Hạnh phúc trọn vẹn

Băng Sơn| 02/10/2021 09:03

HẠNH PHÚC TRỌN VẸN

Tác giả:  Băng Sơn

NHÂN VẬT:

                                           Tiến - Cảnh sát PCCC, chồng Huyền

                                           Huyền – Cô dâu.

                                           Giang – Bố Huyền.

                                           Hải – Cô ruột Huyền

                                           Thanh – Đại diện nhà trai.

                                           Tuấn – Cảnh sát PCCC – CNCH, bạn Tiến

                                            Hà  - Hộ dân được cứu cháy

                                            Một số vai quần chúng

       *Trang  trí sân khấu:

        Bên trái sân khấu, phía dưới. Một cái cổng bằng bóng  bay, trên có tấm biển trắng diêm dúa, có dòng chữ “Lễ vu quy”

MÀN MỞ

        Tiếng nhạc xập xình của đám cưới vang lên rộn rã.

Huyền trong bộ váy cưới trắng, lộng lẫy, từ trong cổng bóng bay đi ra, cô ngó ngược, xuôi vẻ sốt ruột. 

Huyền :

(đi về phía cánh gà bên phải, ngóng trông) Đến giờ này mà vẫn không thấy đâu… (suy nghĩ)… không biết có chuyện gì đây. (Giang từ trong ra)

Giang :

Ơ hay… Sao con lại ra ngoài này.

Huyền :

Dạ! con sốt ruột quá, sao giờ này vẫn chưa thấy nhà trai đến.

Giang :

Bố cũng đang nóng ruột đây…

Huyền :

Liệu  có chuyện gì xẩy ra không?

Giang :

Chuyện gì là chuyện gì? Cái mồm… cái mồm. Hôm nay  là ngày cưới, đừng có nói chuyện xui xẻo đi con.

Huyền :

Nhưng đã sát đến giờ rước dâu rồi mà vẫn chưa thấy nhà trai đến.

Giang :

Chưa biết có chuyện gì, nhưng mà phải bình tĩnh…

Huyền :

Bình tĩnh làm sao được hở bố.

Giang :

Thế bây giờ làm sao?

Huyền :

Hay lại hoãn cưới…

Giang:

Hoãn là hoãn thế nào… đã hoãn hai lần rồi…

Huyền :

Hai lần trước là do chúng con chủ động, với lại thông báo hoãn trước mấy ngày nên…

Giang :

Dù gì thì cũng là hoãn. Bố đã chấp nhận, nhưng lần này không thể được. Khách mời đã đến chật kín nhà, giờ đẹp cũng đã chọn, chỉ còn chờ nhà trai rước dâu đúng giờ…

Huyền :

Chắc là trục trặc chuyện gì thôi, chứ con tin anh Tiến.

Giang :

Con tin… nhưng cả họ rồi bà con hàng xóm người ta nghi ngờ, người ta chờ đợi. Lòng kiên nhẫn cũng có hạn thôi (Đi lại trên sân khấu)

Huyền :

Thôi! Bố đi lại ít thôi, kẻo mệt lát nữa không tiếp khách được… Mà bố đi nhiều thế, con chóng hết cả mặt…

Giang :

(xẵng giọng) Chị chóng mặt không bằng tôi. Đã hai lần họ hàng ở quê ra… không cưới, chán lại về. Đấy lần này, ở quê ra ít hẳn đi.

Huyền :

Thì… chúng con cũng đã về tận quê, xin lỗi họ hàng nhà mình…

Giang :

Lần này liệu có phải xin lỗi nữa không. Cỗ bàn thì đã đặt hết rồi. Đấy là tiền…là tiền con hiểu chưa…có gói về nhà, đóng thùng gửi về quê cũng không hết.

Huyền :

Việc  này đâu phải tại con…

Giang :

Không tại chị, nhưng chị tin lắm cơ mà. Bây giờ tôi biết làm sao ( giơ tay xem đồng hồ) Giờ này là phải rước dâu xong rồi, thế mà…

Huyền :

Để con lấy xe chạy sang bên ấy xem thế nào.

Giang :

Chị đi làm sao được. Từ đây sang bên ấy gần hai mươi cây số.

Huyền :

Phải sang thì mới biết có trục trặc gì không.

Giang:

Người ta chưa đến đón mà đã xồng xộc đòi chạy về nhà chồng rồi. Không được, có đi, phải là người khác. (Hải cô ruột Huyền từ trong nhà đi ra)

Hải :

Ơ… sao anh với cháu lại ra ngoài đứng thế? Họ hàng đang nháo nhác tìm anh với con Huyền.

Giang :

Khổ… Nhà trai đã đến đâu. Tôi ra đây  xem…

Hải :

Anh thử điện xem, họ đi đến đâu rồi. (với Huyền) mà con này, sao lại chạy ra đây làm gì, mày phải ở trong nhà, bao giờ họ xin dâu mới được ra…

Huyền :

Cháu…

Hải :

Cháu…cháu cái gì. Hay lại hoãn cưới… (với ông Giang) đấy bác xem… con gái bác

Giang :

Thôi, cô đừng nói nữa, tôi đang nẫu hết cả ruột đây này.

Hải :

Kén cá, chọn canh cho nó lắm vào… (với Huyền) Cái thằng cô giới thiệu cho ấy, đã đẹp trai, nhà lại giầu có. Một mình trông coi hai cửa hàng kinh doanh…

Huyền :

Nhưng cháu không yêu anh ta…

Hải:

Yêu với chả thương. Lấy nó khác gì chuột sa chĩnh gạo, mưa không đến mặt, nắng không đến đầu, tiền tiêu thoải mái.

Huyền :

Cháu chỉ yêu có mỗi mình anh Tiến thôi, cháu tin anh ấy…

Hải:

Cô trông cái mặt thằng Tiến, không đủ tin cậy tý nào cả… đấy… tin mà hai lần hoãn cưới. Hôm  nay cưới thật, thế mà quá giờ rước dâu nó cũng không thèm đến.

Huyền :

Cô… cháu xin cô, cô để cho cháu yên…

Hải:

Lấy cái thằng tử tế thì không, đi lấy cái thằng đã xấu người, lại xấu cả nết mà nó có coi mình ra cái gì đâu.

Giang:

Cô… cô thôi nói cho tôi nhờ. (với Huyền). Con Huyền vào ngay trong nhà, cấm không được ra đây.

Huyền:

Con… (vùng vằng)

Giang:

Sao… không vào còn đứng trơ ra đấy làm gì. ( Huyền tức bực đi vào, bên ngoài cánh gà Thanh đi vào)

Thanh:

Em chào ông, chào bà…

Hải:

Bên nhà trai các ông làm ăn cái kiểu gì thế. Đã thống nhất giờ lành đón dâu, thế mà quá giờ rồi mới sang.

Giang:

Thế họ nhà trai đâu mà chỉ có mỗi mình ông sang…

Thanh:

Là em sang trước để thưa chuyện với các ông, các bà bên họ nhà gái…

Hải:

Lại hoãn đám cưới à… khổ thân cháu tôi, đẹp gái, nết na. Có cái đám cưới mà hoãn năm lần, bẩy lượt…

Thanh:

Ấy chết, không phải như thế đâu ạ. Xin bà để cho em được thưa chuyện đã…

Hải:

Bên  nhà trai các ông kinh nhà gái chúng tôi quá. (với ông Giang) Thế này thì còn cưới xin gì nữa hả anh… thôi, hủy cưới đi…

Giang:

( nổi nóng) Thôi không cưới xin gì nữa, ông về thưa với họ nhà trai, không cưới xin gì nữa, tôi  cũng không  gả con gái tôi nữa. (đùng đùng bỏ vào trong. Thanh vội chạy ngăn trước mặt)

Thanh:

Thưa ông. Ông cứ bình tĩnh cho em thưa chuyện đã rồi ông muốn quyết thế nào thì em cũng sẽ về thưa chuyện với nhà trai chúng em.

Giang:

(Dừng lại, Thanh cầm tay Giang) Chuyện là thế này. Bên nhà trai chúng em chuẩn bị ra xe đi đón dâu thì cháu Tiến nhận được cuộc điện thoại gấp…

Hải:

Tôi biết ngay mà, nó có cần cưới vợ đâu, nó chỉ đùa giỡn cho vui…

Thanh:

Ấy chết… xin bà chớ nói như thế, tôi nghiệp cháu Tiến với bên nhà trai chúng em…

Giang:

Thế tại sao nó không sang…

Thanh:

Cháu nhận điện thoại rồi chạy đi ngay, chỉ dặn lại em là chú sang bên nhà gái,  xin lỗi hộ cháu vì rước dâu muộn một chút. Cháu cần phải đi cứu người, cứu  nhà ngay. Tôi chỉ biết gọi một câu Tiến là nó đã chạy đi mất rồi.

Hải:

Nó coi thường nhà mình, chứ cứu được ai…

Giang:

(với Thanh) Có thật thế không?

Thanh:

Hai nhà đã là thông gia rồi, không lẽ em nói không đúng. Nói sai rồi ngày mai có dám nhìn mặt nhau nữa hay không.

Hải:

Thế sao ông không sang sớm, để nhà gái chúng tôi phải chờ. Đã bị cái dớp hai lần rồi…

Thanh:

Em đã sang sớm đấy, nhưng lại bị tắc đường thành thử.

Giang:

Thôi được rồi… lỗi không ai mong muốn. Nhưng mấy giờ thì họ nhà trai sang, để tôi còn thông báo với họ nhà gái chúng tôi.

Hải:

Mấy giờ…

Thanh:

Cháu Tiến nó về lúc nào là họ nhà trai chúng tôi sang xin dâu lúc ấy. (có tiếng chuông điện thoại. Lấy ra nghe) May quá, bên nhà trai chúng tôi sang gần tới nơi rồi…

Giang:

(với Hải) Cô vào thông báo với mọi người, họ nhà trai sang gần đến nới rồi. Bảo con Huyền chuẩn bị đi. (Hải vào trong nhà. Ngoài cánh gà, Tiến, Tuấn trong trang phục lính cứu hỏa và một số người mang hoa vào)

Tiến:

(Với Giang) Con xin lỗi bố…

Giang:

Anh có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?

Tuấn:

Lỗi là do đơn vị chúng cháu. Thay mặt đơn vị cháu xin gia đình và họ hàng tha lỗi cho đồng chí Tiến…

Giang:

Nhưng hôm nay là ngày cưới của Tiến cơ mà, chắc nó phải báo cáo đơn vị và xin nghỉ rồi chứ…

Tuấn:

Vâng… đúng như thế ạ. Nhưng sự không may xảy ra, hôm nay có đám cháy…

Giang:

Một mình anh Tiến thì làm được cái gì…

Tuấn:

Lại không may nữa là đơn vị chúng cháu có ba chiến sĩ đang bị cách ly phòng dịch, nên cháu phải cầu cứu đồng chí Tiến giúp. 

Thanh:

Đến bây giờ các anh nói chú mới biết. Chứ Tiến chỉ nói chú sang bên nhà gái xin lỗi đến muộn…

Tiến:

Thưa chú. Cứu hoả như cứu người, cháu không còn đủ thời gian để giải thích.

Giang:

Thôi được rồi, bây giờ phải vào làm thủ tục rước dâu lấy cứu giờ đẹp.  (với Thanh) Mời ông…

Thanh:

Cảm ơn ông. (Tất cả đi vào trong phía cánh cổng… lát sau tất cả cùng ra. Từ ngoài, Hà cầm bó hoa vào)

Hà:

Đây rồi… Ân nhân đây rồi.

Tuấn:

Anh là…

Hà:

Em là Thạo, anh trai của chú Thì, chủ ngôi nhà mà các anh vừa chữa cháy…

Tiến:

Thế đưa nhỏ sao rồi?

Hà:

May quá, anh đã bế được cháu ra khỏi đám cháy. Cháu đang được các Bác sỹ cấp cứu, tình trậng cũng đã khá hơn rồi.

Tuấn:

Anh không ở nhà giúp dọn dẹp đám cháy…

Hà:

Em phải thay mặt chú Thì đến cảm ơn các anh đã cứu sống cháu em. Em đến đội các anh, mọi người chỉ em lên đây, lại còn cho em biết hôm nay là ngày cưới của anh Tiến.

Giang:

Thôi thế là tốt rồi…

Hà:

Hoa em mua vội, không kịp bó cho đẹp. Xin được chúc mừng hạnh phúc anh, chị. Chúc các anh Cảnh sát phòng cháy, chữa cháy, cứu nạn cứu hộ đã mang lại hành phúc cho gia đình em.

Huyền:

( Với Giang) Bố…Bố đã tin con gái bố chọn người chưa?

Giang:

Tin… tin… bây giờ thì bố tin. Chúc các và cả đồng đội của các con hạnh phúc trọn vẹn.

                                                 Âm nhạc nổi lên.                      

                                                         Màn hạ!

Tác phẩm tham gia “Cuộc vận động sáng tác VHNT về lực lượng cảnh sát PCCC & CNCH”

(0) Bình luận
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
  • Một giấc mơ xa
    Vân nằm duỗi chân ở sofa, nghe đài mà hai con mắt cứ ríu lại. Jim và Coen vừa theo bố chúng ra ngoài. Ở thị trấn này, trẻ em và những chú cún luôn được thỏa thích dạo chơi. Ánh nắng của buổi sáng đẹp trời chiếu xuyên qua tấm rèm cửa khiến Vân không nỡ ngủ vùi. Cô sống cùng gia đình chồng ở một vùng phía đông Hà Lan, nơi mà cuối tuần nghe nói mình đi dạo là biết sắp được chở vào rừng. Sáng này nếu không thấy mệt trong người thì cũng đã…
  • Trên đỉnh gió
    Không lãng mạn như hình dung, chiếc tàu chở Lam từ bến cảng thành phố ra đảo chính là “tàu há mồm” có niên đại còn nhiều hơn tuổi của cô. Thủy thủ trên tàu lại càng không như cô vẫn thường tưởng tượng về những chàng lính hải quân đẹp trai, từng trải với trái tim nồng nàn và tâm hồn cực kì bay bổng.
  • Tàu xuôi ra Bắc
    Ba năm trước, tôi gặp Trang trên chuyến tàu mang số hiệu SE đang di chuyển từ miền Nam ra miền Bắc. Lúc đó, tôi ngồi đối diện với Trang ở toa ghế ngồi - toa thường dành cho người đi chặng ngắn. Trong toa xộc lên mùi thuốc lá, mùi dầu gió xanh, mùi bồ kết phảng phất từ mái tóc của mấy người đàn bà và mùi của vô số thứ hàng hóa trên sàn toa.
  • Những hòn đá
    Không ai biết tại sao những người lạ lại chuyển thẳng vào cư trú trong cái làng bẩn thỉu, gồ ghề những đá là đá và quanh năm gió quật. Vợ chồng người lạ nọ đã mua một lâu đài đổ nát nằm trên đồi, sừng sững ở đó từ thuở ấu thơ của họ, và nó thuộc về ngôi làng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Phố cũ
    Chiều. Làn gió se lạnh vời vợi dọc theo những con phố. Gió về cuốn đi cái oi nồng của những ngày nắng hanh hao. Bỗng vòng xe vô tình rẽ vào phố cũ. Lâu lắm không về phố, hình như đã không còn cảm giác thân thuộc ngày nào. Phố cũ hiện ra trước mặt là lạ, quen quen…
  • [Video] Sóng lụa làng nghề Vạn Phúc
    Là một trong những làng nghề thủ công ra đời sớm nhất vùng Đồng bằng sông Hồng cũng như cả nước, làng lụa Vạn Phúc (quận Hà Đông) là làng nghề dệt lụa tơ tằm nổi tiếng từ xa xưa. Nhiều mẫu hoa văn của lụa Vạn Phúc từng được chọn may quốc phục dưới các triều đại phong kiến. Ngày nay, ngoài việc gìn giữ, phát huy giá trị của nghề truyền thống qua các sản phẩm, làng lụa Vạn Phúc còn là điểm đến hấp dẫn của nhiều du khách trong nước và quốc tế.
  • Tọa đàm những vấn đề về kịch bản sân khấu hiện nay
    Với mong muốn tìm ra những nguyên nhân và giải pháp về vấn đề kịch bản sân khấu hiện nay, sáng 22/11, Hội Sân khấu Hà Nội tổ chức tọa đàm “Những vấn đề về kịch bản sân khấu” với sự tham gia của đông đảo hội viên trong hội.
  • Chung sức, đồng lòng thực hành tiết kiệm, chống lãng phí, đưa đất nước vững bước vào kỷ nguyên mới
    Sau gần 40 năm đổi mới, dưới sự lãnh đạo toàn diện của Đảng, tình hình kinh tế - xã hội đất nước có bước chuyển mình mạnh mẽ, đột phá, mang lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho Nhân dân. Bên cạnh những thành tựu to lớn, Việt Nam phải đối mặt với nhiều thách thức, trong đó có tình trạng lãng phí, gây tác họa nghiêm trọng, lâu dài, khó khắc phục, cản trở đất nước vươn mình, giàu mạnh. Bởi vậy, hiện nay, Đảng, Nhà nước coi triệt bỏ lãng phí là nhiệm vụ cấp bách hàng đầu.
  • Hành trình “Điện Biên Phủ - Bản anh hùng ca thế kỷ” đưa văn nghệ sĩ TPHCM đến Tây Bắc
    Hành trình "Điện Biên Phủ - Bản anh hùng ca thế kỷ" diễn ra từ ngày 26 đến 30/11 với các hoạt động ý nghĩa như: Trao quà hỗ trợ bà con khó khăn, bị ảnh hưởng bởi bão lũ, chương trình tri ân văn nghệ sĩ từng tham gia kháng chiến... do các cá nhân hảo tâm là văn nghệ sĩ TPHCM và các đối tác của văn nghệ sĩ thành phố ủng hộ.
Đừng bỏ lỡ
Hạnh phúc trọn vẹn
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO