Cuộc thi viết Hà Nội & Tôi

Hà Nội - Núi non ấm áp tình quân dân

Việt Bùi 15/04/2023 16:31

Người ta, thường nghĩ về Hà Nội như một chốn phồn hoa ẩn giấu sâu trong đó cả một bề dày lịch sử. Một Hà Nội băm sáu phố phường với cốm làng Vòng, với hoa sữa nở trắng tinh khôi và nét văn minh, thanh lịch nơi con người Hà Nội. Bấy lâu nay, Hà Nội vẫn mãi đẹp như thế...

tinh-quan-dan-tran-dinh-tho-khac-go-in-mau-1966.jpg
Tác phẩm “Tình quân dân” (Trần Đình Thọ).

Tôi lại đến với Hà Nội một cách thật khác. Trong tôi, thành phố nhộn nhịp ấy dường như thu nhỏ dần để lấp đầy bởi một khoảng không gian rộng lớn của núi rừng đại ngàn, của tình yêu quê hương và khát vọng cống hiến. Là một người lính trẻ, nơi tôi đặt chân đầu tiên chẳng phải là lòng thủ đô ngàn năm văn hiến, chẳng phải cất bước tự hào trên dải cầu Thê Húc hay trên Quảng trường Ba Đình hiên ngang sáng ngời lịch sử. Mà nơi tôi đến là một điểm cuối cùng của cung đường mang tên Đại Lộ Thăng Long – Thạch Thất. Tôi đã đi nhặt nhạnh từng mảnh kí ức về Hà Nội, kí ức về một con tàu chở đầy ánh sáng trong mẩu chuyện xưa của Thạch Lam, kí ức về Hồ Gươm, về kem Tràng Tiền và thủ đô hoa lệ. Bấy nhiêu đấy thôi nhưng cũng đủ lấp đầy trong lũ trẻ nông thôn chúng tôi những mảng màu đẹp đẽ.

Rời xa ồn ào chốn đô thị, nơi ngoại thành chúng tôi đóng quân vẫn luôn ẩn giấu những nét đặc trưng riêng có của một Hà Nội. Lần đầu tiên trong cuộc đời, những người lính trẻ chúng tôi được đi trên dải đất lịch sử, được ngửi hơi thở của một thành phố không tuổi, đó có lẽ là một niềm trân trọng lớn. Núi rừng mảnh đất Thạch Thất này như một tấm lòng bao la vô tận của người mẹ che chở cho đàn con và tôi luyện chúng tôi thành những người có ích cho Tổ quốc, non sông. Những ngày hành quân hàng chục ki lô mét đường rừng đôi khi cũng là một thử thách lớn với đời lính trẻ chúng tôi. Nhớ lắm những ngày mây trời lộng gió, chúng tôi đứng sừng sững trên một điểm cao nhất mà phóng tầm mắt về phía nội đô với những tòa nhà chọc trời rồi lại liên tưởng đến một Hà Nội sầm uất đến khác thường. Núi rừng ôm ấp phần đời chúng tôi như những tòa nhà trọc trời kia ấp ôm Hà Nội vậy. Người Hà Nội đã rũ bỏ tấm áo tả tơi của bom đạn B52 mà vươn lên mạnh mẽ, đầy vẻ hào sảng, rạng ngời nhưng vẫn luôn ẩn giấu những nét rêu phong, mộc mạc, thanh lịch, kiêu sa của những con người mà người ta vẫn gọi bằng cái tên đầy mĩ miều: Người Hà Nội.

Tôi yêu lắm những cuộc hành quân đi qua Hòa Lạc, Quốc Oai, rồi Sơn Tây, Ba Vì. Mồ hôi đã chảy, chân đã chai dần nhưng chẳng thể ngăn bước được cuộc đời lính trẻ. Người ta vẫn thường ví mảnh đất chúng tôi đến như một chốn mây gió phiêu du, nơi chảo lửa thử thách lòng tin và sự nhẫn nại. Đúng, Hà Nội đâu cứ phải bình yên và dung dị như trang thơ, Hà Nội đẹp đôi khi bởi cái nét hào sảng và bởi cái nắng, cái gió gắt gao như thế. Vẫn mãi đó là một nơi cam go để mỗi người lính sinh viên chúng tôi được sống, được khát khao cống hiến. Trong tiếng lòng thổn thức của hoa bưởi đầu mùa, người lính ấy lại khẽ chạnh lòng mà nghĩ về mẹ, về cha, nghĩ về mảnh tình còn dang dở chốn quê nhà. Nhớ những buổi dân vận đến những ngôi làng đơn sơ, mộc mạc chốn Hà thành đều là những kỉ niệm bồi hồi và sâu đậm. Giữa muôn vàn cái khắc nghiệt của mảnh đất ngoại thành này lại bừng lên hơi ấm của tình quân dân thắm thiết, sáng lên trong mắt những người lính cụ Hồ nụ cười đon đả của vài cô thiếu nữ duyên dáng bên gốc tre làng. Nhớ những buổi chiều buông, mùi hương khói bếp rạ nghi ngút bay còn làm cay cay sống mũi; nhớ những bữa cơm thôn quê với rau đay, cà pháo thôi nhưng chứa chan hơi ấm của tình người. Rồi những buổi liên hoan văn nghệ quần chúng, vài ba người lính sinh viên cùng những người dân quê cùng hòa tấu tạo nên bản tình ca mộc mạc mà giản dị vô ngần. Và vẫn còn đó ẩn mãi trong tâm khảm của chàng sinh viên có đôi mắt trong veo của vài em bé chăn trâu mặt còn nhem nhuốc mỗi buổi chiều tà....

Xa rồi một thời máu lửa, cả nội hay ngoại thành đã vươn lên mạnh mẽ, đầy kiêu hãnh như chứng tỏ một sức sống diệu kì của một thành phố không tuổi. Hòa vào núi rừng, lòng tôi dường như đã hòa vào mảnh đất nơi đây mất rồi. Trong đầu tôi cứ lặp đi lặp lại hình ảnh về đoàn quân và những con tàu – quá khứ và hiện tại, chia ly và hội ngộ, Hà Nội xưa và mãi mai này.

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Việt Bùi. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.

Bài liên quan
  • Mùa đông Hà Nội và tôi
    Ở Hà Nội, tôi có hàng ngàn, hàng vạn những kỷ niệm mà có lẽ, dành cả đời người để kể cũng không hết. Hôm nay, Hà Nội trời mưa rả rích, nghe rất rõ những thanh âm của xe cộ chạy ngoài đường. Từ ban công nhìn xuống con ngõ hẻm, phố đã lên đèn, những chậu cây xanh nhuộm màu ánh sáng vàng quạch, tiếng vữa tróc loang lổ trên những mảng tường thời gian phai nhạt.
(0) Bình luận
  • Nhớ Tết ở khu gia đình Hà Nội thời chưa xa
    Chúng ta, ai cũng có những năm tháng không thể nào quên. Cho dù những năm tháng ấy cuộc sống chưa hẳn đã thật tốt, chưa no đủ dư thừa. Trong sự thiếu thốn triền miên về vật chất thì tình người, sự sẻ chia lại ăm ắp như bát nước đầy, để rồi in sâu vào tâm thức như một quãng đời đã được lập trình trong bản đồ số mệnh.
  • Xúc cảm Hà Nội
    Thơ viết về Hà Nội tôi có câu: “… Đường thơm hương sữa/ Níu lòng người xa/ Phố phường Hà Nội/ Lưu luyến Hào hoa”.
  • Văn Miếu - Quốc Tử Giám - Nơi hội tụ hiền tài
    Tôi bước chân qua cổng Văn Miếu vào một buổi sớm thu, khi nắng vàng vửa trải nhẹ qua từng vòm lá, gió hanh hao đưa theo hương hoa sữa thơm nức góc phố. Không gian lặng như một lời thì thầm của lịch sử, của quá khứ vọng về từ từng phiến gạch rêu phong, từ mái ngói cong vút dáng cổ kính của ngôi trường đại học đầu tiên trong lịch sử nước nhà.
  • Chợ hoa xuân Hà Nội
    Đã thành thông lệ, cứ độ “Tết đến Xuân về” Hà Nội lại mở hàng trăm điểm Chợ Hoa Tết. Thật ra gọi chợ Hoa Xuân, vì sau tết các điểm chợ hoa ấy vẫn bày bán cây cảnh, hoa và những cành đào, mận, lê, nhánh hay khóm phong lan… đẹp nét hoang sơ, hồn hậu và phóng khoáng, cảm nhận khí xuân ấm áp từ núi rừng Việt Bắc ùa về.
  • Lẵng hoa tươi Hồ Gươm
    Hồ Gươm giữa lòng Hà Nội. Hồ như chiếc gương ngọc soi những con phố nhỏ, những ngôi nhà “mái ngói thâm nâu” vừa mộc mạc vừa phóng khoáng nét hào hoa, tao nhã. Khung cảnh Hồ Gươm bốn mùa mắt biếc, thu vào đây cả bầu trời xanh lơ.
  • Tôi đi “nhặt” Hà Nội xưa cùng Nguyễn Công Hoan
    Tôi thuộc thế hệ 8X, gắn bó với Hà Nội khi tiếng còi xe đã át đi nhiều âm thanh của một thời xa vắng. Ký ức về Hà Nội trong tôi là những con phố đã đổi thay tên gọi, những tòa nhà cao tầng vươn mình che khuất bóng cổ thụ, và những câu chuyện về quá khứ chỉ còn là lời kể của ông bà, cha mẹ. Tôi chưa từng hít thở bầu không khí của Hà Nội đầu thế kỷ 20, chưa từng bước chân trên con đường Cổ Ngư còn thắp đèn dầu hỏa năm 1918, hay lắng nghe tiếng "kèn đuổi ma" rờn rợn ở dốc Hàng Gà.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ngô Thanh Vân, vẻ đẹp kỳ diệu của nỗi buồn
    Người xưa rất coi trọng phần nội tâm (tình) trong thơ. Không có văn bản văn học nào thể hiện cái tôi cá nhân rõ như thơ. Nói như nhà văn Trịnh Bích Ngân: “Thơ không chịu được sự che đậy... Dũng cảm phơi bày. Chân thành phơi bày”.
  • “Tấu khúc lưỡng cực”: Đêm nhạc giao thoa văn hóa Việt - Đức
    Trong hai ngày 20 và 21/12, tại Nhà hát Hồ Gươm sẽ diễn ra chương trình hòa nhạc “Tấu khúc lưỡng cực - A Rhapsody of Two Worlds” do Hội Nhạc cổ điển Việt Nam tổ chức. Sự kiện mang ý nghĩa đặc biệt nhân kỷ niệm 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt Nam - Đức.
  • Chuyển đổi số - Cơ hội và thách thức với văn học nghệ thuật Thủ đô
    Trong bối cảnh chuyển đổi số đang trở thành xu thế tất yếu của mọi lĩnh vực đời sống, văn học nghệ thuật Thủ đô cũng đứng trước những vận hội lớn cùng không ít thách thức. Tọa đàm “Văn học nghệ thuật Thủ đô trong ứng dụng chuyển đổi số hiện nay” do Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Nội tổ chức sáng 5/12 đã góp phần nhận diện những chuyển động mạnh mẽ của đời sống văn học nghệ thuật trong môi trường số, đồng thời gợi mở những định hướng phát triển phù hợp với thực tiễn.
  • Liên hoan các câu lạc bộ chèo không chuyên tỉnh Bắc Ninh
    Liên hoan năm nay quy tụ hơn 500 nghệ nhân, diễn viên và nhạc công không chuyên đến từ 12 câu lạc bộ chèo thuộc các xã, phường trên địa bàn tỉnh Bắc Ninh.
  • Khai mạc 'Ngày hội Việt Nam hạnh phúc 2025'
    Năm 2025, lần đầu tiên "Ngày hội Việt Nam hạnh phúc - Vietnam Happy Fest" được tổ chức dưới hình thức một chuỗi hoạt động trải dài liên tục qua đó có thể kể một câu chuyện trọn vẹn hơn về “hạnh phúc của người Việt” thông qua nhiều không gian, nhiều hoạt động trải nghiệm và tương tác khác nhau.
Đừng bỏ lỡ
Hà Nội - Núi non ấm áp tình quân dân
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO