Dịu dàng loa kèn xuống phố

Hanoimoi| 20/05/2022 19:21

Hạ vừa chớm ghé bước, khắp nơi trên mọi ngõ ngách Hà thành đã thấp thoáng bóng dáng của loài hoa loa kèn thân thương. Sáng sớm bước xuống phố, loa kèn e lệ trên mẹt hoa của các bà các mẹ bán hàng rong. Những bó loa kèn trắng tinh khôi, dịu dàng khoe sắc đã trở thành điểm nhấn tuyệt đẹp cho bức tranh giao mùa của Hà Nội.

Dịu dàng loa kèn xuống phố
Minh họa: Nguyễn Đăng Phú.

Loa kèn từ lâu được người dân Hà Nội ví như là sứ giả của tháng Tư. Bởi chỉ khi tháng Tư về, khi mùa bắt đầu điểm những sợi nắng hạ đầu tiên, loa kèn mới dịu dàng bừng nở. Thật khó có thể rời mắt khi ta bắt gặp những chiếc xe đạp chở đầy hoa loa kèn sau yên. Loài hoa tinh khôi luôn có một sức hút khó cưỡng. Cái lạ của loài loa kèn là chúng thật sự đẹp khi đứng cạnh nhau, nếu không trông lại rời rạc, đơn côi. Người yêu hoa chính vì lẽ đó mà khi mua luôn chọn cả bó để cắm cả lọ to trong phòng khách hay phòng làm việc.

Hoa loa kèn có mùi thơm dịu nhẹ, thoang thoảng làm ta say đắm, mê mải và lòng lúc nào cũng thấy an yên khi ở bên cạnh hoa. Nhìn từng búp loa kèn e lệ rũ xuống, trông thật dễ thương và dịu dàng, khiến ta muốn nâng niu và ôm ấp vào lòng. Thấp thoáng, một vài giọt sương mai còn đậu trên búp hoa, hay những tia nắng sớm mùa hạ ghé sang chiếu vào hoa lấp lánh, tôn thêm vẻ nổi bật của màu trắng tinh khôi. Cái vẻ đẹp nhuốm màu sắc thanh tân đài các của loa kèn được ví như thiếu nữ ở độ tuổi trăng rằm. Độ tuổi xuân thì ngây thơ, trong sáng nhưng cũng đầy khát vọng và kiêu hãnh. Đó đây, những cô gái nhỏ yêu loa kèn da diết, hạ vừa sang lúc nào cũng ngoái nhìn xuống phố trông chờ một sắc hoa bình dị. Rồi các chị, các em ríu rít rủ nhau đến thăm các vườn hoa mạn Nhật Tân, Mê Linh để cùng lưu lại những khung hình đặc sắc với hoa loa kèn. Mỗi năm chỉ có một mùa, mà mùa hoa rất ngắn, chỉ sang tháng Năm vài ngày là đã hết hoa, nếu không nhanh sẽ phải đợi tận mùa sau.

Câu chuyện truyền thuyết về hoa loa kèn kể rằng đóa loa kèn hồi sinh từ giọt nước mắt của nàng Eva xinh đẹp. Cho nên hoa loa kèn trở thành biểu tượng của niềm nhớ, miên man chờ đợi. Trong mật ngữ của các loài hoa, hoa loa kèn còn mang nhiều thông điệp ý nghĩa. Như một món quà tinh tế, hoa loa kèn thay lời chúc tốt lành, hạnh phúc, mọi việc hanh thông trong công việc cũng như trong cuộc sống. Ngoài ra, nét đẹp thanh khiết, duyên dáng, nền nã của loài hoa loa kèn khiến chúng được xem như biểu tượng của sự đức hạnh, trong trắng. Vậy nên, ít ai biết được rằng hoa loa kèn lại là loài hoa tượng trưng cho tình yêu, lòng chung thủy và sự bao dung, cao thượng.

Khi nắng đã vàng ươm như mật ong chảy dài khắp mọi ngõ ngách phố phường, loa kèn lại dịu dàng tỏa sắc đưa hương trong bóng dáng thấp thoáng của những thiếu nữ Hà thành trong tà áo dài thướt tha dạo phố. Chỉ cần nhìn hình ảnh ấy, những người yêu mảnh đất này càng luyến thương hơn sắc hoa bình dị đó. Dư âm về những khoảnh khắc dịu dàng của loài hoa loa kèn xuống phố còn vương vấn mãi...

(0) Bình luận
  • Người đi về phía biển
    Khi biển sinh ra, tôi chưa biết hát. Khi biển lớn lên, em chưa biết khóc. Khi biển mặn mòi, thì đã có những dấu chân đi về phía biển. Biển ở phía đường chân trời, một nơi tưởng chừng như chưa từng có sự nhọc nhằn, vất vả. Bởi chân trời luôn luôn là ước mơ.
  • Bên thềm giếng cũ
    Chiều cao nguyên giăng giăng mây phủ, khói sương mờ ảo giữa thăm thẳm núi đồi, tiếng chim chíu chít gọi nhau về tổ trên nền trời rực ánh tà dương. Vạt sáng huyền hoặc cuối ngày ấy trở thành sợi chỉ mảnh dắt kẻ tha phương lần về miền nhớ.
  • Về ăn cơm mẹ nấu
    Chiều chậm trôi bên nhánh sông hiền hòa chảy êm dòng văn vắt. Mùa lúa chín đã qua còn lưu lại bao miết mải phù sa trên từng gốc rạ se sắt, hanh hao trồi lên khỏi mặt ruộng khô nứt.
  • Nhớ giàn nho của ngoại
    Sớm mai thức giấc, ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, dịu dàng rơi trên bàn làm việc, lướt nhẹ lên những đồ vật quen thuộc: vài cuốn sách đang đọc dở, ly trà còn vương hơi ấm và... một chùm nho. Đưa mắt nhìn thật lâu vào chùm nho ấy, một cảm giác xao xuyến đầy mến thương y như vừa tìm được một người bạn cũ lâu ngày không gặp ùa về trong tôi.
  • Mùa về trên tay mẹ
    Kề má vào bàn tay mẹ, lòng tôi nghẹn ngào xót xa khi thấy từng vệt chai sần trên những đường nhăn chằng chịt nứt nẻ tựa trái na khô. Đôi tay mẹ bây giờ không còn khỏe, lập cập lẫn run run như buổi chiều hôm mòn vẹt vì nắng gió. Những mùa màng xưa cũ , những vệt trầm thăng đã quá nửa đời người lần lượt hiện lên trên đôi tay mẹ. Và ký ức tôi lại sụt sùi nhẩm đếm. Dẫu bốn mùa xuân - hạ - thu - đông đã neo sẵn vào đất trời nhưng mùa của mẹ còn ngổn ngang nhiều hơn cả thế.
  • Hương hoa mùa xuân tụ trong chén trà
    Năm nay mọi thứ dường như trôi qua chậm hơn, Lập Xuân rồi mà vẫn cứ rét ngọt và nắng hanh hao mãi. Phải đến qua Nguyên tiêu mới thấy lác đác mưa phùn cùng gió nồm ẩm thổi vào Giêng hai Bắc bộ. Chiều nay trà thất của tôi đón khách quý từ phương xa ghé thăm.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Dịu dàng loa kèn xuống phố
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO