Loài hoa cuộn giữ thời gian

Thu Lan| 04/09/2018 18:25

Con đường quê ngoằn ngoèo mọc cơ man là cỏ. Trong ánh chiều tà, bất chợt thấy ánh lên vài ba búp tròn căng ửng màu đỏ tía pha sắc xanh lục rung rinh theo cơn gió mồ côi. Tôi sà xuống bứt cả cụm, hít hà mùi thơm hăng hắc, vuốt ve búp hoa hình chiếc đầu gà dễ thương, thấy lòng xao xuyến lạ!

Có lẽ không nhiều người gọi đó là hoa bởi đơn thuần tên của nó là cỏ. Thứ cỏ đặc biệt, mà cứ nhắc đến là cả một trời ký ức tuổi thơ ùa về. Tôi gọi là hoa, một loài hoa không sắc mà vẫn đẹp, không hương mà vẫn gợi mùi đồng nội ngất ngây. Loài hoa cỏ của mảnh ruộng, bờ đê, sinh sôi nảy nở cùng nắng mưa, giông bão suốt bốn mùa.

Loài hoa cuộn giữ thời gian
Cỏ gà là một loài hoa đồng nội chẳng đơn điệu như ta tưởng. Hoa cuộn trong mình những nếp gấp của thời gian. Những lớp cỏ xếp chồng lên nhau, quấn quýt không rời, mỗi lớp cỏ là một lượt thời gian tính bằng thời khắc của vũ trụ. Bông cỏ gà nhỏ bé quật cường trong gió mưa mà khiêm tốn đằm mình trong lá cỏ, chỉ khi có kẻ kiếm tìm mới ngẩng đầu kiêu hãnh như một loài hoa đích thực, dâng tặng tuổi thơ những trận cười thoải mái trong trò chơi giản dị mà cuốn hút vô cùng.

Nhớ những buổi trưa hè, một lũ trẻ con áo cộc quần đùi, tóc bết mồ hôi, trốn ngủ tụ tập dưới gốc tre đầu làng chơi trò "chém gà". Một phe là bọn con gái, phe kia là lũ con trai. Phe con gái inh ỏi bàn tán về những "chiến binh" của đội mình, tự tin với những chú gà đầu to bóng, râu dài, mập mạp và hí hửng phần thắng về mình. Lũ con trai với kinh nghiệm đấu trường dày dạn thì liếc cười khinh khỉnh. Chiến binh của chúng là những chú cỏ gà mảnh dẻ, cổ thuôn, đốt cổ dài. Trận đấu bắt đầu, không có trọng tài, chỉ có quy ước: mỗi bên sẽ được “chém” gà đối phương một cái, cứ như vậy, đến khi có gà nào bị “đứt” thì bên ấy phải thay bằng gà khác. Ai hết gà trước, người đó sẽ thua cuộc. Lũ con trai xuống tấn, nhát chém dứt khoát. Phập! Đầu gà của phe con gái bay vèo. Những ánh mắt tiếc nuối, xót xa và những câu cảm thán bật ra đầy thất vọng. Đến lượt lũ con gái "chém". Phe con trai cầm cỏ gà thật điệu nghệ. Khi tay đối phương vừa chém xuống, chúng biết cách nương xuôi theo nhát chém của đối thủ, tránh gây thương tích cho gà của mình. Chiến binh của chúng dẻo dai dễ sợ, hạ gục hết thảy những chú gà tốt mã, bóng loáng mà lũ con gái đã đặt trọn tình yêu và niềm tin chiến thắng vào đó. Cuộc chơi kết thúc, những bông hoa cỏ gà mới lại tiếp tục được kiếm tìm, trở thành nỗi đam mê của không ít kẻ mải chơi nơi làng quê ngày ấy. Thú vui đồng quê đơn giản nhưng ẩn chứa biết bao cảm xúc ấu thơ. Sự khéo léo, tình thân ái được vun bồi từ những bông cỏ gà mộc mạc, lưu lại những kỷ niệm làm giàu có cho tâm hồn mỗi người. 

Khi ta bước vào tuổi trưởng thành, bao nỗi bộn bề của đời sống làm xao lãng những kỷ niệm tuổi thơ. Đến một ngày, bắt gặp một bông hoa cỏ gà trong bồn hoa nơi công sở, như một phản xạ từ trong tiềm thức, ta kiếm tìm thời gian đã thuộc về quá khứ, tỉ mẩn tách từng lớp, từng lớp cỏ hoa cho đến cuối cùng. Và rồi trong tận cùng của đóa hoa, bật dậy một mầm sống, trắng tinh. Người ta gọi là sâu ấu trùng, là ký sinh, nhưng tôi gọi là mầm sống kỳ diệu. Phải chăng vì phải che chở cho mầm trắng tinh khôi, con sâu duy nhất tôi không khiếp sợ, mà ngôi nhà thời gian - đóa hoa cỏ mới được tạo thành một cách đặc biệt như vậy(?). Hoa cỏ gà còn là loài hoa đầy cảm xúc, hòa cùng biến động của tự nhiên, gắn với cơ thể tự nhiên như một tế bào mẫn cảm. Trong dân gian đã lưu truyền:

"Cỏ gà mọc loang, cả làng đầy nước”, 
"Trời đang nắng cỏ gà trắng thì mưa” 

Sự mẫn cảm của hoa là sự giao thoa cùng trời đất, là sự đồng cảm với con người. Loài hoa nhỏ bé mà ẩn trong mình một khả năng thật độc đáo, khả năng dự báo về thay đổi thời tiết, về thế giới bao quanh.

Bông hoa nhỏ nhoi ấy nhẹ nhàng đi vào nỗi nhớ, gợi nên những xúc cảm về tình yêu đôi lứa, lưu giữ cho ta những kỷ niệm ấu thơ trong vỏ bọc thời gian. Nét thâm trầm suy tưởng mà đậm đà hương đồng gió nội gợi nên một triết lý ở đời: vẻ đẹp và khả năng của mọi vật trên đời là bất tận. Hãy biết kiếm tìm và trân quý chúng vì chẳng có gì tạo hóa sinh ra trên thế gian này là tẻ nhạt. Những bông hoa cỏ gà của đồng quê cũng vậy, sẽ chẳng thể lãng quên dù không lưu danh vào sách vở, mãi là hoa của lòng người neo giữ thời gian.

Loài hoa cuộn giữ thời gian
Anh cuộn em vào nỗi nhớ
Đời dẫu không là muôn thuở
Mãi vương duyên nợ cỏ gà! 
(0) Bình luận
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
  • Cuộc phiêu lưu của chì gầy
    Tôi nằm vạ vật ở quầy bán văn phòng phẩm đã lâu mà chẳng cô cậu học sinh nào đoái hoài. Lớp bụi thời gian phủ lên thân thể gầy còm khiến tôi ngứa ngáy, khó chịu. Nhìn các bạn bút chì cùng trang lứa được đón về trong niềm hân hoan, tôi “gato” lắm. Nhiều lần tôi muốn nhào ra khỏi hộp hét lớn “bút chì gầy ở đây nè!” rồi lại thất vọng khi người ta chọn mấy chị bút máy xinh đẹp, anh bút xóa vạm vỡ hay các bạn bút bi sặc sỡ.
  • Phở Đệ Nhất Thanh - Truyện ngắn của Huỳnh Trọng Khang
    Con vàng anh yếm cam nghiêng đầu rỉa cánh. Trong ánh nhập nhoạng của ngày vừa vào sáng, nhúm lông vũ bé bỏng như đốm lửa hoang dã bập bùng trong chiếc lồng treo trước nhà chú Xè.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Bài học kinh nghiệm của ngày tiếp quản Thủ đô với tiến trình phát triển lịch sử dân tộc
    PGS-TS. Nguyễn Danh Tiên và TS. Trần Thị Mỹ Hường (Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh) cho rằng, sự kiện Giải phóng Thủ đô 10/10 của 71 năm trước, không chỉ có ý nghĩa với lịch sử Hà Nội mà còn để lại nhiều bài học kinh nghiệm quý cho những chặng đường tiếp theo trên hành trình xây dựng và phát triển Thành phố, tiến tới xây dựng Thủ đô Hà Nội trở thành thành phố văn minh, văn hiến, hiện đại, thành phố kết nối toàn cầu.
  • Đồ chơi Trung thu Hà Nội xưa: Từ ký ức đến hành trình tiếp nối
    Rằm tháng Tám, tiếng trống hội, đèn ông sao, mùi bánh nướng, bánh dẻo… như đánh thức ký ức tuổi thơ trong mỗi người. Với trẻ nhỏ, Trung thu là đêm hội rước đèn, phá cỗ dưới trăng, còn với người lớn, đó là dịp trở về miền ký ức với những món đồ chơi dân dã. Năm nay, Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam mang đến cho công chúng một trải nghiệm đặc biệt qua không gian nghệ thuật sắp đặt “Sắc Thu” (diễn ra từ 4/10 và kéo dài đến 4/11/2025). Trong không gian ấy, có nhiều đồ chơi truyền thống gắn với các làng nghề Hà Nội được trưng bày và trình diễn, đưa công chúng trở về với Tết Trung thu xưa, chộn rộn bao ký ức.
  • Người dân nô nức đổ về phố Hàng Mã vui Tết Trung thu
    Trước thềm Trung thu, hàng nghìn người dân ùn ùn đổ về phố Hàng Mã (phường Hoàn Kiếm, Hà Nội) để vui chơi, mua sắm… Dòng người đông đúc, chen chân nhích từng bước một.
  • Phát biểu của Tổng Bí thư Tô Lâm tại Phiên khai mạc Hội nghị Trung ương lần thứ mười ba Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XIII
    Sáng 6/10, Hội nghị lần thứ 13 Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII khai mạc tại Hà Nội. Tổng Bí thư Tô Lâm chủ trì và phát biểu khai mạc hội nghị. Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu toàn văn bài phát biểu khai mạc hội nghị của Tổng Bí thư Tô Lâm.
  • Lễ hội truyền thống Hội làng La Phù được ghi danh Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia
    Lễ hội làng La Phù (xã An Khánh, Hà Nội) là một trong những lễ hội truyền thống mang đậm dấu ấn tín ngưỡng dân gian và bản sắc văn hoá lâu đời của người dân La Phù và người dân thôn Đồng Nhân, xã An Khánh. Lễ hội là dịp để Nhân dân tưởng nhớ và tri ân Đức Thành hoàng làng Tĩnh Quốc Tam Lang Đại Vương, vị Lạc tướng thời Hùng Duệ Vương.
Đừng bỏ lỡ
Loài hoa cuộn giữ thời gian
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO