Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hà Nội mùa sắp xuân

Nhất Mạt Hương 16:40 10/04/2024

Đó chưa hẳn là mùa xuân, chỉ là cữ cuối năm, khi trời còn vương chút gió đông ngòn ngọt, nắng tãi đều trên những tàng cây và thi thoảng mưa rắc như gieo bụi ngọc. Tôi thích lang thang trên những quãng đường, con phố của Hà Nội mỗi khi có dịp ngang qua.

391unbfp.png
Ảnh minh hoạ

Không thể không lượn một vòng hồ Tây. Hồ Tây bốn mùa đều thú vị và mỗi thời điểm lại có những nét đáng yêu riêng. Tôi thích cái lồng lộng của mặt nước, làn sóng lăn tăn và những vồng sáng hắt lên thành cầu thân mật. Ven bờ, cơ man nào là hàng quán: hàng ăn, hàng nước, quán cà phê dày như nấm và có điểm chung, tất cả đều hướng ra hồ. Để đón nắng, đón gió, đón hoàng hôn.

Còn gì thú vị hơn khi chứng kiến bóng chiều đang chậm chậm tan ra, lễnh loãng trên mặt hồ một vầng đỏ hồng bợt bạt rồi thu lại thành một khoảng nước phát sáng phía xa xa. Từ một chiếc ghế nhỏ thoải mái ngay vỉa hè hay một ban công thấp đầy gió. Đôi ba câu chuyện không đầu không cuối hay không cần cả chuyện trò. Chỉ cần nghe tiếng gió reo trên tàng cây, tiếng lạo xạo của những bàn chân nhàn tản để thấy thanh âm cuộc sống thường nhật và chút thư thái sau một ngày tất bật. Có những người cặm cụi với chiếc cần câu, câu cả bình minh và hoàng hôn ven hồ từ ngày này sang ngày khác. Như gắn với không gian, không khí và bầu khí quyển nơi này. Hồ Tây –như chốn nghỉ ngơi vừa nhộn nhịp vừa an yên. Bên hồ, người ta như được trút bỏ hết những âu lo, mệt mỏi, rã rời. Tự dành cho mình những phút giây lắng đọng và thư thái.

Không được ngồi nhàn tản cùng nắng gió. Nhưng chỉ vòng một nhịp cũng cảm giác thâu nhận hết những đáng yêu, thi vị của một chốn trong trẻo, mênh mang. Đến cả những cái cổng chùa, đền lướt qua ánh mắt ở quanh hồ cũng gợi những tĩnh tại trong tâm hồn.

Qua hồ Tây, còn để vòng lên con đê, đến một khu chợ ngập tràn sắc màu và những mùi hương được ủ, gom, gói ghém. Chợ Quảng An!

Mùa nào chợ cũng ngập hoa nhưng thích nhất là những dịp sắp Tết. Một cái chợ ven đê thoạt nhìn như chợ làng nhưng hội tụ đủ hương sắc khắp miền. Mùa nào thức đấy, những bó hoa ngồn ngộn bày la liệt. Những cô bán hàng nhanh nhẹn, vồn vã mời chào. Có những bàn tay của các cô, các chị còn lấm lem bùn đất vừa cắt, nhổ hoa ngoài vườn, ngoài ruộng, lại cả những bà chủ cai quản cả mấy sạp hàng không thiếu hoa gì, nội, ngoại, tây, tàu đủ hết.

Khu bên trong là những gian hàng hoa cắm bình đủ loại: Hồng, cúc, hướng dương, dơn, cát tường… nhưng mỗi loại hoa cũng đủ các giống, kiểu… hồng ta, hồng cổ, hồng leo, hồng ngoại. Màu hồng, màu đỏ, màu vàng, phơn phớt tím, chưa kể cả màu xanh. Loại chúm chím nhỏ xinh như những nụ cười hàm tiếu của các cô gái mới lớn, loại xòe cánh hết cỡ như những cụm bông. Cúc còn rộn ràng hơn. Không chỉ cúc vàng đại trà hay để thắp hương mà còn cúc đại đóa, họa mi, vạn thọ, mâm xôi, đồng tiền, cúc nhám, cúc bách nhật, cúc mặt trời, cúc tanzza, cúc cổ, cúc Đà Lạt… Hoa mắt trước muôn loại dập dìu. Loại nào cũng thích nhưng phải cân nhắc chọn vì họ chỉ bán cả bó to, không bán lẻ. Dù giá thì mềm mại nhưng chỉ sợ ôm không xuể và về nhà không đủ bình để bày. Gần Tết, tôi hay loanh quanh bên những hàng thược dược và violet. Hai loại hoa gọi Tết đậm đà và rưng rưng khó nói. Chỉ cần một bình cắm kèm thược dược và violet trong nhà, thấy Tết đã về tự bao giờ. Thược dược giờ cũng đủ màu, đỏ, cam, vàng, pha trộn, lẫn với những cành violet tim tím, mong manh. Sao mà hợp cảnh, hợp tình đến thế!

Nhưng nếu chỉ có thế thì chợ hoa này không khác những chợ hoa đầu mối ở Đông Anh, Vĩnh Phúc, Hưng Yên là mấy. Điểm làm nên nét độc đáo, riêng biệt của chợ hoa Quảng An còn bởi những loại hoa lai, hoa nhập. Đỗ quyên, cẩm tú cầu, dơn lúa, hoa bắp cải, baby… rồi các loại hoa trái mùa. Đi trong chợ như sa vào mê hồn trận.

Dãy bên ngoài bạt ngàn những loài hoa của mùa xuân. Những cành đào xinh xinh chúm chím phơn phớt hồng hay đỏ thắm được đặt trong những cái xô. Chọn mấy cành be bé để cắm vào những cái lọ nho nhỏ là thấy Tết ngập trong lòng. Muốn thêm thanh sắc, thì có tuyết mai, thanh mai, mận, mai anh đào, đào chuông, ô long… cũng tưng bừng mời gọi. Những loài hoa mang hương sắc núi rừng quần tụ đông vui, náo nức. Ra rìa bên ngoài, sát đê sẽ là thế giới của những cành đào to đặt cắm trong những ống nhựa, bên dưới là trụ bê tông hoặc thân dựa vào bờ đê, tường của cầu chợ. Có những cành chằng buộc trong những chiếc ống tự chế rất chắc chắn. Đi giữa hai hàng hoa rợp những nhánh, cành vươn tay, chi chít những nụ, chồi, những bông đã bung nở tưởng lạc vào một góc rừng biên giới. Không giống khi vào vườn đào Nhật Tân, cũng không giống khi lạc vào những chợ hoa Tết khác dù đều ngập sắc hồng thắm. Quãng đê cắm cành đào rừng ven chợ Quảng An mang lại những cảm xúc xôn xao và thi vị nhất. Hình như trong từng cánh hoa hay thớ vỏ còn đọng hơi sương của núi rừng biên viễn đang khoe sắc cùng mây trời Hà Nội.

Tôi biết, ra Tết khi những cành đào đã tàn, quãng đê đó sẽ thay bằng những cành lê xù xì, thô ráp mà trong mình ứa đầy dòng nhựa để chuẩn bị bật ra những bông hoa trắng muốt, tinh khôi. Lại là cả một góc rừng mùa xuân. Tôi đã bắt gặp cả vòm trời vùng cao trong một dải đê đồng bằng. Điều đó đủ an ủi bước chân đang bị tù túng vì thiếu những cung đường mây núi gọi mời.

Tôi yêu vùng cao mùa xuân, yêu những hoa đào, hoa mơ, hoa mận, hoa lê… yêu muôn hoa khoe sắc như những nụ cười nở giữa đất trời, giữa lòng người. Vì thế mà càng yêu chợ hoa này. Và không thể không ghé qua, mỗi khi mùa xuân ngấp nghé.

Hà Nội- mùa sắp sang xuân. Là khi chân lạc bước giữa Quảng An bạt ngàn hương sắc!

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nhất Mạt Hương. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Ấm tình người Hà Nội
    Tôi sinh ra tại một làng quê đã đi vào huyền tích trong tâm thức nhiều thế hệ với bài hát dịu ngọt, nơi đó là “Cửa ngõ Thủ đô/ Áo giáp chở che ngàn năm bền vững/Ngăn bầy giặc Mỹ vẩn đục bầu trời” (Hà Tây quê lụa – Nhật Lai). Nơi đó đã từng được coi là “Vọng gác Thủ đô” trong những năm đế quốc Mỹ ném bom bắn phá miền Bắc.
(0) Bình luận
  • Nhớ Tết ở khu gia đình Hà Nội thời chưa xa
    Chúng ta, ai cũng có những năm tháng không thể nào quên. Cho dù những năm tháng ấy cuộc sống chưa hẳn đã thật tốt, chưa no đủ dư thừa. Trong sự thiếu thốn triền miên về vật chất thì tình người, sự sẻ chia lại ăm ắp như bát nước đầy, để rồi in sâu vào tâm thức như một quãng đời đã được lập trình trong bản đồ số mệnh.
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Tôn vinh danh họa Tô Ngọc Vân qua trưng bày chuyên đề đặc biệt
    Nhân kỷ niệm 100 năm Trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương (1925-2025), Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam ra mắt Không gian trưng bày chuyên đề đặc biệt, tôn vinh những tác giả và tác phẩm tiêu biểu của mỹ thuật Việt Nam. Trong khuôn khổ ra mắt, lần đầu tiên công chúng được tiếp cận một chuyên đề riêng về họa sĩ, liệt sĩ Tô Ngọc Vân - một trong những danh họa tiêu biểu của nền mỹ thuật hiện đại và mỹ thuật cách mạng Việt Nam.
  • Hội Điện ảnh Hà Nội: Nhiều dấu ấn chuyên môn nổi bật trong năm 2025
    Sáng 16/12, tại hội trường Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội, Hội Điện ảnh Hà Nội đã tổ chức Lễ tổng kết hoạt động năm 2025 và phương hướng hoạt động năm 2026. Đây là dịp để đội ngũ hội viên nhìn lại một năm hoạt động đồng thời xác định những nhiệm vụ trọng tâm trong giai đoạn tiếp theo.
  • Kể chuyện âm nhạc bằng điện ảnh
    Ánh đèn rạp chiếu thay thế ánh sáng sân khấu, từng khung hình tái hiện những khoảnh khắc thăng hoa của các ca sĩ, phim hòa nhạc không chỉ lưu giữ ký ức, mà còn kiến tạo một không gian thưởng thức âm nhạc hoàn toàn mới. Đây cũng là minh chứng cho sự chuyển dịch từ thưởng thức biểu diễn truyền thống sang trải nghiệm điện ảnh cộng hưởng âm nhạc.
  • Hà Nội tuyên truyền Tổng điều tra kinh tế năm 2026
    Việc tuyên truyền nhằm giúp các cấp, các ngành và các tầng lớp Nhân dân nhận thức được mục đích, ý nghĩa, yêu cầu của cuộc Tổng điều tra; từ đó huy động các nguồn lực hỗ trợ cho cuộc Tổng điều tra và động viên, khuyến khích các đối tượng điều tra thực hiện tốt nghĩa vụ cung cấp đầy đủ, chính xác thông tin theo yêu cầu.
  • Triển lãm thành tựu kinh tế - xã hội 40 năm đổi mới hướng tới Đại hội Thi đua yêu nước toàn quốc lần thứ XI
    Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch vừa ban hành Kế hoạch tổ chức Triển lãm giới thiệu "Thành tựu kinh tế, xã hội của đất nước sau 40 năm đổi mới, đặc biệt trong giai đoạn 2021 – 2025" hướng tới Đại hội Thi đua yêu nước toàn quốc lần thứ XI năm 2025.
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội mùa sắp xuân
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO