vừa liên hoan vừa tắm biển.
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.

Với lại, hai năm vừa rồi vì dịch bệnh không tổ chức họp lớp được nên năm nay làm hoành tráng một chút. Cuộc gặp chỉ gói gọn trong 1 ngày, sáng đi chiều về. Có chị còn tán: “Sắp già đến nơi rồi, tranh thủ tắm biển khoe cơ thể còn đẹp, chứ mấy năm nữa thì…”.

Lúc đầu khi nhận được tin nhắn hẹn ngày giờ họp lớp, chị cũng cảm thấy bình thường vì năm nào chả đến hẹn lại lên. Mỗi năm, họp lớp là đến trường cũ, có mời các thầy cô giáo, rồi liên hoan, rồi đi hát karaoke… Sau đó ai về nhà nấy. Chị vốn tính thích sống lặng lẽ một mình, ít giao du nên thực ra không thích tụ tập kiểu họp lớp. Nhưng nhà chị gần trường cũ, không đi họp lớp thì rất khó coi với bạn bè. Nhưng sau đó, chị có linh tính hình như một điều gì đó khác lạ sẽ xảy ra trong lần tụ tập này.

Chị đến nơi hẹn ở bãi biển mới biết linh tính của mình là đúng. Đến nơi, vào quán ăn sáng, mọi người mới giới thiệu có bạn cùng khóa tham dự với “cuộc họp lớp của chúng ta”. Nguyên nhân là anh bạn này vừa từ nước ngoài về, biết tin có cuộc vui nên xin gia nhập. Người được giới thiệu đứng lên nói vài lời và bày tỏ mong muốn là “xin tài trợ cho cuộc gặp này, chuyện trường thì tham gia, còn chuyện lớp miễn tham gia”.

Chị ngồi trong bàn bỗng mặt đỏ bừng và hiểu nguyên nhân sâu xa anh tham gia cuộc gặp gỡ hôm nay.

Chị và anh nhà gần nhau. Từ nhỏ hai đứa đi học cùng nhau cùng lớp, cùng trường. Riêng lên lớp 10 thì hai đứa học lớp khác nhau, nhưng vẫn hẹn cùng về vì chị sợ bị bọn trai choai choai chọc ghẹo. Anh học rất giỏi nên chị thường nhờ phụ đạo thêm về toán, cũng nhờ luôn việc sửa mấy thứ đồ hỏng lặt vặt trong nhà.

Anh là chàng trai hoạt bát, đá bóng rất giỏi và cũng không kém phần nghịch ngợm nhưng rất ngoan khi mỗi lần gặp chị. Mỗi lúc chị sai gì, anh đều làm tăm tắp mà không bày tỏ ý kiến và hoàn thành trên mức chị mong đợi. Lũ bạn thường trêu chị là nhân vật quan trọng (VIP) vì có cận vệ riêng. Mỗi lần ai chọc giận chị là không xong với anh dù kẻ đó cao lớn, khỏe mạnh như thế nào.

Tốt nghiệp trường phổ thông, anh đi nước ngoài học, đúng như mơ ước của anh. Trước khi đi, anh chỉ đến nhà chị hí húi sửa lại các quạt điện bị hỏng mà không nói gì. Trước đây, chị cũng nghĩ anh sau này sẽ làm kỹ sư hay thợ điện gì đó… Chị không nghĩ anh đậu đạt điểm cao rồi đi nước ngoài học.
Mãi sau này, khi anh đã học ở nước ngoài, rồi ở lại trường nghiên cứu, giảng dạy, chị mới nhận được thông điệp yêu thương của anh.

Lúc đó, anh gửi mail cho chị với vài dòng ngắn ngủi: “Ước giờ này vẫn mãi mãi ở cạnh em để bảo vệ em lúc cần, để sửa những chiếc quạt điện, cái xe đạp cũ kỹ…”. Lúc đó, chị thầm nghĩ “ván đã đóng thuyền”, mình đã có chồng rồi, thương nhớ cũng chỉ là xa xôi.

Buổi họp lớp diễn ra đúng như kế hoạch. Với mọi người, anh không hề xa lạ nên mọi việc diễn ra tự nhiên. Chiều, mọi người tắm biển trước lúc ra về. Chị không xuống biển tắm mà ngồi bệt trên bờ nhìn mọi người, anh cũng không tắm mà ngồi cùng chị. Hồi lâu anh mới kể tình hình của mình, về công việc, về gia đình.

Anh nói: “Mọi thứ đẹp đẽ của tuổi thơ trẻ, của tình đầu vẫn còn trong anh. Nhưng anh biết những gì cần cẩn trọng, chỉ giữ trong lòng thôi”. Anh còn cho biết, sau lần về nước này, gặp lại chị ở đây, anh sẽ cùng gia đình chuyển đến sống ở một châu lục khác xa hơn vì anh mới nhận được một lời mời mới… Anh không rõ khi nào lại trở về nước gặp chị.

Chị thầm cảm ơn anh. Chị biết rất rõ là sau khi anh du học vài năm, chị ngày càng cảm nhận được chuyện anh chính là mối tình đầu của mình. Lần này, nếu anh không chủ động đặt ra giới hạn giữa hai người, chị có thể…

Gió biển quê hương thật mát. Chị nhìn anh với cặp mắt biết ơn với những lấp lánh ánh sao.

(0) Bình luận
  • Hạ giới tròn trăng
    Ấu thơ tôi đã bao lần cuộn tròn say giấc bên chiếc chiếu cói in hoa trải giữa sân nhà vằng vặc màu trăng chín. Khoảnh khắc êm đềm ấy mang theo lời cha kể về muôn chuyện huyền bí của nhân gian, có lời giải mã vô tận, mênh mang cho câu thách hỏi tôi vẫn thường háo hức: “Con đố cha đoán được, mặt trăng có tự bao giờ!”. Nhiều năm ròng, tôi vẫn thổn thức khi nhớ về những giấc mơ, về những ngả rừng đêm thâm u, những miền biển miền sông thắt lại rồi phình ra một màu đen sẫm, những vùng đất đá lởm chởm và hỗn độn buổi sơ khai…
  • Quà mùa thu
    Mùa thu là món quà dành cho những nhớ mong, món quà ngọt ngào, thấm đượm nắng gió và hương vị ký ức.
  • Ông cháu Chích Chòe
    Chích Chòe rũ mình, rỉa lông, rỉa cánh. Nó thích thú chải chuốt bộ trang phục bóng bẩy của mình. Khoái chí, anh chàng ngẩng cao đầu, cất tiếng hót trong vắt giữa trời xuân.
  • Nhớ một thời xa vắng
    Có những ký ức không bao giờ cũ. Chúng lặng lẽ nằm lại nơi góc khuất của tâm hồn, chỉ chờ một làn gió, một tiếng mưa hay chút hương rừng cũng đủ khơi dậy tất cả. Với tôi, ký ức ấy mang hình hài một cơn mưa rừng, cơn mưa của những chiều nhập nhoạng, khi núi rừng mờ dần sau lớp bụi nước trắng xóa, và lòng người cũng lặng như sương.
  • Thu Hà Nội và những miền ký ức không phai
    Tháng Chín, Hà Nội chợt dịu dàng bởi sương khói heo may lãng đãng khoác lên thành phố tấm khăn voan mỏng nhẹ pha màu hoài niệm. Nắng đầu thu óng vàng như mật quyện cùng gió thong dong dạo chơi trên hàng cây, mái phố. Dường như, mùa thu đang thả từng giọt thời gian, đánh thức miền ký ức xưa.
  • Dưới tán bàng mùa thu
    Mẹ đứng dưới tán bàng trĩu quả xanh, gió đầu thu khẽ thổi lay lay những chùm lá đã ngả màu. Một chiếc lá bàng vừa lìa cành, xoay mình trong không trung rồi rơi nhẹ xuống như thể mùa hè vừa kịp khép lại một cách lặng lẽ. Trên sân trường rộng, học trò lớp lớn lớp bé nối nhau tiến về các dãy lớp học, áo trắng dập dờn trong ánh nắng dịu dàng, tiếng loa phát bài hát mùa khai trường vang vọng giữa không gian mùa thu yên bình mà rộn rã.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ngô Thanh Vân, vẻ đẹp kỳ diệu của nỗi buồn
    Người xưa rất coi trọng phần nội tâm (tình) trong thơ. Không có văn bản văn học nào thể hiện cái tôi cá nhân rõ như thơ. Nói như nhà văn Trịnh Bích Ngân: “Thơ không chịu được sự che đậy... Dũng cảm phơi bày. Chân thành phơi bày”.
  • “Tấu khúc lưỡng cực”: Đêm nhạc giao thoa văn hóa Việt - Đức
    Trong hai ngày 20 và 21/12, tại Nhà hát Hồ Gươm sẽ diễn ra chương trình hòa nhạc “Tấu khúc lưỡng cực - A Rhapsody of Two Worlds” do Hội Nhạc cổ điển Việt Nam tổ chức. Sự kiện mang ý nghĩa đặc biệt nhân kỷ niệm 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt Nam - Đức.
  • Chuyển đổi số - Cơ hội và thách thức với văn học nghệ thuật Thủ đô
    Trong bối cảnh chuyển đổi số đang trở thành xu thế tất yếu của mọi lĩnh vực đời sống, văn học nghệ thuật Thủ đô cũng đứng trước những vận hội lớn cùng không ít thách thức. Tọa đàm “Văn học nghệ thuật Thủ đô trong ứng dụng chuyển đổi số hiện nay” do Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội tổ chức sáng 5/12 đã góp phần nhận diện những chuyển động mạnh mẽ của đời sống văn học nghệ thuật trong môi trường số, đồng thời gợi mở những định hướng phát triển phù hợp với thực tiễn.
  • Liên hoan các câu lạc bộ chèo không chuyên tỉnh Bắc Ninh
    Liên hoan năm nay quy tụ hơn 500 nghệ nhân, diễn viên và nhạc công không chuyên đến từ 12 câu lạc bộ chèo thuộc các xã, phường trên địa bàn tỉnh Bắc Ninh.
  • Khai mạc 'Ngày hội Việt Nam hạnh phúc 2025'
    Năm 2025, lần đầu tiên "Ngày hội Việt Nam hạnh phúc - Vietnam Happy Fest" được tổ chức dưới hình thức một chuỗi hoạt động trải dài liên tục qua đó có thể kể một câu chuyện trọn vẹn hơn về “hạnh phúc của người Việt” thông qua nhiều không gian, nhiều hoạt động trải nghiệm và tương tác khác nhau.
Đừng bỏ lỡ
Bãi biển quê hương
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO