Hạnh phúc trọn vẹn

Băng Sơn| 02/10/2021 09:03

HẠNH PHÚC TRỌN VẸN

Tác giả:  Băng Sơn

NHÂN VẬT:

                                           Tiến - Cảnh sát PCCC, chồng Huyền

                                           Huyền – Cô dâu.

                                           Giang – Bố Huyền.

                                           Hải – Cô ruột Huyền

                                           Thanh – Đại diện nhà trai.

                                           Tuấn – Cảnh sát PCCC – CNCH, bạn Tiến

                                            Hà  - Hộ dân được cứu cháy

                                            Một số vai quần chúng

       *Trang  trí sân khấu:

        Bên trái sân khấu, phía dưới. Một cái cổng bằng bóng  bay, trên có tấm biển trắng diêm dúa, có dòng chữ “Lễ vu quy”

MÀN MỞ

        Tiếng nhạc xập xình của đám cưới vang lên rộn rã.

Huyền trong bộ váy cưới trắng, lộng lẫy, từ trong cổng bóng bay đi ra, cô ngó ngược, xuôi vẻ sốt ruột. 

Huyền :

(đi về phía cánh gà bên phải, ngóng trông) Đến giờ này mà vẫn không thấy đâu… (suy nghĩ)… không biết có chuyện gì đây. (Giang từ trong ra)

Giang :

Ơ hay… Sao con lại ra ngoài này.

Huyền :

Dạ! con sốt ruột quá, sao giờ này vẫn chưa thấy nhà trai đến.

Giang :

Bố cũng đang nóng ruột đây…

Huyền :

Liệu  có chuyện gì xẩy ra không?

Giang :

Chuyện gì là chuyện gì? Cái mồm… cái mồm. Hôm nay  là ngày cưới, đừng có nói chuyện xui xẻo đi con.

Huyền :

Nhưng đã sát đến giờ rước dâu rồi mà vẫn chưa thấy nhà trai đến.

Giang :

Chưa biết có chuyện gì, nhưng mà phải bình tĩnh…

Huyền :

Bình tĩnh làm sao được hở bố.

Giang :

Thế bây giờ làm sao?

Huyền :

Hay lại hoãn cưới…

Giang:

Hoãn là hoãn thế nào… đã hoãn hai lần rồi…

Huyền :

Hai lần trước là do chúng con chủ động, với lại thông báo hoãn trước mấy ngày nên…

Giang :

Dù gì thì cũng là hoãn. Bố đã chấp nhận, nhưng lần này không thể được. Khách mời đã đến chật kín nhà, giờ đẹp cũng đã chọn, chỉ còn chờ nhà trai rước dâu đúng giờ…

Huyền :

Chắc là trục trặc chuyện gì thôi, chứ con tin anh Tiến.

Giang :

Con tin… nhưng cả họ rồi bà con hàng xóm người ta nghi ngờ, người ta chờ đợi. Lòng kiên nhẫn cũng có hạn thôi (Đi lại trên sân khấu)

Huyền :

Thôi! Bố đi lại ít thôi, kẻo mệt lát nữa không tiếp khách được… Mà bố đi nhiều thế, con chóng hết cả mặt…

Giang :

(xẵng giọng) Chị chóng mặt không bằng tôi. Đã hai lần họ hàng ở quê ra… không cưới, chán lại về. Đấy lần này, ở quê ra ít hẳn đi.

Huyền :

Thì… chúng con cũng đã về tận quê, xin lỗi họ hàng nhà mình…

Giang :

Lần này liệu có phải xin lỗi nữa không. Cỗ bàn thì đã đặt hết rồi. Đấy là tiền…là tiền con hiểu chưa…có gói về nhà, đóng thùng gửi về quê cũng không hết.

Huyền :

Việc  này đâu phải tại con…

Giang :

Không tại chị, nhưng chị tin lắm cơ mà. Bây giờ tôi biết làm sao ( giơ tay xem đồng hồ) Giờ này là phải rước dâu xong rồi, thế mà…

Huyền :

Để con lấy xe chạy sang bên ấy xem thế nào.

Giang :

Chị đi làm sao được. Từ đây sang bên ấy gần hai mươi cây số.

Huyền :

Phải sang thì mới biết có trục trặc gì không.

Giang:

Người ta chưa đến đón mà đã xồng xộc đòi chạy về nhà chồng rồi. Không được, có đi, phải là người khác. (Hải cô ruột Huyền từ trong nhà đi ra)

Hải :

Ơ… sao anh với cháu lại ra ngoài đứng thế? Họ hàng đang nháo nhác tìm anh với con Huyền.

Giang :

Khổ… Nhà trai đã đến đâu. Tôi ra đây  xem…

Hải :

Anh thử điện xem, họ đi đến đâu rồi. (với Huyền) mà con này, sao lại chạy ra đây làm gì, mày phải ở trong nhà, bao giờ họ xin dâu mới được ra…

Huyền :

Cháu…

Hải :

Cháu…cháu cái gì. Hay lại hoãn cưới… (với ông Giang) đấy bác xem… con gái bác

Giang :

Thôi, cô đừng nói nữa, tôi đang nẫu hết cả ruột đây này.

Hải :

Kén cá, chọn canh cho nó lắm vào… (với Huyền) Cái thằng cô giới thiệu cho ấy, đã đẹp trai, nhà lại giầu có. Một mình trông coi hai cửa hàng kinh doanh…

Huyền :

Nhưng cháu không yêu anh ta…

Hải:

Yêu với chả thương. Lấy nó khác gì chuột sa chĩnh gạo, mưa không đến mặt, nắng không đến đầu, tiền tiêu thoải mái.

Huyền :

Cháu chỉ yêu có mỗi mình anh Tiến thôi, cháu tin anh ấy…

Hải:

Cô trông cái mặt thằng Tiến, không đủ tin cậy tý nào cả… đấy… tin mà hai lần hoãn cưới. Hôm  nay cưới thật, thế mà quá giờ rước dâu nó cũng không thèm đến.

Huyền :

Cô… cháu xin cô, cô để cho cháu yên…

Hải:

Lấy cái thằng tử tế thì không, đi lấy cái thằng đã xấu người, lại xấu cả nết mà nó có coi mình ra cái gì đâu.

Giang:

Cô… cô thôi nói cho tôi nhờ. (với Huyền). Con Huyền vào ngay trong nhà, cấm không được ra đây.

Huyền:

Con… (vùng vằng)

Giang:

Sao… không vào còn đứng trơ ra đấy làm gì. ( Huyền tức bực đi vào, bên ngoài cánh gà Thanh đi vào)

Thanh:

Em chào ông, chào bà…

Hải:

Bên nhà trai các ông làm ăn cái kiểu gì thế. Đã thống nhất giờ lành đón dâu, thế mà quá giờ rồi mới sang.

Giang:

Thế họ nhà trai đâu mà chỉ có mỗi mình ông sang…

Thanh:

Là em sang trước để thưa chuyện với các ông, các bà bên họ nhà gái…

Hải:

Lại hoãn đám cưới à… khổ thân cháu tôi, đẹp gái, nết na. Có cái đám cưới mà hoãn năm lần, bẩy lượt…

Thanh:

Ấy chết, không phải như thế đâu ạ. Xin bà để cho em được thưa chuyện đã…

Hải:

Bên  nhà trai các ông kinh nhà gái chúng tôi quá. (với ông Giang) Thế này thì còn cưới xin gì nữa hả anh… thôi, hủy cưới đi…

Giang:

( nổi nóng) Thôi không cưới xin gì nữa, ông về thưa với họ nhà trai, không cưới xin gì nữa, tôi  cũng không  gả con gái tôi nữa. (đùng đùng bỏ vào trong. Thanh vội chạy ngăn trước mặt)

Thanh:

Thưa ông. Ông cứ bình tĩnh cho em thưa chuyện đã rồi ông muốn quyết thế nào thì em cũng sẽ về thưa chuyện với nhà trai chúng em.

Giang:

(Dừng lại, Thanh cầm tay Giang) Chuyện là thế này. Bên nhà trai chúng em chuẩn bị ra xe đi đón dâu thì cháu Tiến nhận được cuộc điện thoại gấp…

Hải:

Tôi biết ngay mà, nó có cần cưới vợ đâu, nó chỉ đùa giỡn cho vui…

Thanh:

Ấy chết… xin bà chớ nói như thế, tôi nghiệp cháu Tiến với bên nhà trai chúng em…

Giang:

Thế tại sao nó không sang…

Thanh:

Cháu nhận điện thoại rồi chạy đi ngay, chỉ dặn lại em là chú sang bên nhà gái,  xin lỗi hộ cháu vì rước dâu muộn một chút. Cháu cần phải đi cứu người, cứu  nhà ngay. Tôi chỉ biết gọi một câu Tiến là nó đã chạy đi mất rồi.

Hải:

Nó coi thường nhà mình, chứ cứu được ai…

Giang:

(với Thanh) Có thật thế không?

Thanh:

Hai nhà đã là thông gia rồi, không lẽ em nói không đúng. Nói sai rồi ngày mai có dám nhìn mặt nhau nữa hay không.

Hải:

Thế sao ông không sang sớm, để nhà gái chúng tôi phải chờ. Đã bị cái dớp hai lần rồi…

Thanh:

Em đã sang sớm đấy, nhưng lại bị tắc đường thành thử.

Giang:

Thôi được rồi… lỗi không ai mong muốn. Nhưng mấy giờ thì họ nhà trai sang, để tôi còn thông báo với họ nhà gái chúng tôi.

Hải:

Mấy giờ…

Thanh:

Cháu Tiến nó về lúc nào là họ nhà trai chúng tôi sang xin dâu lúc ấy. (có tiếng chuông điện thoại. Lấy ra nghe) May quá, bên nhà trai chúng tôi sang gần tới nơi rồi…

Giang:

(với Hải) Cô vào thông báo với mọi người, họ nhà trai sang gần đến nới rồi. Bảo con Huyền chuẩn bị đi. (Hải vào trong nhà. Ngoài cánh gà, Tiến, Tuấn trong trang phục lính cứu hỏa và một số người mang hoa vào)

Tiến:

(Với Giang) Con xin lỗi bố…

Giang:

Anh có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?

Tuấn:

Lỗi là do đơn vị chúng cháu. Thay mặt đơn vị cháu xin gia đình và họ hàng tha lỗi cho đồng chí Tiến…

Giang:

Nhưng hôm nay là ngày cưới của Tiến cơ mà, chắc nó phải báo cáo đơn vị và xin nghỉ rồi chứ…

Tuấn:

Vâng… đúng như thế ạ. Nhưng sự không may xảy ra, hôm nay có đám cháy…

Giang:

Một mình anh Tiến thì làm được cái gì…

Tuấn:

Lại không may nữa là đơn vị chúng cháu có ba chiến sĩ đang bị cách ly phòng dịch, nên cháu phải cầu cứu đồng chí Tiến giúp. 

Thanh:

Đến bây giờ các anh nói chú mới biết. Chứ Tiến chỉ nói chú sang bên nhà gái xin lỗi đến muộn…

Tiến:

Thưa chú. Cứu hoả như cứu người, cháu không còn đủ thời gian để giải thích.

Giang:

Thôi được rồi, bây giờ phải vào làm thủ tục rước dâu lấy cứu giờ đẹp.  (với Thanh) Mời ông…

Thanh:

Cảm ơn ông. (Tất cả đi vào trong phía cánh cổng… lát sau tất cả cùng ra. Từ ngoài, Hà cầm bó hoa vào)

Hà:

Đây rồi… Ân nhân đây rồi.

Tuấn:

Anh là…

Hà:

Em là Thạo, anh trai của chú Thì, chủ ngôi nhà mà các anh vừa chữa cháy…

Tiến:

Thế đưa nhỏ sao rồi?

Hà:

May quá, anh đã bế được cháu ra khỏi đám cháy. Cháu đang được các Bác sỹ cấp cứu, tình trậng cũng đã khá hơn rồi.

Tuấn:

Anh không ở nhà giúp dọn dẹp đám cháy…

Hà:

Em phải thay mặt chú Thì đến cảm ơn các anh đã cứu sống cháu em. Em đến đội các anh, mọi người chỉ em lên đây, lại còn cho em biết hôm nay là ngày cưới của anh Tiến.

Giang:

Thôi thế là tốt rồi…

Hà:

Hoa em mua vội, không kịp bó cho đẹp. Xin được chúc mừng hạnh phúc anh, chị. Chúc các anh Cảnh sát phòng cháy, chữa cháy, cứu nạn cứu hộ đã mang lại hành phúc cho gia đình em.

Huyền:

( Với Giang) Bố…Bố đã tin con gái bố chọn người chưa?

Giang:

Tin… tin… bây giờ thì bố tin. Chúc các và cả đồng đội của các con hạnh phúc trọn vẹn.

                                                 Âm nhạc nổi lên.                      

                                                         Màn hạ!

Tác phẩm tham gia “Cuộc vận động sáng tác VHNT về lực lượng cảnh sát PCCC & CNCH”

(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Hà Nội tuyển dụng 215 công chức làm việc tại các sở, ngành, quận huyện
    Sở Nội vụ Hà Nội vừa thông báo về việc tuyển dụng 215 công chức làm việc tại các sở, cơ quan tương đương sở, Ủy ban nhân dân (UBND) các quận, huyện, thị xã thuộc thành phố Hà Nội năm 2024.
  • Ấn tượng triển lãm “Chiến thắng Điện Biên Phủ - Bản hùng ca bất diệt”
    Bảo tàng Hồ Chí Minh phối hợp với Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam tổ chức triển lãm “Chiến thắng Điện Biên Phủ - Bản hùng ca bất diệt” tại Bảo tàng Hồ Chí Minh (số 19 Ngọc Hà, Ba Đình, Hà Nội). Triển lãm diễn ra từ nay đến hết tháng 10/2024.
  • Cô gái Thái và hoa ban trắng
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Cô gái Thái và hoa ban trắng của tác giả Tạ Văn Hoạt.
  • Khách quốc tế đến Việt Nam đạt trên 6 triệu lượt, cao hơn 3,9% so với trước dịch
    Theo số liệu Tổng cục Thống kê công bố sáng 29/4, lượng khách quốc tế đến Việt Nam tháng 4 đạt 1,55 triệu lượt, cao hơn 58,2% so với cùng kỳ năm trước. Tính chung 4 tháng đầu năm 2024, tổng lượng khách quốc tế đạt 6,2 triệu lượt, tăng 68,3% so với cùng kỳ năm 2023.
  • TP. Điện Biên Phủ miễn phí tham quan các điểm di tích lịch sử, văn hóa dịp 30/4 - 1/5
    Cụ thể, nhân dân các dân tộc trên địa bàn tỉnh Điện Biên sẽ được miễn phí tham quan ngày 30/4 và 1/5 tại tất cả các điểm di tích lịch sử có thu phí tại hệ thống các bảo tàng, các điểm di tích lịch sử quốc gia đặc biệt Chiến trường Điện Biên Phủ.
  • Phim về địa đạo Củ Chi mừng ngày thống nhất đất nước
    Nhân dịp kỷ niệm Ngày Giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước 30-4, ê kíp bộ phim "Địa đạo: Mặt trời trong bóng tối" tung teaser với cảnh chiến trường hoành tráng, có xe tăng, vũ khí và cảnh bom rơi, cháy nổ như thật.
  • Khai mạc chương trình Thuận An Biển gọi năm 2024
    Chương trình Thuận An Biển gọi năm 2024 là sự kiện nhằm tôn vinh, quảng bá bản sắc văn hóa dân gian của cư dân vùng biển và góp phần quảng bá tiềm năng, thế mạnh của tỉnh Thừa Thiên Huế về kinh tế, văn hóa, du lịch và triển vọng phát triển bền vững.
  • Hoa chiến dịch Tây Bắc
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Hoa chiến dịch Tây Bắc của tác giả Nguyễn Tiến Luận.
  • Thưởng thức 6 phim tài liệu đặc sắc về Điện Biên Phủ tại Hà Nội
    Kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 – 7/5//2024), từ ngày 3 – 5/5 tại Hà Nội, Hãng phim Tài liệu và Khoa học Trung ương tổ chức “Những ngày phim tài liệu Điện Biên Phủ”, giới thiệu đến khán giả 6 bộ phim tài liệu đặc sắc.
  • Từ Hội quán Quảng Đông tới không gian sáng tạo
    Người ta xem nơi ấy là ngã ba tiếp xúc giữa 3 nền văn hóa và kiến trúc Việt - Hoa - Pháp, người ta cũng gọi nơi ấy là điểm hẹn văn hóa cất giữ ký ức xôn xao một thời của Phố cổ Hà thành. Trung tâm văn hóa nghệ thuật số 22 Hàng Buồm, nơi mà những người thuộc thế hệ trước ở Hà Nội vẫn quen gọi là Hội quán Quảng Đông, giờ đã trở thành một điểm hẹn văn hóa chuyên chở những ký ức đậm sắc hương Hà Nội, những ký ức ghi dấu ấn giao thoa văn hóa từ khoảng 400 năm trước cho đến ngày hôm nay.
Hạnh phúc trọn vẹn
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO