Người ở lại

Nguyễn Qúy Thường| 16/06/2020 16:52

Cô giáo hiệu trưởng trường tiểu học Cồn Mây vồn vã: Ô tô phải để lại đây thôi. Chúng cháu đã bố trí mấy xe máy để đưa các bác tới điểm trường cần xây dựng cách đây gần hai mươi cây số nữa. Đó là điểm trường khó khăn nhất của Cồn Mây. Cháu thực sự áy náy vì đường tới đó cheo leo quá.

Người ở lại
Minh họa của Nguyễn Văn Đức
Cô giáo hiệu trưởng trường tiểu học Cồn Mây vồn vã:

- Ô tô phải để lại đây thôi. Chúng cháu đã bố trí mấy xe máy để đưa các bác tới điểm trường cần xây dựng cách đây gần hai mươi cây số nữa. Đó là điểm trường khó khăn nhất của Cồn Mây. Cháu thực sự áy náy vì đường tới đó cheo leo quá.

Nói rồi cô nhìn bà giáo già, thành viên trong đoàn thiện nguyện, không khỏi lo lắng, liệu bà có chịu đựng được con đường khổ ải mà đoàn sắp phải qua không.

Quả là một chuyến đi bão táp. Ngồi trên chiếc xe máy cào cào, vành cuốn xích sắt chống trơn trượt, cứ tưởng đang ngồi trên cục sắt biết di động. Người và xe lấm lem, ướt đầm bùn đất. 

Đón đoàn là một người đàn ông trung niên cao to, dáng chắc nịch, gọn gàng trong bộ quần áo bộ đội đã bạc màu. Anh nở nụ cười thân thiện, giới thiệu mình là trưởng bản. Đứng cạnh anh là một cô gái trong trang phục xanh đen truyền thống của người phụ nữ dân tộc H’Mông, địu một bé trai kháu khỉnh. Cô mừng rỡ, tíu tít chào hỏi mọi người và chỉ tay vào ngôi nhà lụp xụp: Đây là lớp học của bản ạ. Cả đoàn, nhất là bà giáo già, có phần sững sờ pha chút ngạc nhiên trước vẻ đẹp dịu dàng thuần khiết, mộc mạc của cô giáo người H’Mông.

Công việc chưa đâu vào đâu thì cơn mưa ập đến. Những hạt mưa to như  những giọt thuỷ tinh lấp loáng ào ạt dội xuống. Ngôi nhà lá ọp ẹp tưởng như không thể chống chọi được những cơn cuồng phong. 

Gió mưa vẫn xối xả không dứt. Bóng đêm như chiếc lưỡi khổng lồ chỉ một loáng đã liếm gọn chút ánh sáng còn rơi rớt. Ở lại ngôi nhà lá dột nát chỉ còn lại cô giáo người H’Mông và bà giáo già.

Cô giáo cho thêm mấy gộc củi vào bếp. Bà giáo già thích thú lắng nghe tiếng nổ lép bép của lửa bén, chăm chăm nhìn những lưỡi lửa nhảy múa, mặc cho cơn thịnh nộ của mưa rừng đang gào rú phía ngoài. Cả đời bà đây là lần đầu tiên được ngồi bên bếp lửa hồng giữa chốn rừng sâu, với tay là tới cổng trời, được ăn những củ sắn nóng hổi, thơm phức mà cô giáo đang chăm chú lùi vào đống than đỏ rực. Bà trìu mến ngắm nhìn khuôn mặt ửng hồng vì bếp lửa của cô giáo. Thì ra con bé không phải người H’Mông, mà lại là Kinh, quê Ba Vì, cũng tên là Vân như con gái bà. Bà giáo già không thể hiểu nổi, một cô bé  người Kinh yếu đuối thế này sao lại có thể chịu đựng được bao năm ở nơi này chứ.

Khi biết bà giáo già là đồng hương, cũng có con gái tên là Vân, cô giáo thấy lòng mình trở nên thanh thản. Đã lâu lắm rồi hôm nay bên bếp lửa hồng cô mới được nói chuyện với một người từ miền xuôi lên. Ôm chặt đứa con vào lòng - thằng bé tên Vô Thường, cô được dịp cởi lòng, cởi dạ. Cô kể, ngày còn vác cái bụng ềnh ễnh chửa thằng bé này, hết ông xã hỏi, ông huyện dòm, rồi ông tỉnh cũng tò mò xem tác giả của cái bụng kia là anh chàng nào, Kinh hay H’Mông? Ai hỏi, con cũng cười, mặt tỉnh queo "hỏi chi, hỏi hoài, con của ông Thần Suối, chứ còn ai nữa! Cứ ra suối tắm xem, cô gái nào mà chẳng thụ thai”.

Bà giáo già nheo mắt hỏi:

- Thật thế à, cô bé? Bác thấy hình như đôi mắt của trưởng bản dành cho mẹ con  cháu có gì lạ lắm. Lúc cháu tiễn trưởng bản về bác còn nghe bọn cháu nói chuyện với nhau. Bác biết hết cả rồi nhé.

Bà giáo già cười hóm hỉnh, Vân giật mình. Thế là bí mật của mình lộ hết rồi. Nhưng nhìn vẻ mặt đôn hậu, cái nắm tay thân thiết và ánh mắt yêu thương của bà làm Vân yên lòng:

- Con yêu anh ấy. Chỉ mình bác biết thôi đấy nhé.

Đêm về khuya. Xa xa vài đốm lửa vụt sáng rồi lại tắt ngấm tạo cho ta một cảm giác nơi núi rừng này thật âm u kì bí. Không hiểu có phải vì những đốm lửa xa tít tắp ẩn hiện trong đêm nơi heo hút này mà bà giáo già cứ thao thức mãi. Đêm tĩnh mịch, tiếng lao xao của cỏ cây, tiếng nước suối chảy rầm rì không phút ngơi nghỉ và cả những cơn gió lạnh ướt đẫm hơi nước lùa qua những cánh liếp mỏng manh càng làm bà giáo ớn lạnh. 

Bất giác bà giáo già quay sang ôm lấy Vân. Không hiểu có một sợi dây vô hình nào đó gắn kết giữa hai người mà Vân biết ngay được bà giáo già đang nghĩ gì về mình, Vân thủ thỉ:

- Ở điểm trường này, mấy năm trước có ba giáo viên, nhưng một cô giáo người Kinh đã bỏ cuộc về xuôi. Giờ chỉ còn hai, con và một cô giáo người H’Mông. Cô ấy sống với chồng con ngay trong bản. Cuối cùng chỉ còn mình con trong căn nhà này. Cô đơn lắm bác ạ. Nhiều lúc nhớ đến đứa bạn bao năm buồn vui, hờn giận nơi đây mà lòng tái tê. Nhận được thư của nó mà nước mắt cứ trào ra. Bức thư đầu ngắn gọn mà con cứ đọc đi đọc lại từng dòng, từng chữ. Với con, mỗi dòng ấy, chữ ấy chẳng khác gì những giọt máu đang rỉ ra từ vết thương lòng của nó và của chính con. Nó đã lấy chồng, vơ váo được anh bán thịt lợn ngay đầu làng. Thế cũng là tốt rồi, gì thì gì nó cũng đã ở tuổi ba lăm. Ngày ngày trên chiếc xe máy hôi rình mùi máu, mùi thịt, theo chồng từ lúc gà chưa gáy canh ba để ra thành phố bán thịt lợn…

Bức thư thứ hai nó khoe, rằng nó đã đổi nghề. Ngày ngày với chiếc xe đạp két rỉ, không phanh, không chuông, rong ruổi khắp hang cùng ngõ hẹp của cái thành phố xa lạ. Những ngày đầu, đêm ngủ nó còn nằm mơ lảm nhảm câu thần chú “Đồng nhôm sắt vụn bán đê …”.  Như sợ con buồn, nó lại còn viết “Tao thấy ổn mà. Mấy khi được tung hoành dọc ngang giữa nơi đô thị, hì hì!”. Trên mọi nẻo đường “đồng nát” nó đã gặp những bọn trẻ lớp một, lớp hai tung tăng tới trường, và mỗi lần như thế nó không khỏi chạnh lòng nghĩ đến mái trường dột nát, đến mấy đứa học trò lam lũ, quần áo cũ nát, mặt mũi lấm lem ở nơi mây trắng phủ kín quanh năm này.

  Những lúc buồn con lại lôi những bức thư “tình” của nó ra đọc. Và ngẩn ngơ trong lòng.

Con tự hỏi, chúng nó dần dần đi cả mà sao mình vẫn ở lại đây. Vì yêu nghề? Vì lũ trẻ? Cũng đã bao lần con thu gom đồ đạc để trốn chạy nơi này, nhưng rồi tiếng lũ trẻ líu ríu sân trường đã níu chân con lại. Con yêu những ánh mắt trong veo trên khuôn mặt lem luốc của chúng. Và cũng có thể là những đêm trăng, là tiếng suối rì rầm, là tiếng sáo gọi tình và cả mùi ngai ngái, nồng nồng nơi đây đã ngấm sâu vào ruột gan, vào con tim, vào từng mi li huyết quản của con? Không lý giải được. Nhưng có lẽ là tất cả.

Có những đêm, nhất là những đêm trăng sáng vằng vặc, tiếng sáo gọi tình cứ văng vẳng lúc gần lúc xa, và những lúc ấy đôi mắt như có lửa của người trưởng bản nhìn con lại hiện lên làm cho trái tim cô đơn cứ thổn thức. Anh ấy đẹp trai, cao to, bờ vai rộng mênh mông. Nhưng bờ vai đó không phải dành cho con. 

Có những lần, khi tiếng sáo vút lên, đứng một mình giữa trời đất mênh mang, con như dại đi, ngơ ngẩn. Con cần một điểm tựa, để mong thoát khỏi những tù túng, những chật hẹp của cõi lòng. Đến khi nghe thấy tiếng sáo da diết con lại nghĩ, lẽ nào tiếng sáo ấy chính lại là một điểm tựa mong ước? Nhưng rồi con lại gạt băng đi. Không phải. Hoàn toàn ngược lại. Chính tiếng sáo ấy đang xoáy sâu vào nỗi cô đơn ê chề. Nó bóp nghẹt trái tim, làm trái tim rỉ máu. Và rồi, bác ơi, không kìm được nỗi cô đơn đang trào dâng trong lòng, con đã khóc, khóc nấc lên trong tuyệt vọng. Con muốn kêu lên để giải toả nỗi cô đơn, nhưng biết kêu cùng ai? Lẽ nào với trời đất, với cỏ cây, muông thú?

Rồi một đêm như thế, dưới ánh trăng vằng vặc, con lặng nghe những âm thanh trầm bổng tha thiết quen thuộc, nước mắt lại trào ra. Bỗng tiếng sáo im bặt. Và ngay lúc đó người đàn ông có đôi vai rộng mênh mông đã xuất hiện. Anh run rẩy ôm con vào lòng. Chúng con không nói với nhau câu nào. Con như con mèo con cuộn tròn trong khuôn ngực rắn chắc của anh ấy. Đó là lần đầu tiên trong đời con gái của con có một người đàn ông dám chạm vào nơi mà trong đó là trái tim cô đơn. Người ấy đâu biết rằng con cũng đang mong, đang chờ đến ngần nào. 

   Anh đã ở lại đó rất khuya rồi mới về với vợ con.

  Và cứ như thế, để đến bây giờ thằng bé Vô Thường đã có mặt trên cõi đời này.

  Nhưng cô ơi, mối tình vụng trộm, tội lỗi ấy cũng chẳng thể nào làm con thoát ra được nỗi cô đơn mỗi khi đêm về. Còn hơn thế nữa, chín tháng mười ngày thai nghén con luôn trong tâm trạng sợ hãi, lo lắng. Con đau khổ dằn vặt, tự trách mình sao có thể lại làm như vậy. Con biết, nỗi cô đơn sẽ vợi đi, nhưng giông bão sẽ ập đến. Con đã thực sự chạy trốn vợ trưởng bản, và trong tâm niệm, cầu mong chị ấy không biết được thằng bé là con riêng của chồng. Cho đến tận hôm nay bác là người đầu tiên biết thằng Vô Thường là con trai của anh ấy.   

   Trời đã tạnh. Đằng đông le lói chút ánh sáng. Hai bác cháu ra sân trường đón nhận bình minh của một ngày mới.  

***
Sáu tháng sau bà giáo già nhận được điện thoại của cô hiệu trưởng mời đoàn lên khánh thành trường. Mong mãi mới tới ngày hôm nay. Trong cái đầu già nua của bà giáo già đã chứa chất bao ý tưởng, bao dự định, bao mong muốn, rằng bà sẽ thay mặt bố mẹ Vân nơi suối vàng để chăm sóc, để gánh bớt nỗi cô đơn cho nó.

Vừa đến nơi, bà giáo già đã dáo dác tìm gặp Vân. Nhưng lạ, hôm nay là một ngày trọng đại của điểm trường mà sao không thấy con bé. Biết bà giáo già đang tìm Vân, cô hiệu trưởng vội chạy đến:

- Thưa bác, hôm nay em Vân phải ở nhà làm giỗ 49 ngày mất của chồng.

Bà giáo già lặng đi, khuỵu xuống trên nền nhà lớp học còn thơm mùi bàn ghế mới. Bà đã từng cầu mong con bé được hạnh phúc, thế mà giờ đây… Ai ngờ chồng nó phải chìa lìa hai người đàn bà và những đứa con chỉ vì bọn buôn bán ma tuý sát hại.

Ngoài sân trường rộn ràng tiếng cười giòn giã của những đứa trẻ mà Vân yêu quý. Rộn rã lời chúc mừng mấy thầy cô giáo được điều về ngôi trường mới này. Nhưng phía trong kia, ngay bên chiếc bảng đen còn mới tinh khôi, lại có mưa. Mưa làm ướt hết cả chiếc khăn mùi xoa và vạt áo của bà giáo già.
(0) Bình luận
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • 160 hiện vật, tài liệu kể chuyện Bình dân học vụ
    Nhân dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9, sáng ngày 22/8/2025, tại Bảo tàng Lịch sử Quốc gia đã diễn ra lễ khai mạc trưng bày chuyên đề “Bình dân học vụ – Thắp sáng tương lai”. Đây là cơ hội để công chúng, đặc biệt là thế hệ trẻ, hiểu sâu sắc hơn về ý nghĩa lịch sử của phong trào Bình dân học vụ – một biểu tượng cho ý chí vượt khó và khát vọng vươn lên bằng tri thức của dân tộc Việt Nam. Đồng thời, nhấn mạnh vai trò học tập suốt đời trong xây dựng một xã hội tri thức.
  • Hiểu thêm những trang sử hào hùng của dân tộc qua ấn phẩm của NXB Kim Đồng
    Nhân dịp kỉ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám thành công (19/8/1945 – 19/8/2025) và Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (02/9/1945 – 02/9/2025), NXB Kim Đồng ra mắt nhiều ấn phẩm tôn vinh những người con ưu tú của dân tộc, ngợi ca vẻ đẹp quê hương đất nước, tình đoàn kết các dân tộc anh em; qua đó giúp bạn đọc hiểu thêm về những trang sử hào hùng và hành trình giành độc lập dưới ngọn cờ của Đảng và Bác Hồ kính yêu.
  • Trung tâm Văn hóa và Thư viện Hà Nội lan tỏa hào khí cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9
    Kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám thành công và Quốc khánh 2/9, Trung tâm Văn hóa và Thư viện Hà Nội (cơ sở 1, phố Trần Hưng Đạo, phường Cửa Nam) tổ chức hoạt động trưng bày, phòng đọc chuyên đề lan tỏa sự kiện lịch sử trọng đại của dân tộc.
  • Xây dựng phường Bồ Đề phát triển toàn diện bền vững, văn minh, hiện đại
    Chiều 22/8, Đại hội đại biểu Đảng bộ phường Bồ Đề lần thứ I, nhiệm kỳ 2025 - 2030 diễn ra trong không khí trang trọng, dân chủ, trách nhiệm. Khẳng định quyết tâm xây dựng phường ngày càng hiện đại, giàu bản sắc, đáng sống ở phía Đông Thủ đô.
  • DPR IAN thả tim, tương tác nhiệt tình ngay khi đến Việt Nam, sẵn sàng cháy hết mình cho 8Wonder
    Tiếp sau The Kid LAROI, “chàng trai khiến cả sân Mỹ Đình phát cuồng” DPR IAN cũng vừa hạ cánh sân bay Nội Bài để góp mặt tại đại nhạc hội 8Wonder 2025: Momments of Wonder, sự kiện do Tập đoàn Vingroup tổ chức.
Đừng bỏ lỡ
  • Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Hà Nội - Sáng mãi khát vọng Việt Nam”
    Chương trình là lời tri ân sâu sắc tới các thế hệ đi trước - những người đã hiến dâng tuổi trẻ và xương máu cho nền độc lập, tự do của Tổ quốc. Đồng thời, tôn vinh những thành tựu nổi bật, toàn diện và bền vững mà đất nước nói chung và Thủ đô Hà Nội nói riêng đã đạt được, đặc biệt sau 40 năm đổi mới.
  • "Nhà tôi có treo một lá cờ" - MV mới của Hà Anh Tuấn rợp sắc cờ đỏ, gợi niềm tự hào Việt Nam
    Ca khúc "Nhà tôi có treo một lá cờ" là bài hát trong MV mới của ca sĩ Hà Anh Tuấn. Ca khúc chứa chan tình yêu dành cho Quốc kỳ của người Việt Nam. Đồng thời là lời tri ân đến các thế hệ cha anh đã hy sinh vì độc lập, tự do; đồng thời gửi gắm thông điệp về niềm tự hào và trách nhiệm của thế hệ hôm nay trong hành trình dựng xây đất nước.
  • [Podcast] Cổng trại bảo an binh – Dấu ấn ngày toàn thắng
    Mùa thu năm 1945, Hà Nội rợp cờ đỏ sao vàng, khắp phố phường vạn người như một cùng cất tiếng hô vang “Độc lập – Tự do”, đánh dấu thắng lợi vĩ đại của Cách mạng tháng Tám. Trải qua tám thập kỷ, nhiều di tích từ mùa thu năm ấy vẫn còn hiện hữu giữa đời sống hôm nay, kể lại câu chuyện của một Thủ đô Anh hùng của đất nước Việt Nam anh hùng. Trong dòng chảy ấy, Cổng Trại Bảo An binh chính là dấu tích của cuộc Tổng khởi nghĩa Cách mạng tháng Tám năm 1945 - một sự kiện lịch sử trọng đại của đất nước.
  • "Hạt giống hạnh phúc" - Phim tài liệu đặc biệt về tình hữu nghị Việt Nam và Cuba phát sóng tối 2/9
    Bộ phim tài liệu với tên gọi "Hạt giống hạnh phúc" sẽ được phát sóng vào 20h10 tối 2-9-2025 trên kênh VTV1. Cùng thời điểm này, Truyền hình Quốc gia Cuba - Cubavisión cũng phát sóng bộ phim đặc biệt này, mở ra một dấu mốc hiếm có trong lịch sử hợp tác truyền hình giữa hai nước.
  • [Video] Triển lãm “Mùa Xuân độc lập”: Tôn vinh khát vọng tự do và hòa bình qua lăng kính hội họa
    Với phong cách kết hợp giữa chất liệu sơn mài truyền thống và tư duy tạo hình đương đại, các tác phẩm được trưng bày trong triển lãm “Mùa Xuân độc lập” tại Bảo tàng Hồ Chí Minh nhân kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng 8 thành công và 80 năm Quốc khánh 2/9, mỗi bức tranh của họa sỹ trẻ Chu Nhật Quang mang đến cảm nhận về chiều sâu thẩm mỹ mới mẻ, tôn vinh khát vọng độc lập, tự do và hòa bình của dân tộc Việt Nam.
  • Hà Nội rực rỡ cờ hoa – Tự hào 80 năm mùa Thu cách mạng
    Tháng Tám lịch sử lại về, mang theo ký ức hào hùng của dân tộc. Tròn 80 năm kể từ Cách mạng tháng Tám 1945, Hà Nội hôm nay khoác lên mình chiếc áo rực rỡ trong những ngày chuẩn bị cho Quốc khánh 2/9. Trên từng góc phố, nẻo đường, Thủ đô vừa cổ kính vừa hiện đại như sống lại khí thế mùa Thu cách mạng, đồng thời thể hiện khát vọng vươn lên của đất nước trong kỷ nguyên mới.
  • Kiện toàn Ban Chỉ đạo xây dựng, bảo tồn và phát huy giá trị khu di tích chùa Hương
    UBND Thành phố Hà Nội đã ban hành Quyết định số 4248/QĐ-UBND ngày 14/8/2025 về kiện toàn Ban Chỉ đạo xây dựng, hoàn thiện Đề án đổi mới mô hình tổ chức, phương thức quản lý, bảo tồn, phát huy giá trị khu di tích quốc gia đặc biệt lịch sử và danh lam thắng cảnh quần thể Hương Sơn (chùa Hương), thành phố Hà Nội.
  • Phát triển phường Từ Liêm thành đô thị văn minh tiêu biểu từ giá trị văn hóa truyền thống
    Sáng 19/8, Đảng bộ phường Từ Liêm (Hà Nội) đã long trọng tổ chức Đại hội đại biểu Đảng bộ phường Từ Liêm lần thứ I nhiệm kỳ 2025 - 2030 với tinh thần “Đoàn kết – Dân chủ - Kỷ cương – Đột phá – Phát triển”.
  • Khám phá 54 sắc màu văn hóa trong "Chung một ngôi nhà"
    Nhân kỷ niệm 80 năm Quốc khánh (2/9/1945 – 2/9/2025), Nhà xuất bản Kim Đồng giới thiệu ấn phẩm đặc biệt “Chung một ngôi nhà – Atlas 54 dân tộc Việt Nam” do tác giả Võ Thị Mai Chi biên soạn, họa sĩ Hồ Quốc Cường minh họa. Cuốn sách mang đến cho độc giả cái nhìn sinh động về văn hóa và đời sống tinh thần phong phú của 54 dân tộc, đồng thời là hành trang tinh thần giúp thế hệ trẻ gìn giữ bản sắc, nuôi dưỡng tình yêu quê hương và tự tin hội nhập quốc tế.
  • [Infographic] Lộ trình của các khối diễu binh, diễu hành dịp Quốc khánh 2/9
    Sáng 2/9, tại Quảng trường Ba Đình lịch sử, (Hà Nội) sẽ long trọng diễn ra Lễ diễu binh, diễu hành kỷ niệm 80 năm Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, bắt đầu từ 6h30 và kết thúc lúc 10h. Dự kiến, sau khi đi qua lễ đài tại Quảng trường Ba Đình, các khối diễu binh, diễu hành sẽ chia làm 7 hướng, đi qua các tuyến phố trung tâm Thành phố Hà Nội.
Người ở lại
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO