Truyện

Người anh trai bé nhỏ

Bích Nguyễn (dịch từ tiếng Nga) 15:59 25/09/2023

Câu chuyện này tôi được nghe kể từ người bác sĩ phẫu thuật từng có thời gian dài làm việc tại một bệnh viện của thị trấn nhỏ cách thành phố Pskov 100km. Câu chuyện đã làm cho tôi xúc động đến tận đáy lòng. Tôi sẽ cố gắng kể lại nó sao cho gần với nguyên gốc nhất.

tac-gia-andrey-nikonov.jpg
Tác giả Andrey Nikonov.

“Kết thúc những năm 90 đáng nhớ. Những gì bạn không nhận được tại bệnh viện, không hẳn là phải buông xuôi. Sáng sớm, tôi đang ngồi thiu thiu ngủ trong phòng nghỉ thì cô y tá chạy vào:

- Anh Iuri Mikhailovich, ra nhanh lên. Người ta sắp chở đến đây các nạn nhân của một vụ tai nạn giao thông: người mẹ và hai đứa con. Trên con đường ẩm ướt người mẹ đã mất lái, lao sang làn đường ngược chiều và đâm thẳng vào một chiếc xe tải.

Tôi chạy xuống phòng cấp cứu. Chỉ năm phút sau đã có hai chiếc xe cấp cứu chạy tới. Trên một chiếc cáng đang được đưa ra khỏi chiếc xe là một bé gái rất nhỏ được phủ một tấm vải đẫm máu lên đến cằm. Các nhân viên vệ sinh dịch tễ tiếp nhận rồi chạy đưa chiếc cáng đến chỗ chúng tôi, và theo sau họ là bác sĩ cấp cứu đang bước vội vã, trên tay bế một cậu bé khoảng tám tuổi, khắp thân bê bết máu từ đầu đến chân.

Chiếc xe cấp cứu thứ hai thì dừng lại cách chiếc xe thứ nhất một chút nhưng không ai vội đến gần và cũng không vội đưa ai ra khỏi xe. Bác sĩ chạy đến trao cậu bé cho các nhân viên dịch tễ của chúng tôi rồi bước đến chỗ tôi:

- Bé gái sáu tuổi bị chấn thương nặng các cơ quan bên trong vùng bụng, gãy xương hông, gãy chân trái, bầm tím nặng ở đầu. Bị chấn thương, mất máu trầm trọng.

- Còn cậu bé?

- Với cậu bé thì mọi thứ đều ổn. Chỉ có vài vết xước, thế thôi. Chỉ có thể là một phép lạ nào đó.

- Thế còn vết máu?

- Đó là máu của mẹ cậu bé. Cô ấy bị ngã lên người con. Họ đã không đưa đi. Cô ấy bị mất máu nhiều, vỡ nền sọ, dập xương chậu, toàn bộ các cơ quan ở dưới bụng dưới và bên sườn phải bị bỏng. Không thể giúp gì được nữa.

Trong khi anh ấy nói với tôi tất cả những điều này, cô bé đã được đưa vào phòng phẫu thuật và tôi chạy đi để chuẩn bị cho ca mổ. Điều đầu tiên mà tôi nhận thấy khi bước vào phòng này là việc không có máu được chuẩn bị để truyền.

- Máu đâu? - Tôi bực bội hét lên. - Có vẻ như các anh chị không biết con bé đang cần gì vậy.

Câu trả lời của cô y tá trưởng trợ giúp phẫu thuật khiến tôi đứng hình theo đúng nghĩa đen.

- Cô bé nhóm máu 1 (AB), loại này chúng ta không có và khắp cả thành phố cũng vậy, tôi đã gọi điện đến mọi nơi rồi.

Chúng tôi luôn gặp khó khăn với vấn đề về máu trong những ngày đó, hơn thế với nhóm máu này lại không có nhóm nào khác phù hợp. Khi bắt đầu ca phẫu thuật mà không có dù một chút máu dự trữ để truyền, chỉ có huyết tương thì thật là vô nghĩa và chúng tôi sẽ không rút ra. Cô bé đã bị mất máu rất nhiều và không thể chờ đợi, bé sẽ chết.

Thế là lúc đó tôi liền nhớ đến cậu bé. Nếu cậu ấy có cùng nhóm máu thì có thể nó sẽ đủ để bổ sung bước đầu cho lượng máu đã mất, rồi sau đó họ sẽ mang máu từ Pskov tới. Tôi ra lệnh:

- Ira, mau kiểm tra nhóm máu của thằng bé, nếu phù hợp thì lập tức đưa nó đến đây ngay.

Vài phút sau, cậu bé khi đó chỉ mới kịp được người ta rửa sạch một chút máu của mẹ trên người mình, đã có mặt trong phòng phẫu thuật. Tôi hỏi cậu ta:

- Cháu tên là gì?

- Nikita.

- Nikita, cháu nghe bác nói này. Em gái của cháu cần được phẫu thuật khẩn cấp, nhưng em cháu đã mất nhiều máu và để cứu em ấy, chúng ta cần máu của cháu. Cháu có sẵn lòng giúp đỡ em gái của mình không?

Cậu bé bối rối nhìn tôi và suy nghĩ vài giây.

- Không đau chút nào đâu - tôi nói thêm - mà có lẽ chỉ một chút xíu thôi.

Nikita, đã hoàn toàn trưởng thành theo cách nào đó, nhìn tôi và lặng lẽ gật đầu. Cậu bé được đưa đến một chiếc bàn nhỏ đặt ở góc phòng phẫu thuật và cô y tá nhanh chóng lấy máu từ cậu, với đủ mức mà không gây hại cho sức khỏe của cậu ta.

Khi thủ thuật này kết thúc, khuôn mặt Nikita xanh xao nhưng vẫn bình tĩnh, đột nhiên cậu hỏi:

- Bác sĩ, khi nào thì cháu sẽ chết?

- Tại sao cháu phải chết? - Tôi hỏi mà thấy khó hiểu.

- Chà, tất nhiên, các bác đã lấy máu của cháu, và không có nó thì con người không thể sống được.

- Nikita, chúng tôi đâu có lấy hết máu của cháu, mà chỉ lấy một phần nhỏ để đảm bảo an toàn tính mạng của cháu. Cháu sẽ cảm thấy chóng mặt trong một vài giờ, bây giờ cháu hãy ăn mấy viên socola, uống nước trái cây rồi mọi thứ sẽ qua.

Và lúc đó cậu bé đã bật khóc nức nở, còn chúng tôi thì bị sốc với những gì cậu đã nói, lặng lẽ nhìn cậu ta. Một trong hai cô y tá ngồi xuống cạnh cậu bé, âu yếm vuốt mái tóc xoăn của cậu và theo cách có thể, cô bắt đầu trấn an Nikita. Và khi cậu ngừng khóc và liên tục sụt sịt, cô đã hỏi cậu ta:

- Vì sao mà cháu lại đồng ý cho em gái máu của mình, nếu cháu nghĩ rằng sau đó cháu sẽ chết?

Nikita ngước đôi mắt còn ướt nhìn cô ấy và nói với vẻ quả quyết:

- Làm sao khác được ạ? Cháu là anh trai và luôn phải bảo vệ Olya, bất kể chuyện gì xảy ra. Cha cháu đã luôn dạy cháu như thế, và cha cháu là một quân nhân. Cha luôn nói - con là người bảo vệ và phải bảo vệ Olya và mẹ của con, và khi con lớn lên, gồm cả tất cả những người thân của con khỏi mọi rắc rối. Nghĩa vụ của mỗi người đàn ông là hy sinh mạng sống của mình cho những người mình yêu thương.

Trong khi cậu bé nói điều này, tất cả phụ nữ trong phòng phẫu thuật đều rưng rưng nước mắt. Ngay cả tôi, một người đàn ông đã qua trải nghiệm ở vùng Chechnya lần đầu tiên và đã nhìn thấy đủ mọi thứ ở đó, cũng thấy nghẹn ngào nơi cổ họng và phải nuốt xuống một cách khó khăn.

Cuộc phẫu thuật đã diễn ra rất lâu và rất khó khăn, nhưng chúng tôi đã cứu được cô bé. Và Nikita, trải qua đêm đầu tiên trên chiếc đi-văng trong phòng nhân viên đã nài nỉ để được ở lại trong phòng của Olya cho đến khi mà cha cậu bay đến, và cậu đã cố gắng hết sức để giúp em gái”./.

Truyện ngắn của Andrey Nikonov (Nga)

Andrey Nikonov là nhà văn người Nga. Ông vốn là nhà nghiên cứu cao cấp ngành khoa học kỹ thuật tại một trong những viện nghiên cứu St. Petersburg. Ông từng chia sẻ mình chưa bao giờ nghĩ đến việc viết lách, nhưng bước sang tuổi già, ông lại muốn kể cho mọi người nghe những gì mà mình và những người bạn thân của mình đã trải qua trong nhiều năm qua. Bởi thế, hầu hết các truyện ngắn của ông đều dựa trên những sự kiện có thật. Andrey Nikonov đã xuất bản hàng chục tác phẩm văn xuôi.

Bài liên quan
  • Tự khúc
    Rèm cửa, hạ xuống. Trước mỗi bàn trang điểm, chiếc đèn nhỏ phía trên lại được bật sáng; trong tấm gương, phản chiếu hình ảnh một cô gái đang kẻ lông mày, sửa lại tóc.
(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ngắm nhìn mùa hè rực rỡ qua triển lãm “Bóng nắng - Sự phản chiếu”
    Sáng 8/5, phòng tranh đương đại Gate Gate Gallery (55 Văn Miếu, Đống Đa, Hà Nội ) đã chính thức giới thiệu triển lãm "Bóng Nắng - Sự phản chiếu | The Sun's Reflection”. Đây là triển lãm đầu tay của họa sĩ Lê Quỳnh Anh sau hơn 10 năm theo đuổi nghệ thuật, đánh dấu bước ngoặt trong hành trình tìm kiếm ngôn ngữ hội họa cá nhân của họa sĩ.
  • Trận Điện Biên của âm nhạc Việt
    Ngay từ khi xuất hiện, tân nhạc Việt Nam đã thể hiện rất rõ bản sắc Việt trong giai điệu của mình. Bản sắc được thể hiện qua giai điệu nằm trong điệu thức phương Tây nhưng được viết ra từ tâm hồn Việt và giai điệu tiến hành theo điệu thức phương Đông tràn ngập âm hưởng Việt.
  • Chiến sĩ Điện Biên luôn phát huy phẩm chất và truyền thống tốt đẹp của Bộ đội cụ Hồ
    Đại diện Chiến sỹ Điện Biên phát biểu tại Lễ Kỷ niệm 70 năm chiến thắng Lịch sử Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024) diễn ra sáng nay ngày 7/5 tại TP Điện Biên Phủ, đồng chí Phạm Đức Cư, khẳng định “là Chiến sĩ Điện Biên, là cựu chiến binh phải luôn luôn phát huy phẩm chất và truyền thống tốt đẹp của Bộ đội cụ Hồ”.
  • Có một Hà Nội đẹp riêng đến lạ
    Một ấn tượng khó quên trong tôi khi đến Hà Nội là trải nghiệm đi xe buýt Hà Nội. Có người đùa vui rằng “Hà Nội không vội được đâu” và khuyên tôi muốn đi nhanh, đi vội thì bắt taxi hay Grabbike. Nhưng tôi muốn “không vội” để khám phá xe buýt ở Hà Nội như thế nào, có khác gì với xe buýt ở quê tôi không.
  • Hà Nội: Quận Hoàn Kiếm sẽ cưỡng chế thu hồi đất xây dựng trường Tiểu học Võ Thị Sáu
    UBND quận Hoàn Kiếm, Hà Nội đã ban hành các Quyết định từ số 1004 đến 1016/QĐ-UBND ngày 25/4/2024 về cưỡng chế thu hồi đất đối với 13 chủ sử dụng đất nằm trong mốc giới thu hồi của Dự án xây dựng trường Tiểu học Võ Thị Sáu. Thời gian cưỡng chế dự kiến trong ngày 22/5/2024.
Đừng bỏ lỡ
  • Ghi danh Cửu Đỉnh - Hoàng Cung Huế là di sản tư liệu thế giới
    “Những bản đúc nổi trên chín đỉnh đồng ở Hoàng Cung Huế” đã được Ủy ban Chương trình Ký ức Thế giới Khu vực Châu Á - Thái Bình Dương của UNESCO ghi danh là di sản tư liệu thế giới.
  • Hà Nội: Lễ hội tôn vinh mối tình cao đẹp của Chử Đồng Tử - Tiên Dung
    Lãnh đạo UBND xã Hồng Vân (huyện Thường Tín, TP. Hà Nội) vừa chia sẻ, công tác chuẩn bị tổ chức Lễ hội tình yêu 2024 tại xã Hồng Vân đã hoàn tất. Tối 8/5, tại Quảng trường Thống Nhất (phố đi bộ đêm) xã Hồng Vân, Lễ hội tình yêu 2024 sẽ khai màn.
  • Nhớ chuyến chụp ảnh ở Điện Biên năm ấy
    Thấm thoắt Chiến thắng Điện Biên “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” đã qua 70 năm. Ngày ấy tôi còn nhỏ, chưa đủ tuổi tham gia chiến dịch lịch sử Điện Biên Phủ. Hằng ngày, tôi chỉ thấy người lớn mua và đọc báo Tia sáng đưa tin về các máy bay của hãng “Đa-cô-ta”, máy bay “Bê-vanh-xít” (B.26) tại các sân bay Bạch Mai, Gia Lâm (Hà Nội) và phi trường Cát Bi (Hải Phòng - tên gọi sân bay Cát Bi ngày ấy), máy bay liên tục cất và hạ cánh chở lính nhảy dù, xe tăng, trọng pháo đổ xuống Mường Thanh - Điện Biên Phủ
  • Những kỷ vật biểu tượng của chiến dịch Điện Biên Phủ
    Chiến thắng Điện Biên Phủ “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” là dấu son chói lọi trong lịch sử kháng chiến chống giặc ngoại xâm của dân tộc Việt Nam. Giờ đây, chiến tranh đã lùi xa, nhưng giá trị và thông điệp từ những kỷ vật kháng chiến của những năm tháng không thể nào quên sẽ còn mãi. Nó gợi nhớ một thời đạn bom, hy sinh thầm lặng, những cống hiến, đóng góp lớn lao của các thế hệ cha anh vì độc lập tự do và thống nhất Tổ quốc.
  • Triển lãm giao lưu mỹ thuật TP. Hồ Chí Minh - Huế - Hà Nội
    Mục tiêu của cuộc triển lãm nhằm thắt chặt tình cảm của hội viên  Hội Mỹ thuật 3 miền, thúc đẩy mối quan hệ học tập sáng tạo nghệ thuật trong lĩnh vực mỹ thuật của 3 thành phố lớn.
  • Xúc động lá thư gửi từ Điện Biên của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng gửi bạn thơ 66 năm trước
    Trong cuốn sách “Bốn năm sau và những trang viết về Điện Biên” của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng (nhà văn Nguyễn Huy Thắng biên soạn và chú dẫn), vừa được NXB Trẻ tái bản và phát hành, độc giả không khỏi xúc động với lá thư của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng viết từ Điện Biên năm 1958 gửi nhà thơ Nguyễn Xuân Sanh.
  • "Những ngày Văn học châu Âu" tại Việt Nam: Giới thiệu những tác phẩm về đa dạng giới tính
    “Những ngày văn học châu Âu” sẽ diễn ra từ nay đến 19/5 tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, giới thiệu những tác phẩm về đa dạng giới tính.
  • Liên hoan Kịch nói toàn quốc năm 2024
    Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã ban hành Quyết định 1196/QĐ-BVHTTDL về việc tổ chức “Liên hoan Kịch nói toàn quốc - 2024”.
  • Giám sát biểu diễn nghệ thuật Ca Huế, sản phẩm du lịch độc đáo trên sông Hương
    Để phát huy hơn nữa hoạt động quản lý, tổ chức và nâng cao chất lượng sản phẩm du lịch độc đáo trên sông Hương phục vụ du khách, UBND tỉnh Thừa Thiên Huế vừa ra Quyết định số 21/2024/QĐ-UBND về việc Quản lý và tổ chức hoạt động biểu diễn Ca Huế.
  • Huyện Phú Xuyên (Hà Nội): Tổ chức triển lãm Chiến thắng Điện Biên Phủ và tri ân các chiến sĩ
    Kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024) và hướng tới Kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng huyện Phú Xuyên (30/7/1954 – 30/7/2024), Trung tâm Văn hóa – Thông tin và Thể thao huyện Phú Xuyên (TP. Hà Nội), Hội Cựu chiến binh và Bảo tàng Chiến sĩ cách mạng bị địch bắt tù đầy tổ chức triển lãm ảnh kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ.
Người anh trai bé nhỏ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO