Chúng tôi lo không phải vì con gái ngang bướng hay quậy phá mà vì mãi nó chẳng chịu có người yêu. Gần ba mươi tuổi, con gái tôi vẫn chưa có ý định lập gia đình!
Mà nà o phải con gái tôi ế ẩm vì xấu xí cho cam. Nhất dáng, nhì da, thứ ba là mặt con tôi đửu có đủ nên bạn trai hà ng tá. Con gái tôi từng học rất giửi, giử đang có một công việc ổn định với thu nhập tương đối tốt. Con gái tôi còn rất đảm đang, nấu ăn cũng ngon.
Ngà y cuối tuần của con gái tôi là ở nhà ăn cơm với ba mẹ,sau đó là ôm laptop lướt net, chat chit hoặc chơi game... Tôi mà cằn nhằn sao không đi chơi với bạn trai là nó lấy xe chạy vèo qua thằng bạn thân số 1 ở gần nhà , xả những bực dọc vử ba mẹ cho bạn nghe. Một lần, người yêu của thằng bạn nổi cơn ghen, nó lại lấy xe chạy qua thằng bạn thân số 2 (cũng đã có người yêu nhưng ở xa), để được tám hả hê rồi vử.
Có thể nói, quanh con gái tôi đầy ắp các chà ng trai, đẹp có, dễ thương có, bình thường có, trình độ có, thà nh đạt cũng có nhưng con tôi chỉtoà n nhận là m anh trai kính yêu, bạn bè thân thương, không anh chà ng nà o là chính thức cả. Khổ nỗi thiên hạ nhìn và o lại đánh giá con gái tôi lăng nhăng, là kén cá chọn canh, là chảnh chọe... Bà con, hà ng xóm cứ gặp mặt chúng tôi là hửi khi nà o mời họ uống rượu mừng. Vợ chồng tôi chỉ còn nước thở dà i, không dám than câu nà o, sợ mọi người lại bảo Chảnh như con cá cảnh.
Những lần mẹ con cãi nhau vì chuyện không chịu lấy chồng, bao giử con gái cũng hét lên: Sao mẹ lạc hậu thế, thời đại bây giử không có chồng thì cũng có sao. Con không muốn lấy chồng, con muốn sống cho đam mê của con. Mà có chồng thì có gì vui? Có chồng chỉ thêm stress mà thôi. Ba mẹ mà nói nữa là con chọn trở thà nh bà mẹ đơn thân đấy.... Cứ như thế, vợ chồng tôi ngà y ngà y lo lắng dõi theo quả bom không chịu nổ.