Mùa xoài đơm bông

Nguyễn Thị Bích Nhàn| 26/04/2018 08:30

Tôi nhớ những ngày sống ở nông trường, vùng đồi núi đất đỏ rất thích hợp với cây ăn trái, đặc biệt là xoài. Gần như ở đây vườn nhà ai cũng có ít nhất một gốc xoài. Thời gian cuối xuân là lúc xoài trổ bông. Xoài mà ra bông thì “hoành tráng” lắm, không phải thưa thớt vài chùm mà cây nào cây nấy đều có những chùm bông to tướng.

Mùa xoài đơm bông

Mùa xoài có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của xóm núi. Từ xa nhìn lại, những cây xoài đứng vàng ươm như những cây hoa. Chao ôi, bông xoài lúc lỉu, nhiều đến nỗi không còn nhìn thấy những chiếc lá. Cây xoài có gốc nửa vòng tay ôm cũng phải trĩu xuống vì sức nặng của những chùm bông đồ sộ.

Bông xoài không có cánh, không đậm đà nên thiếu duyên dáng và ít rực rỡ. Không thắm sắc nhưng bù lại hương xoài thơm ngan ngát, mùi thơm đặc trưng khó lẫn. Bông xoài ra ở ngọn cành hoặc nách lá. Màu của bông xoài là trung gian của trắng ngà và vàng dịu, cũng có màu xanh nhạt, vàng nhạt hoặc trắng pha hồng. Bông xoài nở nhanh lắm, gần như chẳng có dấu hiệu báo trước. Không biết xoài giấu những chiếc nụ ở đâu để một buổi trưa đi học về, trên con đường nhỏ rẽ vào làng, tôi choáng ngợp khi bất ngờ nhìn thấy ngàn ngàn bông xoài đua nở ở vườn nhà bà Năm. Bông xoài bung nở bạt ngàn, phủ khắp thôn xóm trong màu trắng ngà ngà của nó.

Bông hoa bé ti, mộc mạc, chân phương. Lạ kì thay, bông xoài quê mùa nhưng chứa rất nhiều mật, xoài trổ bông là mùa bầy ong bị hương xoài dẫn dụ, đàn đàn lũ lũ vần vũ trên những đọt xoài. Lưu luyến thay khi triệu triệu bông xoài đã rơi tả tơi dưới đất thì những chú ong vẫn chập chờn, rộn ràng phía trên như nuối tiếc mật ngọt chưa hút hết mà bông đã sớm tàn.

Bông xoài nhanh nở nhưng cũng nhanh tàn vì thời gian tiếp nhận hạt phấn của nhụy rất ngắn nên yếu tố ngoại cảnh ảnh hưởng rất lớn đến năng suất của một mùa xoài. Không biết kết luận này có từ đâu nhưng quê tôi người ta thường bảo “Được xoài mất lúa, được lúa mất xoài”. Vì quy tắc chọn một bỏ một đó mà khi được mùa xoài thì mọi người cũng chẳng vui, hoặc giả có năm xoài mất mùa thì cũng chẳng buồn mấy, tinh thần “mình vì mọi người…” của người nghèo thiệt là cao quý.

Ngày nhỏ, tôi và lũ bạn thường trông chừng mùa xoài. Phải nói sao để diễn tả hết cảm giác lâng lâng sung sướng, nửa quen nửa lạ khi cả bọn lạc (cố tình) vào vườn xoài nhà bà Năm – y như đang đi vào đảo xoài giữa biển, mạo hiểm tìm kho báu. Đẹp lắm những bông xoài kết thành chuỗi, buông xuống những cái vòi, tỉ tỉ cánh hoa tan tác dưới đất. Trò được đám trẻ con mê tít là rình bắt những chú ong đang thi nhau hút mật. Khi chúng cắm đầu “tác nghiệp” thì lũ tôi sẽ rón rén, thật khẽ khàng, túm đầu được em ong rồi thì sẽ thổi căng bao nilon và bỏ nàng ong vào đó. Làm gì hả, thì nàng sẽ tìm chỗ chui ra nên xù cánh lên, kêu ong ong ù ù va tứ tung. Bọn ong thi nhau kêu gào làm nên bản hòa tấu vui nhộn, nhạc ong không véo von như họa mi, sơn ca nhưng cũng đủ làm sôi động cả khu vườn trong những buổi trưa yên ắng.

***

Tôi, hai mươi năm chẵn chưa có cơ hội về lại xóm núi. Sáng nay ra giếng múc nước, giếng nước trong veo mọi ngày bỗng nổi lên những bông xoài li ti vì trận gió đêm đã quăng bông từ cây xoài nhà hàng xóm vào. Đứng nhìn những chùm bông lắc lư trong gió, tôi mỉm cười mơ đến ngày cây xoài sẽ trĩu quả nhưng lại giật mình khi thấy mẹ chuẩn bị áo nón đi thăm lúa.  Ước chi có ngày người dân quê tôi sẽ ngân nga “Được mùa xoài được cả… lúa”. 
(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Mùa xoài đơm bông
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO