Tiếng của mùa xuân

Chung Tiến Lực| 29/03/2021 14:10

Tiếng của mùa xuân

Mùa xuân yêu thích, quyến rũ bởi phơi phới mưa bụi bay, mịn màng vàng tươi nắng lụa hay xuýt xoa mấy cữ rét ngọt. Má em tươi nay phớt thêm hồng nồng nàn thơm hoa chanh hoa bưởi, làn da tươi trong váy áo rộn ràng… Ai là người thích nhất mùa xuân với những âm thanh đang reo lên trong trẻo, nhẹ nhàng? Nằm lười trong chăn ấm nệm êm, thích thú nghe tiếng thầm thào trong vòm lá hay ì oạp tiếng sóng vỗ bờ sông xanh đang thao thiết dòng trôi.

Ngoài kia trời đang mưa bụi, không nghe thấy tiếng mưa rơi mà chỉ nghe khe khẽ cây lá rung rinh, tiếng mưa mơ hồ mà dịu dàng thấm vào sâu lắng. Tiếng mưa xuân hay nhầm lẫn với tiếng tự tình của lộc non chồi biếc cây đào, cây mận. Thoảng lại nghe tiếng hạt mầm động cựa trong đất ẩm, tiếng tách vỏ trên cành của chồi cây hay búp lá bật mở, bung nở chùm lá non trong nồng nàn hơi ấm vũ trụ. Dưới làn mưa bụi bay bay mát dịu, không gian như dãn rộng còn thời gian? Thời gian như ngưng đọng, làm bước chân chậm lại vướng víu những sợi mưa như sợi tơ trời: “… Đi dưới mưa xuân tôi ngỡ/ Làm tan những sợi tơ trời” (thơ Mai Văn Phấn). Trong miên man mưa xuân, muôn thủa là tiếng ru không lời, dụ vào giấc ngủ nướng, nghe dịu ngọt xiết bao.

Như không như có, hùa theo mưa xuân, gió xuân cũng khẽ khàng chạm cửa, mang hương thơm thanh khiết hoa mộc từ ban công nhà bên, lao xao, thầm thì nữ tính. Tiếng gió xuân nhẹ như hơi thở. Gió xuân hay tiếng reo lên của lá cành đang mơn mởn tươi xanh. Gió  mang hương cho trai thanh, gái giòn. Bao hối hả ngày thường tan biến khi gió xuân níu lại bước chân.

Tiếng của mùa xuân
Bình minh được đánh thức bằng tiếng chim sẻ đồng kêu chinh chích trên mái nhà. Hình như chúng tưởng ánh sáng đèn đường chưa kịp tắt là ánh mặt trời vừa hé rạng. Chinh chích rủ rỉ gọi nhau, tiếng của tình yêu hẹn mùa sinh nở. Đàn chim sẻ đồng đùa nghịch rinh rích như trẻ con làm cho sớm tinh khôi đã trong lành, thêm ấm áp. Tiếng chim vô tình làm đất trời như bừng thức, ngỡ ngàng.

Buổi sáng trời cao hơn, không còn ủ dột một màu đông ảm đạm buốt giá. Bầu trời xanh mịn như bột lọc, mặt đất sạch như lau, thích nhất là vòm lá xanh biêng biếc ngọc ngà đã no nê tắm gội mưa xuân còn được xức thơm hương gió. Một chiếc áo gió nhẹ xốp như bông đi làm hòa vào dòng người nhiều màu áo như dòng một sông hoa, êm đềm chảy. Tiếng ồn của đường phố bỗng dịu hẳn đi, dường như mưa bụi đã giảm thanh tiếng động của phố phường. Và sâu xa hơn có phải mưa xuân đã thanh lọc những tạp âm của cuộc đời?

Rồi nắng lên, nắng non hòa trong mưa bụi bay làm bước chân lên đất ẩm bỗng ngập ngừng. Một chút thôi nắng non cũng đủ cảm nhận nhịp sống yêu thương đang tươi lên, rộn ràng trong gam màu mới. Nhìn cánh đồng lúa đang thì con gái vào cữ đẻ nhánh mà lòng rung lên: “Nghiêng soi vành nón trắng/ Chao hương giữa cánh đồng/ Cổ tay tròn giũ nắng/ Trải thảm vào mênh mông”.  Rồi bất chợt câu hát: “ Có gì sớm nay, mà nắng xôn xao…”.

Ai người nghe được tiếng nắng chạy, nhảy chơi trò chơi trốn tìm trong vòm lá cùng với tiếng chim bồ câu khát khao gù nhau. Ai hay những giọt nắng đang nhảy loi thoi trên sóng phản chiếu những tia sáng lấp lánh như con mắt có cặp mi dài nhay nháy nhau, tinh nghịch. Đến giữa trưa rồi mà nắng vẫn vàng tươi như dải lụa. Rồi nắng mới lặng im nghe hàng cây lào xào thay áo mới.

Sóng xuân mát rượi, sóng xuân trẻ trung trên sông xanh bát ngát. Sóng xuân vỗ nhịp trong lành mà tươi mát cả dòng trôi. Nắng vừa đủ mềm, nắng cũng vừa đủ sáng cho mặt sông thành gương soi đôi bờ xanh ngan ngát lúa ngô lạc đậu vừng. Nghe tiếng mái chèo khỏa nước, tiếng gõ mạn thuyền và tiếng sóng vỗ bờ lại nhớ câu thơ đào hoa của Nguyễn Bính: “ Xuân đến hoa mơ, hoa mận nở/ Gái xuân giũ lụa trên sông Vân…” như hát lên trong lòng.

Bởi mùa xuân là mùa hương nên: “ Mùa xuân nói với em điều gì/ Mà sao mắt em vui thế?”. Âm thanh của mùa xuân là tiếng lòng không lời. Mùa xuân quyến rũ muôn thủa với những âm thanh trong trẻo, tươi đẹp có giai điệu nhẹ nhàng tha thiết yêu. 
(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Tiếng của mùa xuân
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO