Tôi đứng dưới cổng làng Mông Phụ, nhìn vạt nắng mềm như tơ vắt trên ngọn đa già. Gió ngoài đồng thổi vào, trượt trên những phiến lá lao xao. Gió thì thầm điều gì chẳng biết, mà lá cứ xôn xao reo cười dưới nắng. Đứng ở nơi này, có thể ngắm nhìn bầu trời trong vắt trên cao, và yên lặng lắng nghe mùi hương của cỏ cây, hoa lá quẩn quanh bên mình ngọt dịu.