Đậu đen

Nguyễn Minh Hoa| 19/05/2020 09:14

Đậu đen

Khi ì ầm tiếng sấm, chớp ngang trời, mưa rào đổ xuống và sau đó nắng bừng lên, vàng óng, hong khô cả đồng đất, sân vườn thì cũng là lúc đậu đen rạc, quả khô cho thu hoạch. Quả ấy phơi trong nắng hè, tách dễ dàng lớp vỏ quả khô cong kia ra là thấy hạt đậu đen căng bóng, đen nháy, người nhanh tay bóc chả mấy mà được lưng thúng ba. Tiếng là đậu đen, nhưng cũng có dăm loại và ngon nhất là loại đậu đen xanh lòng.

Thường thì người ta trồng đậu đen từ độ mùa xuân, sau tầm 3 tháng là cho thu hoạch. Đậu đen vụ mới luôn đúng vào dịp hè. Những ngày đầu hè, đậu đen mới chưa nhiều, nên thường phải ngóng, người bên bãi mang sang dăm ca đậu mới, nếu không đi chợ sớm sẽ chẳng đong được. Đong được ca đậu đen xanh lòng, như thể đem được vị thuốc quý về nhà. Mà đúng thật, đậu đen là phương thuốc quý, bổ huyết, bổ can thận; giải phong nhiệt, giải độc, hạ khí, lợi tiểu. Đậu đen xanh lòng mua về phơi cho kiệt, tãi cho nguội, rồi để trong hũ sành, đậy kín dùng cho đến tận vụ sau.

Đậu đen chế biến được nhiều món, nhưng phổ biến nhất có lẽ là món chè đậu đen. Chả khó gì, đong bơ đậu, ngâm nước, đãi hạt lép rồi cho vào luộc lên. Bỏ nước đầu cho đỡ chát, rồi đổ nước đun kĩ. Đậu bở, bắc ra, chắt nước riêng, cái riêng. Xưa thì mật tảng đã được thái lát mỏng, đổ vào cái đậu, đun riu lửa cho ngấm cái. Nước mật ngọt thơm, ngấm vào hạt đậu bùi, ngọt sắt. Khi ăn múc cái trước, nước sau là được cốc chè. Ngày nay, ít còn mật tảng thì đường hoa mai, đường trắng thay mật, nấu nhàn hơn, vị ngọt cũng có khác. Đôi người cầm cốc chè đậu đen nấu đường trên tay thơm mùi hương nhài mà vẫn nhớ bát chè đậu đen ngọt thơm mùi dầu chuối, trong vị ngọt ấy, đôi khi còn thấy vị nồng của vôi trong mật, vị chua của tảng mật chảy. Chè đậu đen, đen nhánh từ hạt cho đến nước, chỉ với nước mát, đậu bở và bùi thế mà thu hút bao người. Hàng chè có bầy đầy những chè, những thạch, sắc màu bắt mắt, thế nhưng người đến vẫn hay chọn cốc đậu đen có dầu chuối hay hương hoa nhài, hoa bưởi. Uống tới đâu, mát tới đấy, nắng ngoài tán cây này thôi, mà thây kệ.

Ăn cốc chè đậu đen ngoài quán, để nghe những lanh canh cốc thìa cũng đã thấy mát. Để rồi tối về ngâm đậu đen sớm mai dậy đồ xôi. Đậu đen luộc xâm xấp nước, chín tới, đem trộn với gạo nếp đã ngâm vo. Nước đậu đen ngấm vào gạo thơm. Xôi đồ chín tới, tỏa hương thơm cả bếp. Cả nhà đã có xôi đậu đen ăn sáng, trong ánh mặt trời lên chói lóa, tận hưởng vị ngọt bùi của đậu, vị thơm dẻo của nếp. Hạt đậu nứt đôi, nhìn đã thấy bở, hạt gạo được nhuộm tím nước đậu, dẻo thơm cũng khác, vị ngọt cũng khác. Ăn của nếp mà cũng thấy mát, chắc do đậu đen đem lại cảm giác ấy.

Có người sợ cái nắng hạ, sớm mai cũng đã làm nắm đậu đen, nắm gạo nếp nấu cháo. Cháo không quá đặc ăn với cà muối, cháo loãng hơn ăn với đường. Một bát là xong bữa. Mùa này đúng thật quý nhất là đậu đen, thức mát đúng là quý hơn thức bổ. 

Ở thành phố, nhiều hàng quà, hàng xôi đã bán quà sáng là món cháo đậu đen từ lâu, người già không vội thường ăn luôn bên cái bàn nhỏ hay thúng xôi của chủ hàng. Chị em đi làm vội thì cháo ấy đóng hộp đem đi. Những hàng bún, hàng phở nóng và mỡ lại không được ưa bằng cốc cháo này. Có chị còn mua thêm chai nước đậu đen cho mình và bạn bè. 

Tôi nhớ, có lần được mời cốc nước đậu đen rang, ngon quá! Chủ nhà hướng dẫn ngay. Đậu đen xanh lòng, đãi sạch, phơi khô, đem rang chín tới rồi bỏ lọ, pha ủ dần, cách pha như chè xanh, đừng để hết kiệt mà chế nước mỗi khi vơi. Mỗi ngày một ấm hay một phích ủ là đủ uống từ sáng đến tối. Tôi đã làm theo và nghiện thức uống này. Mỗi khi có đậu mới tôi lại làm một ca đậu xanh lòng rang lên bỏ hũ uống dần. 

Lại có lần tôi lên núi đi chợ phiên, đong được dăm cân đậu đen trên ấy. Đen mới thực là đen, hạt nhỏ mà đen kịt, cái nước nồi chè cũng đen hơn hẳn đậu xanh lòng dưới xuôi. Nồi chè đậu đen nấu với đường hoa mai, ăn giữa cái nắng nóng đô thành mà như thấy cả cái mát của núi rừng, dòng suối. Những lần đi miền núi, tôi vẫn tìm mua về xuôi dăm ca đậu đen từ nương rẫy. 

Chả thế mà, những ngày nắng gắt tôi nheo mắt nhìn nắng phủ xuống đường, phủ đến héo lá cây, bạc màu hoa mà tôi vẫn băng qua con đường nắng ấy trở về nhà để múc cốc chè đậu đen thơm lừng mùi dầu chuối thưởng cho mình sau tất cả những nhọc nhằn. Tôi hài lòng, cái nắng chẳng còn đáng sợ. Tôi đã đi qua cái nắng nóng, gắt gao của bao mùa hè bằng những điều nho nhỏ như thế. Cuộc sống đôi khi cần sự biết thật giản dị ngay bên cạnh mình, trong tầm tay mình, thế thôi. 
(0) Bình luận
  • Tiếng hát trong vỏ ốc
    Đêm. Run rủi thế nào hai người phụ nữ ấy lại gặp nhau ngay trên bãi cát. Biển về khuya vắng lặng. Những cặp tình nhân thậm chí cũng đã rời đi vì gió trời bắt đầu trở lạnh. Cô đang giẫm lên dấu chân xiêu vẹo của người phụ nữ đi trước mình. Người đàn bà ấy chậm rãi từng bước, dáng đi có phần nghiêng ngả như một kẻ say.
  • Quà trung thu của ba
    Khoa đang rất vui vì lần đầu tiên được cùng ba tự tay làm đồ chơi Trung thu. Những năm trước, cậu cũng có đèn lồng, đầu lân nhưng đều là quà mẹ mua sẵn vì ba phải đi công tác. Năm nay, ba được nghỉ phép, liền rủ Khoa cùng làm đầu lân bằng tre và giấy báo cũ.
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
  • Hà Nội ban hành Quy chế xét tặng “Công dân Thủ đô ưu tú” 2025
    UBND Thành phố Hà Nội đã ban hành Quyết định số 71/QĐ-UBND ngày 26/11/2025 về việc ban hành Quy chế xét tặng danh hiệu năm 2025 “Công dân Thủ đô ưu tú”.
  • Khẩn trương phục hồi di sản bị hư hại sau mưa lũ
    Để khẩn trương khắc phục hậu quả thiên tai, bảo vệ di sản văn hoá trên địa bàn 04 tỉnh, Bộ Văn hoá, Thể thao và Du lịch đề nghị Ủy ban nhân dân các tỉnh Gia Lai, Đắk Lắk, Khánh Hoà, Lâm Đồng tổ chức kiểm tra, rà soát hiện trạng kỹ thuật, đánh giá mức độ hư hại của các công trình di tích, bảo tàng trên địa bàn tỉnh.
  • Khai mạc Festival quốc tế Âm nhạc mới năm 2025 tại Hà Nội
    Diễn ra từ ngày 27/11 đến 1/12/2025 tại Hà Nội, Festival Quốc tế Âm nhạc mới lần thứ IV quy tụ sự tham gia của gần 30 nhạc sĩ, nghệ sĩ quốc tế đến từ: Liên bang Nga, Tatarstan, Kazakhstan, Kyrgyzstan, Cộng hòa Adygea, Đan Mạch, Bỉ, Đức, Thụy Sĩ, Tây Ban Nha, Nhật Bản, Trung Quốc, Australia, Lào.
  • “Lửa cháy Phiên Ngung” và “Chìm trong vòng xoáy” đoạt Huy chương vàng tại Liên hoan Tuồng và Dân ca kịch toàn quốc 2025
    Ban tổ chức trao 2 huy chương vàng cho vở diễn "Lửa cháy Phiên Ngung" của Nhà hát Sân khấu truyền thống Quốc gia Việt Nam và kịch hát dân ca "Chìm trong vòng xoáy" của Trung tâm Nghệ thuật truyền thống Nghệ An.
  • Nhà thơ Hữu Loan và nhà văn Tô Hoài qua bút ký của Lê Xuân Sơn
    Ngày 9/10/2025, nhà báo Lê Xuân Sơn (từng là biên tập viên Báo Người Hà Nội, Tổng Biên tập Báo Tiền Phong) ra mắt ba tập sách mới, gồm hai tập bút ký và một tập thơ. Đọc tập bút ký “Mây trắng còn bay” (Nxb Hội Nhà văn, 2025), có thể nhận ra ở anh tình yêu văn chương mê đắm, phong cách riêng và bản lĩnh của một cây bút ký giàu trải nghiệm. Là một nhà báo kỳ cựu, chăm đi, chăm viết, đồng thời cũng là người có nền tảng văn chương vững vàng, Lê Xuân Sơn đã có điều kiện tiếp xúc với nhiều văn nghệ sĩ đương đại.
  • Càng sống đời càng đầy đặn yêu thương
    “Trước hoàng hôn” (Nxb Hội Nhà văn, 2025) là tập thơ thứ 19 của Quang Hoài. Tập thơ ra đời vào thời điểm đặc biệt: nhà thơ - đại tá của chúng ta vừa bước sang tuổi 80 và đang chiến đấu với trọng bệnh. Nhưng như chưa hề biết đến tuổi già và như để quên đi sự thách đố nghiệt ngã của số phận, nhà thơ Quang Hoài vẫn bình thản yêu và sống, bình thản yêu và làm thơ một cách bản lĩnh, đầy nhân bản.
  • Triển lãm “Con đường Cách mạng - Đồng chí Hồ Chí Minh tại Trung Quốc”
    Tiếp nhận tư liệu, hiện vật và triển lãm “Con đường Cách mạng - Đồng chí Hồ Chí Minh tại Trung Quốc” nhân kỷ niệm 45 năm thành lập Bảo tàng Hồ Chí Minh Thành phố Huế.
  • Di sản văn hóa Hồ Chí Minh trong lòng nhân dân TP Huế
    Nhân kỷ niệm 45 năm thành lập, Bảo tàng Hồ Chí Minh Thành phố Huế tổ chức Hội thảo “Di sản văn hóa Hồ Chí Minh trong lòng nhân dân Thành phố Huế”.
  • Hà Nội tổ chức nhiều động văn hóa – nghệ thuật chào mừng Đại hội XIV và Tết Nguyên đán
    Hà Nội yêu cầu xây dựng chuỗi hoạt động phụ trợ cho Chương trình Countdown 2026 đảm bảo nội dung phong phú, hấp dẫn, hiện đại đáp ứng nhu cầu hưởng thụ văn hóa, nghệ thuật của Nhân dân và du khách trong thời khắc đón chào năm mới...
  • “Người giữ hồn di sản” giành Bông sen Vàng cho phim tài liệu xuất sắc
    Tại Liên hoan Phim Việt Nam 2025, bộ phim tài liệu “Người giữ hồn di sản” do đạo diễn Lê Thanh Lịch và Đặng Minh Hùng (Trung tâm Điện ảnh Văn hóa, Thể thao và Du lịch Việt Nam) thực hiện đã xuất sắc giành giải Bông sen vàng - hạng mục Phim tài liệu.
Đậu đen
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO