Để em thành chiếc lá

Thảo Phương| 24/10/2017 16:07

Chợt bắt gặp sắc chín trong vòm lá. Day dứt chi những chiếc lá vàng? Run run trong gió và rụng vào nỗi nhớ. Mùa vẫn xanh mà em đã vội thu? Người về đâu nụ cười như rạn vỡ? Bước chân ai héo buồn lưu giữ cả mùa thu?

Hà Nội xưa tóc dài buông liễu rủ. Thăng Long ngàn năm rùa thiêng đòi trả kiếm. Tháp Rùa xưa trầm tích nét Đông Đô. Mùa thu vàng soi bóng nước hồ thu... Lá sấu rụng buồn  xao xác phố. Đâu đây hương mùa thu dâng lên màu quyến rũ. Thị chín những môi thơm - nức phố nắng vàng ươm. Lại nhớ hoài thứ cốm Vòng e ấp, nằm giấu mình sau tán lá sen xanh, bóng chim xưa ríu rít đậu trên cành...

Ngày nắng lên em tô son xuống phố. Tà áo xanh nõn biếc khoảng trời thu.  Mùa vàng thơm theo bước chân nhún nhảy. Đâu dáng lưng thon mềm của chị gánh hàng rong? Mặc dòng đời cứ ngược xuôi tuôn chảy.  Bước chân thu dịu dàng nơi phố cũ. Gió ve vuốt heo may vương hoài trên tóc nắng. Nhớ, nhớ, nhớ, nhớ hoài... Vòng tay thu còn xiết chặt eo mùa? 

Hà Nội thân thương, quả cảm và hào hoa. Cúc chín vàng thắp lửa trên lối nhỏ. Hà Nội đau thương, khói bụi, oằn mình. Người Hà Nội  ai ai còn xót xa, đau đớn? Dấu tích Thăng Long xưa vẫn trầm tích oai hùng... Sẽ còn đó và mãi  không thể mất. Những nụ cười sáng lạn và hào hoa. Người Hà Nội thanh lịch và hồn cốt Tràng An. 

Phố thu. Phố thu... vàng tươi hoa cúc. Bước chân em dịu dàng nơi  phố nhỏ. Hà Nội mãi đắm mê thơm nắng những mùa hôn. Khát một Thủ đô xanh như em khao khát anh. Hà Nội mãi tươi xanh  như tình em có anh.  

Để em thành chiếc lá. 
Chiếc lá rất mềm, chiếc lá 
rất xanh
Rụng khẽ xuống môi mùa...  
(0) Bình luận
  • Trao giải 11 tác phẩm xuất sắc “Truyện ngắn Sông Hương 2024”
    Ban tổ chức đã trao giải 11 tác phẩm xuất sắc cho cuộc thi “Truyện ngắn Sông Hương 2024” do Tạp chí Sông Hương phát động.
  • Thiền đào
    Chàng vẫn âm thầm dõi theo những bài viết của nàng và không bỏ sót bất kỳ phóng sự nào về nàng. Đôi mắt nàng khi bảy tuổi hay của bây giờ vẫn vậy. Xoáy xiết, ám ảnh. Nhấn chàng xuống đỉnh vực. Vẫy vùng. Ngộp thở. Toàn thân không trọng lượng. Đôi vực sâu đồng tử đã xoáy chàng đến một nơi quen thuộc. Là dinh đào, khi ấy chàng đang ở tuổi mười ba.
  • Ăn Tết nay yêu Tết xưa
    Đợt rét ngọt đầu tiên của tháng Chạp đã luồn qua khe cửa, bà Ngân thoáng rùng mình khi trở dậy vào sáng sớm. Loẹt quẹt đi xuống bếp, rót đầy một cốc nước gừng nóng sực đã ủ sẵn trong bình, bà vừa xuýt xoa uống vừa nhẩm tính xem Tết năm nay nên sắm sửa những thức gì. Kỳ thực, quanh đi quẩn lại, năm nào bà cũng bày biện từng ấy món quen thuộc. Nhưng cái việc nôn nao nghĩ suy về cái Tết sắp đến mới ngọt ngào làm sao, nhất là khi năm nay gia đình bà có thêm cô con dâu mới.
  • Lễ phạt vạ
    Ba ngày nữa là đến giao thừa mà Cầm Bá Cường chưa thể về nhà. Đã vậy anh còn mắc vạ trưởng bản, phải chịu phạt. Ký túc xá giáo viên ở Mường Lôm giờ đây còn mỗi mình anh. Ôi chao là buồn! Cầm Bá Cường nhìn ra khoảng sân ký túc xá.
  • Họp lớp
    Tôi bước vào lớp, có lẽ tôi là người đến cuối cùng, bởi trong lớp đã kín gần hết chỗ ngồi, chỉ còn trống một chỗ ở cuối dãy bàn bên phải. Hơi ngượng vì đến muộn nên tôi ngần ngừ trước cửa mấy giây.
  • Sen quán
    Loay hoay mãi chị mới cởi nổi bộ khuy áo. Cái áo cánh nâu bà ngoại để lại. May sao áo của bà không chỉ vừa mà như muốn vẽ lại những đường cong đẹp nhất của chị. Chị là người Hà Nội. Mẹ không biết cụ tổ đến Hà Nội từ bao giờ mà chỉ biết và kể chuyện từ đời ông bà ngoại. Rằng ông ngoại từng là nhà buôn vải lụa còn bà là ca nương ca trù nổi tiếng ở đất kinh kỳ.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Để em thành chiếc lá
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO