Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hà Nội mùa xưa

Nhất Mạt Hương 14:19 15/04/2024

Người ta hay ấn tượng với Hà Nội khi vào thu còn tôi không hiểu sao cứ nhung nhớ những mùa đông Hà Nội...

hinh-anh-mua-dong-ha-noi_6.jpg
Hà Nội mùa đông dường như bớt ồn ào và vội vã (ảnh: internet)

Đó là mùa đông ngày ôn thi ở trọ trong ngõ 175 đối diện trường Sư phạm 1. Có ngày mưa, ạt ào và đầy tâm trạng. Tôi và cô bạn thân nổi hứng vác ô dạo phố giữa trận cuồng phong để ngắm con đường mờ ảo. Những cột đường run rẩy, dòng người vội vã và rất nhiều thứ không tên để nhận về là cái rét thấu xương và những trận cười vỡ vụn. Những chiều gió tê tái, giấc ngủ liên miên. Thời gian là khoảng trưa tối vùi đầu trong sách vở và không gian là mảnh sân nhà hanh hao, lác đác vài chiếc lá khô cong rụng. Tiếng chuông gió lanh canh làm ấm những nỗi buồn và dâng lên bao nhiêu là cảm xúc. Những buổi tối cuộn mình trong chăn bỗng thèm ăn gì đó. Đùn đẩy nhau ra mua bánh chuối, bánh khoai, ở mấy hàng đầu ngõ. Hôm nào cô chủ nhà có mẻ bánh quế vụn thì đúng là độc đắc. Cô làm ở công ty bánh kẹo Tràng An. Thỉnh thoảng lại mang về những gói bánh rất thơm tho nhưng đựng trong túi trần vì những thanh quế không còn nguyên vẹn - không đủ tiêu chuẩn đóng hộp tuy bên trong vẫn sánh ngậy vị đậu xanh hoặc socola khó cưỡng.

Những buổi rảnh rỗi hiếm hoi, kéo nhau sang kí túc xá trường Công Đoàn – chỗ cô bạn thân, hoặc vào chơi nhà của bạn trên đường Láng. Khi về không bao giờ quên thưởng thức món bánh chuối trứ danh. Còn tranh thủ lựa được những cuốn sách cũ vừa hay, vừa rẻ. Ôi thiên đường sách cũ một thời của Hà Nội với những hàng sách trải dọc con đường xà cừ, những người chủ hồn nhiên, dễ tính. Mùa đông không còn lạnh với những buổi chiều mênh mang, ấm áp. Và cho đến bây giờ cũng chưa từng được ăn lại vị bánh chuối nào vừa đậm vừa thơm như thế. Có phải tại còn lẫn mùi vị của kí ức?

Rồi những mùa đông sinh viên - đi học tiếp khi đã đi làm. Cuối tuần nào cũng vượt chặng đường gần bốn mươi cây số nhân hai. Lên đến lớp tưởng đôi tay tê cứng dù đã ủ trong lớp găng tay dày cộm. Gió cầu Nhật Tân chao chát, dưới kia dòng nước sông Hồng nằng nặng chảy. Qua Xuân La, Lạc Long Quân, Hoàng Quốc Việt, rồi Xuân Thủy - Cầu Giấy. Những con đường thênh thang, những vỉa hè nhộn nhịp. Thủ đô tráng lệ nhưng sao cứ rưng rưng khi nghĩ đến những phận người nhỏ bé, những bóng dáng trầm ngâm, xiêu vẹo trong đôi quang gánh hay xe hàng rong mưu sinh dọc phố. Đôi lần, dừng lại mua xôi ở cổng sau kí túc xá mà thành khách quen. Vì xôi ngon, nóng hổi. Vì chị bán hàng thân thiện, nhiệt tình và chiều khách dù công việc vất vả, bấp bênh. Bỗng nghĩ đến mình. Hình như chưa biết mỉm cười trước lo toan và bình tâm vượt qua trắc trở dù luôn tự nhủ? Quãng đường dài lạnh giá hình như ngắn lại khi bắt gặp điểm cuối là đôi mắt hồ hởi của chị. Chưa kịp hỏi chị quê ở đâu, chỉ biết giọng nói chân chất mà xa xôi hòa trộn bao miền quê của những con người tứ xứ tụ về mảnh đất này.

Hà Nội mùa đông dường như bớt ồn ào và vội vã. Nghe thanh âm thành phố qua sự trở mình của một con đường nhỏ bé. Con đường tình yêu với hàng lộc vừng đặc biệt gần nhà K của trường Sư Phạm. Những buổi trưa ôn bài giữa các môn thi; muốn ngả đầu trên những gờ đá ong mà thiếp đi một chốc. Vài giọt nắng hiếm hoi đổ dài trên mắt lá, lọt xuống những trang đề cương, tài liệu bối rối, nên thơ. Tiếng chuông trong chùa Thánh Chúa nghe vừa xa xôi vừa gần gụi.

Những trưa lang thang ăn uống, mua sắm trong chợ Xanh ngàn ngạt áo quần, giày dép và ti tỉ thứ linh tinh. Lên lớp lại xách theo túi hoa quả đã được gọt bổ tươm tất và túi muối chấm đặc biệt. Hôm nào thèm quá, không quản ngại đường xa, đi bộ vượt qua hẳn mấy con đường ngang dọc để ghé quán bún ốc thơm ngon trên Mai Dịch. Dù lượt về luôn cảm thán “ăn bát bún ốc chạy 3 quãng đồng” nhưng cảm thấy 3 quãng đồng ấy thật xứng vì bún vừa rẻ, vừa ngon, vừa đầy đặn. Rau sống ăn kèm sạch sẽ mát mắt, lọ măng ngâm hấp dẫn bày sẵn ra bàn ăn thoải mái, nước uống tận tình, miễn phí. Thú vị khi phát hiện ra những cái quán nho nhỏ mà thân thương như thế trong những ngóc ngách nào đó của Hà Nội.

Những mùa đông đi học còn dội về cùng nỗi nhớ những sắc hoa. Là hoa của loài cây chưa rõ tên trong sân nhà C len lén nở. Những lọ hoa dịu dàng trong phòng bác Nga – quản lí nhà B. Rồi những hành lang hoa rực rỡ sau ngày nhà giáo, hoa tươi roi rói cổng chợ Nghĩa Tân, Quảng An...

Một buổi chiều mưa rét, thầy bận đột xuất nên được nghỉ. Mấy đứa rủ nhau qua làng Tây Tựu giải cứu hoa ly. Trong cái rét bàng bạc đất trời, hương hoa ly thổn thức đầu cánh mũi, tưởng như đang dạo giữa vườn nhà.

Chỉ là những nhỏ nhặt, thân thương như thế mà mùa đông Hà Nội cứ thắc thỏm mãi không nguôi. Hà Nội ơi!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nhất Mạt Hương. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Hà Nội vun đắp ước mơ tôi
    Ngày còn bé, tôi thường xuyên được mẹ kể cho nghe những chuyện về quê hương. Trong ý thức non nớt của tôi thì quê tôi đẹp vô vàn với ruộng lúa thẳng cánh cò bay, với những con đường uốn lượn như dải lụa đào, với những địa danh và các vị anh tài đi vào lịch sử như bản hùng ca của dân tộc. Quê hương tôi là mảng đất Hà Tây kiên cường “cô gái suối Hai, chàng trai cầu Rẽ” (Hà Tây quê lụa – Nhật Lai). Trong những câu chuyện mẹ kể về quê, đâu đó có hình bóng người Hà Nội thanh lịch tao nhã. Hai tiếng Hà Nội là niềm mơ ước của tôi từ thuở ấu thơ.
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • [Podcast] Truyện ngắn: Xa - gần & tình yêu
    Reng. Reng. Reng. Là tiếng chuông điện thoại chứ không phải báo thức. Thơ giật mình, một lo lắng vơ vẩn cồn lên. Từ ngày ba mất, cô vốn sợ những tiếng chuông điện thoại vào những giờ bất thường, sáng sớm hoặc là tối khuya. Nhìn thấy số của Yên, Thơ hơi bất ngờ. Chưa bao giờ cô ấy gọi cho cô vào giờ này...
  • "Đám cưới chuột" lên sân khấu xiếc
    Chiều 13/12, Nhà hát Nghệ thuật xiếc và tạp kỹ Hà Nội đã tổ chức họp báo, giới thiệu vở diễn "Đám cưới chuột", vở diễn lấy cảm hứng từ bức tranh dân gian Đông Hồ chuẩn bị ra mắt khán giả...
  • Phi công Nguyễn Đức Soát ra mắt sách kể chuyện hồi ức “đời bay”
    Hướng tới kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22/12/1944 – 22/12/2024), Nhà xuất bản Trẻ ra mắt bạn đọc cuốn sách “Bầu trời - Trường đại học của tôi” của Trung tướng Nguyễn Đức Soát.
  • Lịch nghỉ học kỳ I và nghỉ Tết Dương lịch 2025 của học sinh
    Bộ GD&ĐT đã công bố lịch nghỉ Tết dương lịch năm 2025 và lịch nghỉ học kỳ một của học sinh cả nước.
  • Cơ sở định vị mục tiêu, vận hội lịch sử đưa đất nước bước vào Kỷ nguyên mới - Kỷ nguyên vươn mình của dân tộc
    Tổng Bí thư Tô Lâm trong các bài viết, bài nói gần đây đã nhấn mạnh đây là thời điểm Việt Nam “hội tụ” tổng hòa các lợi thế, sức mạnh để đưa đất nước bước vào kỷ nguyên mới, kỷ nguyên vươn mình của dân tộc tiếp sau kỷ nguyên độc lập, tự do, xây dựng chủ nghĩa xã hội và kỷ nguyên đổi mới. Đồng chí Tổng Bí thư đã chỉ rõ cơ sở định vị mục tiêu, vận hội lịch sử đưa đất nước bước vào Kỷ nguyên mới - Kỷ nguyên vươn mình của dân tộc.
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội mùa xưa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO