Mùi hoa tử đinh hương

Vũ Thắng dịch từ nguyên bản tiếng Uzbekistan | 20/10/2021 17:48

Truyện của Nodirabegim Ibrohimova (Uzberkistan)

Mùi hoa tử đinh hương

Làn gió ban mai tràn ngập căn phòng với mùi hương dễ chịu. Cô nhấc đầu khỏi gối và hà hít thật sâu hương thơm ấy. 

Mùi gì vậy? 

Nasiba nhắm mắt lại và một nụ cười nở trên môi. 

Mùi hoa tử đinh hương! 

Đúng rồi! 

Thật dễ chịu biết bao! Một loài hoa đẹp và cuốn hút mọi ánh nhìn - hoa tử đinh hương. Hương thơm của những bông hoa mọc trong sân của một người hàng xóm cũ đã tỏa hương sang nhà bên cạnh.

Vào bất cứ dịp nào, Nasiba đều muốn chạy đến vườn hoa đó, hái cả đống hoa tử đinh hương và hà hít mùi hương khó cưỡng đó. Nhưng... nhưng bây giờ cô không thể làm điều này được nữa, bởi vì cô đã nằm liệt giường trong tám tháng qua. 

Nasiba nỗ lực nhất có thể và đã có thể ngồi trên giường. Cô cố gắng cử động đôi chân của mình trong vô vọng. Đưa tay ra phía cửa sổ, cô bắt đầu tìm kiếm mùi hương quen thuộc và yêu thích. Gió mang mùi hương ấy đến cho cô. Ồ, nhưng nếu có ai đó mang đến một bó hoa tử đinh hương thì thật tuyệt!

Cô sẽ hà hít thỏa mãn mùi hương yêu thích của mình. Đúng rồi, sẽ là như vậy. Hôm nay là ngày nghỉ. Các bạn cùng lớp đến thăm. Mùa xuân đã ảnh hưởng đến họ: tất cả đều vui vẻ, tươi cười trong những bộ quần áo sáng màu khiến họ càng trở nên sống động hơn trong mắt Nasiba. Trong tám tháng này, các bạn cùng lớp đã đến thăm cô nhiều lần, lần nào cũng ân cần thăm hỏi sức khỏe của cô.

Nhưng chuyến thăm ấy khiến cô gái bị bệnh tật này đặc biệt vui mừng. Bởi vì bạn cùng lớp của cô, Ravshan, cầm trên tay cả một bó hoa tử đinh hương - giống như cô dâu mới đang cúi đầu e ấp xinh đẹp. Mùi hương yêu thích của cô lại tràn ngập căn phòng. Anh chàng trao bó hoa chúc cô mau chóng bình phục và sớm trở lại với những người bạn cùng trang lứa. Cuộc trò chuyện ồn ào, sôi nổi giữa họ làm gợi nhớ đến tiếng chim hót líu lo. Nasiba vô cùng thích thú. Cô hạnh phúc, nở nụ cười ngọt ngào. Trong khi đó, mẹ cô dọn bàn và đãi khách bằng bánh ngọt và trà nóng.

Người mẹ tội nghiệp nhìn thấy đứa con gái của mình vui vẻ, tươi cười thì trong lòng hạnh phúc biết bao. Các bạn cùng lớp sau khi chào tạm biệt, rời khỏi phòng, Ravshan là người cuối cùng rời đi như thường lệ.

- Việc học của mình sẽ kết thúc sau hai tháng nữa. Hy vọng gặp bạn tại vũ hội? Hãy nói với tôi rằng vào lúc ấy, bạn đã có thể đứng vững trên đôi chân của mình. Sau đó, chúng ta sẽ đến một trường đại học cùng nhau. Chúng ta đã luôn mơ về nó, phải không?

- Trời ơi!... - cô gái cười với vẻ thoáng buồn. 

Nasiba không phải là con nít đến nỗi chẳng hiểu gì. Cô nhìn thấy sự tuyệt vọng trong đôi mắt của cha, những giọt nước mắt của mẹ, dẫu họ cố che giấu cô bao nhiêu thì cô vẫn nhận ra sự thật. Cô biết các bác sĩ cúi đầu trong vô vọng khi họ khám cho cô. 

- Không Ravshan, đừng đợi mình... Cậu cứ thực hiện đi... Cậu thấy đấy... - Nasiba nói trong suy sụp và bật khóc.

Ravshan không biết làm thế nào để an ủi cô, không thể tìm thấy những lời thích hợp. Rồi sau khi tập hợp tất cả mọi nỗ lực, cậu lúng túng: Đừng nói thế! Bạn không thể trở thành một người khập khiễng! Bạn sẽ thấy, mọi thứ sẽ tốt đẹp thôi! Bạn vẫn sẽ chạy nhảy... 

- Đừng thuyết phục mình nữa mà! Nasiba dịu dàng nhìn những bông hoa tử đinh hương trong chiếc bình. 

Trên bàn có những chùm hoa tử đinh hương, màu xanh lam, màu hồng đã rụng khỏi bó hoa. Cô gái so sánh mình với bông hoa này. Nở một lần và lan tỏa hương thơm xung quanh khu phố, rồi ngay lập tức tàn lụi. Như xấu hổ trước sự mong manh của mình, cành hoa tử đinh hương luôn cúi xuống. Chúng không được trồng trong nhà kính như hoa hồng hay hoa cẩm chướng, chúng thường chỉ được trồng bên bậu cửa sổ mà thôi.

- Bạn đang nghĩ gì đó? - Câu hỏi của Ravshan khiến cô trở về hiện thực.

- Ồ, không có gì... Ravshan à, mình không thể đi cùng với bạn được nữa. Hãy tìm cho mình một người bạn khác đi...

Những lời này khiến chàng trai thực sự tức giận:

- Nếu bạn nói nhảm như vậy, mình sẽ không đến thăm bạn nữa đâu!

Cô gái nằm xuống và quay lưng đi. Ravshan miễn cưỡng rời khỏi phòng trong im lặng. Nasiba không nhớ mình đã nằm như vậy bao lâu. Gắng hết sức, cô ngồi dậy, mở rèm và nhìn ra sân. 

Thật thú vị, mùa xuân đã đến từ lâu nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn ra thế giới xung quanh. Một cây mai khổng lồ đã rụng hoa từ lâu và bắt đầu xanh lá. Cây húng quế mọc trong vườn. Khi mùa xuân đến, mọi thứ xung quanh được hồi sinh. Ngay cả những con kiến cũng mang theo thứ gì đó, chúng cùng nhau bò dọc theo bệ cửa sổ.

Khi nào Nasiba sẽ hồi sinh? Cuối cùng thì khi nào cô ấy sẽ tỉnh dậy sau giấc ngủ đông?

- Mình phải đứng dậy! 

Cô nói với chính mình một cách chắc chắn. 

- Mình sẽ nằm như thế này bao lâu? Mình toàn làm khổ bố mẹ thôi. Nếu mình không chiến đấu cho sự sống của mình thì các bác sĩ cũng có thể làm gì? Đừng mong đợi phép màu! Cần tìm điều kỳ diệu trong chính mình! Hay là chờ những người khác chiến đấu cho mình? Mọi người đang chờ đợi sự hồi phục của mình. Và mình lại có thể đi bộ. Bạn có nghe không, Nasiba? Bạn chắc chắn sẽ đứng vững trên đôi chân của mình. Bạn như bông hoa mùa xuân sẽ làm nức lòng bao tâm hồn, vuốt ve ánh mắt của người khác. Nhưng cuộc đời của bạn sẽ không ngắn như một bông hoa tử đinh hương kia. Bạn sẽ sống hạnh phúc mãi mãi về sau! 

Mùa xuân đã đến trong tâm hồn Nasiba. 

Hoa nở. 

Chim hót ríu rít. 

Lấy một nhánh hoa tử đinh hương, cô ghim vào mái tóc dày của mình.

Cô mơ về tương lai...
(0) Bình luận
  • Tiếng hát trong vỏ ốc
    Đêm. Run rủi thế nào hai người phụ nữ ấy lại gặp nhau ngay trên bãi cát. Biển về khuya vắng lặng. Những cặp tình nhân thậm chí cũng đã rời đi vì gió trời bắt đầu trở lạnh. Cô đang giẫm lên dấu chân xiêu vẹo của người phụ nữ đi trước mình. Người đàn bà ấy chậm rãi từng bước, dáng đi có phần nghiêng ngả như một kẻ say.
  • Quà trung thu của ba
    Khoa đang rất vui vì lần đầu tiên được cùng ba tự tay làm đồ chơi Trung thu. Những năm trước, cậu cũng có đèn lồng, đầu lân nhưng đều là quà mẹ mua sẵn vì ba phải đi công tác. Năm nay, ba được nghỉ phép, liền rủ Khoa cùng làm đầu lân bằng tre và giấy báo cũ.
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Nghệ thuật múa với đời sống đương đại
    Trong bối cảnh đời sống đương đại biến đổi nhanh chóng bởi toàn cầu hóa, giao lưu văn hóa và sự bùng nổ của công nghệ số, nghệ thuật múa Việt Nam đang đứng trước bước ngoặt quan trọng. Câu hỏi lớn đặt ra cho giới nghề là làm thế nào để nghệ thuật múa vừa giữ được bản sắc dân tộc, vừa thích ứng với nhu cầu thẩm mỹ đa dạng của khán giả hôm nay. Từ yêu cầu cấp thiết đó, ngày 15/11/2025, Hội Nghệ sĩ Múa Việt Nam tổ chức Hội thảo “Nghệ thuật múa với đời sống đương đại”, quy tụ các nhà nghiên cứu lý luận, phê bì
  • NSND Trần Lực làm mới tác phẩm kinh điển "Ngày mai trời lại sáng"
    Vở kịch "Ngày mai trời lại sáng" sẽ ra mắt công chúng ngày 21/11 trong khuôn khổ Liên hoan Quốc tế Sân khấu Thử nghiệm lần thứ VI, như một cuộc "hồi sinh" đầy sáng tạo cho một kịch bản kinh điển từng làm gây chú ý tại miền Nam trước năm 1975.
  • Cơ hội thưởng lãm bộ sưu tập đánh dấu hành trình 100 năm mỹ thuật hiện đại
    Nhân kỷ niệm 100 năm Trường Mỹ thuật Đông Dương - Trường Đại học Mỹ thuật Việt Nam, nhà trường phối hợp với Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam tổ chức triển lãm “100 năm Mỹ thuật hiện đại - Sưu tập Trường Đại học Mỹ thuật Việt Nam và Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam”. Triển lãm diễn ra từ ngày 14 đến 22/11/2025 tại Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam (số 66 Nguyễn Thái Học, Hà Nội).
  • Khai mạc triển lãm và vòng chung kết Giải thưởng Hành động vì cộng đồng
    Ngày 15/11, tại khuôn viên Báo Nhân Dân (Hà Nội) triển lãm "Hành động vì cộng đồng 2025" đã chính thức khai mạc với chủ đề "Kiên trì phụng sự". Sự kiện nằm trong khuôn khổ Giải thưởng Hành động vì Cộng đồng - Human Act Prize, nhằm tôn vinh những nỗ lực bền bỉ vì cộng đồng và lan tỏa các giá trị tri thức từ những bài học thực tiễn đầy cảm hứng.
  • Tổng Bí thư Tô Lâm: 5 vấn đề trọng tâm để cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội và HĐND các cấp nhiệm kỳ 2026-2031 thành công tốt đẹp
    Phát biểu chỉ đạo Hội nghị toàn quốc quán triệt Chỉ thị của Bộ Chính trị, triển khai công tác bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XVI và đại biểu HĐND các cấp nhiệm kỳ 2026-2031 diễn ra sáng 15/11 do Hội đồng bầu cử quốc gia tổ chức, Tổng Bí thư Tô Lâm nhấn mạnh 5 vấn đề trọng tâm để cuộc bầu cử thành công tốt đẹp, thực sự là ngày hội lớn của Nhân dân cả nước.
Đừng bỏ lỡ
Mùi hoa tử đinh hương
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO