Truyện

Tĩnh lặng

Truyện ngắn của Thom Brodkin 14:57 30/07/2023

Bình minh là khoảnh khắc bình yên nhất trong ngày. Sự chuyển động của thiên nhiên vào lúc này vượt qua mọi sự hiểu biết. Đó là một sự đổi mới. Tôi có cảm giác bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra. Mỗi ngày, tôi thường lê mình ra khỏi chiếc giường êm ái để tận hưởng vẻ đẹp lộng lẫy của bình minh. Nhưng hôm đó, mọi thứ trở nên đặc biệt vì có sự xuất hiện của cô ấy.

zen-giot-nuoc-mat-ho-2b.jpg

Bình minh là khoảnh khắc bình yên nhất trong ngày. Sự chuyển động của thiên nhiên vào lúc này vượt qua mọi sự hiểu biết. Đó là một sự đổi mới. Tôi có cảm giác bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra. Mỗi ngày, tôi thường lê mình ra khỏi chiếc giường êm ái để tận hưởng vẻ đẹp lộng lẫy của bình minh. Nhưng hôm đó, mọi thứ trở nên đặc biệt vì có sự xuất hiện của cô ấy.

Có một mối liên hệ giữa những người đam mê ngắm bình minh, điều này rất khó giải thích. Chúng tôi bị cuốn hút bởi những thứ yên tĩnh và đẹp đẽ. Điều đó có thể giải thích tại sao tôi ngay lập tức bị cô ấy thao túng con tim.

Tôi gặp cô ấy lần đầu tiên tại một địa điểm bí mật yêu thích của tôi. Đây là nơi lý tưởng để nhìn ra hồ Quinault - viên ngọc ẩn ở bang Washington. Tôi từng nghĩ, ngoài mình ra, chắc sẽ không ai có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp này nữa.

Bên kia hồ là điểm hẹn của ngư dân, những người bơi lội và những người ngắm cảnh. Những gì ngoạn mục nhất của thiên nhiên đều có ở đó. Nó nằm sâu trong rừng quốc gia Olympic và là nơi không dễ tìm thấy. Sau khi được phát hiện, ngay cả những người hào phóng nhất cũng sẽ muốn giữ bí mật cho riêng mình. Trong thời đại mà thời gian rảnh rỗi thường bị lãng phí trước màn hình điện thoại, hồ Quinault là một lời nhắc nhở về lý do nên đi nghỉ và bình minh trên hồ là kiệt tác hội họa của Chúa.

Chuyến đi đáng nhớ của tôi diễn ra vào đầu mùa hè. Tôi nhớ nó rất rõ vì tôi phải có mặt tại điểm đến đúng 5 giờ sáng để đón mặt trời khi nó xuất hiện trên núi. Mùa hè là thời điểm tốt nhất để ngắm bình minh vì không mấy ai thích dậy sớm, cũng như không đủ gan dạ để thực hiện hành trình đến địa điểm bí mật của tôi. Không ai ngoại trừ tôi, và Delilah.

- Ghế này đã có ai ngồi chưa?

Không nhiều người có thể nhớ những lời đầu tiên được thốt lên bởi người mà sau này họ sẽ đem lòng thương nhớ, nhưng đó là lại là biệt tài của tôi. Sáng hôm đó, ngay khi giọng nói lạ cất lên, tôi ngoảnh lại, tia nắng đầu tiên của bình minh chính là một cô gái xinh đẹp nhất mà tôi từng thấy.

Delilah không trang điểm, mặc quần jean rách và áo hoodie nâu bạc màu. Mái tóc màu nâu vàng trông như thể nó chưa được chạm vào kể từ khi cô ấy lăn ra khỏi giường. Rõ ràng cô ấy không hề cố gắng để có vẻ ngoài xinh đẹp nhưng tia sáng phát ra từ bên trong cô ấy thì không thể che giấu. Có điều gì đó đã thay đổi ngay từ giây phút đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy, tôi biết mình đã khác. Tôi dành nhiều năm để canh giữ địa điểm bí mật này, và giờ đây, thật ngạc nhiên, thật bất ngờ, thú vị, tôi không muốn gì hơn là được chia sẻ bình minh quý giá của mình với cô ấy.

Điều lãng mạn nhất mà tôi có thể nghĩ ra để đáp lại câu hỏi của cô ấy lúc đó chỉ là:

- Đây là một đất nước tự do, hãy cứ làm bất cứ điều gì em muốn.

Tôi biết, bộ dạng của mình trông thật ngớ ngẩn khi thốt ra câu nói đó. Nhưng điều duy nhất tôi bận tâm chính là việc cô ấy đã cùng lúc “xâm chiếm” 2 thứ quý giá: địa điểm bí mật của tôi và trái tim tôi.

Sự im lặng sau đó vừa ồn ào vừa lộ liễu. Delilah không ở đó để nói chuyện phiếm, cô ấy ở đó để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của bình minh. Chúng tôi ngồi trong im lặng và nhìn mặt trời lấp ló phía chân trời, bao phủ cả hai chúng tôi bằng ánh sáng ấm áp. Delilah và tôi tiếp tục cuộc giao tiếp bằng sự tĩnh lặng. Một lúc lâu sau, cô ấy lặng lẽ nói với tôi rằng cô ấy thấu hiểu tầm quan trọng của thời điểm này, và tôi cũng đáp lại rằng khoảnh khắc này trở nên đặc biệt hơn vì cô ấy ở đó để chia sẻ nó cùng tôi.

Sự hoàn hảo là một mục tiêu không thể đạt được trong thế giới trần tục này, nhưng buổi sáng hôm đó, với chúng tôi, sự hoàn hảo đã đến gần nhất có thể. Quá nhiều suy nghĩ chạy qua tâm trí tôi khi mặt trời lộ diện hoàn toàn. Sau đó, nhanh chóng và lặng lẽ như khi xuất hiện, Delilah đứng phắt dậy, phủi vài vết bẩn còn sót lại trên mặt quần jean, rồi đi xuống con đường mòn và khuất khỏi tầm mắt của tôi.

Chỉ cần ba mươi phút được ở bên cô ấy, tôi đã kịp tưởng tượng ra một cuộc đời. “Có lẽ mình sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy nữa”. Ý nghĩ đó khiến tôi vô cùng buồn bã. 3 năm rồi lại 5 năm, tôi đếm thời gian nặng nhọc trôi đi... Thỉnh thoảng tôi quay lại điểm bí mật để ngắm bình minh, không phải vì cô ấy. Ít nhất, đó là những gì tôi nói với bản thân mình. Tôi đã từ bỏ mà không nhận ra mình vẫn đang hy vọng. Hy vọng sẽ gặp lại cô ấy, sẽ cảm thấy những gì tôi cảm thấy ngày hôm đó. Hy vọng cô ấy sẽ ở đó. Thật kỳ diệu, nó đã xảy ra. Một lần nữa lại là mùa hè, mặt trời mọc, và cô ấy đã ở đó.

- Ghế này đã có ai ngồi chưa?

- Đây là một đất nước tự do...

Tôi ngỡ ngàng quay lại, không thể khép miệng vì quá bất ngờ. Gặp lại cô ấy, tôi biết mình sẽ không để vuột mất cơ hội, không có lần thứ hai. Khi mặt trời đã hoàn thành vai trò của mình trong vở kịch lãng mạn của chúng tôi, Delilah đứng dậy, lau vết bẩn trên quần jean đúng như cách cô ấy đã làm 5 năm trước. Tuy nhiên, lần này, tôi cũng đứng lên.

- Tên của tôi là Peter. Tôi không thích cà phê, nhưng tôi thực sự muốn uống một tách với em.

- “Tên em là Delilah”, cô ấy trả lời một cách thành thật, “Em rất vui được chia sẻ một tách Cappuccino với anh”.

Khoảnh khắc đó, tôi có thể xác nhận tình yêu là có thật. Nhưng tôi không thể thổ lộ với cô ấy ngày hôm đó, vì sợ mất cô ấy. Tôi từng nói “Anh yêu em” với người khác, nhưng khi gặp lại Delilah, tôi biết trước đó mình chưa từng yêu ai.

Một tách cà phê trở thành một cuộc hẹn ăn tối. Một cuộc hẹn ăn tối đã trở thành một cam kết. Một cam kết đã trở thành một đề xuất, và một đề xuất đã trở thành vĩnh cửu. Chúng tôi có những đứa trẻ, những chú chó và những kỳ nghỉ, nhưng hơn hết là những chuyến đi đến hồ Quinault. Luôn luôn là lúc mặt trời mọc. Lúc nào cũng chỉ có hai chúng tôi. Khoảnh khắc bình minh, không có bất kỳ từ nào được thốt ra. Thưởng thức kiệt tác thiên nhiên trong tĩnh lặng đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của chúng tôi.

Bạn sẽ không bao giờ biết lần nào là lần cuối cùng cho đến khi quá muộn. Chuyến cuối cùng chúng tôi đến hồ Quinault cũng giống như tất cả những chuyến còn lại. Phải mất thêm một chút thời gian để những bộ xương già, mệt mỏi thực hiện chuyến đi, nhưng chúng tôi đã tìm được chỗ của mình, ngồi bên nhau và trò chuyện trong im lặng. Mặt trời, không bị ảnh hưởng bởi thời gian, vẫn chuyển động hoàn hảo như mọi khi, nhưng Delilah chỉ có thể ngắm nó khi có sự giúp đỡ của tôi.

- Em có muốn chia sẻ một cốc Cappuccino không?

Giờ đây cô ấy đã biết giả vờ thích cà phê là niềm vui lớn nhất của tôi. Cô ấy cũng biết rằng cô ấy sẽ không bao giờ quay lại để ngắm bình minh nữa mặc dù tôi quá cứng đầu để thừa nhận điều đó với chính mình.

Ngày hôm đó trong quán cà phê, chúng tôi kể những câu chuyện về gia đình và bạn bè, cuộc sống và những mất mát, khi chúng tôi nhấm nháp thứ mà cuối cùng đã trở thành đồ uống yêu thích của tôi. Chúng tôi đã lập một bảng điểm tinh thần cho cuộc đời mình và nhận ra rằng chúng tôi đã chiến thắng.

Hai ngày sau tôi mất cô ấy. Cũng giống như ngày đầu tiên ở hồ, tôi nhìn cô ấy khi cô ấy bỏ tôi một mình, lần này thậm chí không có hy vọng quay trở lại. Nỗi buồn tôi cảm thấy từ nhiều năm trước tràn ngập trong tôi như một làn sóng thủy triều.

- Em sẽ để dành một chỗ cho anh.

Đó là lời cuối cùng cô ấy nói với tôi. Giọng tôi run rẩy và yếu ớt:

- Chắc chắn rồi, em có muốn...

Sau đó, cô ấy đã biến mất.

Một ngày nào đó, hy vọng là sẽ sớm thôi, tôi sẽ lại được ngắm bình minh với Delilah của mình từ một nơi bí mật đẹp hơn cả bình minh ở hồ Quinault. Cho đến lúc đó, tôi chỉ đến địa điểm đặc biệt của chúng tôi vào ban đêm.

Tôi không bao giờ cô đơn khi đến đó. Tôi tìm đường đến bãi đất trống của chúng tôi và ngồi xuống như tôi đã làm cách đây nhiều năm. Khi mặt trăng phản chiếu trên mặt hồ, tôi cảm thấy bàn tay an ủi của cô ấy chạm vào vai mình, và trong sự im lặng chỉ chúng tôi hiểu, tôi nghe thấy giọng nói của cô ấy./.

Bài liên quan
  • Hành trình bất ngờ
    Tôi có cuốn sổ được mua từ hồi sinh viên và vẫn đem theo bên mình. Cuốn sổ có bìa màu da đã cũ, tuy không dày lắm nhưng tôi ghi mãi vẫn không hết. Nó cứ thế lăn lóc theo tôi từ lúc đi thực tập, thử việc cho đến khi ra trường đi làm. Tôi chỉ có thói quen ghi chứ chẳng xem lại bao giờ.
(0) Bình luận
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
  • Lễ phạt vạ
    Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ra mắt sách “Hồ Chí Minh trong nghệ thuật tạo hình”
    Sáng 17/5/2025, Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam đã tổ chức lễ ra mắt sách “Hồ Chí Minh trong nghệ thuật tạo hình”. Đây là hoạt động thiết thực nhân dịp kỷ niệm 135 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh.
  • Tiếp tục phát triển những tư tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong Kỷ nguyên mới của dân tộc Việt Nam (Bài 2)
    Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhấn mạnh: “Đảng ta là một Đảng cầm quyền... Phải giữ gìn Đảng ta thật trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người đày tớ thật trung thành của nhân dân”. Thấm nhuần tư tưởng của Người về xây dựng “Đảng cầm quyền”; Đảng ta đã và đang kế thừa, phát triển, nâng cao hơn nữa bản lĩnh và trí tuệ của Đảng, để Đảng thực sự “là đạo đức là văn minh”.
  • Chủ tịch Hồ Chí Minh qua góc nhìn của nghệ thuật tạo hình
    Nhân kỷ niệm 135 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 – 19/5/2025), Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam tổ chức triển lãm chuyên đề “Hồ Chí Minh trong nghệ thuật tạo hình”, khai mạc sáng 16/5 tại Hà Nội. Với 60 tác phẩm chọn lọc từ bộ sưu tập của Bảo tàng, triển lãm là dịp để công chúng trong và ngoài nước chiêm ngưỡng những hình tượng nghệ thuật đặc sắc về lãnh tụ của dân tộc Việt Nam.
  • Hà Nội: Gần 2.000 người dự phát động toàn dân tập bơi, phòng, chống đuối nước
    Ngày 17/5, tại thị xã Sơn Tây, Sở Văn hóa và Thể thao phối hợp với UBND thị xã Sơn Tây tổ chức Lễ phát động toàn dân tập luyện môn bơi phòng, chống đuối nước thành phố Hà Nội năm 2025 cho gần 2000 cán bộ, học sinh, đoàn viên, thanh niên, nhân dân trên địa bàn...
  • Hà Nội: Tầm soát ung thư, khám sức khỏe miễn phí cho 600 nữ công nhân
    Sáng 17/5, tại Khu Công nghiệp Thạch Thất, Quốc Oai đã diễn ra chương trình khám sức khỏe, tầm soát phát hiện sớm ung thư; truyền thông, tư vấn kiến thức chăm sóc sức khỏe miễn phí cho nữ công nhân lao động làm việc tại các doanh nghiệp trong khu công nghiệp.
Đừng bỏ lỡ
  • Ra mắt bộ tiểu thuyết đồ sộ về cuộc đời và sự nghiệp của Bác Hồ: “Nước non vạn dặm”
    Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 – 19/5/2025), sáng 17-5, tại Hà Nội, Hội đồng Lý luận Trung ương, Khu Di tích Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Phủ Chủ tịch, Nhà Xuất bản Văn học, Công ty cổ phần Truyền thông và Văn hóa Liên Việt ra mắt bộ tiểu thuyết “Nước non vạn dặm”, gồm 5 tập của PGS, TS, nhà văn Nguyễn Thế Kỷ, Phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương.
  • Tôn vinh thơ Chủ tịch Hồ Chí Minh qua nghệ thuật thư họa
    Nhân dịp kỷ niệm 135 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 – 19/5/2025), sáng 17/5/2025, tại Bảo tàng Hà Nội, Trung tâm điều phối các hoạt động sáng tạo Hà Nội đã tổ chức khai mạc triển lãm “Thơ Chủ tịch Hồ Chí Minh qua nét chữ sắc màu”. Thông qua hình thức nghệ thuật thư họa – sự kết hợp tinh tế giữa thư pháp truyền thống và hội họa hiện đại, triển lãm đã góp phần tôn vinh cuộc đời, sự nghiệp cách mạng vĩ đại và tư tưởng nhân văn của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
  • Phát động cuộc thi sáng tác tranh cổ động tuyên truyền Kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9
    Cuộc thi sáng tác tranh cổ động tuyên truyền kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2/9 nhận tác phẩm dự thi từ nay đến tháng 7/2025.
  • Chiêm ngưỡng di sản Phật giáo thời Lý qua công nghệ số
    Nhân ngày Quốc tế Bảo tàng và ngày Khoa học, Công nghệ Việt Nam (18/5/2025), đồng thời kỷ niệm 135 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 – 19/5/2025), Bảo tàng Lịch sử quốc gia phối hợp cùng Viện Nghiên cứu Văn minh Châu Á và Công ty TNHH C.M.Y.K Việt Nam tổ chức trưng bày chuyên đề “Vũ khúc Thiền môn – Nghệ thuật Phật giáo thời Lý: Di sản và công nghệ”.
  • Công bố top 10 chung khảo Giải thưởng Thiếu nhi Dế Mèn 2025
    Ngày 15/5, Báo Thể thao và Văn hóa công bố 10 tác phẩm xuất sắc vào chung khảo Giải thưởng Thiếu nhi Dế Mèn lần thứ 6 năm 2025.
  • Triển lãm ảnh trực tuyến “Đại đoàn kết - sức mạnh từ nhân dân trong tư tưởng Hồ Chí Minh”
    Chào mừng kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 – 19/5/2025), Đoàn TNCS Hồ Chí Minh thông tấn xã Việt Nam (Chi đoàn Ban Biên tập ảnh) tổ chức triển lãm ảnh trực tuyến với chủ đề “Đại đoàn kết - sức mạnh từ nhân dân trong tư tưởng Hồ Chí Minh”.
  • Hội hát Chèo tàu được ghi danh là Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia
    Ngày 14/5, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã ban hành Quyết định số 1351/QĐ-BVHTTDL về việc công bố danh mục Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia.
  • K9 Đá Chông - Căn cứ địa mãi in dấu Chủ tịch Hồ Chí Minh
    Nằm ẩn mình trong khu rừng già tại huyện Ba Vì, cách trung tâm Thủ đô Hà Nội 60 km, K9 Đá Chông là căn cứ địa nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh từng làm việc và nghỉ ngơi trong những năm 1957 - 1969. Nơi đây đã in dấu chân Chủ tịch Hồ Chí Minh cùng những năm tháng kháng chiến đầy thử thách của dân tộc, chứa đựng lớp trầm tích quý giá của ký ức, đạo lý và niềm tự hào về tình yêu quê hương, đất nước.
  • Tái hiện phong trào Đồng Khởi trên sân khấu tuồng
    Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2025), Nhà hát Tuồng Việt Nam ra mắt vở “Không còn đường nào khác” để tưởng nhớ công lao to lớn của Chủ tịch Hồ Chí Minh, đồng thời ôn lại trang sử hào hùng của dân tộc.
  • Ra mắt bộ sách đặc sắc kỷ niệm 100 năm ngày sinh nhà văn Đoàn Giỏi
    Nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh nhà văn Đoàn Giỏi (17/5/1925 – 17/5/2025), Nhà xuất bản Kim Đồng ra mắt bộ sách đặc biệt gồm 8 tác phẩm tiêu biểu, đồng thời tổ chức nhiều hoạt động ý nghĩa tại Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh và Tiền Giang nhằm tôn vinh một trong những tên tuổi lớn của văn học Việt Nam.
Tĩnh lặng
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO