Ngoại ô

Lưu Ngọc Lâm| 26/07/2017 10:20


Phố ngoại ô nồng nàn hương hoa dại
Những ngôi nhà tường cũ mái rêu phong
Vỉa hè gạch... nép bên hàng dậu gỗ
Táo mùa thu cũng đã kịp chín hồng

Ruộng lúa mì trải ngút ngát mêng mông
Rừng Bạch Dương xạc xào trong gió sớm
Hồ xanh biếc... mênh mang không vết gợn
Mùa thu vàng ... đẹp lắm nước Nga ơi...

Ngoại ô

Những đàn chim sải cánh lượn ngang trời
Trong nắng ngọt dịu dàng bông hoa cỏ
Phút xao lòng .... khi nghe lời của gió...
Ngỡ tuổi mình như thưở mới đôi mươi

Trái Thuỳ Dương chín đỏ khoé môi cười
Câu hát cũ.... một thời.... em còn nhớ
Mái tóc ấy.. bồng bềnh... chiều phố nhỏ
Đến bây giờ ... vẫn bối rối trong nhau....

Những con đường cứ lạc mãi đi đâu...
Bao năm tháng thăng trầm giờ vẫn thế
Nước Nga ấy... qua bao lần dâu bể 
Vẫn vẹn nguyên ....
như thưở nắng thu vàng.

(0) Bình luận
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
  • Lễ phạt vạ
    Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Ngoại ô
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO