Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hà Nội, nơi đi xa bốn phương trời, lòng vẫn mãi nhớ về

Trịnh Trúc Quỳnh 05/10/2023 14:51

Tôi theo gia đình về sống ở Hà Nội khi bản thân vừa bước vào khoảng đời niên thiếu nhiều mộng mơ. Chắc cũng vì đang ở độ tuổi ngây thơ, luôn nhìn mọi thứ bằng đôi mắt sáng trong nên cảm nhận về Hà Nội thân thương trong tôi đẹp và dịu dàng vô cùng. Nhiều năm xa Thủ đô, chuyển vào miền Nam sinh sống, nhưng lòng tôi vẫn hoài mong nhớ kí ức xưa.

087.jpg
Trong hoài niệm của tuồi thơ tôi, mỗi góc phố, ngõ nhỏ, con đường lại có những dấu ấn riêng đặc trưng theo năm tháng... (ảnh: internet)

Thi thoảng, có nhiều thời gian, tôi lại tranh thủ mua vé tàu lửa từ Sài Gòn xa xôi về miền Bắc dấu yêu. Nhiều người thân quen hay trêu tôi chắc yêu thích anh chàng nào đó trên tuyến đường sắt Bắc Nam nên cứ kiên định thói quen đi tàu, dù vé máy bay di chuyển từ Sài Gòn ra Hà Nội, hiện tại không hề đắt đỏ. Những lần như thế, tôi vẫn giữ thói quen cũ, từ chối mọi chuyến ô tô đưa đón, một mình mang theo hành lý lên tàu, ngồi yên lặng nghe tiếng tàu chạy xình xịch, tiếng kim loại thỉnh thoảng khua vào nhau vang lên loảng xoảng đâu đó. Tôi thích đi tàu vì cảm giác bình yên khi nhìn ngắm cảnh vật chung quanh. Sực nhớ khoảng thời gian lúc ấu thơ được theo cha mẹ đi tàu từ Hà Nội ra Cẩm Giàng thăm bà ngoại, đứa trẻ là tôi đã từng háo hức đến lạ kỳ trước sân ga như thế nào. Thi thoảng, tàu dừng lại tại một số nhà ga cũ, tôi hay mua giúp vài món hàng nhỏ như cái cách cha mẹ vẫn thường làm xưa kia. Ga đời vẫn lặng lẽ trôi, chỉ có hoài niệm và kí ức là mãi còn trong tâm hồn.

Những buổi sớm mai, tôi thường thức giấc giữa lưng chừng giấc mơ, nghe tiếng tàu vào toa ầm ĩ, thấy lòng mình nao nao khi nghe giai điệu: “Dù có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà Nội. Hà Nội của tôi, Thủ đô yêu dấu…’’. Hà Nội thường đón tôi bằng không khí dịu nhẹ của buổi sớm mai, khi chung quanh còn lảng bảng trong sương sớm. Dù chưa kịp tỉnh cơn mộng mị nhưng bản thân vẫn giữ thói quen mở nhẹ ô cửa sổ, nhìn ra khoảng trời xanh mát, hít hà dư vị quen thuộc của Hà Nội, không thể trộn lẫn với bất kì vùng đất nào. Đó là mùi trầm tư của phố cổ, mùi hương thoang thoảng của hoa sữa và cả mùi chua thanh tao của cốc trà chanh vỉa hè hay ngồi tán gẫu với bạn bè.

tra-chanh-nha-tho-lon.jpeg
Chợt nhớ đến khoảng đời niên thiếu vô ưu vô lo, bản thân thường cùng bạn bè tụ tập trước cổng Nhà thờ Lớn, nghe tiếng chuông chiều rung nhẹ từng hồi, khẽ nhấm nháp vị chua của trà.

Sực nhớ có một khoảng thời gian tôi đi công tác tại Băng Cốc, thủ đô của Thái Lan, thường lang thang một mình trên những cung đường có hoa sữa bừng nở. Thi thoảng, thấy cổ họng khát khô, tôi ghé ngang một xe đẩy bên đường, mua cốc trà chanh kiểu Thái chua nhẹ. Chợt nhớ đến khoảng đời niên thiếu vô ưu vô lo, bản thân thường cùng bạn bè tụ tập trước cổng Nhà thờ Lớn, nghe tiếng chuông chiều rung nhẹ từng hồi, khẽ nhấm nháp vị chua của trà, chút mằn mặn của hạt hướng dương, lòng mê mải nhìn khung cảnh bình yên trước mắt.

Bất kể thời điểm nào trong năm, khi hít hà được mùi hương của hoa sữa, nhấm nháp vị chua dịu của cốc trà chanh, lòng tôi vẫn miên man nhớ về Hà Nội, dù đang sống ở một trong những thành phố sôi động nhất châu Á. Chính điều này khiến tôi suy ngẫm rất nhiều về tình yêu, những gắn bó và liên kết đặc biệt với một vùng đất. Cũng bởi, nhiều cảnh sắc có thể giống nhau, ẩm thực giống nhau, thậm chí thời tiết có thể tương tự nhau, nhưng điều gì khiến chúng ta lưu luyến một nơi nào đó hơn những nơi khác. Điều này chắc chắn phải xuất phát từ nơi gây cho ta nhiều cảm xúc, níu giữ tâm hồn và bước chân chúng ta. Hà Nội trong suy nghĩ của tôi, là một nơi như thế.

hoa-sua-ha-noi-1.jpg
Mùi trầm tư của phố cổ, mùi hương thoang thoảng của hoa sữa và cả mùi chua thanh tao của cốc trà chanh vỉa hè...

Hà Nội thường ưu ái cho tôi cảm giác được dạo chơi trong một buổi sớm mai tuyệt đẹp, khi đường xá còn thưa thớt, để bản thân được chậm rãi tận hưởng sự bình yên, trầm mặc của mảnh đất mình yêu. Nắm tay người mẹ thân yêu nay đã ngoài tám mươi, tôi thong dong đi dạo, ghé vội một hàng phở nào đó, gọi bát phở gà thơm tho ăn cùng quẩy nóng, nhìn mặt hồ trong xanh. Thi thoảng, nghe tiếng đàn dương cầm du dương từ một cửa hàng bán nhạc cụ nào đó vọng lại, thấy lòng mình lâng lâng đến dịu dàng.

Đâu đó giữa những chuyến dạo chơi, tôi hay ngẩn ngơ đứng ngắm nhìn từng góc phố cổ với những vệt tường loang lổ, các mái nhà nghiêng nghiêng nép mình. Tôi khẽ khàng theo mẹ vào chợ, ghé hàng rau mua ít cà muối, rau đay thêm vài bìa đậu để dành cho bữa trưa. Ngôi chợ dân sinh nằm khuất sau ngõ nhỏ trước nhà tôi vẫn như xưa, thâm trầm và lặng lẽ. Chỉ vài phút dừng chân cũng đủ khiến bất kỳ người đi xa nào cũng phải hoài niệm.

Men theo con đường về nhà, tôi đi qua cầu Chương Dương, tôi lặng lẽ đứng ngắm cây cầu Long Biên trong một buổi sớm tinh khôi. Vẻ cổ kính của nó như một nét vẽ sơn dầu thật đậm của một tay họa sĩ dày dặn giữa phố phường Hà Nội. Trong hoài niệm của tuổi thơ tôi, mỗi góc phố, ngõ nhỏ, con đường lại có những dấu ấn riêng đặc trưng theo năm tháng. Chẳng nơi nào mà bốn mùa xuân hạ thu đông rõ rệt với những khoảnh khắc giao mùa đầy thú vị như nơi đây.

Mỗi khi có dịp quay trở lại Hà Nội, dù ở bất kỳ thời điểm nào trong năm, tôi luôn cảm thấy hân hoan đến lạ kỳ. Tôi thích đi chầm chậm, ngắm những hạt mưa xuân bay bay, nghe lòng mình háo hức trước biết bao đào mai, thược dược bừng nở trên phố. Hạ đến, khi ánh nắng vàng ươm đan xen qua từng kẽ lá, điểm xuyến thành những bông hoa nắng tinh khôi, chúng tôi lại rủ nhau đạp xe đi dọc hồ Tây, nghe gió thổi mát rượi tóc mình. Thu sang, ngồi uống cà phê dưới bầu trời trong veo, nhìn nắng vàng phớt nhẹ trên những dãy phố cổ rêu phong và trầm mặc. Khi đông về, vì mê cái se sắt lạnh của gió mùa, nên thường lang thang ngồi bên những bếp than hồng nướng ngô khoai trên vỉa hè ấm áp đến nao lòng. Chỉ thế thôi cũng đủ để Hà Nội hấp dẫn và quyến rũ đến nhường nào./.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Trịnh Trúc Quỳnh. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Yêu say mùa thu Hà Nội
    Có lẽ trong bốn mùa, mùa thu để lại trong lòng người nhiều cảm xúc nhất. Cũng là tiết trời thu miền Bắc nhưng thu Hà Nội khác hẳn với những nơi khác, thu Hà Nội rất riêng, rất độc đáo. Thu Hà Nội khiến cho lòng ta lâng lâng, xao xuyến, say đắm khôn nguôi.
(0) Bình luận
  • Nhớ gì khi xa Hà Nội
    Thanh xuân tươi đẹp nhất của tôi gắn bó cùng Hà Nội. Đó là quãng đời sinh viên tươi vui, hồn nhiên được cùng các bạn đồng trang lứa sinh sống và học tập giữa lòng Thủ đô, dưới mái trường Học viện hành chính Quốc gia. Lần đầu tiên bước ra khỏi ngưỡng cửa an toàn của gia đình, Hà Nội đã hiếu khách đón nhận, ôm tôi vào lòng, gieo vào tâm hồn thật nhiều kỉ niệm đặc biệt. Để rồi sau khi ra trường, trở về quê hương công tác, lòng tôi lại bồi hồi xao xuyến mỗi khi nhớ về Hà Nội với những hồi tưởng xuyến xao về quãng đời sinh viên.
  • Tô thắm Hà Nội bốn mùa hoa
    Có lẽ hiếm có Thủ đô của đất nước nào trên thế giới lại có đủ thời tiết đặc trưng của bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cùng với đó là thiên nhiên tuần hoàn luân chuyển quay vòng bốn mùa như Hà Nội. Để tạo nên diện mạo của Thủ đô, ngoài các công trình kiến trúc, danh lam thắng cảnh… thì còn có cả hệ thống cây xanh và hoa cỏ được trồng khắp các nẻo đường của Hà Nội.
  • Một thoáng Thủ đô, một đời vương vấn
    Tôi đến Thủ đô vào một ngày hè chói chang nắng lửa. Cảm giác nóng nực không ngăn nổi sự hiếu kì trong tôi về mảnh đất ngàn năm văn hiến, về những con người tao nhã, văn minh. Tôi thả hồn phiêu diêu qua từng con phố, lắng tai nghe nhịp thở của Hà thành mà nao nao hồi tưởng về những điều mình đã đọc, đã biết về lịch sử, con người nhân kiệt nơi đây.
  • Giai nhân trong bức ảnh Hà thành bất tử
    Nhân dịp 70 năm giải phóng Thủ đô xin được dâng truyện ngắn này như một nén nhang thơm để tưởng nhớ những nghĩa sĩ anh hùng đã dâng hiến đời mình cho cuộc chiến đấu giải phóng Thủ đô. Trong đó có vợ chồng ông Hai Hiên. Hai Hiên - vị lãnh tụ của cuộc khởi nghĩa “Hà thành đầu độc” năm 1908. Cuộc khởi nghĩa tuy thất bại nhưng đã làm chấn động 3 cõi Đông Dương khiến Paris phải run sợ. Ông Hai Hiên lúc đó mới ngoài 30 tuổi, bị thực dân Pháp xử tử chặt đầu, rồi treo thủ cấp ở Cửa Đông thành, nhằm uy hiếp tinh th
  • Nắng thu theo lối tôi về Hà Nội
    7 giờ sáng, đáp xuống nơi Thủ đô, trái tim của cả nước, tôi lại càng tự hào vì là người con Việt Nam. Đã lâu lắm rồi, kể từ ngày tôi xa nơi đây, hân hoan lắm, 7 tiếng trên máy bay đem tôi về quê nhà. 7 năm xa nhà, tôi từ nơi xa học và làm việc trở về nhưng ký ức của tôi và nơi này không thể xóa nhòa. Từ trên máy bay và từ sân bay về trung tâm, tôi càng thấy sự thay đổi rõ rệt của một Hà Nội chuyển mình, hiện đại, văn minh.
  • Cả nhà ước năm mới
    Đêm 30, sau khi tôi và Thạo (con cả của tôi) chuẩn bị xong mâm cúng giao thừa, như đã thống nhất, cả nhà quây quần bên bàn trà để cùng nhau mơ ước.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Thưởng lãm tranh sơn mài của họa sĩ Nguyễn Hải Nam
    Từ ngày 17/12/2024 đến hết ngày 23/12/2024, tại nhà triển lãm 29 Hàng Bài (quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) sẽ diễn ra triển lãm tranh sơn mài của họa sĩ Nguyễn Hải Nam.
  • “Cơ hội mới - giá trị mới” để phát triển Thủ đô Hà Nội “Văn hiến - Văn minh - Hiện đại”
    Ngày 12/12, Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính đã ký ban hành Quyết định số 1569/QĐ-TTg về việc “Phê duyệt Quy hoạch Thủ đô Hà Nội thời kỳ 2021 – 2030, tầm nhìn đến năm 2050” với những quan điểm, mục tiêu, tầm nhìn phát triển Thủ đô Hà Nội “Văn hiến – Văn minh – Hiện đại”.
  • Ra mắt cuốn sách song ngữ Việt - Anh về tiểu sử và sự nghiệp của Chủ tịch Hồ Chí Minh
    Nhằm giúp bạn đọc có thêm tài liệu tham khảo, góp phần tiếp tục thúc đẩy mạnh mẽ việc học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh trong cán bộ, đảng viên và nhân dân, Khu Di tích Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Phủ Chủ tịch biên soạn cuốn sách song ngữ . Sách vừa được Nhà Xuất bản Chính trị quốc gia Sự thật ấn hành và giới thiệu tới độc giả.
  • [Video] Làng nghề Sơn Đồng: Trung tâm đồ thờ gỗ của Thủ đô và cả nước
    Với kỹ thuật chạm khắc tinh xảo cùng cái tâm với nghề, những nghệ nhân làng nghề thủ công mỹ nghệ Sơn Đồng (huyện Hoài Đức, TP. Hà Nội) đã tạo nên những sản phẩm vừa đem lại giá trị kinh tế cao, vừa giới thiệu đến bạn bè quốc tế về một Hà Nội của Việt Nam với những nét văn hóa độc đáo trong dòng chảy lịch sử nghìn năm văn hiến.
  • “Hiến kế” cho Hà Nội xây dựng mô hình quản trị đô thị trong kỷ nguyên mới
    Trên cơ sở phân tích lịch sử 70 năm hình thành và phát triển của mô hình quản trị đô thị ở Thành phố Hà Nội, TS. Đỗ Tất Cường (Phó Vụ trưởng Vụ Quản lý khoa học) và TS. Ngô Thị Ngọc Anh (Phó Tổng Biên tập Tạp chí Kinh tế và Quản lý, Viện Kinh tế) - Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, đã “hiến kế” cho Hà Nội một số định hướng phát triển của mô hình quản trị đô thị ở Thủ đô trong kỷ nguyên mới.
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội, nơi đi xa bốn phương trời, lòng vẫn mãi nhớ về
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO