Truyện

Người anh trai bé nhỏ

Bích Nguyễn (dịch từ tiếng Nga) 15:59 25/09/2023

Câu chuyện này tôi được nghe kể từ người bác sĩ phẫu thuật từng có thời gian dài làm việc tại một bệnh viện của thị trấn nhỏ cách thành phố Pskov 100km. Câu chuyện đã làm cho tôi xúc động đến tận đáy lòng. Tôi sẽ cố gắng kể lại nó sao cho gần với nguyên gốc nhất.

tac-gia-andrey-nikonov.jpg
Tác giả Andrey Nikonov.

“Kết thúc những năm 90 đáng nhớ. Những gì bạn không nhận được tại bệnh viện, không hẳn là phải buông xuôi. Sáng sớm, tôi đang ngồi thiu thiu ngủ trong phòng nghỉ thì cô y tá chạy vào:

- Anh Iuri Mikhailovich, ra nhanh lên. Người ta sắp chở đến đây các nạn nhân của một vụ tai nạn giao thông: người mẹ và hai đứa con. Trên con đường ẩm ướt người mẹ đã mất lái, lao sang làn đường ngược chiều và đâm thẳng vào một chiếc xe tải.

Tôi chạy xuống phòng cấp cứu. Chỉ năm phút sau đã có hai chiếc xe cấp cứu chạy tới. Trên một chiếc cáng đang được đưa ra khỏi chiếc xe là một bé gái rất nhỏ được phủ một tấm vải đẫm máu lên đến cằm. Các nhân viên vệ sinh dịch tễ tiếp nhận rồi chạy đưa chiếc cáng đến chỗ chúng tôi, và theo sau họ là bác sĩ cấp cứu đang bước vội vã, trên tay bế một cậu bé khoảng tám tuổi, khắp thân bê bết máu từ đầu đến chân.

Chiếc xe cấp cứu thứ hai thì dừng lại cách chiếc xe thứ nhất một chút nhưng không ai vội đến gần và cũng không vội đưa ai ra khỏi xe. Bác sĩ chạy đến trao cậu bé cho các nhân viên dịch tễ của chúng tôi rồi bước đến chỗ tôi:

- Bé gái sáu tuổi bị chấn thương nặng các cơ quan bên trong vùng bụng, gãy xương hông, gãy chân trái, bầm tím nặng ở đầu. Bị chấn thương, mất máu trầm trọng.

- Còn cậu bé?

- Với cậu bé thì mọi thứ đều ổn. Chỉ có vài vết xước, thế thôi. Chỉ có thể là một phép lạ nào đó.

- Thế còn vết máu?

- Đó là máu của mẹ cậu bé. Cô ấy bị ngã lên người con. Họ đã không đưa đi. Cô ấy bị mất máu nhiều, vỡ nền sọ, dập xương chậu, toàn bộ các cơ quan ở dưới bụng dưới và bên sườn phải bị bỏng. Không thể giúp gì được nữa.

Trong khi anh ấy nói với tôi tất cả những điều này, cô bé đã được đưa vào phòng phẫu thuật và tôi chạy đi để chuẩn bị cho ca mổ. Điều đầu tiên mà tôi nhận thấy khi bước vào phòng này là việc không có máu được chuẩn bị để truyền.

- Máu đâu? - Tôi bực bội hét lên. - Có vẻ như các anh chị không biết con bé đang cần gì vậy.

Câu trả lời của cô y tá trưởng trợ giúp phẫu thuật khiến tôi đứng hình theo đúng nghĩa đen.

- Cô bé nhóm máu 1 (AB), loại này chúng ta không có và khắp cả thành phố cũng vậy, tôi đã gọi điện đến mọi nơi rồi.

Chúng tôi luôn gặp khó khăn với vấn đề về máu trong những ngày đó, hơn thế với nhóm máu này lại không có nhóm nào khác phù hợp. Khi bắt đầu ca phẫu thuật mà không có dù một chút máu dự trữ để truyền, chỉ có huyết tương thì thật là vô nghĩa và chúng tôi sẽ không rút ra. Cô bé đã bị mất máu rất nhiều và không thể chờ đợi, bé sẽ chết.

Thế là lúc đó tôi liền nhớ đến cậu bé. Nếu cậu ấy có cùng nhóm máu thì có thể nó sẽ đủ để bổ sung bước đầu cho lượng máu đã mất, rồi sau đó họ sẽ mang máu từ Pskov tới. Tôi ra lệnh:

- Ira, mau kiểm tra nhóm máu của thằng bé, nếu phù hợp thì lập tức đưa nó đến đây ngay.

Vài phút sau, cậu bé khi đó chỉ mới kịp được người ta rửa sạch một chút máu của mẹ trên người mình, đã có mặt trong phòng phẫu thuật. Tôi hỏi cậu ta:

- Cháu tên là gì?

- Nikita.

- Nikita, cháu nghe bác nói này. Em gái của cháu cần được phẫu thuật khẩn cấp, nhưng em cháu đã mất nhiều máu và để cứu em ấy, chúng ta cần máu của cháu. Cháu có sẵn lòng giúp đỡ em gái của mình không?

Cậu bé bối rối nhìn tôi và suy nghĩ vài giây.

- Không đau chút nào đâu - tôi nói thêm - mà có lẽ chỉ một chút xíu thôi.

Nikita, đã hoàn toàn trưởng thành theo cách nào đó, nhìn tôi và lặng lẽ gật đầu. Cậu bé được đưa đến một chiếc bàn nhỏ đặt ở góc phòng phẫu thuật và cô y tá nhanh chóng lấy máu từ cậu, với đủ mức mà không gây hại cho sức khỏe của cậu ta.

Khi thủ thuật này kết thúc, khuôn mặt Nikita xanh xao nhưng vẫn bình tĩnh, đột nhiên cậu hỏi:

- Bác sĩ, khi nào thì cháu sẽ chết?

- Tại sao cháu phải chết? - Tôi hỏi mà thấy khó hiểu.

- Chà, tất nhiên, các bác đã lấy máu của cháu, và không có nó thì con người không thể sống được.

- Nikita, chúng tôi đâu có lấy hết máu của cháu, mà chỉ lấy một phần nhỏ để đảm bảo an toàn tính mạng của cháu. Cháu sẽ cảm thấy chóng mặt trong một vài giờ, bây giờ cháu hãy ăn mấy viên socola, uống nước trái cây rồi mọi thứ sẽ qua.

Và lúc đó cậu bé đã bật khóc nức nở, còn chúng tôi thì bị sốc với những gì cậu đã nói, lặng lẽ nhìn cậu ta. Một trong hai cô y tá ngồi xuống cạnh cậu bé, âu yếm vuốt mái tóc xoăn của cậu và theo cách có thể, cô bắt đầu trấn an Nikita. Và khi cậu ngừng khóc và liên tục sụt sịt, cô đã hỏi cậu ta:

- Vì sao mà cháu lại đồng ý cho em gái máu của mình, nếu cháu nghĩ rằng sau đó cháu sẽ chết?

Nikita ngước đôi mắt còn ướt nhìn cô ấy và nói với vẻ quả quyết:

- Làm sao khác được ạ? Cháu là anh trai và luôn phải bảo vệ Olya, bất kể chuyện gì xảy ra. Cha cháu đã luôn dạy cháu như thế, và cha cháu là một quân nhân. Cha luôn nói - con là người bảo vệ và phải bảo vệ Olya và mẹ của con, và khi con lớn lên, gồm cả tất cả những người thân của con khỏi mọi rắc rối. Nghĩa vụ của mỗi người đàn ông là hy sinh mạng sống của mình cho những người mình yêu thương.

Trong khi cậu bé nói điều này, tất cả phụ nữ trong phòng phẫu thuật đều rưng rưng nước mắt. Ngay cả tôi, một người đàn ông đã qua trải nghiệm ở vùng Chechnya lần đầu tiên và đã nhìn thấy đủ mọi thứ ở đó, cũng thấy nghẹn ngào nơi cổ họng và phải nuốt xuống một cách khó khăn.

Cuộc phẫu thuật đã diễn ra rất lâu và rất khó khăn, nhưng chúng tôi đã cứu được cô bé. Và Nikita, trải qua đêm đầu tiên trên chiếc đi-văng trong phòng nhân viên đã nài nỉ để được ở lại trong phòng của Olya cho đến khi mà cha cậu bay đến, và cậu đã cố gắng hết sức để giúp em gái”./.

Truyện ngắn của Andrey Nikonov (Nga)

Andrey Nikonov là nhà văn người Nga. Ông vốn là nhà nghiên cứu cao cấp ngành khoa học kỹ thuật tại một trong những viện nghiên cứu St. Petersburg. Ông từng chia sẻ mình chưa bao giờ nghĩ đến việc viết lách, nhưng bước sang tuổi già, ông lại muốn kể cho mọi người nghe những gì mà mình và những người bạn thân của mình đã trải qua trong nhiều năm qua. Bởi thế, hầu hết các truyện ngắn của ông đều dựa trên những sự kiện có thật. Andrey Nikonov đã xuất bản hàng chục tác phẩm văn xuôi.

Bài liên quan
  • Tự khúc
    Rèm cửa, hạ xuống. Trước mỗi bàn trang điểm, chiếc đèn nhỏ phía trên lại được bật sáng; trong tấm gương, phản chiếu hình ảnh một cô gái đang kẻ lông mày, sửa lại tóc.
(0) Bình luận
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Xã Ô Diên đẩy mạnh phổ biến, giáo dục pháp luật, lối sống văn hóa cho thanh thiếu niên
    Thực hiện Kế hoạch của UBND Thành phố Hà Nội, chính quyền xã Ô Diên vừa có Kế hoạch đẩy mạnh phổ biến, giáo dục pháp luật nhằm nâng cao ý thức chấp hành pháp luật của thanh thiếu niên; gắn giáo dục pháp luật với giáo dục tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống văn hóa giai đoạn 2025 - 2030 trên địa bàn xã khi thực hiện mô hình chính quyền địa phương 2 cấp.
  • Hà Nội giành danh hiệu “Thành phố Ẩm thực mới nổi tốt nhất châu Á”
    Tại lễ trao Giải thưởng Ẩm thực Thế giới 2025 ở Italy, Việt Nam được vinh danh “Điểm đến Ẩm thực tốt nhất châu Á”; Thành phố Hà Nội giành danh hiệu “Thành phố Ẩm thực mới nổi tốt nhất châu Á”.
  • Tiệc bánh trôi ở đền Hát Môn
    Đền Hát Môn (nơi thờ Hai Bà Trưng), tọa lạc dưới chân đê sông Hát, thuộc xã Hát Môn, TP Hà Nội. Trước đây, hằng năm dân làng tổ chức lễ hội tại đền ba lần, vào các ngày mùng 8 tháng Ba, mùng 4 tháng Chín và 24 tháng Chạp âm lịch.
  • Học viện Âm nhạc Huế góp phần gìn giữ, bảo tồn và phát huy tinh hoa âm nhạc truyền thống
    Học viện Âm nhạc Huế mạnh dạn đổi mới, hội nhập với dòng chảy nghệ thuật đương đại và trong suốt chặng đường phát triển đã góp phần quan trọng vào việc gìn giữ, bảo tồn và phát huy tinh hoa âm nhạc truyền thống.
  • Hà Nội - Còn mãi với thời gian
    Liên hoan ảnh nghệ thuật khu vực Hà Nội lần thứ 12 năm 2025 với chủ đề “Hà Nội - Còn mãi với thời gian” vừa diễn ra tại không gian vườn hoa Hàng Trống (Hoàn Kiếm, Hà Nội), thu hút sự quan tâm của giới nghệ thuật và đông đảo công chúng. Đây là hoạt động thường niên do Hội Nghệ sĩ Nhiếp ảnh Việt Nam tổ chức, đồng thời là dịp để các tay máy Thủ đô giới thiệu những góc nhìn mới mẻ, đa chiều về mảnh đất ngàn năm văn hiến.
  • Văn Miếu Huế trước khi tu bổ, tôn tạo và phục hồi
    UBND TP Huế đã phê duyệt kinh phí 132 tỷ đồng tu bổ, tôn tạo và phục hồi di tích Văn Miếu và dự kiến khởi công trong quý IV/2025.
  • 30 nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam hội tụ tại triển lãm tranh "Về miền đất đỏ"
    Đây là cuộc triển lãm lần thứ 11, quy tụ 30 nữ họa sĩ đến từ ba miền Bắc - Trung - Nam với gần 50 tác phẩm sáng tác trên nhiều chất liệu như sơn dầu, sơn mài, acrylic, khắc gỗ, giấy dó...
  • Ra mắt cuốn sách “Thơ dịch tuyển chọn - 2025”
    Năm 2025 đánh dấu chặng đường 28 năm hình thành và phát triển của Câu lạc bộ Thơ dịch Hội Nhà văn Hà Nội. Cũng như những năm trước, “Thơ dịch tuyển chọn - 2025” tiếp tục ghi nhận bước tiến vững chắc của một câu lạc bộ có bề dày truyền thống và hoạt động dịch thuật sôi nổi.
  • Cuộc đời và sự nghiệp “Tứ triều nguyên lão” Lễ Trai Đặng Văn Hòa - hiện thân của mẫu nhà Nho quân tử
    Các nhà chuyên gia tại Hội thảo khoa học “Lễ Trai Đặng Văn Hòa – Cuộc đời và sự nghiệp” tập trung vào thảo luận “Thân thế, cuộc đời và sự nghiệp”, “Những đóng góp đối với lịch sử, văn hóa dân tộc và” “Di sản, bảo tồn, phát huy giá trị liên quan đến nhân vật lịch sử Đặng Văn Hòa”.
  • Festival Thăng Long - Hà Nội 2025: Dòng chảy di sản giữa lòng Thủ đô
    “Festival Thăng Long - Hà Nội 2025” sẽ diễn ra trong 16 ngày, với nhiều hoạt động sôi nổi, nhằm tôn vinh những giá trị văn hóa của Thủ đô. Qua đó, lan tỏa tinh thần "Di sản-Kết nối-Thời đại", khẳng định vị thế của Hà Nội trong Mạng lưới các thành phố sáng tạo của UNESCO.
Người anh trai bé nhỏ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO