Bí mật của mẹ

Phạm Thanh Cải dịch từ phiên bản tiếng Trung| 15/08/2020 17:16

Truyện ngắn của Jiro Akagawa (Nhật Bản)

Bí mật của mẹ

Dù thế nào cũng không để cho chồng biết. 

Ayako cầm cái túi nhỏ, đứng trên cầu. Đêm đã khuya không một tiếng người, dòng sông êm đềm chảy trong bóng tối mênh mông. 

Nó có thể mang những bí mật này đi. 

Cái túi nhỏ rơi nhanh xuống sông. Về nhà thôi. Ngày mai anh chồng sẽ vào bệnh viện, có thể sẽ dậy sớm. 
Ayako rảo bước đi về. Cô nhẹ nhàng mở cửa sau nhà, đi qua phòng bếp, chui tọt vào phòng ngủ. Bỗng cô thấy anh chồng đang đứng đó! Với vẻ mặt đầy giận dữ, anh chồng quát: 

 “Cô vừa đi đâu về?”
“Việc này...” 

“Hừ, có phải là giấu giếm mang một vật gì đó vứt xuống sông có phải không?” Anh chồng thực sự tức giận. Khuôn mặt Ayako thì chuyển sang màu trắng bệch.

 “Đã vứt cái gì? Nói mau!” 

“Anh nghi ngờ tôi việc gì chứ?” Ayako không nhịn nổi, liền hỏi vặn lại.

 “Tôi bảo là cô hãy nói đi! Thư của Kitayama!” Ayako mở mắt to nhìn chằm chằm. Sau đó, từ từ nhìn xuống dưới chân. 

“Cô với thằng cha ấy lòng thòng với nhau phải không?” 

“Bốp!”, một cái tát thật mạnh. Ayako chóng mặt, ngã xoài xuống giường. 

Khó khăn lắm Ayako mới ngẩng được đầu lên, con gái của cô tên là Yukiko đang rụt rè đứng bên cạnh giường, đôi mắt đen nháy lộ ra vẻ đầy sợ hãi và nghi ngờ. 

 “Rốt cuộc con là con của ai đây?” Yukiko hỏi, “Là con của cha, hay của cái người đàn ông tên là Kitayama ấy?” 

“Tại sao con lại hỏi như vậy?” 

“Con muốn biết sự thực.” 

Một thời gian trôi qua rất lâu, Ayako lặng im không nói bất cứ điều gì. Một luồng gió nhè nhẹ thổi qua mái tóc đã điểm những sợi bạc trắng của cô.

 “Được!” Ayako cuối cùng đã lên tiếng. “Bây giờ mẹ nói cho con biết đây”. 

 “Trước khi kết hôn với mẹ, bố của con đã yêu một người, cô ta tên là… Kyomi, cũng không có nổi bật cho lắm. Ở trường trung học, cô ấy học sau ông ấy một năm. Lúc ấy, cô ta yêu rất say đắm Ayako của ông ấy, nhưng không hiểu tại sao Kyomi lại thích bạn đồng tính. Chẳng qua là, thuở ấy hai cô gái này ở lứa tuổi chưa dám thổ lộ tình yêu khác giới. Vì vậy, cũng không xảy ra cuộc chiến đấu vì “chàng”. Bàn về hoàn cảnh gia đình, Ayako chiếm lợi thế hơn nhiều. Bố của Kyomi đã chết, cô ta và mẹ, hai người sống với nhau, cuộc sống gặp khó khăn. Cô ấy không có điều kiện mặc áo quần đẹp bằng Ayako. Tuy nhiên, Ayako biết rằng, Kyomi có sự thuần khiết, dịu dàng, lịch sự mà ai cũng không thể học được.

Chuyện ấy xảy ra vào một kỳ nghỉ hè nóng nực. 

Kyomi đột nhiên chạy đến nhà của Ayako. Đúng lúc ấy ông ấy cũng đang ở đó. Một toán đầy tớ hùng hùng hổ hổ cũng đuổi tận đến nơi, chủ nhân của họ là người giàu nhất địa phương, mẹ của Kyomi làm việc tại nơi đó. 

 “Hãy để cho cô gái ấy ra ngoài!” Người đầy tớ gọi và nói thật to rằng viên ngọc quý trên bàn trang điểm của tiểu thư nhà họ đã biến mất. Lúc ấy, Kyomi lại vào trong đó để tìm mẹ của cô ta. Kẻ lấy trộm viên ngọc quý tất phải là Kyomi chứ không phải… Ông ấy đã tức giận, khiến cho Kyomi phải trốn trong căn phòng phía trong. Ông ấy quay lại và đi thẳng ra cửa cãi nhau to với đám đầy tớ kia. 

Có lẽ bị ông ấy đe dọa, đám đầy tớ lầu bầu trong miệng rồi kéo nhau về. Nguyên là họ cũng không đủ bằng chứng để buộc tội. 

Ông ấy hướng về phía Kyomi với sắc mặt nhợt nhạt, run rẩy, rồi nhẹ nhàng nắm lấy tay cô... Tuy nhiên, chuyện này chưa phải là đã kết thúc. Trong những ngày nghỉ hè, tin đồn Kyomi lấy trộm viên ngọc truyền ra khắp nơi trong toàn thị trấn. Sau khi học kỳ mới bắt đầu, không có ai muốn nói chuyện với cô ta. Mẹ cô ta mất việc, cuộc sống của hai người đàn bà càng ngày càng túng quẫn. Ông ấy thực sự yêu Kyomi rồi. Đó không phải là thương hại hay thông cảm, mà đã yêu từ tận đáy con tim. Ayako luôn luôn quan tâm đến Kyomi, đồng thời ngấm ngầm tuyên bố trong trái tim của mình: Mình tự chịu thiệt thòi, tác thành cho họ.

Tuy nhiên, tình yêu học trò lại có hai bà mẹ mải kiếm kế sinh nhai nên không có cách gì vun đắp. Cuối cùng đã chấm dứt như một dấu chấm câu. Vào một buổi tối cuối thu, Kyomi và mẹ cô ta cùng nhảy xuống sông tự vẫn.

 “Sau đó, ông ấy ở rể nhà của chúng ta. Rồi sau nữa bố mẹ đã có con.” Ayako dừng lại, “Nhưng cha con trong lòng luôn luôn nhớ đến Kyomi. Mẹ chỉ là vợ của cha con, còn Kyomi mới là người mà cha con yêu thương, và cô ấy là người duy nhất...” Yukiko thở dài. 

 “Nhưng chuyện này có liên quan gì đến vật mà mẹ đã ném nó xuống sông?” 

“Lúc mẹ dọn dẹp căn phòng, mẹ đã tìm thấy một viên ngọc được giấu trên trần nhà, liền bí mật mang nó ném xuống sông”.

“Đúng, đúng là như vậy...” Yukiko gần như nín thở. “Kyomi bị người ta truy đuổi đến tận nhà chúng ta, trong lúc cha con và đám đầy tớ kia cãi nhau, giẫm lên chiếc ghế đẩu, mang viên ngọc giấu lên trên trần nhà.

 “Tại sao mẹ lại không nói gì với cha?” Ayako mỉm cười: “Lúc ấy mẹ cũng đã biết, Kyomi bất hạnh đã làm cho cha con bị giáng một đòn nặng nề và cực kỳ đau buồn. Đối với cha con mà nói, Kyomi là một thần tượng nữ tính hoàn mỹ vô cùng. Nếu nói rõ cho cha con sự thật chuyện này, cha con biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa đây?

“Mẹ ơi!” Yukiko ôm chặt lấy người mẹ. 
“Mẹ mới là người cha con yêu nhất.” 
Khuôn mặt Ayako hơi bị đỏ bừng.
(0) Bình luận
  • Tiếng hát trong vỏ ốc
    Đêm. Run rủi thế nào hai người phụ nữ ấy lại gặp nhau ngay trên bãi cát. Biển về khuya vắng lặng. Những cặp tình nhân thậm chí cũng đã rời đi vì gió trời bắt đầu trở lạnh. Cô đang giẫm lên dấu chân xiêu vẹo của người phụ nữ đi trước mình. Người đàn bà ấy chậm rãi từng bước, dáng đi có phần nghiêng ngả như một kẻ say.
  • Quà trung thu của ba
    Khoa đang rất vui vì lần đầu tiên được cùng ba tự tay làm đồ chơi Trung thu. Những năm trước, cậu cũng có đèn lồng, đầu lân nhưng đều là quà mẹ mua sẵn vì ba phải đi công tác. Năm nay, ba được nghỉ phép, liền rủ Khoa cùng làm đầu lân bằng tre và giấy báo cũ.
  • Đôi mắt xuyên bão
    Buổi sáng đầu thu, gió vương chút lạnh và lá trên hàng sấu trước cửa văn phòng Hương bắt đầu úa vàng. Hương pha một ấm trà sen. Thói quen ấy cô đã giữ suốt bao năm cho dù cô chẳng nghiện.
  • Chuyện người đàn bà
    Chín năm về trước, vào khoảng chiều tối, anh phó công tố viên Py-ốt-tơ-rơ Xia-rơ-dếch và tôi ngồi xe ngựa băng qua đồng cỏ đang mùa phơi để đưa mấy lá thư từ trạm về.
  • Sau bão
    Tiếng ấm đun sôi ùng ục. Chị toan mở nắp, chợt nghe có tiếng bước chân. Lại thế. Bà Thịnh giật lấy quả trứng khỏi tay chị. Bà miết ngón trỏ lên vỏ trứng nhẵn bóng như muốn truyền vào đó một thứ nôn nóng khó tả, rồi đập vỡ bằng cái bực dọc đang hừng hực dâng lên. Chẳng ai được ăn quá hai quả trong tuần. “Mì còn dư, lại muốn trương ra rồi húp?” - bà liếc sắc lẹm, ánh nhìn như lưỡi móc câu thọc thẳng vào miệng cá.
  • Tiếng “tút tút” cuối cùng
    Xóm Tìm nằm nép mình bên dòng sông Trà Lý, nơi bầu trời dường như sà xuống thấp hơn, và mùi bùn non cứ thế quyện vào hơi thở, vào máu thịt của những người dân lam lũ. Ở cái xóm nhỏ ven đê này, mỗi buổi sáng, vào lúc sáu giờ, một chuỗi âm thanh quen thuộc “tút tút…” lại vang lên từ chiếc loa truyền thanh của xã đặt trên đỉnh cột làm từ một cây xoan già.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Hà Nội tăng mức chi để khuyến khích đội ngũ văn nghệ sỹ Thủ đô tiếp tục cống hiến, sáng tạo nghệ thuật
    Thực hiện khoản 5 và 6 Điều 21 của Luật Thủ đô 2024, tại kỳ họp thứ 28, HĐND Thành phố Hà Nội khóa XVI đã thông qua Nghị quyết Quy định một số nội dung, mức chi trong lĩnh vực văn hóa, nghệ thuật của thành phố Hà Nội. Nghị quyết sẽ tạo động lực để văn nghệ sỹ Thủ đô góp sức để phát triển văn hóa, nghệ thuật và công nghiệp văn hóa của Thủ đô Hà Nội trong kỷ nguyên vươn mình.
  • “Giấc cỏ” - nỗi niềm chung cõi nhân gian
    Nhắc đến Giang Đăng, nhiều người thường nghĩ ngay đến một giọng thơ tình giàu cảm xúc. Tôi cũng đôi lần nghe nhắc tên chị trong Câu lạc bộ Thơ Đất Việt hay bắt gặp trên pano Ngày thơ Nguyên tiêu. Nhưng chỉ đến khi cầm trên tay “Nhặt mùa” và “Gỡ từ ngực cỏ”, tôi mới nhận ra: vẻ đẹp của thơ Giang Đăng không chỉ nằm ở sự mượt mà của ngôn từ mà còn ở chiều sâu triết luận, ở tâm thế, cảm xúc và những trải nghiệm đa tầng trước đời sống.
  • Hà Nội - “dòng sông nghĩa tình” cuộn chảy
    Hà Nội - trái tim của đất nước, đã và đang lan tỏa thông điệp “vì cả nước, cùng cả nước” bởi Thủ đô sẵn sàng chia sẻ, hỗ trợ đồng bào lũ lụt miền Trung, Tây Nguyên với tất cả khả năng. Hành trình hỗ trợ đồng bào vùng lũ của Hà Nội không chỉ là sự chi viện vật chất đơn thuần, mà còn là bản giao hưởng xúc động về tình người, về trách nhiệm của Thủ đô đối với đồng bào trên mọi miền Tổ quốc.
  • Đồng chí Vũ Minh Tuấn giữ chức Phó Trưởng ban Tuyên giáo và Dân vận Thành ủy Hà Nội
    Sáng 28/11, Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Hà Nội Nguyễn Văn Phong chủ trì lễ công bố và trao Quyết định của Ban Thường vụ Thành ủy về công tác cán bộ tại Ban Tuyên giáo và Dân vận Thành ủy Hà Nội.
  • Đồng chí Vũ Đại Thắng giữ chức Phó Bí thư Thành ủy, Chủ tịch UBND TP. Hà Nội
    Chiều 28/11, tại Kỳ họp lần thứ hai mươi tám, HĐND thành phố Hà Nội khoá XVI nhiệm kỳ 2021-2016, đồng chí Vũ Đại Thắng, Uỷ viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Phó Bí thư Thành uỷ được bầu giữ chức vụ Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội.
Đừng bỏ lỡ
Bí mật của mẹ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO