Truyện

Bầu Trời và Mặt Đất

Trần Vĩnh Kiên (Lớp 6C, Trường Amsterdam Hà Nội) 21:51 09/06/2024

Ngày xửa ngày xưa, đã từ rất lâu, Bầu Trời và Mặt Đất là hai người bạn. Họ thân với nhau lắm. Ngày ngày họ cùng chơi đùa, nói chuyện, chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn cho nhau.

boy-looking-stars-sky_738906-841.jpg

Cho đến một ngày nọ, các sinh vật dần trở nên đông đúc và cần chỗ rộng lớn để sinh sôi nhưng vì Bầu Trời và Mặt Đất luôn ở cạnh nhau nên chúng không thể phát triển. Những bạn cây nhỏ phàn nàn: “Các cậu ở gần nhau vậy thì làm sao chúng tớ có chỗ để vươn mình đón Gió và Ánh Nắng được”. Các chú chim ở gần đó cũng nói: “Đúng đấy các cậu nên rời xa nhau một tí để chúng tớ còn có thể bay lên thật cao chứ”!

Mặt Đất và Bầu Trời lưu luyến không muốn rời xa nhau. Họ vẫn đang băn khoăn thì bỗng bác Núi nhẹ nhàng nói: “Bác nghĩ các cháu đã đến lúc phải tách rời nhau rồi. Bác bây giờ cũng không có chỗ để ngồi nếu các cháu luôn ở cạnh nhau”.

Bầu Trời bèn đáp: “Nhưng bọn cháu... là bạn của nhau mà, chúng cháu không muốn rời xa nhau đâu”.

Bác Núi lại ôn tồn: “Bác biết các cháu là những người bạn thân của nhau nhưng hãy nhìn những người bạn khác xem, chúng còn không có chỗ để sinh sống, không được tự do bay lượn”.

Mặt Đất và Bầu Trời thở dài tiếc nuối nhưng vì sự sống tốt đẹp của tất cả các sinh vật mà cả hai đành phải tạm biệt nhau. Trên cao kia, Bầu Trời nhớ Mặt Đất đến nỗi ban đêm phải nhờ Vầng Trăng an ủi bằng ánh sáng bạc dịu dàng. Hiểu được nỗi buồn của Bầu Trời và Mặt Đất, Vầng Trăng liền gợi ý cho Bầu Trời: “Hay là cháu hãy thử tìm những người có thể giúp cháu gửi thư cho Mặt Đất”?

-“Ồ! Một ý kiến thật tuyệt vời. Cháu sẽ thử ạ!”, Bầu Trời trả lời.

Ở dưới, Mặt Đất cũng hỏi han từng người qua lại, mong có thể gửi những lời nhắn nhủ tới người bạn ở nơi xa. Mặt Đất nhờ anh Hươu cao cổ giúp đỡ, nhưng lên tận đỉnh núi cao mà vẫn không gặp được Bầu Trời, anh lắc đầu: “Bầu Trời ở cao quá anh không với đến được”.

Trên cao, Bầu Trời tìm nhờ chị Mây: “Các chị ơi, các chị giúp em đưa lá thư này cho Mặt Đất được không?”. Đám Mây vui vẻ nhận lời nhưng Mặt Đất xa quá, Đám Mây không thể xuống tới thấp như vậy được.

Bầu Trời và Mặt Đất đều thất vọng và buồn rầu. Nhưng không vì vậy mà họ bỏ cuộc. Một ngày nọ, Mặt Đất bỗng thấy bác cây Đa đang đung đưa. Những chiếc lá của bác cũng xào xạc. Mặt Đất thấy lạ bèn hỏi bác Đa: “Bác ơi, sao cành lá của bác lại đung đưa như đang nhảy múa thế ạ”?

Bác bèn cười nhẹ rồi trả lời: “À... Đó là nhờ Gió đấy cháu ạ. Bác nghe nói cháu đang muốn gửi thư cho Bầu Trời đúng không? Bác nghĩ người bạn Gió của bác có thể giúp cháu đấy”!

Mặt Đất mừng rỡ đi tìm gặp Gió và kể cho cậu ta về câu chuyện của mình. Nghe xong Gió cũng rưng rưng xúc động trước tình bạn cao cả của hai bạn, vì sự sống của cả thế giới mà phải xa nhau. Gió hứa nhất định sẽ giúp đỡ Mặt Đất. Gió cầm theo lá thư và bay vút đi. Mặt Đất và Bác Đa ngước nhìn theo, tràn đầy hi vọng.

Gió rất nhanh đã bay lên cao nhưng lại không thấy Bầu Trời đâu. Cậu tìm mãi tìm mãi. May mắn cậu đã tìm được chị Mây. Cậu liền hỏi chị: “Chị ơi, chị có biết Bầu Trời đang ở đâu không ạ? Em cần trao bức thư của Mặt Đất cho bạn ấy”.

Chị Mây hồ hởi: “Ôi, thật tốt biết bao! Bầu Trời chắc sẽ vui lắm đấy. Bạn ấy ở ngay kia thôi”.

Theo lời hướng dẫn của chị Mây, Gió lại bay vút đi. Cuối cùng cũng tìm được Bầu Trời.

Nhận được thư của Mặt Đất, Bầu Trời nhảy cẫng lên vì vui sướng, cười khúc khích tạo thành tia chớp nhỏ sau đó cảm ơn Gió rối rít.

Bầu trời cũng nhờ Gió mang bức thư của mình gửi về cho Mặt Đất. Sau bao lâu được gặp dòng chữ quen thuộc của người bạn thân, Mặt Đất vô cùng xúc động. Cậu cũng cảm ơn Gió rối rít.

Từ đó, những chuyến đi của Gió lại bận rộn hơn, hối hả hơn với nhiệm vụ của một bưu tá. Và không chỉ Bầu Trời và Mặt Đất, những bức thư của Hươu và Mây, Thỏ và Ngôi Sao, của mọi đôi bạn giữa trời và đất đều được Gió mang đi thật xa…

Bài liên quan
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
(0) Bình luận
  • Tiếng hát trong vỏ ốc
    Đêm. Run rủi thế nào hai người phụ nữ ấy lại gặp nhau ngay trên bãi cát. Biển về khuya vắng lặng. Những cặp tình nhân thậm chí cũng đã rời đi vì gió trời bắt đầu trở lạnh. Cô đang giẫm lên dấu chân xiêu vẹo của người phụ nữ đi trước mình. Người đàn bà ấy chậm rãi từng bước, dáng đi có phần nghiêng ngả như một kẻ say.
  • Quà trung thu của ba
    Khoa đang rất vui vì lần đầu tiên được cùng ba tự tay làm đồ chơi Trung thu. Những năm trước, cậu cũng có đèn lồng, đầu lân nhưng đều là quà mẹ mua sẵn vì ba phải đi công tác. Năm nay, ba được nghỉ phép, liền rủ Khoa cùng làm đầu lân bằng tre và giấy báo cũ.
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Khai mạc Festival Thu Hà Nội 2025
    Tối 21/11, tại không gian phố đi bộ Trần Nhân Tông và công viên Thống Nhất, Sở Du lịch Hà Nội đã khai mạc Festival Thu Hà Nội lần thứ 3 với chủ đề “Thu Hà Nội - Mùa thu ký ức”. Sự kiện là chuỗi hoạt động văn hóa đặc sắc, mang đến cho người dân và du khách những trải nghiệm độc đáo về vẻ đẹp của mùa thu Hà Nội.
  • Trưng bày triển lãm, hoạt động giáo dục di sản chào mừng Ngày Di sản Văn hoá Việt Nam
    Trung tâm Bảo tồn Di tích Cố đô Huế phối hợp với Trường Đại học Nghệ thuật - Đại học Huế tổ chức chuỗi các hoạt động tại không gian Cơ Mật Viện (Tam Toà) chào mừng kỷ niệm 20 năm Ngày Di sản Văn hoá Việt Nam 23/11.
  • Thủ đô Hà Nội - điểm sáng bảo tồn, phát huy giá trị di sản vật thể
    Phong phú về loại hình, giàu có về giá trị, các di sản vật thể trên địa bàn Hà Nội là niềm tự hào của Thủ đô ngàn năm văn hiến, đồng thời đặt ra nhiều thách thức cho công tác quản lý, tôn tạo và phát huy giá trị di sản. Song, với quyết tâm và vào cuộc của cả hệ thống chính trị, người dân nên việc quản lý, tu bổ, tôn tạo và phát huy giá trị di tích trên địa bàn Hà Nội đã gặt được nhiều “quả ngọt”, trở thành điểm sáng của cả nước.
  • Nhân dân Thủ đô ủng hộ đồng bào miền Trung, Tây Nguyên khắc phục hậu quả mưa lũ
    Chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam thành phố Hà Nội Bùi Huyền Mai khẳng định, trước những thiệt hại nặng nề đang tiếp tục diễn biến phức tạp ở miền Trung và Tây Nguyên, hơn lúc nào hết, tinh thần nhân văn của dân tộc ta phải tiếp tục được lan tỏa.
  • Điều chỉnh phân công công tác của Chủ tịch và các Phó Chủ tịch UBND TP Hà Nội
    Chủ tịch UBND Thành phố Hà Nội Nguyễn Đức Trung đã ký ban hành Quyết định về việc điều chỉnh phân công công tác của Chủ tịch UBND Thành phố và các Phó Chủ tịch UBND Thành phố.
Đừng bỏ lỡ
Bầu Trời và Mặt Đất
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO