Cháu ngồi vẽ những xa xôiNào đây chiếc ghế
Bà ngồi vá khâu
Chiếc "cơi" này để đựng trầu
Theo bà tần tảo
Bạc màu thời gian.
Buồn thiu góc bếp giần, sàng
Buồng cau côi cút
Úa vàng bà ơi!
Giàn trầu ủ rũ thương vôi
Bâng khuâng trước gió nhớ người hái têm...
Cây bưởi hương thắm ngoài hiên
Nhớ bà đun nước gội miền tóc mơ
Giờ đây cái ghế hững hờ
Cái kim, cái chỉ bơ vơ một mình
Cháu ngồi vẽ cả mùa xanh
Cảnh xưa
Giờ đã trở thành nhớ thương.