Mùa xoài đơm bông

Nguyễn Thị Bích Nhàn| 26/04/2018 08:30

Tôi nhớ những ngày sống ở nông trường, vùng đồi núi đất đỏ rất thích hợp với cây ăn trái, đặc biệt là xoài. Gần như ở đây vườn nhà ai cũng có ít nhất một gốc xoài. Thời gian cuối xuân là lúc xoài trổ bông. Xoài mà ra bông thì “hoành tráng” lắm, không phải thưa thớt vài chùm mà cây nào cây nấy đều có những chùm bông to tướng.

Mùa xoài đơm bông

Mùa xoài có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của xóm núi. Từ xa nhìn lại, những cây xoài đứng vàng ươm như những cây hoa. Chao ôi, bông xoài lúc lỉu, nhiều đến nỗi không còn nhìn thấy những chiếc lá. Cây xoài có gốc nửa vòng tay ôm cũng phải trĩu xuống vì sức nặng của những chùm bông đồ sộ.

Bông xoài không có cánh, không đậm đà nên thiếu duyên dáng và ít rực rỡ. Không thắm sắc nhưng bù lại hương xoài thơm ngan ngát, mùi thơm đặc trưng khó lẫn. Bông xoài ra ở ngọn cành hoặc nách lá. Màu của bông xoài là trung gian của trắng ngà và vàng dịu, cũng có màu xanh nhạt, vàng nhạt hoặc trắng pha hồng. Bông xoài nở nhanh lắm, gần như chẳng có dấu hiệu báo trước. Không biết xoài giấu những chiếc nụ ở đâu để một buổi trưa đi học về, trên con đường nhỏ rẽ vào làng, tôi choáng ngợp khi bất ngờ nhìn thấy ngàn ngàn bông xoài đua nở ở vườn nhà bà Năm. Bông xoài bung nở bạt ngàn, phủ khắp thôn xóm trong màu trắng ngà ngà của nó.

Bông hoa bé ti, mộc mạc, chân phương. Lạ kì thay, bông xoài quê mùa nhưng chứa rất nhiều mật, xoài trổ bông là mùa bầy ong bị hương xoài dẫn dụ, đàn đàn lũ lũ vần vũ trên những đọt xoài. Lưu luyến thay khi triệu triệu bông xoài đã rơi tả tơi dưới đất thì những chú ong vẫn chập chờn, rộn ràng phía trên như nuối tiếc mật ngọt chưa hút hết mà bông đã sớm tàn.

Bông xoài nhanh nở nhưng cũng nhanh tàn vì thời gian tiếp nhận hạt phấn của nhụy rất ngắn nên yếu tố ngoại cảnh ảnh hưởng rất lớn đến năng suất của một mùa xoài. Không biết kết luận này có từ đâu nhưng quê tôi người ta thường bảo “Được xoài mất lúa, được lúa mất xoài”. Vì quy tắc chọn một bỏ một đó mà khi được mùa xoài thì mọi người cũng chẳng vui, hoặc giả có năm xoài mất mùa thì cũng chẳng buồn mấy, tinh thần “mình vì mọi người…” của người nghèo thiệt là cao quý.

Ngày nhỏ, tôi và lũ bạn thường trông chừng mùa xoài. Phải nói sao để diễn tả hết cảm giác lâng lâng sung sướng, nửa quen nửa lạ khi cả bọn lạc (cố tình) vào vườn xoài nhà bà Năm – y như đang đi vào đảo xoài giữa biển, mạo hiểm tìm kho báu. Đẹp lắm những bông xoài kết thành chuỗi, buông xuống những cái vòi, tỉ tỉ cánh hoa tan tác dưới đất. Trò được đám trẻ con mê tít là rình bắt những chú ong đang thi nhau hút mật. Khi chúng cắm đầu “tác nghiệp” thì lũ tôi sẽ rón rén, thật khẽ khàng, túm đầu được em ong rồi thì sẽ thổi căng bao nilon và bỏ nàng ong vào đó. Làm gì hả, thì nàng sẽ tìm chỗ chui ra nên xù cánh lên, kêu ong ong ù ù va tứ tung. Bọn ong thi nhau kêu gào làm nên bản hòa tấu vui nhộn, nhạc ong không véo von như họa mi, sơn ca nhưng cũng đủ làm sôi động cả khu vườn trong những buổi trưa yên ắng.

***

Tôi, hai mươi năm chẵn chưa có cơ hội về lại xóm núi. Sáng nay ra giếng múc nước, giếng nước trong veo mọi ngày bỗng nổi lên những bông xoài li ti vì trận gió đêm đã quăng bông từ cây xoài nhà hàng xóm vào. Đứng nhìn những chùm bông lắc lư trong gió, tôi mỉm cười mơ đến ngày cây xoài sẽ trĩu quả nhưng lại giật mình khi thấy mẹ chuẩn bị áo nón đi thăm lúa.  Ước chi có ngày người dân quê tôi sẽ ngân nga “Được mùa xoài được cả… lúa”. 
(0) Bình luận
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
  • Lễ phạt vạ
    Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Mùa xoài đơm bông
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO