Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Nhớ mùa đông Hà Nội

Nguyễn Thị Bích Chuyên 14:39 26/08/2024

“Dường như ai đi ngang cửa/ Gió mùa đông bắc se lòng/ Chút lá thu vàng đã rụng/ Chiều nay cũng bỏ ta đi…”. Nhắc tới Hà Nội, người ta thường hay nhớ tới mùa thu – mùa lá rụng đẹp xao xuyến lòng người, nhưng có biết chăng, Hà Nội vẫn còn một mùa khác cũng gây luyến lưu thương nhớ không kém: mùa đông Hà Nội.

hinh-anh-mua-dong-ha-noi_3.jpg
Tuy lạnh lẽo và mang trong mình vẻ buồn ảm đạm như vậy, nhưng mùa đông Hà Nội vẫn luôn gợi thương gợi nhớ... (ảnh minh hoạ, nguồn: internet)

Không nhẹ nhàng như làn gió mơn man, cũng không hùng vĩ một màu tuyết trắng xóa như nơi xa xôi xứ lạnh, đông Hà Nội mang trong mình một vẻ đẹp rất riêng chẳng nơi nào có được, mà vẫn đủ gây nặng lòng thương nhớ những con người trót mang trong mình một tình yêu với Hà Nội.

Một sớm mai thức dậy đã thấy trời chuyển rét. Mùa đông nhẹ nhàng đến với cơn gió mùa đông bắc, hanh hao lùa những chiếc lá khô kêu rào rạo trên đường phố, làm tung bay làn tóc rối ai đó thả ngang vai. Bầu trời thay chiếc áo xanh thiên thanh bằng một gam màu xam xám mờ đục và ảm đạm. Thi thoảng có những tia nắng yếu ớt nhảy nhót trên những chiếc lá khô xuống mặt đường như những chùm hoa nắng nở rộ, làm tươi sáng thêm cho khung cảnh xám xịt của một ngày đông buồn bã. Từng hàng cây trơ trụi khẳng khiu đứng chơ vơ hai bên đường giữa hàng người xe vun vút chạy qua chạy lại, gió bấc cứ thổi từng cơn lạnh cóng, thế là đông đã về thật rồi.

Mùa đông Hà Nội đôi khi được điểm xuyết bởi những cơn mưa phùn ẩm ướt và buốt giá, nếu như phải ra ngoài trong thời tiết như vậy, hai tay sẽ tê buốt và lạnh cóng, gò má cũng vì lạnh mà trở nên đỏ hây hây. Tuy lạnh lẽo và mang trong mình vẻ buồn ảm đạm như vậy, nhưng mùa đông Hà Nội vẫn luôn gợi thương, gợi nhớ. Đông gây thương nhớ bởi cái hiu hiu se sắt bảng lảng, gây thương nhớ bởi những buổi chiều ngồi nơi góc phố quen ngắm nhìn con đường vắng lặng người lại qua, và còn gây thương nhớ bởi những món ăn đậm chất Hà thành. Các món ăn của mùa đông mà kể ra thì nhiều lắm, lại toàn những món vỉa hè đơn giản mà bình dị, nhưng lại phù hợp với đại đa số khẩu vị của mọi người.

Còn gì thú vị hơn được nhâm nhi một bát bánh trôi tàu nóng hổi, bánh được nhân mè đen và đậu xanh cứ ngọt bùi nơi đầu lưỡi, dùng kèm với nước đường pha thêm gừng, rắc thêm lạc giã dập và dừa tươi thật hấp dẫn khôn cùng. Thú vị sao được ngồi bên sạp bán bánh khoai bánh chuối, ngắm nhìn bà chủ tay nhanh thoăn thoắt thả khoai, thả chuối vào chảo dầu sôi sùng sục và chiên vàng ruộm. Cầm chiếc bánh vẫn còn nóng hổi vừa vớt từ chảo dầu lên, vừa cắn vừa xuýt xoa, mồm miệng chân tay bóng nhẫy những dầu mỡ mà vui. Quên sao được những khi chầm chậm qua cầu Long Biên cổ kính bắc qua sông Hồng, hai bên bờ gió thổi xao xác, người qua đường đôi khi không kìm được sức hấp dẫn mà dừng chân trước những gánh ngô khoai nướng. Các gánh khoai nướng, ngô nướng thường bé bé, nhỏ xinh, chỉ một bếp than hồng rực lửa, bên cạnh bày vài ba bắp ngô, vài củ khoai là đã đủ hút khách. Những thực khách thường thích chậm rãi ngồi xuống, hơ hơ tay vào đống lửa đỏ hồng rồi áp lên hai má, chăm chú nhìn cô bán hàng với nụ cười nồng hậu đảo đảo xoay xoay, rồi thích thú cầm bắp ngô nóng hôi hổi vừa nướng chín, thổi phù phù và nhẩn nha ăn. Các món ăn mùa đông ở Hà Nội thì nhiều, món nào cũng ngon, cũng mang trong mình một nét đặc sắc riêng, chẳng đắt đỏ cầu kì, mà lại gây thương nhớ đến lạ kỳ mỗi khi trời trở rét.

Trong những ngày trời trở lạnh như thế, con người ta lại thèm được chui vào trong chiếc chăn bông to sụ ấm áp mà cuộn tròn mình lại, lắng nghe tiếng còi xe ầm ĩ bên ngoài, lắng nghe tiếng gió thổi vù vù qua những rặng cây, lắng nghe tiếng chổi tre xào xạc hay những tiếng rao trong đêm khuya thanh vắng. Đông về, Hà Nội như chậm rãi, trầm mặc hơn, con người ta dường như cũng như dễ đắm chìm vào những suy tư hơn trước mà cảm khái về những tháng ngày đã trôi xa…

Những ai đã từng đi qua mùa đông Hà Nội, ắt sẽ luôn mang theo mình một nỗi nhớ không tên mỗi khi trời bắt đầu chuyển mùa. Cuộc sống cứ thế biến đổi, chỉ có đông vẫn đến rồi đi theo vòng xoay luân chuyển của thời gian, dù có đi xa tới đâu, ắt hẳn với những con người yêu Hà Nội, mùa đông vẫn luôn là một niềm thương nhớ day dứt khôn nguôi đi suốt theo họ trên những chặng đường dài của cuộc đời./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nguyễn Thị Bích Chuyên. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Nhớ Bưởi
    1. Chúng tôi về Bưởi, khi Viện Công nghiệp Giấy và Xenluylô thành lập vào năm cuối thập niên 60, thế kỷ XX. Các phòng nghiên cứu công nghệ của Viện làm việc trong các dãy nhà cấp bốn của Xí nghiệp giấy Dân Việt, Hợp tác xã giấy Đông Thành, còn phòng thiết kế làm việc tại chùa Hồ Khẩu, xưởng cơ khí đặt ở căn nhà tranh tre gần cổng làng.
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Nhớ mùa đông Hà Nội
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO