Nhìn cô em chồng ngà y ngà y bế con sang nhử bà ngoại trông hộ, mẹ chồng tối nà o cũng tíu tít sang nhà con gái giúp mọi việc nhà , bố chồng có việc gì cũng bà n bạc với con gái út..., không ít lần con lặng lẽ khóc thầm. lấy chồng xa, con thấy mình thiệt thòi, và cũng đà nh có lỗi, không chăm sóc được từng bữa ăn, giấc ngủ... cho cha mẹ.
Thích lấy chồng gần là tâm lý chung của nhiửu bạn gái. Ở gần bố mẹ đẻ có nhiửu điửu thuận lợi: Có thể chăm sóc được cha mẹ cả hai bên; được chia sẻ lúc ốm đau, sinh nở hoặc những niửm vui, nỗi buồn dù nhử nhất. Tuy vậy, khi lấy chồng gần, chị em cũng phải đối mặt với không ít vấn đử tế nhị như đối xử không công bằng giữa hai nhà nội “ ngoại; dễ sinh ỷ lại bố mẹ đẻ; không toà n tâm toà n ý với gia đình chồng; và nếu như cha mẹ hai bên không bằng lòng với nhau thì thật lắm chuyện khó xử.
Khi hai nhà chỉ cách nhau mấy bước chân Bạn bè đến ăn cưới đửu cảm thấy mừng cho Hải Vy (Ba Vì, Hà Nội) lấy được anh chồng chăm chỉ, hiửn là nh, lại lớn lên cùng cô từ tấm bé. Lấy chồng như vậy, vừa không phải tìm hiểu, cà ng không phải bận tâm ghen tuông với những tình yêu của ông xã. Hơn nữa, lại thừa hiểu tính nết của bố mẹ chồng nên cà ng dễ sống hơn, bạn bè trêu Vy.
Lúc đón dâu, khi trưởng đoà n nhà trai đã bước và o trong rạp nhà gái thì người cuối cùng vẫn ở trong rạp nhà trai. Thế là đón dâu vừa gần, vừa không mất tiửn thuê xe. Trông ai cũng hồ hởi ra mặt, chỉ có Vy là thấp thửm lo âu. Bởi chỉ có cô mới cảm nhận được những nguy cơ tiửm ẩn trong quan hệ giữa hai nhà .
Mẹ Vy và mẹ Vũ đửu đã nghỉ hưu, hai bà thường ngồi buôn dưa lê cùng mấy người hà ng xóm. Lúc hứng lên, họ còn hội họp bà n tròn (đánh tá lả). Bà nà o cũng nói to, nói nhiửu và đã có lần hai bà to tiếng với nhau. Hồi yêu, Vy và Vũ từng bị cả hai nhà ngăn cấm: Mà y không được lấy con nhà ấy. Song, tình yêu đâu dễ bị ngăn cản, đôi trẻ vẫn quyết tâm đến với nhau. Để có đám cưới ngà y hôm nay, Vy và Vũ đã phải trốn nhà ra Quảng Ninh với một tối hậu thư để lại: Khi nà o bố mẹ đồng ý cho chúng con lấy nhau, chúng con sẽ trở vử.
Những ngà y trăng mật trôi qua trong sự bình yên, bởi hai bà mẹ vẫn đang bận rộn thu dọn chiến trường sau đám cưới. Dù khắc khẩu, hiếu thắng nhưng được cái hai bà thông gia rất dễ quên. Hôm trước có thể cãi nhau, hôm sau đã lại ngồi chung một hội. Có lần, trở vử nhà sau giử là m việc, Vy chứng kiến hai mẹ đang ngồi ở đầu ngõ, cãi nhau tay đôi.
Cô lặng lẽ lùi xe, nếu không sẽ chẳng biết can ngăn và ứng xử thế nà o, bênh mẹ đẻ hay mẹ chồng? Sau những lần như vậy, thế nà o tối đến, Vy cũng bị mẹ chồng "móc máy": Đúng là con gái giống mẹ, chỉ giửi cãi.
Nhiửu lần cô khóc lóc, cầu xin mẹ đừng to tiếng với bà thông gia nữa. Nhưng mẹ Vy nhất định không chịu nhường nhịn, bà còn đùng đùng chạy sang trách móc nhà Vũ. Vy lại thà nh người có lỗi...
Sinh con rồi, những tưởng hai bà thông gia sẽ bớt giận nhau vì cùng chăm sóc cháu. Nhưng, mỗi người một quan niệm, bà nà o cũng cho là cách chăm cháu của mình đúng.
Vy lúc nà o cũng phải căng mình ra, cô luôn sống trong tâm trạng hồi hộp, lo âu vì phải nghĩ cách hóa giải mâu thuẫn của hai mẹ. Cô tâm sự: Lấy chồng gần sướng đâu chả thấy, chỉ thấy thêm mệt mửi. Có lẽ mình phải khuyên bố mẹ đẻ chuyển nhà ra khu vực khác để bớt mâu thuẫn với nhà chồng. Xa thơm mà ....
Hai nhà ... không là một Nhà chị Hồng Phương (Nam Định) cách nhà chồng hai cây số. Chị thường đùa là khoảng cách an toà n, có nghĩa là , dù ở với bố mẹ chồng, nhưng khi nà o thích, chị có thể chạy ngay vử nhà mẹ đẻ.
Ngay từ ngà y đầu vử là m dâu nhà chồng, chị đã xin phép cuối tuần sẽ cho con, cháu vử chơi với ông bà ngoại một ngà y, đêm. Đầu tiên, bố mẹ chồng chị đồng ý. Song mâu thuẫn cũng từ đó nảy sinh. Vợ vử nhà ngoại cũng đồng nghĩa với việc chồng sang theo. Mà bố mẹ anh Vinh (chồng chị Phương) lại không thích điửu nà y. Họ cho rằng, rể là khách, chỉ sang chơi nhà ngoại một chút thì được, chứ ăn “ nằm (theo cách nói của các cụ) ở bên đó thì thật là bệ rạc.
Lần nà o anh Vinh qua nhà ngoại chơi, vử nhà mẹ lại dò hửi mọi chuyện của nhà thông gia. Vốn thật thà , anh Vinh không giấu mẹ điửu gì, sau đó, bà lại đem chuyện nà y hửi lại con dâu. Không ít lần chị Phương cảm thấy bực mình vì chuyện gì của nhà bố mẹ đẻ, nhà chồng chị cũng biết và đem ra bà n luận, có ý tư vấn, can thiệp. Thậm chí các cụ còn nói xa, nói gần vử khoản tiửn tiết kiệm của vợ chồng chị cho anh vợ vay để kinh doanh. Nói là kinh doanh thì nhiửu rủi ro lắm, nếu bố mẹ có tiửn thì chỉ để tiết kiệm là an toà n nhất...
Trong khi đó, từ ngà y đi là m dâu, chưa bao giử chị kể xấu vử nhà chồng, bố mẹ chồng với nhà ngoại. Chị cũng hạn chế kể vử những tật xấu của chồng, bởi theo chị xấu chà ng thì hổ ai. Mọi người bên nhà chị vì thế rất tôn trọng nhà thông gia và quý mến con rể. Mọi chuyện lớn nhử, ông bà đửu tâm sự với con rể, coi như con trai trong nhà . Nói lại chuyện nà y với chồng, chị Phương chỉ nhận được những câu ừ - à cho qua chuyện. Không hiểu anh nói lại chuyện gì với cha mẹ mà sau đó, mỗi cuối tuần, khi đưa vợ con sang nhà ngoại, anh chỉ chơi một lúc, để vợ con ngủ lại, còn anh vử nhà ngủ. Như vậy cà ng hay, chị Phương nghĩ thầm. Song, chỉ được và i tuần như vậy, anh tử ra khó chịu khi tuần nà o vợ cũng cho con sang ngủ nhà ngoại.
Con dâu phải khéo
Theo chuyên gia tâm lý Nguyễn Hà Thà nh (Trung tâm CPEC), quan niệm Có con thì gả chồng gần, có bát canh cần nó cũng mang cho khiến các bà mẹ và các cô con gái thích lấy chồng gần. Tuy nhiên, gần hay xa không phải là yếu tố quyết định hạnh phúc của mỗi gia đình. Điửu quan trọng là tình cảm, thái độ và sự cảm thông của hai bên vợ chồng.
Suy nghĩ và cách ứng xử khéo léo của người con dâu sẽ khiến hai bên bố mẹ không cảm thấy phật lòng. Nếu nà ng dâu chỉ vì để thoả cơn ấm ức, chạy vử nhà mẹ đẻ đấu tố, hoặc giấu diếm giúp đỡ gia đình mình trong khi sống chung với bố mẹ chồng, sẽ khiến cho gia đình chồng cảm thấy khó chịu, và tất nhiên, người con dâu mất điểm.
Cũng theo chị Thà nh, để đối xử công bằng với hai bên gia đình, vợ - chồng nên có thoả thuận vử cách ứng xử vừa phải, khéo léo. Là m sao để cha mẹ hai bên cảm thấy thoải mái và được tôn trọng.