Ban mai Hồ Gươm
Sáng sớm, màn sương mờ ảo, thuần khiết thả bầu không khí trong lành xuống mặt Hồ, trong lòng tôi cảm thấy thư thái, dễ chịu. Hồ Gươm hay còn gọi là Hồ Hoàn Kiếm đã trở nên thân quen với tôi và người dân nơi đây. Từng góc phố, mỗi hàng cây là những bức tranh đẹp mê hồn. Một khung cảnh thanh bình, yên ả mà cũng rất sống động.
Hồ Gươm với những cây cổ thụ tỏa xanh bóng mát, đặc biệt là cây Lộc vừng chín gốc với những dải hoa đỏ, nhỏ xinh đẹp đến nao lòng, cảnh đẹp nên thơ nhưng cũng rất cổ kính, trầm mặc. Cầu Thê Húc cong cong như một chú tôm giỡn nước, dẫn vào đền Ngọc Sơn nơi lưu giữ cụ Rùa vàng với truyền thuyết trao gươm báu. Tháp Rùa lung linh, huyền ảo in hình dưới bóng nước gương trong. Ngọn Tháp Bút vẽ lên trời hồn văn hoá ngàn năm…
Thắp một nén hương dưới tượng đài Vua Lê, đưa tay đùa nghịch với lũ chim bồ câu, tâm hồn thật nhẹ nhàng. Nhà hàng Thủy Tạ với món kem không thể bỏ qua cho những ai qua đây. Kem mát lạnh từ đầu lưỡi, ăn xong vẫn còn dư âm thèm mãi.
Hồ Gươm, điểm thu hút mọi người đến chụp ảnh. Từng cặp trai gái tay trong tay đi dạo, các cụ già ngồi đánh cờ mê say, các cụ bà trò chuyện rôm rả, nào là các cháu thành đạt, rồi được cô con dâu vừa mua cho chiếc điện thoại... Tôi cũng hay thích ngồi đây một mình để ngắm dòng người ngược xuôi, tận hưởng không khí trong lành, thoáng mát…
Thả bộ quanh Hồ Gươm một vòng, bao nhiêu ký ức lại ùa về trong tôi. Bách hoá tổng hợp cũng là nơi ghi lại dấu ấn của một thời tem phiếu bao cấp, chắc chỉ có thế hệ 7X đổ về trước mới biết. Bưu điện với chiếc đồng hồ đổ chuông lúc sáu giờ và mười hai giờ, cách đấy mấy cây số vẫn nghe thấy.
Nhớ ngày còn nhỏ, là cô bé học cấp hai, tôi học ở Cung thiếu nhi Hà Nội nên hay đi bằng tàu điện, nhiều hôm thèm ăn kem Tràng Tiền, tôi còn xin chú bán vé tàu được đi nhờ để lấy tiền ăn kem, trẻ con, quàng khăn đỏ nên chú nhìn và mỉm cười rồi cho đi. Xuống tàu, lần nào tôi cũng đứng chơi ở nơi đây, nhặt những búp đa thổi bóng. Tôi rất thích thú xem những ông cụ với bàn tay khéo léo nặn tò he đủ các màu sắc một lát rồi mới vào học (tôi hay đi sớm)… Tiếng leng keng của tầu điện vẫn còn nguyên trong tôi cái âm thanh trong trẻo, vui tai ấy đến tận bây giờ. Đến năm cấp ba thì nơi đây cũng là nơi mà học sinh chúng tôi rủ nhau tụ tập, vui chơi sau mỗi buổi tan trường, những mối tình thơ ngây, trong sáng tuổi học trò cũng bắt đầu từ đây…
Hà Nội trong tôi thân thương đến lạ kỳ và Hồ Gươm trái tim của thủ đô, nơi cho tôi dệt câu chữ thành những vần thơ để rồi được nhạc sĩ đồng cảm và phổ nhạc.
Tôi yêu nơi đây, yêu những con người dễ mến, thanh lịch. Dù đi bất cứ đâu, tôi luôn tự hào về nơi tôi sinh ra và lớn lên với bề dày lịch sử ngàn năm văn hiến…
Mái ngói liêu xiêu trong chiều nhạt nắng
Hà Nội, Hồ Gươm khúc hát yêu thương
Hà Nội ơi, Hồ Gươm ơi…những kỷ niệm không phai mờ trong tôi…
Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Thanh Minh. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.