Chôn chân ở ngã ba, ngã năm đường nhưng vẫn ấm lòng đến lạ

Biển| 10/11/2022 10:18

Nếu nói là ngã ba thì không chuẩn mà nói ngã tư cũng không đúng vì chính xác thì đó là một ngã ba, nhưng đối diện là đường vào khu đô thị Nam Đô, thế nên ô tô xe máy qua lại chẳng khác nào một tuyến phố.

nga-3.jpg

Ngã ba, ngã năm Trương Định - Giáp Bát , đoạn qua khu đô thị Nam Đô

Dù đã chuẩn bị trước tâm lý nhưng thực tế vẫn rất phũ phàng. Dòng người rất đông ở cả hai chiều trên phố Trương Định nối đuôi nhích từng chút một, đến đoạn giao với Giáp Bát và Nam Đô thì dừng hẳn.

Phải mất 15 phút tôi mới tới cửa hàng Bitis số 605 Trương Định, dù nó chỉ cách ngã ba, ngã năm chừng 50 mét.

Hôm đó tôi dự định đi mua đôi giày thể thao để tham gia giải chạy của công ty. Trời mưa, lại thêm không khí lạnh về, mọi nẻo đường ở Hà Nội đều chung cảnh: Tắc, tắc không lối thoát.

Trương Định đường khá nhỏ, không có đèn đỏ hay lực lượng công an điều tiết nên cứ mạnh ai nấy đi, bốn luồng giao thông như đan vào nhau. Tiến không được mà lùi cũng không xong vì đằng sau là cả đoàn người cũng đang cố nhích lên từng chút một.

Thế rồi, ngay phía trước tôi là một chiếc Mazda, sau khi tấp vào lề, một anh chừng 30-35 tuổi bước xuống, len nhanh qua dòng người chen chúc như nêm và đi một mạch đến giữa ngã ba, ngã năm.

Đầu tiên anh giơ tay ra hiệu tất cả đứng yên, sau đó ra hiệu cho xe máy và ô tô hướng Nam Đô đi ra nép sang một bên, nhường đường cho luồng xe ngược lại, chiều từ Giáp Bát vào Nam Đô.

Ban đầu một số xe máy không chịu hợp tác, nhưng anh ra hiệu liên tục, thế rồi xe máy hay ô tô cũng phải nép ngay ngắn sang phải.

Tiếp đó , anh lại ra hiệu cho 2 luồng xe trên phố Trương Định di chuyển. Sau khi chiếc xe bus 29 hướng đi Giải Phóng qua được “bó nêm”, ngã ba, ngã năm đỡ ùn đi một nửa.

Quy hoạch chưa đồng bộ, đường nhỏ, thiếu hệ thống điều tiết và đặc biệt là ý thức của người tham gia giao thông là những nguyên nhân hàng đầu gây tắc đường.

Thế nhưng, quy hoạch chưa đồng bộ rồi sau này sẽ đồng bộ, đường nhỏ sau này sẽ được mở rộng, hệ thống đèn giao thông cũng sẽ sớm được bổ sung và ý thức chưa tốt rồi sẽ có ngày văn minh. Những tấm gương như anh thanh niên tốt bụng kia sẽ là hạt nhân thúc đẩy và lan tỏa hành động văn minh khi tham gia giao thông.

Hà Nội sẽ đẹp hơn, Việt Nam sẽ đẹp hơn vì có những hành động đẹp của những con người văn minh.

Và cho tới tận khi bước vào cửa hàng Bitis, trong lúc gửi xe, tôi vẫn cố ngoái lại nhìn, chỉ tiếc không kịp chụp lại ảnh - người thanh niên ấy, mặc áo màu trắng, đầu đội mưa, tay liên tục ra hiệu điều tiết giao thông - một hình ảnh thật đẹp về người Hà Nội.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Biển. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Phố cổ và những bờ tường trông sáng - tối
    1. Va vào đây, một chớm thu Chuyến bay đầu ngày từ TPHCM đặt bánh xuống Nội Bài lúc ngoài trời vừa hửng nắng. Trong chiếc blazer kẻ sọc, sương lạnh chợt co ro bên ngoài lớp vải dày, ướp vài ba cái hít hà đỏ mũi trong lòng kẻ mộ khách.
(0) Bình luận
  • Hà Nội, mùa đầu nỗi nhớ
    Tôi chậm rãi bước từng bước nhẹ nhàng trên một con phố nhỏ quanh Hồ Tây, từng chiếc lá vàng từ tốn rơi trên mặt đường tấp nập người qua lại, mặt hồ còn nhấp nhô phản chiếu những tia nắng mờ nhạt còn sót lại của buổi hoàng hôn. Dường như thời gian đang trôi chậm lại để tôi có thể cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của miền đất Thủ đô, mà trước đây tôi chỉ có thể trông thấy qua lớp màn ảnh vô giác.
  • Ấn tượng thiên nhiên giữa lòng Hà Nội
    Dạo ấy, gần hai năm trước, nhân chuyến công tác Thủ đô, đoàn chúng tôi tổ chức chuyến thực tế thực sự ý nghĩa. Cho đến bây giờ, mọi người vẫn còn luyến tiếc, bởi với thời gian một ngày, chúng tôi chưa thể nào tiếp cận trọn vẹn không gian của “địa chỉ đó”. Cách trung tâm thành phố gần 40km về phía Tây, nơi hội tụ các sản phẩm văn hoá truyền thống của 54 dân tộc anh em. Nơi đó là “Làng Văn hoá các dân tộc Việt Nam” thuộc Khu du lịch Đồng Mô, Sơn Tây, Hà Nội.
  • Vé không khứ hồi
    Viết gì đây? Khi mỗi lần nhớ đến thời thơ ấu lòng lại buồn thương da diết. Tuổi thơ yêu dấu trong lòng Hà Nội, nơi mở ra những trang màu hồng đầy ắp kỷ niệm của hai đứa chúng tôi. Nay xa rồi tất cả tầm tay với.
  • Gửi cậu của một năm sau
    Bây giờ, tớ là một cô sinh viên năm ba vô lo, vô nghĩ chuyện tương lai. Hoặc đã từng nghĩ nhưng không quá nhiều lo lắng. Một năm sau cậu sẽ làm gì? Cậu sẽ trở thành ai? Liệu cậu có tiếp tục cuộc sống nơi Hà Nội nhộn nhịp xô bồ hay trở về miền quê yên bình của riêng cậu? Tớ chắc sẽ không khuyên nhủ gì cậu đâu, nhưng tớ muốn nói với cậu, mặc cho việc kiếm việc khó khăn, mặc cho áp lực cơm, áo, gạo, tiền đè nặng lên vai cậu thì đã từng có một Hà Nội yêu thương, che chở, bảo vệ cậu đến nhường nào.
  • Hà Nội mến thương
    Quê hương là nơi chôn nhau, cắt rốn, là nơi để những đứa con xa quê nhung nhớ mỗi khi có cơn gió hiu hiu thổi qua làm dấy lên cả một bầu trời nhung nhớ. Nhưng có những vùng đất ta sẽ gặp khi bước ra khỏi luỹ tre làng, để rồi khẽ thương từ độ nào không hay. Bởi ở nơi ấy, có những kỷ niệm, có những con người làm ta cảm mến, lưu luyến chẳng nỡ rời xa.
  • Hà Nội và những người thầy
    Tôi cùng một số bạn bè đến Thủ đô, dự Lớp bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du, do Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức. Chiều cuối thu bên Hồ Tây, bốn người không chung giọng nói, cùng nhau nhâm nhi li bia hơi Hà Nội và đĩa mực khô nướng Quảng Bình. Được dịp, chuyện nổ như rang ngô, niềm vui cứ thế thăng hoa, khiến câu chuyện cũng trở nên không đầu không cuối…
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Chôn chân ở ngã ba, ngã năm đường nhưng vẫn ấm lòng đến lạ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO