Quán cóc...

Trịnh Thu Tuyết| 02/04/2021 08:53

Quán cóc...

Gọi là “quán trà/ quán cóc” theo thói quen chứ thực ra hầu hết là các hàng trà chén ngồi ghé đầu hè, đầu ngách, nép bên cột điện, gốc cây..., chứ chẳng có lều có quán gì! Không nhẽ gọi là “quán trà - không quán”! 

Những quán trà kiểu đó thường nhỏ xíu, đồ nghề gọn nhẹ vì chút vốn còm cõi, vì thân phận ngồi ghé, ngồi nhờ, và chắc còn vì để... dễ chạy công an, hình như từ lâu lắm đã trở thành một phần của nhịp sống vừa hối hả vừa thư nhàn trong lòng Hà Nội hiện đại mà xưa cũ này! Một chiếc ấm tích cáu dày lớp cao trà đặt vừa khít trong cái ấm giỏ cũ kĩ, mấy cái chén uống trà bằng thủy tinh cũ kĩ nhưng luôn sạch sẽ, vài cái phích Rạng Đông thường đã mất nắp ngoài, vỏ lỗ chỗ gỉ sắt, cái bật lửa lắp vừa vặn trong một ống nhựa đủ dài và nặng để khách chỉ có thể dùng mà không thể lơ đễnh cất nhầm vào túi, vài cái ghế nhựa xanh đỏ... đó là “cơ ngơi” của phần lớn các quán trà vỉa hè. Phần quan trọng nhất tạo nên linh hồn của những quán trà này chính là chủ quán - những người thường đã qua tuổi lao động, hầu như không có dáng bươn bả, tất bật của mưu sinh mà thường thư thả, nhàn nhã như tham gia vào một thú vui, một thói quen... 

Cách đây vài chục năm, trong một ngách nhỏ trên phố Tràng Thi, nhìn chếch sang Thư viện Quốc gia cũng có một quán cóc như thế. Bà chủ quán già tới mức như không còn tính được tuổi nữa, lơ đễnh như cuộc đời, tóc bạc phơ, lưa thưa, chải gọn và mượt để lộ đường ngôi cũng trắng mướt như tóc, chân chỉ, nền nã, quần áo giản dị gọn gàng ... Bà ngồi bình thản trên chiếc ghế con, lặng lẽ nhìn dòng người một chiều lướt qua đều đặn trước mặt. Nhìn đôi mắt bà, tôi hay nhớ tới những người lính “Một lần tới Thủ đô” của Trần Đăng, “mắt mở mà không trông, tai lắng mà không nghe” - dù biết bà hoàn toàn khác họ - những người lính ở rừng nhiều năm, họ tự luyện mình thành “thép đã tôi thế đấy” để dằn lòng thản nhiên trước những văn minh vật chất đang bày trước mắt, họ điều tiết trái tim và cả bản năng trong mình bằng lí trí, gói kín mọi ẩn ức, khát khao trong cái thản nhiên rắn lạnh như gỗ đá... Còn bà lão bán hàng nước của tôi, bà nhìn hết, nghe hết, hoàn toàn ngưng lặng, bình thản, tuyệt không cần gắng sức để nhớ hay quên, để thờ ơ hay chú ý... 

Ngồi bên bà, tôi hay nhớ tới bà lão bán hàng khô ở một làng quê nghèo, trong một khu chợ nhỏ và buồn, gần ngôi trường tôi dạy hồi mới ra trường - hỏi bà để mua mấy lạng miến, bà chậm rãi cân miến, thong thả buộc miến bằng sợi dây đay, rồi nhận tiền, nhặt riêng mấy đồng xu xâu vào chuỗi xu khá dài trong hộp đựng tiền. Mấy chục năm rồi tôi vẫn không quên được hình ảnh bà cụ ngồi trong buổi chiều hiu hắt, giữa phiên chợ nghèo vắng như trong trang sách Thạch Lam, cứ vừa lẩm bẩm tính toán gì đó, vừa lần đếm những đồng xu trong chuỗi xu chiu chắt chắc từ rất lâu rồi... Tôi nhớ cô gái 21 tuổi là tôi lúc đó cứ ngẩn ngơ nhìn bà cụ, và tới khi nhận ra sự tương hợp kì lạ giữa bà lão, buổi chiều và cảnh chợ quê buồn bã, hình như cô gái ấy lỡ rơi một giọt nước mắt, phi lí tới mức phải vội vã chào bà và trở về khu tập thể giáo viên nằm bơ vơ giữa cánh đồng...  Chỉ khác là bà già trong chợ chiều ngày xưa gợi nỗi buồn bã của sự lo toan tàn lụi, còn bà lão bán hàng nước bên đường Tràng Thi chỉ toát ra cảm giác an nhiên và thờ ơ, đặc biệt là cảm giác bà như nhập vào dòng thời gian, không ngưng nghỉ, không lụi tàn... 

Ngày ấy, cứ mỗi lần tới thư viện, tôi lại ghé vào cái ngách nhỏ xíu của bà, dù biết có thể bà chẳng nhớ ra tôi là khách quen, mỗi khi kéo chiếc ghế gỗ nhỏ ngồi xuống quán, đỡ chén nước vàng óng, trong vắt, nóng bỏng từ bàn tay ngàn vạn nếp nhăn của bà, tôi vẫn cảm thấy ấm áp như về với ngày xưa, thân thuộc và bình yên vô cùng. Hỏi bà vài câu về thời tiết nắng mưa, những câu hỏi và lời đáp luôn như sự hiện hữu rõ nhất cái trống thênh của hư vô - người hỏi không cần nghe thông tin, người đáp không cần khớp ý, những tương tác không thể coi là vô nghĩa dù nội dung thông tin hầu như luôn vô nghĩa - Mấy nay lạnh quá bà nhỉ!

- Ừ lạnh thật đấy! - và kì lạ là một người vốn hay bận tâm tới ý nghĩa của những diễn ngôn như tôi lại thấy chuỗi lời rỗng nghĩa ấy giàu chất thơ hơn bất kì bài thơ nào trên đời. Tôi luôn đọc ra ở đó nhịp trôi chảy bình dị ngọt ngào của cuộc sống, luôn tìm thấy ở đó nguồn năng lượng vô tận của thời gian vô tận, thấy như được tham dự vào dòng miên viễn của cuộc sống, để chút nữa, khi sang thư viện, cảm nhận rõ hơn sự ân thưởng khi dõi tìm cái ngưng lặng hiện hữu những khoảnh khắc trí tuệ hay cảm xúc của tiền nhân trên trang sách. Sau vài câu hỏi đáp quen thuộc, bà lặng lẽ ngắm nhìn dòng người, xe một chiều, tôi lặng lẽ tận hưởng vị chát ngọt mềm tan của trà, hương thơm quen thuộc vương vấn trong làn khói rất nhẹ từ miệng chén, hơi ấm tỏa lan trong lòng bàn tay... bà ngắm hiện tại trước mặt, tôi ngắm quá khứ ngay trên gương mặt và trong chén trà của bà... Lạ là những người khách dừng lại bên quán của bà, người nào cũng lặng lẽ như bà vậy, xin chén nước, chào hỏi xong, uống từng ngụm óng vàng lẫn với nắng đông trong vắt, và im lặng, hình như họ cũng sợ làm thanh động cái bình yên dịu ngọt nơi đây. 

Một sáng mùa đông mấy mươi năm sau, nắng trong ngần như ngọc, đủ để sóng sánh sắc trà vàng óng, gió lạnh đủ để se sắt khiến hơi nóng tỏa từ tách trà càng ấm nồng, gió và nắng dan díu đong đưa cho sợi tóc thêm lòa xòa, ánh mắt thêm xa xăm, và lời thơ Heine hình như chưa chịu ứng nghiệm bởi mùa hè vẫn cứ nồng cháy đâu đây dẫu trời đã sang đông và tóc xưa đã ngả bạc! 

Quả là những “quán trà - không quán” này đem tới cho người ta cảm giác không thể tìm thấy ở bất cứ đâu khi rõ ràng ngồi giữa phố đông, hoàn toàn nhập thế với người xe qua lại, với bụi và tiếng ồn, với nắng và gió... mà vẫn như đang miên man cõi khác, yên tĩnh xa lạc với hoang vu... 

Bỗng nghĩ tới một ngày dừng lại, sắm ấm chén và dăm chiếc ghế nhựa, ngồi một góc hè phố nào đó, nhìn thời gian... 
(0) Bình luận
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • “Nàng tiên cá cuối cùng” - Tiếng vọng từ truyền thuyết nơi đại dương
    NXB Kim Đồng vừa ra mắt bạn đọc cuốn sách “Nàng tiên cá cuối cùng” - tác phẩm độc đáo của nữ nhà văn Phần Lan Iida Turpeinen. Với những trang viết thấm đượm tính nhân văn, tác khơi gợi cảm xúc và đặt những câu hỏi lớn về trách nhiệm của con người đối với thế giới tự nhiên cùng những di sản mà chúng ta để lại.
  • Khởi động Giải thưởng Sách Quốc gia lần thứ VIII
    Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VHTTDL) vừa ban hành Kế hoạch số 3878/KH-BVHTTDL về việc tổ chức Giải thưởng Sách Quốc gia lần thứ VIII, năm 2025.
  • Địa ngục Khmer đỏ: Sự thật, ký ức và thông điệp hòa bình
    NXB Chính trị quốc gia Sự thật vừa ra mắt bạn đọc hai ấn phẩm đặc biệt: "Thoát khỏi địa ngục Khmer đỏ – Hồi ký của một người còn sống" của Denise Affonço và "Pol Pot – Mổ xẻ một cơn ác mộng" của Philip Short. Hai cuốn sách không chỉ bóc trần những tội ác dưới chế độ Khmer đỏ (1975–1979) mà còn khẳng định giá trị của sự thật lịch sử, của tình đoàn kết quốc tế và vai trò của quân tình nguyện Việt Nam trong việc giải phóng nhân dân Campuchia khỏi họa diệt chủng.
  • [Podcast] Phổ biến Nghị quyết thi hành Luật Thủ đô: Nghị quyết số 32/2024/NQ-HĐND
    Thực hiện Điều 7 Luật Thủ đô năm 2024, tại kỳ họp thứ 19 HĐND TP. Hà Nội khóa XVI đã ban hành Nghị quyết số 32/2024/NQ-HĐND về danh hiệu Công dân danh dự Thủ đô.
  • Phát triển xã Hồng Vân thành miền quê đáng sống, văn minh, hiện đại của Thủ đô
    Trong không khí tháng Tám mùa Thu lịch sử, ngày 6/8/2025, Đại hội đại biểu Đảng bộ xã Hồng Vân (TP. Hà Nội) lần thứ I, nhiệm kỳ 2025 – 2030 đã diễn ra trọng thể. Tham dự và chỉ đạo Đại hội có Phó Bí thư Thành ủy, Chủ tịch HĐND thành phố Hà Nội Nguyễn Ngọc Tuấn, cùng 225 đại biểu chính thức đại diện cho hơn 2.000 đảng viên trong toàn Đảng bộ.
Đừng bỏ lỡ
  • Bắc Ninh tổ chức nhiều điểm biểu diễn nghệ thuật đặc sắc mừng Quốc khánh 2/9
    Trong 2 ngày 6 và 7/8/2025, tỉnh Bắc Ninh sẽ là 1 trong những điểm dừng chân trọng điểm của Hội thi Tuyên truyền lưu động toàn quốc, với chuỗi 5 đêm diễn nghệ thuật đặc sắc, hứa hẹn mang đến không khí vui tươi, phấn khởi và lan tỏa niềm tự hào dân tộc sâu rộng trong cộng đồng.
  • Xét tặng Kỷ niệm chương "Vì sự nghiệp xây dựng, bảo vệ và phát triển Thủ đô Hà Nội"
    Ngày 01/8, UBND Thành phố ban hành Công văn số 4386/UBND-SNV về việc triển khai thực hiện Nghị quyết số 27/2025/NQ-HĐND của HĐND Thành phố về xét tặng Kỷ niệm chương "Vì sự nghiệp xây dựng, bảo vệ và phát triển Thủ đô Hà Nội".
  • Tuần phim miễn phí của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên
    Từ 15-24/8, tại Hà Nội sẽ diễn ra tuần phim "Mặt trời trong bóng tối: Tuần lễ phim đạo diễn Bùi Thạc Chuyên" với 8 tác phẩm tiêu biểu của ông.
  • Đoàn tàu 2 tầng "5 cửa ô" lần đầu tiên xuất hiện tại Hà Nội dịp lễ 2/9
    Trong dịp lễ Quốc khánh 2/9 năm nay, ngoài những hoạt động kỷ niệm sôi nổi, người dân và du khách còn có một lựa chọn vô cùng đặc biệt để khám phá Thủ đô - đó chính là tàu hỏa hai tầng, một trải nghiệm mới lạ và hấp dẫn.
  • [Podcast] Chè cốm – Thức quà đượm hương thu Hà Nội
    Hà Nội được coi là thành phố của 12 mùa hoa và 4 mùa quả, nơi mà mỗi tháng trong năm đều nhuốm lên một sắc hương riêng biệt. Và giữa muôn vàn hương sắc ấy, cốm – món quà của mùa thu Hà Nội – dường như đã trở thành biểu tượng đặc trưng. Những hạt cốm xanh non, thơm dịu gói trọn cả hương lúa mới và nắng gió đồng quê. Không chỉ là món ăn, cốm còn là chất liệu để người Hà Nội sáng tạo ra nhiều món quà tinh tế – trong đó có chè cốm, món tráng miệng giản dị nhưng đủ làm say lòng bất cứ ai, như một lời thủ thỉ nhẹ nhàng về hồn cốt người Hà thành.
  • Hà Nội vào top những thành phố có trải nghiệm ẩm thực hàng đầu thế giới
    Ẩm thực Hà Nội được đánh giá cao nhờ sự tinh tế, thanh tao, chú trọng vào hương vị nguyên bản để làm nổi bật giá trị của nguyên liệu địa phương.
  • Xúc động với MV "Công an Hà Nội trong trái tim tôi"
    Bài hát “Công an Hà Nội trong trái tim tôi – CAHN in my heart” được hoàn thiện trong bối cảnh lực lượng Công an Thủ đô đang gấp rút chuẩn bị cho nhiều sự kiện lớn kỷ niệm 80 năm Ngày truyền thống Công an nhân dân và 20 năm Ngày hội Toàn dân bảo vệ an ninh Tổ quốc.
  • Nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung ra mắt ca khúc mới “Ngọt ngào khi yêu”
    Nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung vừa trình làng ca khúc “Ngọt ngào khi yêu”, một bản tình ca nhẹ nhàng, sâu lắng, được thể hiện qua giọng hát của NSƯT Hoàng Tùng – Quán quân Sao Mai 2003. Đây là sáng tác mới nhất trong chuỗi các ca khúc viết về tình yêu, gia đình và quê hương của nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung.
  • Việt Nam đoạt giải nhất tại Liên hoan phim sinh viên quốc tế ISMA 2025
    Tác phẩm "Used To Be Green" của nhóm sinh viên đến từ trường Đại học Văn Lang (Việt Nam) được vinh danh giải thưởng cao nhất 1 trong 4 hạng mục tại Liên hoan phim (LHP) Sinh viên quốc tế 2025.
  • Cựu sinh viên Khoa Sư phạm Mỹ thuật hội ngộ trong triển lãm “Dòng chảy”
    Nhân kỷ niệm 100 năm thành lập Trường Đại học Mỹ thuật Việt Nam (1925–2025), các cựu sinh viên Khoa Sư phạm Mỹ thuật sẽ tổ chức triển lãm “Dòng chảy” tại Art Space, số 42 Yết Kiêu, phường Cửa Nam, Hà Nội. Diễn ra từ 4/8 đến 10/8/2025, triển lãm là một trong những hoạt động điểm nhấn hướng tới sự kiện trọng đại của nhà trường.
Quán cóc...
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO