Đà Lạt mộng sương thu tình nhân

Hoài Hương| 19/09/2020 14:07

Đà Lạt mộng sương thu tình nhân

Khó đếm được bao lần lên thành phố sương mù của cao nguyên ngàn hoa này, nhưng sao chỉ 40 giờ dừng lại trong một chuyến công tác đột xuất vào đúng những ngày thu đang chạm vào gió vào nắng vào hoa và cả không gian Đà Lạt lại như một cơn say mơ hồ hư ảo, như đang trong một cuộc hẹn tình nhân của ký ức của hoài niệm ngày đã xa.

Hình như không có gì khác lắm, vẫn là Đà Lạt ngàn hoa khoe hương sắc như trăm năm nay, vẫn con dốc phố nghiêng nghiêng đợi chờ những bước chân ai, vẫn những hàng rào dây leo lá xanh ngọc bích đón ban mai long lanh nắng hoàng ngọc, vẫn những đồi thông ngút ngàn trong điệu luân vũ quyến rũ ma mị của gió, vẫn cái trầm mặc trong khoảnh khắc chiều rơi xuống núi Lang Biang, sương đậu khẽ khàng xuống mặt hồ Xuân Hương phẳng lặng, tiếng chuông nhà thờ thong thả nhịp thời gian… mà sao bỗng thấy tim lỗi nhịp như cuộc hẹn tình nhân đang đến gần. 

Phải chăng thu Đà Lạt có chút dịu dàng với những tia nắng len lỏi qua sương mờ trải sợi tơ vàng xuống hàng cây phố núi… Phải chăng thu Đà Lạt gió man mác mát ngọt như viên kem chỉ đủ để rặng thông xanh vi vu khúc nhạc gợi nhớ gợi thương… Phải chăng thu Đà Lạt đã biến mặt hồ thành bức toan để vẽ lên kiệt tác thiên nhiên có mây trời xanh thăm thẳm in dáng cây thế núi trong ánh sáng pha lê lóng lánh sau cơn mưa chợt ào đến rồi chợt ngưng… Phải chăng một chút nắng mật rải khắp mái phố núi đồi, một chút sương bồng bềnh lưng chừng dốc, một chút gió mơn man như ve vuốt lên mắt lên môi, một chút hương cỏ nồng ấm sau cơn mưa, một chút sắc vàng mimosa bên bờ rào ngôi biệt thự cổ, một chút heo may làm cho xao xuyến bâng khuâng nhớ đôi bàn tay mềm ấm ngày xưa ấy.

Đà Lạt khiến người ta muốn có… đôi

Thanh xuân mỗi người hình như đều thu gọn trong một ngăn ký ức những kỷ niệm riêng thầm. Với tình nhân là một đoạn ký ức đẹp đẽ, trong sáng, nguyên sơ, mỗi lần mở ra lại như một ngày hôm qua vừa đến…Và những quán cà phê Đà Lạt là chứng nhân của mối tình thơ trong veo mà bao năm đã qua, chưa khi nào thôi hết nhớ. Tình nhân ơi, chắc còn nhớ lắm, một cà phê Tùng, đã hơn nửa thế kỷ vẫn nguyên bản như ngày đầu tiên mà lãng tử họ Trịnh tìm đến để phiêu lãng trong những nốt nhạc cho tình nhân mà có lẽ trăm năm sau người đời vẫn hát cho tình nhân của mình; rồi cà phê Cung tơ chiều đầy ma mị, nằm heo hút trên một triền đồi, bốn bên thông reo… hay cà phê Cổ - một quán cà phê như Đà Lạt trăm năm trước, với không gian ốp toàn gỗ thông thơm và treo trên tường, đặt trên các kệ là những vật dụng từ thế kỷ 19 - 20 của người Đà Lạt… Và còn bao quán cà phê khác với những cái tên chỉ có thể nhớ mà khó có thể quên, mỗi nơi đều gắn với một kỷ niệm trong ngăn ký ức tình nhân. 

Có chạm vào thu Đà Lạt, mới cảm hết cái đẹp khúc “Diễm xưa” của họ Trịnh: “Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ…”. Hình như chỉ có khi thu sang, mới nhận thấy những thơ những mộng những trầm mặc uy nghi của các ngôi biệt thự cổ xưa. Ở Đà Lạt, hầu như mỗi biệt thự đều tọa lạc trên một ngọn đồi cỏ mượt trải dài, ẩn mình trong khu vườn đủ các loại hoa và cây. Mỗi biệt thự đều mang đậm dấu tích thời gian, bao thăng trầm của lịch sử, bao hoài niệm về người Đà Lạt trăm năm trước. 

Tình nhân ơi, có nhớ những ngày trên chiếc xe máy, mình cùng lượn phố ngắm những biệt thự cổ trong một niềm hân hoan, như là đang đi xem ngôi nhà tương lai của đôi mình. Ừ, chúng mình có cùng sở thích, thích cái gì cũ cũ xưa xưa, thích những gì độc đáo, riêng biệt… Mỗi ngôi biệt thự như là một tác phẩm kiến trúc đặc biệt mang màu sắc riêng, dấu ấn riêng, và đặc biệt đều đậm chất thơ, chất nhạc, chất họa trong từng đường nét, từng cảnh sắc tạo nên sự hòa quyện giữa vẻ đẹp sang trọng của kiến trúc Tây và nét hoang dã của thiên nhiên cao nguyên. 

40 giờ ở Đà Lạt, cũng đủ cho tôi có hai hoàng hôn để thả tâm hồn trong mộng sương thu. Không gian của Đà Lạt thu luôn làm con người như chòng chành cảm giác mơ màng, bất chợt gì cũng như là gợi miền ký ức thức giấc, và hoàng hôn Đà Lạt thu càng đặc biệt hơn, như muốn rơi chìm vào một khoảng khắc, mà thời gian dường như rất chậm, rất nhẹ và rất phiêu ảo. 

Như một sự hồi sinh ký ức, tôi đang nắm tay tình nhân đi trong một chiều tím trên sân ga cổ, giữa những hàng đường ray đan chéo nhau, hai bên đầy cỏ may như níu chân chậm lại. Tôi nhớ, khi chúng tôi nhìn nhau, mắt tình nhân cũng tím sắc hoàng hôn, một nỗi buồn len lỏi, tôi sẽ nắm tay em đến khi nào, có là mãi mãi hay chỉ lát đây thôi, mắt hoàng hôn trong chiều sương thu sẽ là ký ức? 

Tình nhân đã xa, nhưng mỗi lần chạm vào thu Đà Lạt, là những ký ức đẹp, là nỗi nhớ, là da diết, là khắc khoải, là chờ mong, là hoài niệm… Có lẽ từ ngày ấy, Đà Lạt là mộng sương thu tình nhân.
(0) Bình luận
  • Tiếng hát trong vỏ ốc
    Đêm. Run rủi thế nào hai người phụ nữ ấy lại gặp nhau ngay trên bãi cát. Biển về khuya vắng lặng. Những cặp tình nhân thậm chí cũng đã rời đi vì gió trời bắt đầu trở lạnh. Cô đang giẫm lên dấu chân xiêu vẹo của người phụ nữ đi trước mình. Người đàn bà ấy chậm rãi từng bước, dáng đi có phần nghiêng ngả như một kẻ say.
  • Quà trung thu của ba
    Khoa đang rất vui vì lần đầu tiên được cùng ba tự tay làm đồ chơi Trung thu. Những năm trước, cậu cũng có đèn lồng, đầu lân nhưng đều là quà mẹ mua sẵn vì ba phải đi công tác. Năm nay, ba được nghỉ phép, liền rủ Khoa cùng làm đầu lân bằng tre và giấy báo cũ.
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Chảy mãi mạch nguồn gìn giữ, phát triển di sản văn hóa Việt Nam
    Suốt quá trình xây dựng, phát triển đất nước Việt Nam, Đảng và Nhà nước ta luôn luôn coi trọng, quan tâm và xác định di sản văn hóa là bản sắc của văn hóa dân tộc, là cơ sở để xây dựng nền văn hóa mới, con người mới, là một nguồn lực để xây dựng và phát triển đất nước.
  • Bế mạc Festival Thăng Long-Hà Nội năm 2025: Khẳng định vị thế Thành phố Sáng tạo của UNESCO
    Tối ngày 16/11, sau hơn 2 tuần diễn ra nhiều hoạt động sôi động (từ ngày 1-16/11), Festival Thăng Long - Hà Nội 2025 chính thức khép lại tại Quảng trường Đông Kinh Nghĩa Thục. Với chủ đề xuyên suốt "Di sản - Kết nối - Thời đại", Festival đã thu hút gần 200.000 khách tham gia trải nghiệm, gần 1 triệu lượt tiếp cận trên mạng xã hội.
  • Giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co tại đền Trấn Vũ
    Trong khuôn khổ Festival Thăng Long - Hà Nội 2025, sáng 16/11, tại đền Trấn Vũ (phường Long Biên, thành phố Hà Nội) đã diễn ra chương trình giao lưu, trình diễn nghi lễ và trò chơi kéo co. Chương trình do Sở Văn hóa và Thể thao TP Hà Nội phối hợp với UBND phường Long Biên và Hội Di sản Văn hóa Việt Nam tổ chức, nhân dịp kỷ niệm 10 năm nghi lễ và trò chơi kéo co được UNESCO ghi danh là di sản văn hóa.
  • Trường Tiểu học CLC Tràng An - Nơi khởi nguồn của những ước mơ
    Với sự đầu tư bài bản từ đội ngũ giáo viên đến cơ sở vật chất, chương trình đào tạo, nhiều năm qua, trường Tiểu học CLC Tràng An (phường Hoàn Kiếm, Hà Nội) là một địa chỉ đỏ, một môi trường học tập hiện đại, uy tín giúp học sinh Thủ đô tự tin chinh phục tri thức và hội nhập toàn cầu.
  • [Podcast] Ốc hấp lá gừng – Hương vị mộc mạc của người Tràng An
    Với người Hà thành, món ốc hấp lá gừng không chỉ là món ăn chơi dân dã, mà còn là món nhậu thân thuộc, là thức quà chiều trong những ngày se lạnh. Và giữa nhịp sống hiện đại hôm nay, đĩa ốc nóng hổi thơm mùi gừng cay lại gợi cho chúng ta về hương quê xưa – nơi những giá trị bình dị vẫn được nâng niu, gìn giữ như một phần hồn của đất và người.
Đừng bỏ lỡ
Đà Lạt mộng sương thu tình nhân
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO