nỗi nhớ

Hà Nội, mùa đầu nỗi nhớ
Tôi chậm rãi bước từng bước nhẹ nhàng trên một con phố nhỏ quanh Hồ Tây, từng chiếc lá vàng từ tốn rơi trên mặt đường tấp nập người qua lại, mặt hồ còn nhấp nhô phản chiếu những tia nắng mờ nhạt còn sót lại của buổi hoàng hôn. Dường như thời gian đang trôi chậm lại để tôi có thể cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của miền đất Thủ đô, mà trước đây tôi chỉ có thể trông thấy qua lớp màn ảnh vô giác.
  • Mùa thị về trong nỗi nhớ
    Ngày mà Thu sang, khi mà những tia nắng vàng đầu tiên dường như rót mật vào nỗi nhớ không tên khiến con người ta lâng lâng, háo hức để rồi ai ai cũng muốn tự đi tạo cho riêng mình những giọt kỉ niệm thật thơ, thật tình. Và bất chợt trong guồng quay của cuộc sống giữa cánh rừng bê tông đô thị, có một mùi hương khiến ta chạm vào miền thương nhớ.
  • Trà hoa cúc, nỗi nhớ mùa thu Hà Nội
    Chiều nay, trời Sài Gòn đột ngột se lạnh vì cơn mưa đến bất ngờ. Trở về nhà sau một ngày làm việc mỏi mệt, tôi pha vội cho mình một cốc trà hoa cúc thơm ngát. Nhìn màu vàng óng ánh từ trà, lòng tôi chợt nao nao nhớ về Hà Nội.
  • Đợi chờ thu tháng Chín
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Đợi chờ thu tháng Chín của tác giả Đinh Thị Minh Huệ.
  • Bánh cuốn, nỗi nhớ Hà Nội
    Một sáng thức giấc giữa Sài Gòn, ghé quán bánh cuốn quen, mua cho con gái một hộp mang đến trường, nhìn làn khói mơ hồ bay khắp không gian, lòng tôi chợt nao nao nhớ Hà Nội khôn nguôi. Những kí ức một thời niên thiếu ở Thủ đô cùng gia đình trong phút chốc chợt trở về nguyên vẹn trong tim.
  • Có những mùa thu trong nỗi nhớ
    Mùa thu ở Hàn Quốc, khi những tán lá phong chuyển dần sang sắc đỏ, những cơn gió heo may cũng nhanh chóng ùa về, tôi hay cùng mấy người bạn đồng nghiệp ra phố dạo chơi. Người Hàn rất thích đi thưởng ngoạn vào mùa thu vì theo họ thì bất kỳ góc phố nào trong khoảng thời gian này ở Seoul đều trở nên kiều diễm, mơ mộng. Chiều lòng mọi người, tôi cũng đồng hành cùng họ đi dạo quanh những góc phố, ngắm thành phố lúc giao mùa.
  • Yêu Hà Nội hơn qua những bản tình ca
    Có ai đó từng ví von: Hà Nội đẹp như một bản tình ca. Và chính những bản tình ca đã khiến Hà Nội nên thơ hơn. Biết bao bài hát viết về Hà Nội bằng những âm điệu du dương gợi thương gợi nhớ đã trở thành một nét đẹp văn hoá rất riêng. Hà Nội trầm mặc cổ kính. Hà Nội lãng mạn hào hoa. Hà Nội hào hùng như khúc tráng ca lịch sử, dặm dài qua năm tháng chẳng thể nhạt phai.
  • Thành phố của tình yêu và nỗi nhớ
    1. Cuộc đời con người đã đi qua bao nhiêu con đường? Có lẽ chẳng ai có thể tính hết được. Thành phố này luôn hối hả mỗi sớm mai, khi người người lao mình đến công sở, trường học, bệnh viện… Những con đường trở nên chật chội với đủ loại âm thanh, đủ thứ phương tiện. Nhưng có những con đường khiến ta như lạc vào một thế giới khác.
  • Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ
    Em gặp lại Hà Nội sau bao năm bộn bề cuộc sống, nỗi nhớ Hà Nội khắc khoải một thời thanh xuân trôi qua, nhưng phố xa, ký ức xa, nỗi niềm xa ngăn em gặp lại phố cũ. Bồi hồi như ngày đầu đặt chân đến, bâng khuâng muốn ở, vội đi. Thanh xuân của em đã đi qua nhưng Hà Nội trong em vẫn thế, vẫn là nỗi niềm yêu đầy vơi, Hà Nội trong em vẫn một tình yêu dai dẳng, vẫn nỗi nhớ muốn trở về mỗi khi lòng xác xơ…
  • Tùng Dương lần đầu song ca với Thanh Hà trong liveshow “Nỗi nhớ và thanh xuân’’ nhân dịp 8/3
    Ngày 3 và 4/3, đêm nhạc dành cho Ngày Quốc tế phụ nữ với tên gọi “Nỗi nhớ và thanh xuân” sẽ diễn ra tại Cung Văn hóa lao động hữu nghị Việt – Xô, Hà Nội. Trong đêm nhạc này, ca sĩ Tùng Dương lần đầu tiên song ca với ca sĩ Thanh Hà. Đây sẽ là món quà đặc biệt mà các nghệ sĩ gửi tặng khán giả Thủ đô nhân dịp 8/3.
  • Hà Nội và nỗi nhớ
    “Hà nội ơi, mong được bình an/ Hơn nửa đời tôi nợ người nhiều lắm/ Dẫu chẳng sinh ra nhưng là nơi tôi sống/ Và mỗi khi xa lại nhớ giống quê mình”.
  • Phở gánh, tình yêu và nỗi nhớ Hà Nội
    Mấy hôm rày đọc được những dòng tin tức kiểu Hà Nội trở lạnh, người dân diện áo ấm, quàng khăn ra đường khiến tôi nhớ Thủ đô da diết. Lý do ư, đơn giản lắm, mảnh đất ấy là lần đầu tiên tôi biết yêu và biết đến món phở gánh.
  • Rong ruổi nỗi nhớ Hà Nội phố
    Khi ông trời kéo tấm màn mây đi ngủ, những thanh âm của ban ngày tạm lắng xuống. Dòng người thưa dần, tiếng còi xe cũng ngớt, đâu đó vang lên tiếng bước chân vội của những người đi làm về muộn. Giữa thành phố rộng lớn, không cần lắng lòng bạn cũng nghe thấy những tiếng rao đêm vang lên, vang xa, ngân dài từ đầu phố đến cuối phố nhẫn nại và chậm chạp như muốn đếm nhịp thời gian, đo không gian của đêm.
  • Nỗi nhớ tình yêu không dứt
    “Vang âm tiếng sóng” - tập thơ mới nhất của nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh khá dày dặn và đầy đặn. Điều làm tôi ngạc nhiên là trong tập có nhiều bài thơ tình ấn tượng, cho thấy sự say cháy và bừng rộ nhờ lối viết, cách triển khai rất riêng. Chất ngẫm cảm, liên tưởng cũng được đẩy lên ở mức cao. Đó là các bài: “Tình say”, “Nhả tơ”, “Hoa sưa” và “Nhớ cà phê phố”.
  • Có những mùa thu
    Mùa thu Pari kiều diễm, mơ mộng như một nàng thơ khiến tôi nao lòng nhớ mùa thu Hà Nội - mùa thu quê nhà.
  • Mùa đông Hà Nội - nhớ cái rét lạnh cóng
    Hà Nội khi nhỏ, mỗi khi bố mẹ dẫn tôi về thăm, thường là dịp hè, khi tôi không phải đi học. Bố mẹ bảo mùa hè được nghỉ dài ngày, thích hợp để cả gia đình từ miền Nam ghé về miền Bắc để thăm hỏi, gặp gỡ họ hàng.
  • Các thành phố khắc khoải nỗi nhớ du khách, riêng Hạ Long "nhớ" bạn theo cách cực kỳ đặc biệt
    Trong khi nhiều điểm đến vẫn căng mình kiểm soát dịch bệnh, Quảng Ninh đã hơn 90 ngày sạch bóng Covid. Miền di sản cũng thể hiện nỗi nhớ du khách bằng các hành động thiết thực, đưa nơi đây trở thành điểm đến an toàn, cuốn hút từng ngày.
  • Du lịch Quảng Ninh “qua màn ảnh nhỏ” cho thỏa nỗi nhớ nhung mùa Covid
    Khác với khung cảnh sôi động thường thấy của điểm du lịch số một miền Bắc, Quảng Ninh năm nay vắng lặng vì Covid-19. Nhưng miền di sản vẫn khiến các tín đồ dịch chuyển thương nhớ khôn nguôi khi tiết trời chuyển thu. Nỗi nhớ ấy được gọi tên bằng những trải nghiệm mà dẫu có đi muôn nơi, người ta vẫn chỉ khát khao được trở lại với vùng đất của núi biếc, biển xanh và những vịnh biển, đầm phá đẹp như tranh họa đồ này.
  • Nỗi nhớ đồng dao
    Tuổi thơ, nơi mà có lẽ bất cứ ai khi mệt mỏi với cuộc sống bộn bề đều bất giác nghĩ đến như nơi bình yên nhất của góc nhỏ trong tim, nơi có mẹ có cha, có bạn bè với những hồi ức ngọt ngào. Năm tháng qua đi, tôi nhận ra rằng những lo toan thường nhật đã cuốn trôi đi những hồi ức tuổi thơ, phút giây yên bình nơi làng quê yên ả lúc nào không hay. Tự hỏi, liệu có còn ai nhớ một tuổi thơ cuộn tròn trên đống rơm vừa mới tuốt đang vương vấn bùn non; một tuổi thơ chui rúc trong bụi mua, bụi sim trên đồi lộng gió; h
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO