Thanh âm Hà Nội một lần và mãi mãi
Chỉ một lần nghe âm thanh ấy lướt qua trong thâm tâm tôi bỗng trỗi lên một niềm tự hào khó tả cảm giác lâng lâng như vỡ oà.
Đó là một sáng sớm của mùa thu Hà Nội, tôi vừa chợp mắt trên đoàn tàu Nam Bắc tiến vào Thủ đô và bị đánh thức bởi tiếng ga tàu dừng lại. Rồi âm thanh ấy vang lên khiến tôi như bừng tỉnh “Chào mừng quý khách đến với thủ đô Hà Nội” tôi đã đến Hà Nội, đến với thủ đô của Việt Nam.
Mùa thu Hà Nội ấn tượng với bạn hay cảnh sắc Hà Nội ngàn năm văn hiến khiến bạn say mê. Nhưng với tôi điều để lại ấn tượng nhất lại là thanh âm Hà Nội giọng nói Thủ đô. Không phải của người qua đường, cũng chẳng phải của người thân quen mà là một giọng nói đặc biệt của phát thanh viên ga Hà Nội.
Giọng Hà Nội đặc trưng, rất rõ ràng nhưng cũng lại rất thân thiện được phát ra từ loa của ga tàu Hà Nội “Chào mừng bạn đến với Thủ đô Hà Nội” làm tôi đang mơ màng trong cơn ngủ say chợt mở mắt và tỉnh dậy. Bao mệt mỏi trong chuyến tàu di chuyển nhiều rung chuyển bỗng dưng biến tan. Tôi bỗng nổi cả da gà vì câu thông báo ấy.
Là Hà Nội đó, là Thủ đô Việt Nam đây, tôi đã đến được và sẽ được đi khám phá ngay sau đó. Từ một người con miền Trung đến Hà Nội du lịch tôi được đến nơi đây để chiêm nghiệm và đi đây đó. Chỉ là một câu thông báo thôi nhưng nó dấy lên niềm tự hào khó tả về một thủ đô của Việt Nam ngàn năm văn hiến.
Trong lòng bỗng nôn nao được đứng trên mảnh đất Thủ đô này. Được di chuyển, được nhìn ngắm được để lại dấu chân trên những con đường lớn nhỏ đã trải qua bao lần thăng trầm lịch sử vẫn giữ được văn hoá quê hương.
Trong nhiều cuộc dạo chơi khám phá đất nước mình tôi thường di chuyển bằng những phương tiện khác nhau. Cũng được chào đón bằng những câu chào mừng quý khách đến với tỉnh này, kính chào quý khách… nhưng chưa lần nào tôi thấy được sự tự hào trong từng câu chữ chào đón như vậy. Có lẽ là bởi từ Hà Nội, bởi từ Thủ đô hay trong giọng đặc biệt của người Hà Nội phát thông báo đó… Tất cả đều hoà quyện tạo nên một cảm giác khó tả.
Đó không phải lần đầu tiên ghé qua Hà Nội nhưng chắc chắn sẽ là lần nhớ mãi với chuyến đi vô cùng ấn tượng cùng thanh âm đặc biệt đó. Chỉ một lần nghe âm thanh ấy lướt qua trong thâm tâm tôi bỗng trỗi lên một niềm tự hào khó tả cảm giác lâng lâng như vỡ oà.
Cho đến tận bây giờ đã gần 8 năm trôi qua tôi vẫn luôn nhớ về âm thanh ấy mỗi khi có đoàn tàu hoả lướt qua trước mặt mình. Nó ấn tượng, nó không phai theo thời gian. Ước gì tôi có thể nhanh tay ghi âm lại để chia sẻ cho mọi người cùng cảm nhận. Chỉ là mọi thứ lướt qua nhanh như một phần của ký ức mà chúng ta bắt buộc phải nhớ chứ không thể lưu lại ở bất cứ đâu.
Cũng đã lâu tôi không còn ghé lại Hà Nội nữa, cũng nhiều lần muốn tiếp tục hành trình khám phá vì còn nhiều điều mới lạ mà tôi chưa được tận mắt chứng kiến về sự phát triển không ngừng của thủ đô cũng như bảo tồn văn hoá của mảnh đất này. Hình như bây giờ giọng đọc của phát thanh viên ga tàu Hà Nội ấy đã được đổi thay nhiều lần, không biết có còn như ngày trước hay không.
Cũng nhiều lần tôi theo dõi những thông tin mới về ga Hà Nội sẽ được chuyển đổi di dời, về những đoàn tàu mới trên cao, đường sắt mới hay dời ga Hà Nội chỉ làm ga nội đô. Những thay đổi đều sẽ góp phần phát triển thành phố thuận tiện hơn cho quy hoạch đô thị hay di chuyển của người dân.
Chỉ mong thanh âm chào đón trên sân ga ấy sẽ không thay đổi để cho mọi du khách gần xa khi đến Hà Nội đều có thể nghe rõ và tự hào, nhớ mãi. Chỉ sợ thời gian trôi đi những điều nhỏ ấy không được ai chú ý sẽ dần mai một và không còn tồn tại.
Có rất nhiều lựa chọn trên con đường khám phá đất nước mình, nhiều người chọn đi máy bay cho thuận tiện cho nhanh chóng hay có thể “sang chảnh” trên những sân chờ. Nhưng hãy thử một lần di chuyển bằng tàu hoả để đến Hà Nội để một lần trải nghiệm cảm giác được chào đón bằng thanh âm thủ đô để thấy sự khác biệt trong văn hoá, trong giọng nói và tự hào là người Việt Nam đến thăm thủ đô mình. Hãy thử và cảm nhận ./.
Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Tâm Thanh. Thông tin về cuộc thi xem tại đây. | |