Nhà văn Lê Minh Khuê: “Bà chị” của tôi

Văn Giá | 13/01/2020 23:25

Nhà văn Lê Minh Khuê thuộc lứa áp chót của thế hệ những năm chiến tranh Việt - Mỹ trước 1975, nghĩa là rất gần thế hệ chúng tôi - lứa viết đúng vào thời kỳ Đổi mới những năm 86.

Nhà văn Lê Minh Khuê: “Bà chị” của tôi
Nhà văn Lê Minh Khuê. Ảnh: Nguyễn Đình Toán.
Nhà văn Lê Minh Khuê thuộc lứa áp chót của thế hệ những năm chiến tranh Việt - Mỹ trước 1975, nghĩa là rất gần thế hệ chúng tôi - lứa viết đúng vào thời kỳ Đổi mới những năm 86. 

Mối quan hệ giữa tôi với nhà văn Lê Minh Khuê sẽ không có gì hơn ngoài chuyện tôi chỉ là một người đọc và ngưỡng mộ chị nếu như tôi không có những năm tháng về dạy viết văn ở Trường Đại học Văn hóa Hà Nội. Khi ấy, tôi hay mời chị về khoa, khi thì dạy kỹ năng viết truyện ngắn, khi thì chấm trả tác phẩm, rồi ngồi hội đồng chấm tác phẩm tốt nghiệp cho sinh viên các khóa nữa. Nghĩa là kỳ cuộc, chị thường hào hiệp nhận lời giúp khoa, mặc dù chị lúc nào cũng bận. Chị thường bảo: “Chị nể em lắm đấy, chứ độ này chị bận ghê lắm”. Nhưng cũng không ít lần chị đành thoái thác. Chị phân trần bảo phải trông cháu bé cho con gái nó đi làm, rồi đang tham gia dự án này khác, rồi có khi sắp đi nước ngoài do bên nước họ mời mọc…

Trong các giờ giảng của chị, tuy mỗi bận chỉ hai ba buổi thôi, nhưng sinh viên viết văn và cả chúng tôi được chia sẻ rất nhiều kinh nghiệm nghề nghiệp cũng như những chiêm nghiệm của chị về cuộc sống, về nghệ thuật nói chung.

Chị thường nói với sinh viên rằng nên chuyên tâm, chuyên nhất lấy một việc. Thí dụ, nếu có sở trường về thể loại nào thì nên tập trung vào thể loại ấy; có người chuyên truyện ngắn, có người chuyên tiểu thuyết, có người chuyên thơ… Theo chị, như thế người viết mới có thể tinh thông nghề nghiệp; sức người có hạn, làm sao có thể trải ra cùng một lúc nhiều thứ mà mong thành công được.

Khi giảng về kỹ năng viết truyện ngắn, tuy nhiều chuyện, nhưng chị tập trung nhấn mạnh trở đi trở lại việc cần phân biệt giữa truyện kể và truyện ngắn; truyện kể là chuyện có thực, thấy gì kể nấy; cái gì xảy ra trước kể trước xảy ra sau kể sau, xảy ra sau cùng kể xong hết thì thôi, trung thành với hiện thực, không cần tưởng tượng, hư cấu, không cần sáng tạo. Trong khi đó, truyện ngắn chỉ coi thực tại bên ngoài là cái nguyên cớ ban đầu, từ đó nhà văn dùng tưởng tượng, hư cấu mà phát triển lên, gửi gắm một ý đồ, một tư tưởng nào đó; truyện ngắn cần sáng tạo… Chị cứ rủ rỉ nói với học trò những bài học như thế. Những lúc cao hứng, chị tâm sự thêm với học trò về cách chị tư duy và viết một số truyện ngắn của mình ra sao, như “Những ngôi sao xa xôi”, “Một chiều xa thành phố”, “Anh lính Tony D”, “Bi kịch nhỏ”, “Nhiệt đới gió mùa”…

Tôi nhớ mãi một lần có ai đó tỏ ra băn khoăn về sức sống của một số tác phẩm văn học trước 1975, trong đó có “Những ngôi sao xa xôi” của chị, chị rất thẳng thắn trao đổi chân thành, cởi mở. Chị cho rằng thế hệ chị ngày ấy đi vào cuộc chiến tranh trong sáng lắm, không hề so đo toan tính, không nghĩ đến thiệt hơn, không nghĩ đến cái chết; trong chiến tranh, con người sống lãng mạn, tử tế, yêu thương nhau lắm. Các cô gái thanh niên xung phong trong “Những ngôi sao xa xôi” thuộc lớp người như thế. Có thể bây giờ ai đó đọc không thấy thích nữa; nhưng lạ thay, khi truyện được dịch sang tiếng Anh, độc giả phương Tây lại thấy thích. Chị nói: “Bản thân tôi, bây giờ mỗi khi nhớ về những truyện đó, tôi vẫn cảm động. Tôi có thể tự hào nói rằng trong những truyện ngắn thời ấy, thì truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi” có thể được xem là truyện ghi lại dấu ấn chân thực về những năm tháng máu lửa, chúng ta đã chiến đấu, đã sống và đã tự hào, có quyền tự hào về cuộc kháng chiến của dân tộc, của con người Việt Nam”.

Nhà văn Lê Minh Khuê: “Bà chị” của tôi
Nhà văn Lê Minh Khuê (đứng giữa) nhận giải thành tựu văn học trọn đời của Hội Nhà văn Hà Nội
Học trò viết văn cuối khóa thường phải bảo vệ tốt nghiệp bằng chùm các tác phẩm, nếu truyện ngắn tối thiểu phải 3 truyện; nếu thơ phải chùm tối thiểu 10 bài; tiểu thuyết hay kịch thì 1 tác phẩm. Nếu ai may mắn được nhà văn Lê Minh Khuê đọc, hướng dẫn hoàn thành tác phẩm thì thật hạnh phúc. Bởi vì họ học được ở chị sự nghiêm cẩn trong kỹ thuật viết, trong chữ nghĩa, kể cả từ cách đặt nhan đề tác phẩm, đặt tên nhân vật… Chị đòi hỏi rất cao về kỷ luật chữ. Chị nhiều lần bày tỏ nỗi lo lắng về tiếng mẹ đẻ đang bị tàn phá nghiêm trọng hiện nay, và để cứu tiếng Việt thì các trường học, đội ngũ các thầy cô giáo và giới nhà văn phải trở thành mẫu mực.

Sau mỗi lần được nhà văn hướng dẫn tốt nghiệp, năng lực viết của học trò lớn lên trông thấy. Họ mang niềm tự hào được làm học trò trực tiếp của nhà văn Lê Minh Khuê theo suốt cuộc đời cầm bút.

Chả riêng gì trò, bản thân tôi ngoài hoạt động nghiên cứu, phê bình văn học, tôi cũng sáng tác truyện ngắn. Thường gặp đâu chị cũng khích lệ, bảo chị vừa đọc cái truyện ấy của em, truyện được đấy. Những lời khen ấy khích lệ tôi rất nhiều trong viết truyện ngắn. Có lần, tôi đánh liều gửi chị tập bản thảo truyện ngắn “Một ngày lưng lửng” nhờ chị viết lời giới thiệu. Tôi dè dặt rằng nếu chị đọc cảm thấy được, chị viết cho em vài lời. Tôi không dám giục giã chị. Không ngờ chị viết xong khá nhanh. Truyện nào khá nhất, chị điểm danh hết trong bài với những lời khen hào phóng. Còn những truyện nào chị không nhắc đến, tôi cũng biết truyện chưa được như mong muốn. Tôi hiểu những lời khen của chị có phần động viên khiến tôi vững tin hơn trong việc sáng tác của mình.

Về đời tư của chị tôi không biết gì nhiều, chỉ biết vài điều sơ sài qua lời kể của chị: “Tôi mồ côi cha mẹ từ rất sớm, khi chưa đầy 10 tuổi. Tôi ở với dì ruột của tôi. Dì tôi lấy một ông chồng và họ rất quý tôi. Họ coi tôi như con và tôi gọi họ bằng cha mẹ. Chúng tôi ở một vùng của Thanh Hóa. Ngày nhỏ, tôi sợ học văn và tôi dốt văn lắm. Bây giờ trong nghề văn rồi mà tôi cũng chưa chắc phân biệt được đâu là chủ ngữ, đâu là vị ngữ trong một câu văn phức tạp (cười). Ngày đó, nhiều khi tôi chỉ viết câu văn có mỗi chủ ngữ thôi cho nên tôi rất sợ học văn là như thế. Tôi đi học và ở trong khu tập thể nhà trường, cơ quan của cha tôi cùng các thầy cô giáo khác. Thời đó là kháng chiến chống Pháp, sau hòa bình. Cha mẹ tôi bực và lo vì chuyện học văn của tôi lắm. Họ hết sức tạo điều kiện cho tôi học văn tốt hơn. Sau đó, tôi có được học một ông thầy và thầy dạy cho tôi thế nào là văn học, thế nào là cái đẹp trong văn học. Sau ngày đó tôi mới say mê học văn được….”. Biết một chút thông tin về chị thế thôi, nhưng cũng đã cảm thấy con đường trở thành nhà văn của chị không dễ dàng gì và thật cảm động. Sau này chị đi vào chiến trường, làm phóng viên mặt trận. Ra khỏi chiến tranh, chị mới có điều kiện chuyên tâm vào sáng tác.

Lê Minh Khuê là một nhà văn cả đời chung thủy với một thể loại thôi, đó là truyện ngắn. Đúng như lời chị vẫn thường hay khuyên học trò viết văn. Do sự chuyên tâm, do tài năng và sự làm nghề nghiêm cẩn, nhà văn Lê Minh Khuê đã là một uy tín văn chương, một uy tín truyện ngắn sáng giá trong nền văn chương hiện đại.

Ngôi trường viết văn nơi tôi công tác hiện nay, vẫn luôn có bóng dáng đi về của “bà chị”, tôi vẫn hay gọi thế với một niềm biết ơn, nể trọng.

Áp Tết Canh Tý
(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ngoại giao trong kỷ nguyên vươn mình của dân tộc
    Đồng chí Lương Cường - Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Nước Cộng hòa XHCN Việt Nam vừa có bài viết “Ngoại giao Việt Nam - 80 năm xây dựng, trưởng thành cùng đất nước” nhân Kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập ngành ngoại giao (28/8/1945 – 28/8/2025). Tạp chí Người Hà Nội trân trọng trích đăng nội dung “Ngoại giao trong kỷ nguyên vươn mình của dân tộc” trong toàn văn bài viết của Chủ tịch nước Lương Cường.
  • “Công cuộc đổi mới, tư duy mới, thực tiễn mới”: Kiến giải sâu sắc nhiều vấn đề lý luận và thực tiễn
    Trước khi trở thành chính khách, tác giả Phạm Quang Nghị từng là chiến sĩ trực tiếp chiến đấu nơi chiến trường Nam Bộ, đồng thời ông còn là nhà báo, nhà văn, nhà nghiên cứu có tâm có tầm dành cả cuộc đời cống hiến cho sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Những trải nghiệm thực tế sâu sắc cùng vốn sống phong phú đã hun đúc trong ông một tầm nhìn rộng mở và cả những trăn trở với thời cuộc.
  • Khắc họa non sông gấm vóc Việt Nam qua bản trường ca hội hoạ
    Với 63 tác phẩm nối dài thành một tổng thể hơn 300 mét, triển lãm “Chào Việt Nam – Quê hương tôi” của họa sĩ Ngô Bá Hoàng tại Bảo tàng Hà Nội được ví như một bản trường ca hội họa về đất nước và con người Việt Nam. Không chỉ mang đến cho công chúng một không gian nghệ thuật giàu cảm xúc, triển lãm còn khẳng định sức sống của hội họa hoành tráng trong việc chuyển tải tình yêu quê hương và niềm tự hào dân tộc.
  • Trao danh hiệu Anh hùng Lao động cho nguyên Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình
    Tại Lễ kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập ngành Ngoại giao (28-8-1945 / 28-8-2025) do Bộ Ngoại giao tổ chức tại Hà Nội, Tổng Bí thư Tô Lâm trao tặng danh hiệu “Anh hùng Lao động” cho bà Nguyễn Thị Bình - nguyên Phó Chủ tịch nước, nguyên Bộ trưởng Ngoại giao Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam.
  • Thủ tướng chỉ đạo tăng cường bảo đảm an ninh trật tự, vệ sinh môi trường, y tế dịp Quốc khánh 2/9
    Thủ tướng Chính phủ vừa có Công điện số 145/CĐ-TTg gửi Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang bộ, cơ quan thuộc Chính phủ, Chủ tịch Ủy ban nhân dân các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương về tăng cường công tác bảo đảm an toàn, an ninh, trật tự, vệ sinh môi trường, y tế dịp Lễ Quốc khánh 2/9.
Đừng bỏ lỡ
  • Lan tỏa ý thức, chung tay bảo vệ môi trường trong đại lễ Quốc khánh 2/9
    Những ngày tháng Tám lịch sử, Thủ đô Hà Nội khoác lên mình diện mạo mới rực rỡ và tràn đầy sức sống với hàng triệu sắc đỏ cờ Tổ quốc tung bay trên nền trời xanh, tạo nên khung cảnh trang nghiêm và thiêng liêng, khơi dậy niềm tự hào, xúc động sâu lắng trong trái tim mỗi người dân.
  • Không khí Tháng Tám rực rỡ trên từng góc phố Tây Hồ
    Trong những ngày tháng Tám lịch sử, khi cả nước hướng về kỷ niệm 80 năm Quốc khánh 2/9, khắp các tuyến phố của Thủ đô Hà Nội đều rộn ràng sắc đỏ sao vàng. Tại phường Tây Hồ, những lá cờ Tổ quốc tung bay kiêu hãnh trên từng ngõ nhỏ, con hẻm, tạo nên bức tranh rực rỡ, chan chứa niềm tự hào dân tộc và tinh thần chuẩn bị cho ngày lễ trọng đại của đất nước.
  • Hà Nội miễn vé xe buýt và đường sắt đô thị dịp Quốc khánh 2/9
    UBND TP Hà Nội quyết định miễn tiền vé sử dụng các phương tiện vận tải hành khách công cộng có trợ giá, gồm xe buýt và đường sắt đô thị trong bốn ngày từ 30/8- 2/9/2025.
  • Khát vọng phát triển, xây dựng người Kim Liên thanh lịch, văn minh
    Đại hội đại biểu Đảng bộ phường Kim Liên lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030 diễn ra ngày 22/8 với chủ đề “Phát huy truyền thống lịch sử, văn hóa, anh hùng, sức mạnh đại đoàn kết toàn dân; kỷ cương, sáng tạo, trách nhiệm".
  • Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Hà Nội - Sáng mãi khát vọng Việt Nam”
    Chương trình là lời tri ân sâu sắc tới các thế hệ đi trước - những người đã hiến dâng tuổi trẻ và xương máu cho nền độc lập, tự do của Tổ quốc. Đồng thời, tôn vinh những thành tựu nổi bật, toàn diện và bền vững mà đất nước nói chung và Thủ đô Hà Nội nói riêng đã đạt được, đặc biệt sau 40 năm đổi mới.
  • "Nhà tôi có treo một lá cờ" - MV mới của Hà Anh Tuấn rợp sắc cờ đỏ, gợi niềm tự hào Việt Nam
    Ca khúc "Nhà tôi có treo một lá cờ" là bài hát trong MV mới của ca sĩ Hà Anh Tuấn. Ca khúc chứa chan tình yêu dành cho Quốc kỳ của người Việt Nam. Đồng thời là lời tri ân đến các thế hệ cha anh đã hy sinh vì độc lập, tự do; đồng thời gửi gắm thông điệp về niềm tự hào và trách nhiệm của thế hệ hôm nay trong hành trình dựng xây đất nước.
  • [Podcast] Cổng trại bảo an binh – Dấu ấn ngày toàn thắng
    Mùa thu năm 1945, Hà Nội rợp cờ đỏ sao vàng, khắp phố phường vạn người như một cùng cất tiếng hô vang “Độc lập – Tự do”, đánh dấu thắng lợi vĩ đại của Cách mạng tháng Tám. Trải qua tám thập kỷ, nhiều di tích từ mùa thu năm ấy vẫn còn hiện hữu giữa đời sống hôm nay, kể lại câu chuyện của một Thủ đô Anh hùng của đất nước Việt Nam anh hùng. Trong dòng chảy ấy, Cổng Trại Bảo An binh chính là dấu tích của cuộc Tổng khởi nghĩa Cách mạng tháng Tám năm 1945 - một sự kiện lịch sử trọng đại của đất nước.
  • "Hạt giống hạnh phúc" - Phim tài liệu đặc biệt về tình hữu nghị Việt Nam và Cuba phát sóng tối 2/9
    Bộ phim tài liệu với tên gọi "Hạt giống hạnh phúc" sẽ được phát sóng vào 20h10 tối 2-9-2025 trên kênh VTV1. Cùng thời điểm này, Truyền hình Quốc gia Cuba - Cubavisión cũng phát sóng bộ phim đặc biệt này, mở ra một dấu mốc hiếm có trong lịch sử hợp tác truyền hình giữa hai nước.
  • [Video] Triển lãm “Mùa Xuân độc lập”: Tôn vinh khát vọng tự do và hòa bình qua lăng kính hội họa
    Với phong cách kết hợp giữa chất liệu sơn mài truyền thống và tư duy tạo hình đương đại, các tác phẩm được trưng bày trong triển lãm “Mùa Xuân độc lập” tại Bảo tàng Hồ Chí Minh nhân kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng 8 thành công và 80 năm Quốc khánh 2/9, mỗi bức tranh của họa sỹ trẻ Chu Nhật Quang mang đến cảm nhận về chiều sâu thẩm mỹ mới mẻ, tôn vinh khát vọng độc lập, tự do và hòa bình của dân tộc Việt Nam.
  • Hà Nội rực rỡ cờ hoa – Tự hào 80 năm mùa Thu cách mạng
    Tháng Tám lịch sử lại về, mang theo ký ức hào hùng của dân tộc. Tròn 80 năm kể từ Cách mạng tháng Tám 1945, Hà Nội hôm nay khoác lên mình chiếc áo rực rỡ trong những ngày chuẩn bị cho Quốc khánh 2/9. Trên từng góc phố, nẻo đường, Thủ đô vừa cổ kính vừa hiện đại như sống lại khí thế mùa Thu cách mạng, đồng thời thể hiện khát vọng vươn lên của đất nước trong kỷ nguyên mới.
Nhà văn Lê Minh Khuê: “Bà chị” của tôi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO