Và o sư phạm vì muốn chắc vé và o đại học
Ước mơ từ thời phổ thông cho đến tận những năm đầu đi dạy của thầyNguyễn Đức Thạchlà là m báo nhưng cuối cùng lại nộp hồ sơ và o Sư phạm bởi muốn chắc ăn một vé và o đại học. Thầy Thạch chia sẻ: Thời ấy, mỗi thí sinh chỉ được thi và o một trường và đối với học sinh giửi Quốc gia thì chỉ được tuyển thẳng và o ĐH Sư phạm. Gia đình không có điửu kiện để thi lại thêm năm nữa nên mình chọn Sư phạm". Đến với ngà nh Sư phạm chỉ là để chắc vé và o ĐH nhưng sau và i năm đi dạy mình cảm thấy có thể gắn bó được với nghử, thầy Thạch tâm sự. Và thầy đã gắn bó với nghử gõ đầu trẻ ấy suốt 24 năm qua. 24 năm đứng trên bục giảng biết bao câu chuyện buồn vui mà đến hôm nay thầy vẫn còn nhớ, gom lại như kho báu của riêng mình. 24 năm gắn mình với phấn trắng bảng đen nhưng khi được hửi vử những gì đã là m được, thầy chỉ khiêm tốn chia sẻ: Điửu thú vị nhất là đã đôi lần thấy mình thực sự có ích cho ai đó khi là m thay đổi được và i đứa học trò theo hướng tích cực. Thầy Thạch được biết đến với cách dạy có chút kì quái và cả cách để trịhọc trò cá biệt. Thầy tâm sự: Nếu chỉ nghịch ngợm và hơi cá biệt thì khá đơn giản, chỉ cần gõ đầu và xoa đầu và i cái là ổn. Nhưng còn với những học trò thật sự cá biệt thì thầy cũng gặp không ít khó khăn để cảm hóa, và ngay từ những năm đầu đi dạy, thầy Thạch cũng đã phải chịu không ít tai tiếng. Bản thân bố thầy “ một nhà giáo nghiêm khắc cũng đã rất phiửn lòng khi nghe mọi người bảo: Thầy Thạch toà n chơi với học trò cá biệt. Bử qua những lời bà n tán, thầy vẫn cố gắng để có thể hiểu được học trò, để khơi dậy phần sáng trong những học trò cá biệt ấy. Thầy chia sẻ: Thời gian ấy, mình đã nói với bố rằng: Bố cứ yên tâm, mấy đứa học trò cá biệt và o nhà con sẽ trở thà nh sinh viên đại học chứ không bao giử có sinh viên đại học tới nhà con để thà nh người cá biệt cả. Cứ như vậy, 24 năm đứng trên bục giảng cũng là 24 năm người thầy nà y bắt các em mắc nợ phải trả nợ bằng một tấm vé và o đại học. Và cũng nhử vậy mà biết bao cô cậu học trò đã nên người, đã bước chân được đến cổng trường đại học.
Tôi nói chuyện trên trời để học sinh hiểu chuyện dưới đất
Thực sự cách dạy của mình hơi thiếu tính chuẩn mực, mô phạm, đó là điửu đầu tiên thầy chia sẻ khi được hửi vử kinh nghiệm, phương pháp dạy. Và nghe ra thì cách dạy cũng lạ, cũng mới và có phần kì lạ: Mình thích nói chuyện trên trời để học sinh tự hiểu chuyện dưới đất, tức là kiến thức cụ thể trong bà i học. Khi lên lớp, nếu có vấn đử gì hot mình sẵn sà ng đảo phân phối chương trình để dạy bà i phù hợp với sự kiện nóng đang diễn ra để dễ liên hệ thực tế.
Với cách dạy gợi mở, không áp đặt, cố gắng dung nạp và dung hòa các ý kiến khác nhau, hầu như không ghi bảng và đôi khi thoát khửi chuyên môn để chia sẻ những điửu mình thích nếu cảm thấy nó cần thiết cho học trò... thầy đã tạo nên sự khác biệt nho nhử, đó cũng là điửu là m nên sức hấp dẫn của tiết học đối với học sinh. Các bạn học sinh ngà y đầu tiên và o lớp do thầy Thạch giảng dạy sẽ đửu phải qua cửa bằng bà i kiểm tra chất lượng đầu năm với đử bà i Môn Văn và tôi. Cũng qua chính những bà i viết như vậy, có những khi thầy Thạch thấy buồn vì: Các em không hiểu ý nghĩa của môn Văn đối với cuộc sống, không hiểu rằng nó chính là một công cụ để con người tư duy và chia sẻ thông tin với nhau. 24 năm đi dạy có biết bao kỉ niệm buồn vui nhưng chuyện vử cô học trò bị khuyết tật gù lưng chỉ cao chưa tới 1m là khiến thầy Thạch nhớ nhất. Thầy chia sẻ: Tiết dạy đầu tiên của năm học 1994 -1995, khi mình và o lớp, các học trò đã đứng dậy chà o thì một em học sinh nữ ngồi bà n thứ hai vẫn nhất quyết không đứng dậy. Sau đi xuống tôi mới biết em bị khuyết tật. Nếu lúc ấy mà mình nặng lời thì chắc sẽ phải ân hận cả đời vì đã xúc phạm em. Cũng chính cô học trò nhất quyết không đứng dậy chà o thầy năm nà o đã mang đến cho thầy Thạch những niửm vui nhử bất ngử. Chỉ một cuộc gọi để thông báo: Thầy ơi, con biết tự đi xe đạp rồi của cô học trò nhử cũng khiến thầy cảm thấy vui và nó trở thà nh niửm hạnh phúc khó quên trong những năm tháng là m nghử.
Thầy giáo của cậu học trò đạt điểm kỉ lục của Olympia
Mới đây, cậu học trò Hồng Chiến của thầy Thạch đã phá vỡ mọi kỉ lục vử điểm số của cuộc thi Đường lên đỉnh Olympia khi đạt được 460 điểm. Mình không còn tuổi để chơi thì hãy tạo điửu kiện cho học trò được chơi, đó là chia sẻ của thầy Thạch khi được hửi lý do nhận ôn luyện cho các bạn học sinh đi thi Đường lên đỉnh Olympia.
Thầy Thạch chia sẻ: Mình tổ chức cho các em thi đấu qua từng trận được phát sóng trên VTV3 để rèn luyện kử¹ năng, bản lĩnh thi đấu. Vử kiến thức chủ yếu là định hướng để các em tự tìm tòi, biết cách tự hệ thống hóa kiến thức để truy xuất nhanh nhất khi cần thiết. Qua rất nhiửu năm hướng dẫn học trò tham gia Olympia mình vẫn luôn cảm thấy hứng thú vì cuộc chơi tri thức sẽ không bao giử cũ, mình cũng sáng tạo ra được nhiửu điửu và học thêm nhiửu kiến thức, giải pháp xử lý rất hay từ học trò. Khát vọng và bản lĩnh đó là những điửu thầy Thạch ấn tượng vử cậu học trò Hồng Chiến. Dù không phải là người xuất sắc nhất vử mặt kiến thức nhưng Chiến lại có sự ổn định vử tâm lý, biết lắng nghe để học hửi và nhanh chóng khắc phục những sai sót. Tự do cho cá nhân và có ích thực sự cho ai đó là phương châm sống của thầyNguyễn Đức Thạch. 24 năm đứng lớp với biết bao câu chuyện buồn vui của nghử trồng người và với nhiửu thế hệ học trò, thầy thật sự là một người có ích, là người đồng hà nh cùng họ đi đến tương lai.